Chương 526: Kịch chiến. (1)
Hoàng Phủ Kỳ
29/07/2014
Phanh!
Tiểu Mã cao chừng một xích kia sau khi phát ra một kích này tựa hồ cũng đã tiêu hao hết thể lực. Đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, ánh mắt héo héo, giống như lá cây khô vậy.
- Tạp Mễ Lạp, ra tay!
Lâm Hi vừa vừa rơi xuống đất, lập tức đã kêu lên với sau lưng.
Phanh!
Một đầu tiểu biên bức từ trong sương mù lao ra, nhanh như thiểm điện, đánh về phía Thời Chi Canh Thú trên mặt đất.
Thấy một màn như vậy, Long Băng Nhan, Mộ Dung Viễn như bị sét đánh, sắc mặt đại biến!
...
Bất kể là Long Băng Nhan hay là Lâm Hi đều là loại cực kỳ thông minh, Long Băng Nhan dùng Công Tôn Lượng dẫn Thủ Hộ Thú bên người Thời Chi Ngọ Thú đi, mặc dù không ngờ Lâm Hi sẽ phóng tới, nhưng lại có thể kịp thời ứng biến, tự mình cuốn lấy Lâm Hi, đồng thời còn dùng kiếm đoạt lấy Thời Chi Ngọ Thú, phản ứng nhanh chóng, không thể nói là không lợi hại.
Chỉ là một lớp thời gian chi lực của Thời Chi Ngọ Thú đã trực tiếp đánh tất cả về nguyên hình.
Nhưng Long Băng Nhan ứng biến nhanh, phản ứng của Lâm Hi cũng không chậm. Lực chú ý của mọi người đều tập trung vào hắn, lại không ngờ rằng, Lâm Hi dùng kế dương đông kích tây, chuyển dời lực chú ý, chính thức cướp đoạt Thời Chi Ngọ Thú chính là Hấp Huyết Nữ Vương Tạp Mễ Lạp.
Lực chú ý của Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn đều tập trung ở trên người Lâm Hi, không ai lưu ý đến tiểu biên bức mà Hấp Huyết Nữ Vương phân hoá ra đã lặn xuống phụ cận.
C-K-Í-T.. T... T!
Một tiếng thét lên, tiểu biên bức từ trong sương mù lao ra kia bá thoáng một phát, cầm lên Thời Chi Ngọ Thú nằm trên mặt đất, không thể động đậy.
Tiểu biên bức mà Tạp Mễ Lạp phân hóa ra không chỉ tốc độ cực nhanh, hơn nữa lực lớn vô cùng. Đầu tiểu mã cao một xích so với tiểu biên bức thì nặng hơn gấp mấy chục làn, nhưng lúc nó trảo xuống rõ ràng lại nhẹ như không có gì vậy, thoáng cái liền bắt lấy.
Thời Chi Ngọ Thú phun ra một lớp Thời gian thủy triều, lúc này lực lượng hao hết. Mà bản thân Thập Nhị Thời Thú lại nhỏ nhắn xinh xắn, căn bản cũng không có lực công kích.
Bởi vậy căn bản không cách nào kháng cự, nhẹ nhõm bị nhấc lên.
Bá!
Tiếng gió nhộn nhạo, tiểu biên bức nhấc theo Thời Chi Ngọ Thú, muốn hóa thành một đạo thiểm điện, nhảy vào trong sương mù.
Chuyện xảy ra quá đột nhiên, bất kể là Mộ Dung Viễn hay là Long Băng Nhan, đều không ngờ rằng một màn này. Thời Chi Ngọ Thú quan hệ trọng đại, bỏ qua lần này phải đợi thêm một trăm năm nữa. Mà không còn Huyễn Ảnh chi hoa, Thập Nhị Thời Thú sẽ không bao giờ ra khỏi khe hở thời không nữa.
Hai người vô luận như thế nào cũng không muốn thấy một màn này.
- Muốn chết!
Thời khắc mấu chốt, Mộ Dung Viễn quát lên một tiếng lớn, một quyền đánh ra, một đạo tử sắc quang đoàn bắn ra, dùng thế lôi đình vạn quân xuyên qua hư không, đánh vào tiểu biên bức phân thân của Tạp Mễ Lạp.
Mộ Dung Viễn sau khi Thời Chi Ngọ Thú bộc phát ra Thời gian thủy triều thì cách Thời Chi Ngọ Thú rất gần. Cũng chỉ có hắn mới có năng lực đi ngăn cản Lâm Hi.
Một quyền này vô cùng nhanh, cơ hồ lập tức khi ra tay đã đánh trước người tiểu biên bức, ngay cả Lâm Hi cũng không kịp chặn đường.
Tiểu biên bức phân thân của Tạp Mễ Lạp tốc độ vô cùng nhanh, nhưng dưới chân lại có một đầu Thời Chi Ngọ Thú, tốc độ không thể không bị ảnh hưởng, huống chi, Mộ Dung Viễn còn là cường giả cấp Đạo quả.
Oanh!
Một quyền khống chế lực lượng cực kỳ tinh chuẩn, tiểu biên bức mà Tạp Mễ Lạp phân ra, oanh một tiếng nổ thành phấn vụn, nhưng cũng không lan đến gần Thời Chi Ngọ Thú.
Bất quá, trước khi nổ nát, Tạp Mễ Lạp cũng làm ra một chuyện, phịch một tiếng, vứt Thời Chi Ngọ Thú ra ngoài.
- C-K-Í-T.. T... T!
Trong sương mù, hai điểm hào quang sáng như tuyết hiện lên. Cơ hồ đồng thời khi Mộ Dung Viễn đánh chết đầu Tiểu Bức biên đầu tiên, đầu tiểu biên bức thứ hai đã chấn động cánh dơi, dùng tốc độ như tia chớp vọt ra, vừa vặn tiếp được Thời Chi Ngọ Thú đang rơi xuống dưới.
Một chiêu này ứng đối hoàn toàn vượt ngoài dự kiến mọi người, trực tiếp khiến Mộ Dung Viễn một quyền phí công.
Thiên phú chủng tộc Phân thân của Tạp Mễ Lạp có thể khiến cho nàng phân hóa ra cả trăm tiểu biên bức, tốc độ vô cùng nhanh. Mộ Dung Viễn hủy diệt đi một phân thân căn bản không ngăn cản được nàng.
- Muốn chết!
- Buông Thời Chi Ngọ Thú ra!
...
Bị một đầu Hấp Huyết Nữ Yêu đoạt thức ăn trước miệng cọp, Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn đều nổi giận, đồng tử bắn ra sát cơ thật sâu.
Ầm ầm!
Thiên dao địa chấn, tiên khí bàng bạc từ trong cơ thể hai người điên cuồng vọt ra, muốn đánh chết phân thân Tạp Mễ Lạp, đoạt lấy Thời Chi Ngọ Thú!
- Băng Hoàng Đại Pháp!
- Liệt Nhật Đại Pháp!
...
Một tiếng hét to, kinh thiên động địa. Thời khắc mấu chốt, Lâm Hi ngang nhiên ra tay, tay trái Băng Hoàng Đại Pháp, tay phải Liệt Nhật Đại Pháp, hai cổ dị chủng chân khí, xông lên trời mà lên, giống như Thiên Nhân, dùng thế lôi đình vạn quân ập về phía Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn.
- Hai người các ngươi đều lưu lại cho ta a!
Trên người Lâm Hi bộc phát ra khí thế trời long đất lở, lực lượng đáng sợ "Hai mươi hai tên Thánh tử chi lực" bộc phát ra, cho dù là Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn đều phải biến sắc.
Thực lực của Lâm Hi đã không kém hơn cường giả Đạo quả chút nào. Mà băng, hỏa đại pháp cấp bậc Đại viên mãn càng tạo thành uy hiếp thật lớn đối với hai người.
Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn tuy rằng trong nội tâm cực kỳ khát vọng đạt được Thời Chi Ngọ Thú, nhưng lúc này, nếu như đi chặn đường hóa thân tiểu biên bức của Tạp Mễ Lạp thì tất nhiên sẽ bị Lâm Hi đánh trúng.
Tuyệt học cấp bậc Đại viên mãn một khi bị toàn lực đánh trúng, không chết cũng phải trọng thương.
- Đáng chết!
Trong mắt hai người lóe lên hàn quang, trong nội tâm lại không muốn, cũng chỉ có thể đổi hướng tiên khí, đánh tới Lâm Hi.
- Lâm Hi, ngươi dám phía dưới phạm thượng, ra tay với chúng ta, đã xúc phạm môn quy, ngươi đây là tử tội!
Mộ Dung Viễn giận tím mặt.
Cường giả Đạo Quả là Thái Sơn Bắc Đẩu trong hàng đệ tử nội môn, địa vị hơn xa Thánh tử tông phái và Hư Tiên. Luận địa vị, Lâm Hi kém xa.
Đều là đệ tử Thần Tiêu Tông, Lâm Hi lần lượt khiêu khích, công kích, tựa như một sợi roi quất lên mặt vậy, khiến Mộ Dung Viễn cảm giác được một cổ nhục nhã và phẫn nộ thật lớn.
Lực lượng Lâm Hi bày ra tuy rằng cường đại, nhưng cảnh giới và địa vị của hắn còn xa không bằng Mộ Dung Viễn, đây là sự thật không thể bàn cãi.
Ở trong nội tâm, đối với Mộ Dung Viễn mà nói, Lâm Hi chính là một đệ tử Pháp Lực Kỳ bình thường, địa vị còn xa mới bằng mình.
- Ngây thơ! Ngay cả Long Băng Nhan cũng biết cái này đối với ta vô dụng, ngươi rõ ràng lại lấy môn quy ra để dọa ta!
Lâm Hi cười lạnh.
Mái tóc dài của hắn bay lên, khí tức lừng lẫy, khí thế phát ra, rõ ràng vững vàng đè ép Mộ Dung Viễn và Long Băng Nhan, phảng phất như Mộ Dung Viễn và Long Băng Nhan mới được là một phương khiêu chiến vậy.
Ầm ầm!
Thanks
Tiểu Mã cao chừng một xích kia sau khi phát ra một kích này tựa hồ cũng đã tiêu hao hết thể lực. Đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp xuống đất, ánh mắt héo héo, giống như lá cây khô vậy.
- Tạp Mễ Lạp, ra tay!
Lâm Hi vừa vừa rơi xuống đất, lập tức đã kêu lên với sau lưng.
Phanh!
Một đầu tiểu biên bức từ trong sương mù lao ra, nhanh như thiểm điện, đánh về phía Thời Chi Canh Thú trên mặt đất.
Thấy một màn như vậy, Long Băng Nhan, Mộ Dung Viễn như bị sét đánh, sắc mặt đại biến!
...
Bất kể là Long Băng Nhan hay là Lâm Hi đều là loại cực kỳ thông minh, Long Băng Nhan dùng Công Tôn Lượng dẫn Thủ Hộ Thú bên người Thời Chi Ngọ Thú đi, mặc dù không ngờ Lâm Hi sẽ phóng tới, nhưng lại có thể kịp thời ứng biến, tự mình cuốn lấy Lâm Hi, đồng thời còn dùng kiếm đoạt lấy Thời Chi Ngọ Thú, phản ứng nhanh chóng, không thể nói là không lợi hại.
Chỉ là một lớp thời gian chi lực của Thời Chi Ngọ Thú đã trực tiếp đánh tất cả về nguyên hình.
Nhưng Long Băng Nhan ứng biến nhanh, phản ứng của Lâm Hi cũng không chậm. Lực chú ý của mọi người đều tập trung vào hắn, lại không ngờ rằng, Lâm Hi dùng kế dương đông kích tây, chuyển dời lực chú ý, chính thức cướp đoạt Thời Chi Ngọ Thú chính là Hấp Huyết Nữ Vương Tạp Mễ Lạp.
Lực chú ý của Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn đều tập trung ở trên người Lâm Hi, không ai lưu ý đến tiểu biên bức mà Hấp Huyết Nữ Vương phân hoá ra đã lặn xuống phụ cận.
C-K-Í-T.. T... T!
Một tiếng thét lên, tiểu biên bức từ trong sương mù lao ra kia bá thoáng một phát, cầm lên Thời Chi Ngọ Thú nằm trên mặt đất, không thể động đậy.
Tiểu biên bức mà Tạp Mễ Lạp phân hóa ra không chỉ tốc độ cực nhanh, hơn nữa lực lớn vô cùng. Đầu tiểu mã cao một xích so với tiểu biên bức thì nặng hơn gấp mấy chục làn, nhưng lúc nó trảo xuống rõ ràng lại nhẹ như không có gì vậy, thoáng cái liền bắt lấy.
Thời Chi Ngọ Thú phun ra một lớp Thời gian thủy triều, lúc này lực lượng hao hết. Mà bản thân Thập Nhị Thời Thú lại nhỏ nhắn xinh xắn, căn bản cũng không có lực công kích.
Bởi vậy căn bản không cách nào kháng cự, nhẹ nhõm bị nhấc lên.
Bá!
Tiếng gió nhộn nhạo, tiểu biên bức nhấc theo Thời Chi Ngọ Thú, muốn hóa thành một đạo thiểm điện, nhảy vào trong sương mù.
Chuyện xảy ra quá đột nhiên, bất kể là Mộ Dung Viễn hay là Long Băng Nhan, đều không ngờ rằng một màn này. Thời Chi Ngọ Thú quan hệ trọng đại, bỏ qua lần này phải đợi thêm một trăm năm nữa. Mà không còn Huyễn Ảnh chi hoa, Thập Nhị Thời Thú sẽ không bao giờ ra khỏi khe hở thời không nữa.
Hai người vô luận như thế nào cũng không muốn thấy một màn này.
- Muốn chết!
Thời khắc mấu chốt, Mộ Dung Viễn quát lên một tiếng lớn, một quyền đánh ra, một đạo tử sắc quang đoàn bắn ra, dùng thế lôi đình vạn quân xuyên qua hư không, đánh vào tiểu biên bức phân thân của Tạp Mễ Lạp.
Mộ Dung Viễn sau khi Thời Chi Ngọ Thú bộc phát ra Thời gian thủy triều thì cách Thời Chi Ngọ Thú rất gần. Cũng chỉ có hắn mới có năng lực đi ngăn cản Lâm Hi.
Một quyền này vô cùng nhanh, cơ hồ lập tức khi ra tay đã đánh trước người tiểu biên bức, ngay cả Lâm Hi cũng không kịp chặn đường.
Tiểu biên bức phân thân của Tạp Mễ Lạp tốc độ vô cùng nhanh, nhưng dưới chân lại có một đầu Thời Chi Ngọ Thú, tốc độ không thể không bị ảnh hưởng, huống chi, Mộ Dung Viễn còn là cường giả cấp Đạo quả.
Oanh!
Một quyền khống chế lực lượng cực kỳ tinh chuẩn, tiểu biên bức mà Tạp Mễ Lạp phân ra, oanh một tiếng nổ thành phấn vụn, nhưng cũng không lan đến gần Thời Chi Ngọ Thú.
Bất quá, trước khi nổ nát, Tạp Mễ Lạp cũng làm ra một chuyện, phịch một tiếng, vứt Thời Chi Ngọ Thú ra ngoài.
- C-K-Í-T.. T... T!
Trong sương mù, hai điểm hào quang sáng như tuyết hiện lên. Cơ hồ đồng thời khi Mộ Dung Viễn đánh chết đầu Tiểu Bức biên đầu tiên, đầu tiểu biên bức thứ hai đã chấn động cánh dơi, dùng tốc độ như tia chớp vọt ra, vừa vặn tiếp được Thời Chi Ngọ Thú đang rơi xuống dưới.
Một chiêu này ứng đối hoàn toàn vượt ngoài dự kiến mọi người, trực tiếp khiến Mộ Dung Viễn một quyền phí công.
Thiên phú chủng tộc Phân thân của Tạp Mễ Lạp có thể khiến cho nàng phân hóa ra cả trăm tiểu biên bức, tốc độ vô cùng nhanh. Mộ Dung Viễn hủy diệt đi một phân thân căn bản không ngăn cản được nàng.
- Muốn chết!
- Buông Thời Chi Ngọ Thú ra!
...
Bị một đầu Hấp Huyết Nữ Yêu đoạt thức ăn trước miệng cọp, Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn đều nổi giận, đồng tử bắn ra sát cơ thật sâu.
Ầm ầm!
Thiên dao địa chấn, tiên khí bàng bạc từ trong cơ thể hai người điên cuồng vọt ra, muốn đánh chết phân thân Tạp Mễ Lạp, đoạt lấy Thời Chi Ngọ Thú!
- Băng Hoàng Đại Pháp!
- Liệt Nhật Đại Pháp!
...
Một tiếng hét to, kinh thiên động địa. Thời khắc mấu chốt, Lâm Hi ngang nhiên ra tay, tay trái Băng Hoàng Đại Pháp, tay phải Liệt Nhật Đại Pháp, hai cổ dị chủng chân khí, xông lên trời mà lên, giống như Thiên Nhân, dùng thế lôi đình vạn quân ập về phía Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn.
- Hai người các ngươi đều lưu lại cho ta a!
Trên người Lâm Hi bộc phát ra khí thế trời long đất lở, lực lượng đáng sợ "Hai mươi hai tên Thánh tử chi lực" bộc phát ra, cho dù là Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn đều phải biến sắc.
Thực lực của Lâm Hi đã không kém hơn cường giả Đạo quả chút nào. Mà băng, hỏa đại pháp cấp bậc Đại viên mãn càng tạo thành uy hiếp thật lớn đối với hai người.
Long Băng Nhan và Mộ Dung Viễn tuy rằng trong nội tâm cực kỳ khát vọng đạt được Thời Chi Ngọ Thú, nhưng lúc này, nếu như đi chặn đường hóa thân tiểu biên bức của Tạp Mễ Lạp thì tất nhiên sẽ bị Lâm Hi đánh trúng.
Tuyệt học cấp bậc Đại viên mãn một khi bị toàn lực đánh trúng, không chết cũng phải trọng thương.
- Đáng chết!
Trong mắt hai người lóe lên hàn quang, trong nội tâm lại không muốn, cũng chỉ có thể đổi hướng tiên khí, đánh tới Lâm Hi.
- Lâm Hi, ngươi dám phía dưới phạm thượng, ra tay với chúng ta, đã xúc phạm môn quy, ngươi đây là tử tội!
Mộ Dung Viễn giận tím mặt.
Cường giả Đạo Quả là Thái Sơn Bắc Đẩu trong hàng đệ tử nội môn, địa vị hơn xa Thánh tử tông phái và Hư Tiên. Luận địa vị, Lâm Hi kém xa.
Đều là đệ tử Thần Tiêu Tông, Lâm Hi lần lượt khiêu khích, công kích, tựa như một sợi roi quất lên mặt vậy, khiến Mộ Dung Viễn cảm giác được một cổ nhục nhã và phẫn nộ thật lớn.
Lực lượng Lâm Hi bày ra tuy rằng cường đại, nhưng cảnh giới và địa vị của hắn còn xa không bằng Mộ Dung Viễn, đây là sự thật không thể bàn cãi.
Ở trong nội tâm, đối với Mộ Dung Viễn mà nói, Lâm Hi chính là một đệ tử Pháp Lực Kỳ bình thường, địa vị còn xa mới bằng mình.
- Ngây thơ! Ngay cả Long Băng Nhan cũng biết cái này đối với ta vô dụng, ngươi rõ ràng lại lấy môn quy ra để dọa ta!
Lâm Hi cười lạnh.
Mái tóc dài của hắn bay lên, khí tức lừng lẫy, khí thế phát ra, rõ ràng vững vàng đè ép Mộ Dung Viễn và Long Băng Nhan, phảng phất như Mộ Dung Viễn và Long Băng Nhan mới được là một phương khiêu chiến vậy.
Ầm ầm!
Thanks
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.