Thần Tọa

Chương 1348: Hỗn độn chi noãn.

Hoàng Phủ Kỳ

09/10/2014

Nhưng khác với những người khác, Lâm Hi không kinh sợ mà còn mừng. Hắn xuất thân từ võ giả rễ cỏ, trong thực chất có một ý niệm chiến đấu mạnh mẽ. Xem cường giả đỉnh cấp chiến đấu với hắn mà nói là chuyện khó có được.

- Đi, chúng ta tiến lên nhìn đi.

Lâm Hi đạp mạnh dưới chân, khống chế Diêm Ma Thiên Tử Chu lao tới phía trước. Vị trí của hắn hơi ở phía sau, lúc này tự nhiên muốn đi lên trước cho rõ.

Nhưng mà Lâm Hi cũng không dám tiến tới quá gần.

Những cự phách Tiên Đạo này thực lực không phải chuyện đùa, có thể xưng hoàng trong Tiên Đạo Cảnh thì thực lực có thể nghĩ. Tuy Lâm Hi là cường giả Tiên Đạo ngũ trọng, nắm giữ không gian cùng thời gian chi lực là nổi tiếng trong đám vãn bối, nhưng mà so sánh với cự phách Tiên Đạo nhiều năm vẫn có chênh lệch không nhỏ.

Một trận chiến này hấp dẫn nhiều người chú ý. Rất nhiều ánh mắt hấp dẫn bởi đám cường giả Hoàng cấp chiến đấu.

- Là Lý Đạo Tể!

Đột nhiên trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, chú ý tới một thân ảnh quen thuộc trong đám người. Đạo nhân ảnh kia trà trộn vào trong đám Tiên Hoàng, Tà Hoàng, Ma Hoàng, bạo phát khí tức không chút thua kém ai.

Lâm Hi thầm nghĩ:

- Trách không được hắn có thể thu thập một cường giả Tiên Đạo thất trọng, thì ra hắn cũng chẳng phải Tiên Đạo lục trọng đơn giản như vậy, mà là đạt tới ‘Nửa bước Tiên Hoàng’.

Mặc dù Lý Đạo Tể còn chưa tới cảnh giới Tiên Hoàng, nhưng mà khí tức Tiên Hoàng nồng đậm trên người đã nói rõ vấn đề.

Sâu trong không gian có quá nhiều cường giả, Lâm Hi rất nhanh không chú ý tới Lý Đạo Tể, ngược lại nhìn vào nơi có tiên khí nồng nặc nhất.

- Ai dám giành giật trứng vàng với ta thì đi tìm chết đi!

Đột nhiên một giọng nói sâm lãnh lộ ra uy nghiêm lớn lao, từ nơi phát ra tiên khí cuồn cuộn thì trong tối tăm Lâm Hi ẩn ẩn nhìn thấy một đạo thân ảnh, hiện tại tới gần một quả trứng hung thú màu vàng.

- Ít uy hiếp chúng ta, người khác sợ chính đạo nhất mạch các ngươi, chúng ta sao phải sợ!

Theo sau giọng nói bạo ngược kia là một đạo hắc khí cuồn cuộn, giọng nói như sét đánh, một đao chém ra thông thiên triệt địa, bổ thẳng vào tên Tiên Hoàng trước mặt.

Ầm ầm!

Thiên địa dao động, không gian bỗng nhiên tầm sầm lại, thiên địa giống như tăng lên gấp bội.

- Rốt cục động thủ!

Chấp Pháp trưởng lão mí mắt nhảy một cái...



Những người khác xem chiến đấu vẫn cả kinh, có nhiều hơn nữa cũng thiếu, ba quả trứng hung thú màu vàng nhất định không đủ phân. Nếu như tất cả cường giả chính đạo còn có thể, nhưng mà trong này còn hỗn tạp không ít Tà Hoàng, Ma Hoàng.

Chánh tà bất lưỡng lập, song phương tất có một cuộc chiến.

Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão thầm nghĩ:

- Đều là Tiên Đạo nhất mạch, vốn nên tiến lên hỗ trợ, trợ giúp chính đạo nhất mạch. Nhưng mà thực lực không đủ, thứ hai đây là tạo hóa của người khác, chỉ cần rời khỏi tự nhiên không gặp nguy hiểm, lại không có đi lại gần với ai. Bản thân quyết định thì phải tự gánh chịu.

Cường giả Hoàng cấp chiến đấu không phải chuyện đùa, dù là Chấp Pháp trưởng lão, Ma Kiếm trưởng lão cũng kiêng kỵ không thôi.

- Ah!

Đột nhiên lúc này một tiếng hét thê lương vang lên, vài tên cường giả Tiên Hoàng đồng tông liên thủ đánh chết một gã Hoàng cấp. Khí kình bàng bạc hiện ra huyết vũ đầy trời, phô thiên cái địa rải khắp mấy ngàn trượng chung quanh.

Vài tên cường giả Tiên Đạo đang xem cuộc chiến bởi vì quá gần, thân hình run lên, trực tiếp hóa thành huyết vũ tiêu tán đi.

Từng tiếng kêu sợ hãi truyền tói, tràng diện lập tức hỗn loạn, từ xa đã nhìn thấy mặt đất đầy máu lan ra chung quanh.

Những huyết vũ đầy trời này thấm xuống dưới đất, được một đạo lực lượng dẫn dắt, chúng lập tức tụ tập dưới bảo tọa của "Vạn Thú đại đế".

Một đạo rung động nhàn nhạt hiện ra, đột nhiên từ sâu trên đất truyền ra.

Ai cũng không có chú ý.

- Sư phụ, trưởng lão, chúng ra rời khỏi nơi đây.

Lâm Hi mí mắt nhíu lại, đột nhiên nói.

- Không cần lo lắng, chiến đấu chỉ cực hạn ở phía trước. Chỉ cần không đi quá gần thì chúng ta không có gì cả.

Chấp Pháp trưởng lão thản nhiên nói.

Ma Kiếm trưởng lão lại chú ý tới chuyện khác, mí mắt nhảy lên, kinh ngạc nói:

- Lâm Hi, ngươi phát hiện gì sao? Như thế nào, có phải là tinh khí thần tiêu hao quá lớn muốn nghỉ ngơi một chút à?

- Đứa nhỏ này một mình cướp lấy hai quả trứng màu đỏ, vừa phải tiêu hao vận chuyển Diêm Ma Thiên Tử Chu cho nên xem ra mệt mỏi rồi.

Lâm Hi lại lắc đầu.



- Không phải, không biết vì cái gì ta đột nhiên cảm giác có chút bất an. Sư phụ, trưởng lão, kỳ thật chuyện này chẳng liên quan tới chúng ta. Không bằng chúng ta lui ra ngoài đi, chỉ cần ở xa một chút là được, dù sao chỉ là quan sát thôi. Hơn nữa một khi có chuyện gì chúng ta cũng có thể kịp thời rời khỏi.

Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão nhìn nhau, hai người đều cảm giác được một tia khác thường. Bộ dáng của Lâm Hi hoàn toàn không phải do tiêu hao chân khí quá nhiều.

- Cũng tốt, chúng ta đi xa một chút, sư bá có một môn công pháp Thiên Mạc, lui xa một chút cũng có thể nhìn. Chỉ là không rõ ràng như thế.

Chấp Pháp trưởng lão nhíu mày, lập tức gật gật đầu, thầm nghĩ mục đích đã đạt được, mỗi người đều được một quả Hung thú chi noãn màu đỏ, không cần thiết phải lưu lại nơi này.

Mục đích chính yếu nhất của bọn họ kỳ chính là cân nhắc cho Lâm Hi. Hy vọng hắn có thêm nhiều kinh nghiệm, ngày sau đối phó với địch cũng có tác dụng.

Lâm Hi không có nhiều lời, môi hắn mỉm lại, bất an nhìn ra xa xa.

Chỉ trong chốc lát, trong lòng của hắn cảm giác bất an dâng lên mạnh mẽ. Theo đạo lý thì cường giả Tiên Đạo lục trọng như Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão có lẽ cũng cảm ứng được. Nhưng từ thần sắc của hai người thì không phát hiện ra cái gì.

- Quá kỳ quái, Thái Cổ Chân Long cảm ứng không có sai. Nhưng sư phụ cùng trưởng lão vì sao không cảm giác được chút gì, trong chuyện này chắc là có vấn đề.

Lâm Hi lúc này không có nhiều lời, "Diêm Ma Thiên Tử Chu" nhoáng một cái nhanh chóng lui ra phía sau.

Trong chốc lát chiến đấu phía trước đã tới hồi kịch liệt.

- Ha ha ha, một quả Hỗn độn chi noãn của Vạn Thú đại đế đã là của ta!

Sau một lát đột nhiên tiếng cười to điên cuồng vang lên, thiên địa biến ảo bất định.

- Cái gì!

Nghe giọng nói này Chấp Pháp trưởng lão cùng Ma Kiếm trưởng lão toàn thân chấn động, nói:

- Mục tiêu của bọn họ là Hỗn Độn chi noãn!

Lâm Hi cũng kinh hô một tiếng, vốn cho rằng mục đích của bọn họ cuối cùng là tiên khí của Vạn Thú đại đế từng dùng qua, không nghĩ tới là tới vì Hỗn độn chi noãn.

- Vạn Thú đại đế tổng cộng được ba quả Hỗn Độn chi noãn, một quả cho mình dùng, một quả tặng người khác, chẳng lẽ nói quả còn lại đã lưu lại đây? Chỉ là cách trăm vạn năm không biết có tồn tại hay không?

Lâm Hi thầm giật mình, nhưng nghĩ lại:

- Đúng rồi, thứ tốt nhất trong bảo tàng Vạn Thú đại đế không phải tiên khí gì đó, cũng không phải là bảo vật tăng công lực. Mà chính là Hỗn độn chi noãn có thể tiến hóa lên Ma thần. Loại vật này giá trị còn trên cả tiên khí, cũng chỉ có loại vật này mới có khả năng hấp dẫn nhiều Tiên Hoàng, Ma Hoàng, Tà Hoàng chú ý!

Thanks

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook