Chương 1276: Không hề nhúc nhích.
Hoàng Phủ Kỳ
09/10/2014
Cái này tốt lắm, cũng không cần nghĩ tìm cớ gì rồi.
Chỉ có Lâm Hi vẫn là thần sắc như thường, đây chính là lực lượng cường đại mang đến tự tin cường đại. Bất kể là dạng đối thủ gì, chỉ cần có lực lượng đủ cường đại cũng không đủ để gây sợ hãi.
- Sưu!
Thân thể Lâm Hi nhoáng lên một cái, trực tiếp như một đầu tiên hạc bạt không mà lên, một cái lóe lên lập tức biến mất ở bầu trời Chấp Pháp điện.
- Lâm Hi, ai, đã muộn... Quên đi, chúng ta cũng theo sau thôi.
Đám người Hải Thánh Vương còn muốn ngăn cản Lâm Hi, nhưng mà đã muộn, dậm chân một cái, chỉ có thể là cùng đi lên.
- Đi, chúng ta cũng đi theo các vị sư huynh ra xem một chút. Hộ Pháp điện bên kia nếu là muốn bất lợi với sư huynh, chúng ta cũng đừng khách khí, cùng tiến lên. Hộ Pháp điện thật có can đảm hạ sát thủ, xem bọn hắn rốt cục làm sao bàn giao với thượng diện.
Một gã đệ tử cao tầng Chấp Pháp điện hét lớn, cũng nhất tề tung quần áo bay lên, hướng thượng không mà đi.
... ... Cương phong mênh mông, Chiến Hỏa một thân trang phục màu đen, tóc dài bay múa, ánh mắt lạnh thấu xương tản mát ra một cỗ khí thế vô cùng.
Ở đỉnh đầu của hắn, Hộ Pháp phong treo cao, phụt lên một cỗ nguyên khí bàng bạc.
- Ngươi là ai? Ngươi không phải là Lý Thu Bạch.
Lâm Hi bay lên thượng không, nhìn một cái liền thấy được Chiến Hỏa. Chiến Hỏa triển khai một bộ tư thế chiến đấu, tiên khí phun ra từ đỉnh đầu kinh thiên động địa, liền vắt ngang ở thương khung bầu trời, một bộ dáng đang đợi Lâm Hi.
Lâm Hi cũng chưa từng thấy qua Lý Thu Bạch, bất quá hắn ít nhiều cảm giác được, Chiến Hỏa là cường giả Tiên Đạo tam trọng Tư Mệnh cảnh, đã đoạt mệnh tại chủ, tự chủ sinh tử.
Khí tức trên thân hắn mặc dù cường đại, nhưng rõ ràng cách Tiên Đạo tứ trọng Hư Không cảnh còn có một chút chênh lệch. Mà Lý Thu Bạch lại là cường giả Hư Không cảnh trở lên không hơn không kém.
- Hừ! Ngươi chính là Lâm Hi!
Chiến Hỏa cũng không có trở về, tiến lên trước một bước, hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi.
Dưới chân của hắn, ba đào vân diệt, nguyên khí vô tận ở dưới chân hắn biến ảo yêu ma quỷ quái vô cùng, quỳ sát đầy đất, một bộ thần phục với hắn.
Khí phách trên người hắn sát khí quá nặng, quả thực tựa như một khối sơn phong đang xoay tròn, chuyển động ở trong hư không, uy áp trầm trọng quả thực khiến người ta hít thở không thông.
- Là ta, ngươi là ai?
Lâm Hi nhíu nhíu mày, mặc dù không nhận ra Chiến Hỏa nhưng vẫn trả lời.
- Hừ! Như vậy thì không sai rồi. Ám Long liền là ngươi giết sao?
Con ngươi Chiến Hỏa co rút lại, hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi.
- Ân?
Lâm Hi nhướng mày, không nghĩ tới lại nghe được tên của Ám Long. Nhưng mà suy nghĩ của hắn cực nhanh, rất nhanh đã đem tiền căn hậu quả nghĩ thông thấu một lần, nhất thời đối với sự xuất hiện của nam tử như Địa ngục trước mắt này trong lòng hiểu rõ rồi.
- Ngươi là vì Ám Long mà tới?
Những lời này biến tướng thừa nhận giết Ám Long.
Sắc mặt Chiến Hỏa phát lạnh, đều biến thành dữ tợn, từng sợi hắc khí không ngừng từ quanh thân trong tám vạn bốn ngàn lỗ chân lông tán dật ra:
- Oan có đầu, nợ có chủ. Ngươi giết Ám Long, chiếm pháp khí của hắn, ta giết ngươi cũng không coi là oan uổng! Chết đi cho ta!
- Ầm!
Chiến Hỏa nói giết liền giết, hai tay hợp lại, đột hiên chính là một đao thông thiên triệt địa, hướng Lâm Hi chém tới. Một đạo kia xuất thủ, thiên hôn địa ám, ma khí dậy sóng, mơ hồ có thể thấy được đỉnh đầu Chiến Hỏa có một thanh Ma đao âm u, dài đến mấy ngàn trượng, lấy tốc độ lôi đình vạn quân mãnh liệt hướng Lâm Hi chém qua.
Nếu như nhìn kỹ lại, có thể nhìn thấy thanh đao được hai tay Chiến Hỏa nắm chặt giơ lên quá đỉnh đầu xương trắng chất chồng, huyết thủy dậy sóng, rõ ràng là rất nhiều xương cốt cùng ma huyết của địa ngục yêu ma dung nhập vào trong đó, đã luyện thành thanh ma đao này.
- Đồ Ma đại tiên thuật!
Đây là một môn tiên đạo tuyệt học uy lực cực lớn, lấy tàn sát làm mục đích, đối với Địa ngục sinh vật có lực sát thương tuyệt đại. Chiến Hỏa tốn rất nhiều công phu, tích lũy tám mươi tám cái xương cốt, máu huyết cùng linh hồn của yêu ma cường đại mới đúc thành chuôi Đồ Ma đao này.
Không chỉ đối với Địa ngục sinh vật, đối với tiên đạo tu sĩ mà nói, đồng dạng cũng là một thanh ma đao có lực sát thương cực lớn.
- Hừ! Chút tài mọn!
Lâm Hi cười lạnh một tiếng, tay trái nhấc lên, Lục Dương tiên khí cuồn cuộn dâng lên mà ra, trong nháy mắt tạo thành một tấm Kim thuẫn hoa lệ cự đại, đính ở đỉnh đầu.
Ầm!
Một đao khích thiên phách địa chém lên Kim thuẫn ở trên đỉnh đầu Lâm Hi, kích phát ra một trận rung động khổng lồ, dẫn phát thiên địa nổ vang, song Lâm Hi đứng sừng sững ở phía sau kim thuẫn lại là vững vàng như trụ, không hề nhúc nhích.
- Làm sao có thể?
Thấy một màn như vậy, từng đạo kinh hô thất thanh trong không trung, tất cả mọi người đều bị một màn này khiến cho sợ ngây người. Sắc mặt của Chiến Hỏa càng là xanh mét, vẻ mặt không dám tin nhìn phía duới.
- Tại sao lại là như vậy?
Trên Hộ Pháp phong, từng đạo nhân ảnh thần sắc rung động. Chiến Hỏa là cường giả Tiên Đạo tam trọng đỉnh phong, muốn có thể ngăn được một kích của hắn là bình thường, nhưng giống như Lâm Hi không hề nhúc nhích, thật giống như căn bản không bị trùng kích liền khiến người ta rung động rồi.
Muốn làm được điểm này, ít nhất cũng phải có tu vi Tiên Đạo tứ trọng Hư Không cảnh, mà khí tức trên thân Lâm Hi rõ ràng chưa đột phá đến Tiên Đạo tứ trọng.
- Thời gian ngắn ngủi, thực lực của hắn lại tăng vọt đến loại tình trạng này.
Long Băng Nhan mở trừng hai mắt, nhìn về Lâm Hi giống như thiên thần ở phía dưới, thần sắc chợt hoảng hốt một chút.
