Thần Tọa

Chương 451: Huyết Chúc Long

Hoàng Phủ Kỳ

22/07/2014

- Ah!

Tạp Mễ Lạp sung sướng rên rỉ một tiếng, tiện tay ném thi thể con mồi qua một bên.

- Chủ nhân, tìm được rồi. Tìm được sinh vật cấp thống lĩnh của vị diện này rồi, chính là phía trước. Ước chừng có cấp bậc "Hư tiên", phi thường nguy hiểm.

Tạp Mễ Lạp chỉ vào phía trước, đó là một ngọn núi hình cung.

Ở trên ngọn núi này tỏa ra khí tức quỷ dị có thể uy hiếp người khác.

- Nguy hiểm mới có giá trị thu hoạch. Mục tiêu lớn nhất ở vị diện này chính là nó đấy.

Lâm Hi mỉm cười nói.

Chỉ cần không phải sinh vật cường đại "Đạo Quả Kỳ" thì với Lâm Hi mà nói vẫn nằm trong phạm vi thừa nhận được.

- Các ngươi đợi đây, ta đi thăm dò.

Lâm Hi nói một tiếng, lập tức phi thân lên ngọn núi đó ngay.

Lâm Hi không quan tâm yêu ma cấp "Hư tiên", nhưng Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp không nằm trong chuyện này. Một yêu ma cấp "Hư tiên" đủ hành hạ chúng tới chết.

Hô!

Khoảng cách mười dặm một chút là tới ngay.

Lâm Hi vừa mới đến biên giới ngọn núi hình vòng cung này thì dị biến nổi lên.

Ông!

Trên ngọn núi hình vòng cung này đột nhiên rung động lắc lư giống như cả dãy núi này đột nhiên sống lại.

Cùng một thời gian, một đạo khí tức giống như sóng dữ ập tới, lăng không hiện ra bao phủ lấy Lâm Hi.

- Nhân loại, rời khỏi đây đi!

Một âm thanh uy nghiêm mà trầm thấp vang lên, đột nhiên vang vọng trong thiên địa. Trong âm thanh tràn ngập hương vị cảnh cáo:

- Ngươi đã càn quét đại bộ phận yêu tộc tại đây, cũng nhận được thứ ngươi cần. Cho nên rời khỏi đây đi, thừa dịp ngươi còn có thể rời khỏi đây.

Lâm Hi kinh ngạc, trong mắt hiện ra thần sắc ngoài ý muốn.

Từ khi hắn đi vào trong Phong bạo chi môn, lần đầu tiên gặp được một yêu tộc có thể dùng ngôn ngữ nói chuyện, mà không hề dùng ý thức câu thông.

Đây là một yêu tộc đặc thù, nói một cách khác nó có được trí tuệ!

Lâm Hi hơi trầm ngâm, lúc ngẩng đầu mang theo niềm vui.

- Nếu như ta không đi thì sao?

Lâm Hi thản nhiên nói.

- Người trẻ tuổi, ngươi quá cuồng vọng. Yêu loại chết trong tay của ngươi không có được trí tuệ. Cho nên mới phải chết trong tay ngươi. Nhưng nếu vì vậy mà ngươi cho rằng có thể quét ngang cả Phong bạo chi môn thì sai mười phần. Trong không gian này có vô số yêu tộc cường đại, cửu trọng, thập trọng, thậm chí là đại yêu so được với cường giả Tiên Đạo của các ngươi. Thực lực ngươi có lẽ rất mạnh, nhưng ở trong mắt chúng chỉ là con kiến mà thôi.

Âm thanh kia lạnh lùng mang theo hương vị cảnh cáo.

- Cửu trọng, thập trọng, tiên đạo?... Ha ha, vì cái gì không đề cập bản thân mình vào? Ngươi đang sợ hãi đúng không?

Lâm Hi nhìn qua phía trên và cười nói.

Trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh, Lâm Hi nói những lời này làm cho yêu tộc cường đại kia kinh ngạc, nói:

- Sợ hãi?

Âm thanh ù ù như lôi đình chấn động cả sơn mạch đại địa, một âm thanh cười to như điên.

- Luyện Khí sĩ ngu xuẩn, ngươi rõ ràng cho rằng ta sợ ngươi? Ta sống bao nhiêu năm qua, vượt qua tưởng tượng của ngươi đấy. Năng lực của ta không phải là ngươi có thể so được. Ngươi cho rằng ta có thể thống trị vị diện này, chấn nhiếp yêu thú chẳng lẽ chỉ là may mắn sao? Nhân loại, ngươi quá cuồng vọng.

- Ha ha, thực sao?

Lâm Hi lắc đầu, thần thái không sợ hãi:

- Ngươi rõ ràng phát hiện ta càn quét yêu tộc khác thì vì cái gì không ra tay ngăn cản? Mạnh được yếu thua, đây là bản tính của yêu tộc. Ta cho tới bây giờ chưa thấy qua một yêu tộc tràn ngập thương cảm. Ha ha, ngươi không có nắm chắc đúng không? Đây mới là nguyên nhân ngươi ẩn nấp không ra. Ta nói đúng chứ?

- Ha ha, ngươi sống thời gian có lẽ rất dài, nhưng mà chuyện đó không quan hệ tới thực lực của ngươi. Như vậy đi, ta cũng không quá nghiêm khắc, chỉ cần cho ta mượn một đồ vật thì ta sẽ rời đi.

Lâm Hi nói.



- Cái gì đó?

Âm thanh kia vô ý thức hỏi.

- Yêu đan của ngươi!

- Muốn chết!

Chấn động bốn phía, nghe được Lâm Hi nói thì yêu tộc kia rống to lên.

Ầm ầm!

Thiên địa chấn động, trên dãy núi mây đen hội tụ hóa thành vòng xoáy to lớn, một cột sáng dung nham nóng chảy bắn lên, giống như cửu thiên ngân hà chảy xuống, dùng xu thế lôi đình vạn quân từ giữa không trung đánh vào người Lâm Hi.

Oanh!

Chỉ trong nháy mắt ánh lửa bắn ra, núi rung địa chấn, thân hình của Lâm Hi lập tức bao phủ trong ngọn lửa này.

- Lão đại!

- Chủ nhân!

Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương nghẹn ngào kinh hô.

Hỏa diễm xuất hiện đột nhiên, nhanh tới mức người ta không kịp trở tay. Đầu yêu tộc Hư tiên kia từ trong dãy núi truyền tới. Ai cũng không ngờ rằng công kích từ dưới đất bắn lên và đánh xuống chứ.

- Nhân loại vô tri, cuồng vọng phải trả giá lớn.

Âm thanh ù ù từ phía trên truyền xuống. Một đoàn hào quang đủ như máu từ trung tâm mây đen truyền ra, chỉ thấy đám mây xuất hiện quái vật khổng lồ.

Đây là quái vật hình rồng mọc ra hai cái cánh, thân hình khổng lồ, cơ hồ có thể so được với ngọn núi. Ma Đồ trước mắt của nó như hài tử vậy.

Toàn thân của nó huyết hồng, huyết quang bắn ra từng hồi, hai mắt của nó to như đèn lồng, hào quang đỏ như máu sáng chói mắt, ở trong hoàn cảnh lờ mờ này rất chói mắt.

So với quái vật này thì hai ma sủng nhỏ hơn quá nhiều.

Đây là một đầu đại yêu có trí tuệ chính thức.

- Ha ha, kỹ xảo mê hoặc không tệ, đáng tiếc, dấu diếm được ta sao?

Âm thanh nhàn nhạt, một đạo thân ảnh hiện ra cách sơn mạch này ngàn trượng.

- Chủ nhân! !

Địa Ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp lập tức vui mừng quá đỗi.

- Cái gì!

Cự long trên bầu trời lộ ra thần sắc giật mình, nó rõ ràng nhìn thấy mình đã nuốt Lâm Hi, kết quả Lâm Hi không bị thương.

- Chủ nhân, cẩn thận. Đây là Huyết Chúc Long, là sinh vật thống trị vị diện này.

Âm thanh của Tạp Mễ Lạp vang lên trong đầu Lâm Hi, trong thanh âm tràn ngập ân cần.

Tạp Mễ Lạp thông qua hút máu đọc được trí nhớ của sinh vật, đã được nhìn thấy bộ dáng của "Huyết Chúc Long". Nhưng mà chính thức nhìn thấy vẫn vô cùng rung động.

Đây là thực lực chân chính, nó có tư thái cường đại khác xa trí nhớ của đám sinh vật ở đây.

Khí tức của nó quá khủng bố, Tạp Mễ Lạp cùng Địa Ngục Ma Long căn bản không dám khiến nó chú ý quá mức, chỉ có thể dùng loại phương thức này trao đổi với Lâm Hi.

- Yên tâm đi, ta sẽ cẩn thận.

Lâm Hi cười nhạt một tiếng nói.

Oanh!

Thân hình Lâm Hi nhảy lên một cái giống như đạn pháo phóng lên trời. Thân hình của hắn lướt qua lưu lại bóng dáng nhàn nhạt, thật lâu mới tiêu tán.

- Đáng chết!

Nhìn thấy Lâm Hi xông tới thì "Huyết Chúc Long" nghiến răng nghiến lợi, hai cánh của nó chấn động, một đạo yêu lực nhàn nhạt từ trong người nó khuếch tán ra ngoài, oanh một tiếng, trên đầu nó hình thành vòng xoáy yêu lực khổng lồ.

Oanh!

Hư không chấn động, hai cánh Huyết Chúc Long chấn động, trong nháy mắt một cột máu như tấm lụa phá không mà ra, đánh vào Lâm Hi.

Chỉ trong tích tắc sông núi chấn động, thiên địa biến sắc.



Tiên phàm có khác!

Tuy là yêu tộc trong Phong bạo chi môn, nhưng mà lực lượng của "Huyết Chúc Long" còn hơn xa những yêu tộc Luyện Khí tầng bảy mà Lâm Hi càn quét lúc trước, cường đại hơn nhiều.

Song phương căn bản không cùng cấp bậc.

- Liệt Dương Đại Pháp!

Lâm Hi quát lên một tiếng thật lớn, núi sông chấn động, trong nháy mắt chín đạo hỏa long bay lên, vặn thành thành một đoàn.

Ầm ầm!

Một kích này thiên Địa Biến sắc, long trời lở đất. Năng lượng hỏa long va chạm với yêu lực Huyết Chúc Long, đụng vào làm hư không rung động mạnh mẽ.

- Ông!

Thân hình Huyết Chúc Long cùng Lâm Hi thoáng cái bay ngược ra phía sau.

- Lực lượng thật cường đại.

Trong mắt Lâm Hi bắn ra ánh mắt ác liệt.

Lực lượng của "Huyết Chúc Long" phi thường cường đại, rõ ràng còn mạnh hơn hai đại yêu ở Mục Mã Phong, một kích này Lâm Hi không có chiếm tiện nghi chút nào.

- Huyết Chúc Long, yêu đan của ngươi ta cầm chắc rồi.

Thân hình Lâm Hi rung động, lập tức hóa thành thiểm điện bắn lên trời cao, xuất hiện trên đầu "Huyết Chúc Long".

- Liệt Dương Phủ!

Cánh tay phải Lâm Hi giơ lên, chân khí Liệt Dương vô cùng hình thành một cây búa lớn kinh thiên, đem hết toàn lực bổ vào đầu "Huyết Chúc Long".

- Ngươi muốn chết.

"Huyết Chúc Long" nổi giận, trong mắt to như đèn lồng của hắn bắn ra hào quang đỏ tươi. Đuôi rồng của nó hất lên, mang theo yêu lực vô cùng giống như cây roi đang vung lên vậy.

- Huyết chi cuồng nộ!

Cùng một thời gian long lực cực lớn của "Huyết Chúc Long" chấn động, vô số yêu lực huyết sắc giống như sóng lớn lao thẳng về phía Lâm Hi.

Rầm rầm rầm!

Hai đạo lực lượng bàng bạc va chạm vào trong hư không. Mây đen đầy trời như sợi bông bị xé nứt thành mảnh vỡ. Chấn động cực lớn rơi vào mặt đất.

- Huyết Chúc Long này quá cường đại! Trong vị diện này còn có sinh vật như vậy a!

Tạp Mễ Lạp nhìn qua Huyết Chúc Long bày ra lực lượng trên cao, âm thầm kinh hãi.

- Đúng vậy a, đúng a! Thiệt nhiều lực lượng huyết thống thượng cổ.

Địa Ngục Ma Long nhìn qua không trung, vẻ mặt thèm nhỏ dãi.

Tạp Mễ Lạp nghe vậy đột nhiên bừng tỉnh, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Địa Ngục Ma Long:

- Không phải chứ, Ma Đồ, chẳng lẽ ngươi muốn...

- Đúng nha, đúng nha!

Địa Ngục Ma Long gật gật đầu, không che dấu dã tâm của mình, chuyện truy cầu lực lượng chính là bản năng của Ma Long.

- Chủ nhân muốn chính là yêu đan của Huyết Chúc Long. Tuy lực lượng của Huyết Chúc Long đại bộ phận tập trung ở "yêu đan", nhưng mà trong máu vẫn có. Dù sao huyết dịch chủ nhân cũng không dùng, chẳng lẽ lãng phí không công? Lãng phí, đang xấu hổ nha!

Địa Ngục Ma Long vẻ mặt chẳng biết xấu hổ.

"..."

Tạp Mễ Lạp.

Trong hư không Huyết Chúc Long cùng Lâm Hi chiến đấu đã tiến vào giai đoạn gay cấn.

- Cửu Long Triêu Dương!

- Liệt Dương Phủ!

- Lôi Công Đại Pháp!

- Phấn Toái Nhất Chỉ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook