Chương 523: Huyễn Ảnh chi hoa. (Hạ)
Hoàng Phủ Kỳ
28/07/2014
Ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào luồng sóng rung động càng ngày càng mãnh liệt trong hư không, trong đôi mắt lãnh nhược băng sơn, ngàn năm không thay đổi rốt cục đã có một vẻ khẩn trương.
"Thập Nhị Thì Thú" có Tử, Sửu, Dần, Mão... mười hai loại tất cả
Đây là thứ đặc biệt nhất của "Phong Bạo Chi Môn" .
"Thập Nhị Thì Thú" mỗi một loại Thì Thú đều có được một loại thời gian chi lực đối ứng:
Thì Chi Tử Thú có được năng lực không thế thời gian giờ Tý ; Thì Chi Sửu Thú có được năng lực khống chế thời gian giờ Sửu; Thì Chi Dần Thú có được năng lực khống chế thời gian giờ Dân v... v...
Những "Thời gian chi thú" này có thể nói là tạo vật kỳ bí nhất do Thiên Địa Tạo Hóa cùng Thời Gian Chi Hải cùng sinh ra.
Loại "Thập Nhị Thì Thú" này bình thường sinh hoạt trong "khe hở thời không", nơi đó nhân loại căn bản không có biện pháp tiến vào. Chỉ có thể chờ đợi "Thập Nhị Thì Thú" chủ động đi tới.
Nhưng trong "Phong Bạo chi hải", "Thập Nhị Thì Thú" mỗi một trăm năm mới có thể đi tới một đầu, tuyệt đối sẽ không đồng thời xuất hiện hai đầu "Thời gian chi thú", hơn nữa mỗi lần chỉ xuất hiện một canh giờ. Thời gian vừa đến, sẽ lập tức biến mất, lập tức quay về lại trong "khe hở thời không"
Hơn nữa "Thời gian chi thú" cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần bị công kích sẽ lập tức biến mất ngay.
Bởi vậy, "Thời gian chi thú" cực kỳ khó bắt.
Tin tức về "Thời gian chi thú" ở Tiên Đạo Đại Thế Giới cho tới giờ có rất ít người biết rõ. Long Băng Nhan cũng phải hao tổn tâm cơ mới lấy được tin từ chỗ Thần Tử.
Chỗ đặc biệt nhất của "Thập Nhị Thì Thú" cũng không phải chỉ ở chỗ năng lực khống chế thời gian mỗi canh giờ. Mà ở chỗ, phàm là được đạt được "Thập Nhị Thì Thú", đều đạt được một "Thời Gian Lạc Ấn" đặc biệt, từ đó khiến thân thể tu sĩ Tiên Đạo được cải tạo, , khiến cho có được tiềm lực cực lớn, có thể sáng tạo ra cảnh giới cực cao.
Ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, muốn đạt tới cảnh giới đỉnh phong, cũng không phải chỉ cần cố gắng là đủ, còn phải chịu hạn chế của thiên phú và tiềm lực bản thân nữa. Nếu như tiềm lực hao hết, đạt tới cực hạn của thân thể và linh hồn thì dù cố gắng thế nào cũng không thể tiến thêm bước nào nữa.
Mà tu sĩ Tiên Đạo thu hoạch được "Thời Gian Lạc Ấn" sẽ mở rộng được tiềm lực bản thân, chỉ cần không ngừng khổ tu, ngày sau sẽ đạt đến được cảnh giới cực cao.
Hơn nghìn năm gần đây ở "Phong Bạo Chi Môn", có tất cả sáu người bắt được "Thời gian chi thú", hơn nữa đã lấy được "Thời Gian Lạc Ấn", sáu người này về sau đều đạt đến Tiên Đạo Cảnh, hơn nữa đều đã trở thành bá chủ một phương, cự phách, đạt được thành tựu cực cao!
Đây là căn cứ chính xác nhất.
Ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, đây là thứ mà mỗi người đều muốn có được, giá trị còn hơn xa "Thượng Cổ huyết thống" chi lực.
Không chỉ như vậy, phàm là người đạt được "Thời Gian Lạc Ấn" đều có thể được miễn đi sự khống chế của "Thời gian chi lực" một cách nhất định.
Hơn nữa, trong vô tận thời không bên ngoài "Tiên Đạo Đại Thế Giới", có rất nhiều không gian, đều bao trùm lấy thời gian cấm chế chi lực đặc thù. Những không gian này đều cất dấu kỳ ngộ cực lớn .
Chỉ có người có được "Thời Gian Lạc Ấn" mới có thể tiến nhập vào những nơi đó, tìm tòi bí mật đoạt bảo. Mà những người khác, dù công lực thông thiên, mặc dù thấy được, cũng không cách nào tiến vào, giống như "Hoa trong kiếng, trăng trong nước" vậy, căn bản không có biện pháp tiến vào.
Long Băng Nhan muốn được Thần Tử tiếp tục coi trọng, nhất định phải chứng minh được thực lực và giá trị của mình với Thần Tử. Mà chuyến đi "Phong Bạo Chi Môn" lần này chính là một lần khảo nghiệm, cũng là một cơ hội tốt nhất.
- Chỉ cần đạt được Thời Gian Lạc Ấn, ta tựu nhất định có thể trổ hết tài năng trong các Thần Phi. Mặc kệ cái gì Lâm Hi, Thanh Liên Thánh nữ, hay là Thần Phi, thậm chí là Chấp pháp trưởng lão, đều sẽ bị ta đè xuống. Vô luận như thế nào, ta cũng không thể thất bại được.
Trong mắt Long Băng Nhan hiện lên một tia hào quang lăng lệ ác liệt .
...
Ông!
Một cổ khí tức kỳ dị, từ trung tâm rung động phát ra, phảng phất có thứ gì đó muốn từ bên trong phá tan ra vậy. Chỉ nháy mắt, một cái đầu nhỏ trắng noãn như ngọc đã từ trong trung tâm rung động thò ra ngoài.
- Thì Chi Canh Thú!
Long Băng Nhan trong nội tâm chấn động, khoát tay áo, ba người lập tức chậm rãi hướng lui về phía sau, lộ ra không gian để "Thì Chi Canh Thú" đi ra.
- Thời gian chi thú!
Cơ hồ cùng một thời gian, xa xa, bọn người Lâm Hi cũng xuyên thấu qua phân thân của Tạp Mễ Lạp thất được đầu "Thời gian chi thú" kia.
- Đi!
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia hào quang sáng như tuyết, vung tay lên, lập tức liền xông ra ngoài.
Bá!
Tiếng gió rung động, hai người một sủng lập tức biến mất vô tung.
Mà xa xa.
Đát!
Một tiếng tiếng vang lên, "Thời gian chi thú" ở trung tâm rung động nhảy ra ngoài, nhẹ nhàng linh hoạt rơi xuống trên mặt đất.
Đây là một thớt tụ trân "tiểu mã" chỉ cao chừng một xích, toàn thân tuyết trắng, lông bờm bay lên, lộ ra phi thường hoạt bát.
Thân thể của nó là tươi sáng, lóe ra hào quang, một cổ thời gian chấn động mãnh liệt, từ trên đó tán phát ra ngoài.
Đây là "Thì Chi Canh Thú" trong "Thập Nhị Thì Thú" !
Khác với tưởng tượng, đầu "Thời gian chi thú" này cũng không có thân thể khổng lồ, cũng không có khí tức hung thần ác sát, ngược lại thoạt nhìn như linh vật đáng yêu nào đó vậy.
Bọn người Long Băng Nhan lui về phía sau, quả thật là vẽ vời cho thêm chuyện ra.
Đầu "Thì Chi Canh Thú" xinh xắn này không thèm nhìn lấy các nàng. Nó mới vừa xuất hiện đã hắt cái xì hơi, xốc hai cái móng ngựa, sau đó liền nhìn về phía "Huyễn Ảnh chi hoa" lở lửng trong hộp tím, trong con mắt toát ra dục vọng rõ ràng, quả thực là thèm nhỏ dãi.
"Thời gian khe hở" không chỗ nào không có, mắt người không thể nhìn thấy.
"Thập Nhị Thì Thú" thông qua những khe hở này, tùy thời đều có thể phản hồi, biến mất. Khiến những "Thời gian linh thú" này rất khó bắt.
Bất quá, "Thập Nhị Thì Thú" ở Phong Bạo Chi Môn có một sơ hở thật lớn, đó là cực thích ăn "Huyễn Ảnh chi hoa" do "Hư Không Thảo" nở ra .
Những "Huyễn Ảnh chi hoa" này đối với chúng có được lực không chế không gì sánh bằng.
"Thập Nhị Thì Thú" mỗi một trăm năm đi ra khỏi "Thời không khe hở", cơ hồ cũng là vì thích ăn "Huyễn Ảnh chi hoa" này.
Chỉ đáng tiếc, "Hư Không Thảo" của Phong Bạo Chi Môn sớm đã không còn rầm rộ như ngàn năm trước, Hư Không Thảo có thể nở ra "Huyễn Ảnh chi hoa" đã ít càng thêm ít.
"Huyễn Ảnh chi hoa" trong tay Long Băng Nhan là do vị "Tiên Đạo cự phách" một trăm năm trước kia tự mình phong ấn. Là cây "Huyễn Ảnh chi hoa" cuối cùng còn sót lại trong Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Đây là Thần Tử mua được từ trong tay vị "Tiên Đạo cự phách" kia.
Có lẽ, đây cũng là cơ hội duy nhất để bắt "Thập Nhị Thì Thú" !
Duật duật!
Lông bờm bay lên, "Thì Chi Canh Thú" cao chừng một xích hai mắt lóe sáng, móng ngựa bay lên, đi tới bên cạnh hộp tím. Hương vị của "Huyễn Ảnh chi hoa" đối với "Thập Nhị Thì Thú" mà nói, quả thực là mỹ vị khó mà chống cự.
"Thập Nhị Thì Thú" có Tử, Sửu, Dần, Mão... mười hai loại tất cả
Đây là thứ đặc biệt nhất của "Phong Bạo Chi Môn" .
"Thập Nhị Thì Thú" mỗi một loại Thì Thú đều có được một loại thời gian chi lực đối ứng:
Thì Chi Tử Thú có được năng lực không thế thời gian giờ Tý ; Thì Chi Sửu Thú có được năng lực khống chế thời gian giờ Sửu; Thì Chi Dần Thú có được năng lực khống chế thời gian giờ Dân v... v...
Những "Thời gian chi thú" này có thể nói là tạo vật kỳ bí nhất do Thiên Địa Tạo Hóa cùng Thời Gian Chi Hải cùng sinh ra.
Loại "Thập Nhị Thì Thú" này bình thường sinh hoạt trong "khe hở thời không", nơi đó nhân loại căn bản không có biện pháp tiến vào. Chỉ có thể chờ đợi "Thập Nhị Thì Thú" chủ động đi tới.
Nhưng trong "Phong Bạo chi hải", "Thập Nhị Thì Thú" mỗi một trăm năm mới có thể đi tới một đầu, tuyệt đối sẽ không đồng thời xuất hiện hai đầu "Thời gian chi thú", hơn nữa mỗi lần chỉ xuất hiện một canh giờ. Thời gian vừa đến, sẽ lập tức biến mất, lập tức quay về lại trong "khe hở thời không"
Hơn nữa "Thời gian chi thú" cực kỳ mẫn cảm, chỉ cần bị công kích sẽ lập tức biến mất ngay.
Bởi vậy, "Thời gian chi thú" cực kỳ khó bắt.
Tin tức về "Thời gian chi thú" ở Tiên Đạo Đại Thế Giới cho tới giờ có rất ít người biết rõ. Long Băng Nhan cũng phải hao tổn tâm cơ mới lấy được tin từ chỗ Thần Tử.
Chỗ đặc biệt nhất của "Thập Nhị Thì Thú" cũng không phải chỉ ở chỗ năng lực khống chế thời gian mỗi canh giờ. Mà ở chỗ, phàm là được đạt được "Thập Nhị Thì Thú", đều đạt được một "Thời Gian Lạc Ấn" đặc biệt, từ đó khiến thân thể tu sĩ Tiên Đạo được cải tạo, , khiến cho có được tiềm lực cực lớn, có thể sáng tạo ra cảnh giới cực cao.
Ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, muốn đạt tới cảnh giới đỉnh phong, cũng không phải chỉ cần cố gắng là đủ, còn phải chịu hạn chế của thiên phú và tiềm lực bản thân nữa. Nếu như tiềm lực hao hết, đạt tới cực hạn của thân thể và linh hồn thì dù cố gắng thế nào cũng không thể tiến thêm bước nào nữa.
Mà tu sĩ Tiên Đạo thu hoạch được "Thời Gian Lạc Ấn" sẽ mở rộng được tiềm lực bản thân, chỉ cần không ngừng khổ tu, ngày sau sẽ đạt đến được cảnh giới cực cao.
Hơn nghìn năm gần đây ở "Phong Bạo Chi Môn", có tất cả sáu người bắt được "Thời gian chi thú", hơn nữa đã lấy được "Thời Gian Lạc Ấn", sáu người này về sau đều đạt đến Tiên Đạo Cảnh, hơn nữa đều đã trở thành bá chủ một phương, cự phách, đạt được thành tựu cực cao!
Đây là căn cứ chính xác nhất.
Ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, đây là thứ mà mỗi người đều muốn có được, giá trị còn hơn xa "Thượng Cổ huyết thống" chi lực.
Không chỉ như vậy, phàm là người đạt được "Thời Gian Lạc Ấn" đều có thể được miễn đi sự khống chế của "Thời gian chi lực" một cách nhất định.
Hơn nữa, trong vô tận thời không bên ngoài "Tiên Đạo Đại Thế Giới", có rất nhiều không gian, đều bao trùm lấy thời gian cấm chế chi lực đặc thù. Những không gian này đều cất dấu kỳ ngộ cực lớn .
Chỉ có người có được "Thời Gian Lạc Ấn" mới có thể tiến nhập vào những nơi đó, tìm tòi bí mật đoạt bảo. Mà những người khác, dù công lực thông thiên, mặc dù thấy được, cũng không cách nào tiến vào, giống như "Hoa trong kiếng, trăng trong nước" vậy, căn bản không có biện pháp tiến vào.
Long Băng Nhan muốn được Thần Tử tiếp tục coi trọng, nhất định phải chứng minh được thực lực và giá trị của mình với Thần Tử. Mà chuyến đi "Phong Bạo Chi Môn" lần này chính là một lần khảo nghiệm, cũng là một cơ hội tốt nhất.
- Chỉ cần đạt được Thời Gian Lạc Ấn, ta tựu nhất định có thể trổ hết tài năng trong các Thần Phi. Mặc kệ cái gì Lâm Hi, Thanh Liên Thánh nữ, hay là Thần Phi, thậm chí là Chấp pháp trưởng lão, đều sẽ bị ta đè xuống. Vô luận như thế nào, ta cũng không thể thất bại được.
Trong mắt Long Băng Nhan hiện lên một tia hào quang lăng lệ ác liệt .
...
Ông!
Một cổ khí tức kỳ dị, từ trung tâm rung động phát ra, phảng phất có thứ gì đó muốn từ bên trong phá tan ra vậy. Chỉ nháy mắt, một cái đầu nhỏ trắng noãn như ngọc đã từ trong trung tâm rung động thò ra ngoài.
- Thì Chi Canh Thú!
Long Băng Nhan trong nội tâm chấn động, khoát tay áo, ba người lập tức chậm rãi hướng lui về phía sau, lộ ra không gian để "Thì Chi Canh Thú" đi ra.
- Thời gian chi thú!
Cơ hồ cùng một thời gian, xa xa, bọn người Lâm Hi cũng xuyên thấu qua phân thân của Tạp Mễ Lạp thất được đầu "Thời gian chi thú" kia.
- Đi!
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia hào quang sáng như tuyết, vung tay lên, lập tức liền xông ra ngoài.
Bá!
Tiếng gió rung động, hai người một sủng lập tức biến mất vô tung.
Mà xa xa.
Đát!
Một tiếng tiếng vang lên, "Thời gian chi thú" ở trung tâm rung động nhảy ra ngoài, nhẹ nhàng linh hoạt rơi xuống trên mặt đất.
Đây là một thớt tụ trân "tiểu mã" chỉ cao chừng một xích, toàn thân tuyết trắng, lông bờm bay lên, lộ ra phi thường hoạt bát.
Thân thể của nó là tươi sáng, lóe ra hào quang, một cổ thời gian chấn động mãnh liệt, từ trên đó tán phát ra ngoài.
Đây là "Thì Chi Canh Thú" trong "Thập Nhị Thì Thú" !
Khác với tưởng tượng, đầu "Thời gian chi thú" này cũng không có thân thể khổng lồ, cũng không có khí tức hung thần ác sát, ngược lại thoạt nhìn như linh vật đáng yêu nào đó vậy.
Bọn người Long Băng Nhan lui về phía sau, quả thật là vẽ vời cho thêm chuyện ra.
Đầu "Thì Chi Canh Thú" xinh xắn này không thèm nhìn lấy các nàng. Nó mới vừa xuất hiện đã hắt cái xì hơi, xốc hai cái móng ngựa, sau đó liền nhìn về phía "Huyễn Ảnh chi hoa" lở lửng trong hộp tím, trong con mắt toát ra dục vọng rõ ràng, quả thực là thèm nhỏ dãi.
"Thời gian khe hở" không chỗ nào không có, mắt người không thể nhìn thấy.
"Thập Nhị Thì Thú" thông qua những khe hở này, tùy thời đều có thể phản hồi, biến mất. Khiến những "Thời gian linh thú" này rất khó bắt.
Bất quá, "Thập Nhị Thì Thú" ở Phong Bạo Chi Môn có một sơ hở thật lớn, đó là cực thích ăn "Huyễn Ảnh chi hoa" do "Hư Không Thảo" nở ra .
Những "Huyễn Ảnh chi hoa" này đối với chúng có được lực không chế không gì sánh bằng.
"Thập Nhị Thì Thú" mỗi một trăm năm đi ra khỏi "Thời không khe hở", cơ hồ cũng là vì thích ăn "Huyễn Ảnh chi hoa" này.
Chỉ đáng tiếc, "Hư Không Thảo" của Phong Bạo Chi Môn sớm đã không còn rầm rộ như ngàn năm trước, Hư Không Thảo có thể nở ra "Huyễn Ảnh chi hoa" đã ít càng thêm ít.
"Huyễn Ảnh chi hoa" trong tay Long Băng Nhan là do vị "Tiên Đạo cự phách" một trăm năm trước kia tự mình phong ấn. Là cây "Huyễn Ảnh chi hoa" cuối cùng còn sót lại trong Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Đây là Thần Tử mua được từ trong tay vị "Tiên Đạo cự phách" kia.
Có lẽ, đây cũng là cơ hội duy nhất để bắt "Thập Nhị Thì Thú" !
Duật duật!
Lông bờm bay lên, "Thì Chi Canh Thú" cao chừng một xích hai mắt lóe sáng, móng ngựa bay lên, đi tới bên cạnh hộp tím. Hương vị của "Huyễn Ảnh chi hoa" đối với "Thập Nhị Thì Thú" mà nói, quả thực là mỹ vị khó mà chống cự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.