Lần trước lúc nhìn thấy hắn, Lâm Hi vẫn chỉ là tu vi Hư Tiên cấp, nhưng đến hiện tại lại bất tri bất giác đã đạt đến trình độ cường đại như thế, thậm chí còn muốn vượt qua chính mình.
- Cái tiểu súc sinh này!
Hộ Pháp trưởng lão hung hăng mắng một câu, đáy mắt hiện lên vẻ sát cơ.
Hình Tuấn Thần cùng Lâm Hi một đôi thầy trò này chính là thiên địch trong đời của hắn, bất kỳ tiến bộ nào của bọn họ đối với Hộ Pháp trưởng lão mà nói đều là một lần đả kích!
- Chiến Hỏa, không phải đối thủ của hắn.
Lý Thu Bạch đứng sau đám người, nói trúng tim đen, có lẽ người khác cảm thấy khó hiểu, nhưng mà tu vi của Lý Thu Bạch đã sớm từ giao thủ lần này nhìn ra rõ ràng nhiều chuyện.
Nhưng mà Lý Thu Bạch cũng không có động, cũng không có nhúng tay vào trận chiến này.
Nhảy ra đầu tiên là phải giáo huấn trấn áp Lâm Hi, đây là chủ ý của Chiến Hỏa.
Trong khoảng thời gian này Lý Thu Bạch tuy đi cùng đám người Hộ Pháp Điện, nhưng mà hắn còn chưa quen thuộc tới mức đó.
Hơn nữa cường giả có tôn nghiêm của cường giả, trước khi chiến đấu chính thức chấm dứt, cho dù là Lý Thu Bạch cũng không thể ra tay xen vào được, nếu không thì đây sẽ bị xem là ô nhục của Chiến Hỏa.
- Tránh ra, ngươi không phải đối thủ của ta. Cho Lý Thu Bạch xuất hiện đi.
Lâm Hi thản nhiên nói, thái độ "Coi trời bằng vung" này khiến Chiến Hỏa tức giận vô cùng.
Thanks
Chỉ có Lâm Hi vẫn là thần sắc như thường, đây chính là lực lượng cường đại mang đến tự tin cường đại. Bất kể là dạng đối thủ gì, chỉ cần có lực lượng đủ cường đại cũng không đủ để gây sợ hãi.
- Sưu!
Thân thể Lâm Hi nhoáng lên một cái, trực tiếp như một đầu tiên hạc bạt không mà lên, một cái lóe lên lập tức biến mất ở bầu trời Chấp Pháp điện.
- Lâm Hi, ai, đã muộn... Quên đi, chúng ta cũng theo sau thôi.
Đám người Hải Thánh Vương còn muốn ngăn cản Lâm Hi, nhưng mà đã muộn, dậm chân một cái, chỉ có thể là cùng đi lên.
- Đi, chúng ta cũng đi theo các vị sư huynh ra xem một chút. Hộ Pháp điện bên kia nếu là muốn bất lợi với sư huynh, chúng ta cũng đừng khách khí, cùng tiến lên. Hộ Pháp điện thật có can đảm hạ sát thủ, xem bọn hắn rốt cục làm sao bàn giao với thượng diện.
Một gã đệ tử cao tầng Chấp Pháp điện hét lớn, cũng nhất tề tung quần áo bay lên, hướng thượng không mà đi.
... ... Cương phong mênh mông, Chiến Hỏa một thân trang phục màu đen, tóc dài bay múa, ánh mắt lạnh thấu xương tản mát ra một cỗ khí thế vô cùng.
Ở đỉnh đầu của hắn, Hộ Pháp phong treo cao, phụt lên một cỗ nguyên khí bàng bạc.
- Ngươi là ai? Ngươi không phải là Lý Thu Bạch.
Lâm Hi bay lên thượng không, nhìn một cái liền thấy được Chiến Hỏa. Chiến Hỏa triển khai một bộ tư thế chiến đấu, tiên khí phun ra từ đỉnh đầu kinh thiên động địa, liền vắt ngang ở thương khung bầu trời, một bộ dáng đang đợi Lâm Hi.
Lâm Hi cũng chưa từng thấy qua Lý Thu Bạch, bất quá hắn ít nhiều cảm giác được, Chiến Hỏa là cường giả Tiên Đạo tam trọng Tư Mệnh cảnh, đã đoạt mệnh tại chủ, tự chủ sinh tử.
Khí tức trên thân hắn mặc dù cường đại, nhưng rõ ràng cách Tiên Đạo tứ trọng Hư Không cảnh còn có một chút chênh lệch. Mà Lý Thu Bạch lại là cường giả Hư Không cảnh trở lên không hơn không kém.
- Hừ! Ngươi chính là Lâm Hi!
Chiến Hỏa cũng không có trở về, tiến lên trước một bước, hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi.
Dưới chân của hắn, ba đào vân diệt, nguyên khí vô tận ở dưới chân hắn biến ảo yêu ma quỷ quái vô cùng, quỳ sát đầy đất, một bộ thần phục với hắn.
Khí phách trên người hắn sát khí quá nặng, quả thực tựa như một khối sơn phong đang xoay tròn, chuyển động ở trong hư không, uy áp trầm trọng quả thực khiến người ta hít thở không thông.
- Là ta, ngươi là ai?
Lâm Hi nhíu nhíu mày, mặc dù không nhận ra Chiến Hỏa nhưng vẫn trả lời.
- Hừ! Như vậy thì không sai rồi. Ám Long liền là ngươi giết sao?
Con ngươi Chiến Hỏa co rút lại, hung hăng nhìn chằm chằm vào Lâm Hi.
- Ân?
Lâm Hi nhướng mày, không nghĩ tới lại nghe được tên của Ám Long. Nhưng mà suy nghĩ của hắn cực nhanh, rất nhanh đã đem tiền căn hậu quả nghĩ thông thấu một lần, nhất thời đối với sự xuất hiện của nam tử như Địa ngục trước mắt này trong lòng hiểu rõ rồi.
- Ngươi là vì Ám Long mà tới?
Những lời này biến tướng thừa nhận giết Ám Long.
Sắc mặt Chiến Hỏa phát lạnh, đều biến thành dữ tợn, từng sợi hắc khí không ngừng từ quanh thân trong tám vạn bốn ngàn lỗ chân lông tán dật ra:
- Oan có đầu, nợ có chủ. Ngươi giết Ám Long, chiếm pháp khí của hắn, ta giết ngươi cũng không coi là oan uổng! Chết đi cho ta!
- Ầm!
Chiến Hỏa nói giết liền giết, hai tay hợp lại, đột hiên chính là một đao thông thiên triệt địa, hướng Lâm Hi chém tới. Một đạo kia xuất thủ, thiên hôn địa ám, ma khí dậy sóng, mơ hồ có thể thấy được đỉnh đầu Chiến Hỏa có một thanh Ma đao âm u, dài đến mấy ngàn trượng, lấy tốc độ lôi đình vạn quân mãnh liệt hướng Lâm Hi chém qua.
Nếu như nhìn kỹ lại, có thể nhìn thấy thanh đao được hai tay Chiến Hỏa nắm chặt giơ lên quá đỉnh đầu xương trắng chất chồng, huyết thủy dậy sóng, rõ ràng là rất nhiều xương cốt cùng ma huyết của địa ngục yêu ma dung nhập vào trong đó, đã luyện thành thanh ma đao này.
- Đồ Ma đại tiên thuật!
Đây là một môn tiên đạo tuyệt học uy lực cực lớn, lấy tàn sát làm mục đích, đối với Địa ngục sinh vật có lực sát thương tuyệt đại. Chiến Hỏa tốn rất nhiều công phu, tích lũy tám mươi tám cái xương cốt, máu huyết cùng linh hồn của yêu ma cường đại mới đúc thành chuôi Đồ Ma đao này.
Không chỉ đối với Địa ngục sinh vật, đối với tiên đạo tu sĩ mà nói, đồng dạng cũng là một thanh ma đao có lực sát thương cực lớn.
- Hừ! Chút tài mọn!
Lâm Hi cười lạnh một tiếng, tay trái nhấc lên, Lục Dương tiên khí cuồn cuộn dâng lên mà ra, trong nháy mắt tạo thành một tấm Kim thuẫn hoa lệ cự đại, đính ở đỉnh đầu.
Ầm!
Một đao khích thiên phách địa chém lên Kim thuẫn ở trên đỉnh đầu Lâm Hi, kích phát ra một trận rung động khổng lồ, dẫn phát thiên địa nổ vang, song Lâm Hi đứng sừng sững ở phía sau kim thuẫn lại là vững vàng như trụ, không hề nhúc nhích.
- Làm sao có thể?
Thấy một màn như vậy, từng đạo kinh hô thất thanh trong không trung, tất cả mọi người đều bị một màn này khiến cho sợ ngây người. Sắc mặt của Chiến Hỏa càng là xanh mét, vẻ mặt không dám tin nhìn phía duới.
- Tại sao lại là như vậy?
Trên Hộ Pháp phong, từng đạo nhân ảnh thần sắc rung động. Chiến Hỏa là cường giả Tiên Đạo tam trọng đỉnh phong, muốn có thể ngăn được một kích của hắn là bình thường, nhưng giống như Lâm Hi không hề nhúc nhích, thật giống như căn bản không bị trùng kích liền khiến người ta rung động rồi.
Muốn làm được điểm này, ít nhất cũng phải có tu vi Tiên Đạo tứ trọng Hư Không cảnh, mà khí tức trên thân Lâm Hi rõ ràng chưa đột phá đến Tiên Đạo tứ trọng.
- Thời gian ngắn ngủi, thực lực của hắn lại tăng vọt đến loại tình trạng này.
Long Băng Nhan mở trừng hai mắt, nhìn về Lâm Hi giống như thiên thần ở phía dưới, thần sắc chợt hoảng hốt một chút.
Lần trước lúc nhìn thấy hắn, Lâm Hi vẫn chỉ là tu vi Hư Tiên cấp, nhưng đến hiện tại lại bất tri bất giác đã đạt đến trình độ cường đại như thế, thậm chí còn muốn vượt qua chính mình.
- Cái tiểu súc sinh này!
Hộ Pháp trưởng lão hung hăng mắng một câu, đáy mắt hiện lên vẻ sát cơ.
Hình Tuấn Thần cùng Lâm Hi một đôi thầy trò này chính là thiên địch trong đời của hắn, bất kỳ tiến bộ nào của bọn họ đối với Hộ Pháp trưởng lão mà nói đều là một lần đả kích!
- Chiến Hỏa, không phải đối thủ của hắn.
Lý Thu Bạch đứng sau đám người, nói trúng tim đen, có lẽ người khác cảm thấy khó hiểu, nhưng mà tu vi của Lý Thu Bạch đã sớm từ giao thủ lần này nhìn ra rõ ràng nhiều chuyện.
Nhưng mà Lý Thu Bạch cũng không có động, cũng không có nhúng tay vào trận chiến này.
Nhảy ra đầu tiên là phải giáo huấn trấn áp Lâm Hi, đây là chủ ý của Chiến Hỏa.
Trong khoảng thời gian này Lý Thu Bạch tuy đi cùng đám người Hộ Pháp Điện, nhưng mà hắn còn chưa quen thuộc tới mức đó.
Hơn nữa cường giả có tôn nghiêm của cường giả, trước khi chiến đấu chính thức chấm dứt, cho dù là Lý Thu Bạch cũng không thể ra tay xen vào được, nếu không thì đây sẽ bị xem là ô nhục của Chiến Hỏa.
- Tránh ra, ngươi không phải đối thủ của ta. Cho Lý Thu Bạch xuất hiện đi.
Lâm Hi thản nhiên nói, thái độ "Coi trời bằng vung" này khiến Chiến Hỏa tức giận vô cùng.
Thanks
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.