Thần Tọa

Chương 393: Mai rùa khó mở

Hoàng Phủ Kỳ

15/07/2014

- Các ngươi trước đừng nói chuyện, để ta suy nghĩ đã.

Lâm Hi khoát khoát tay, ngăn hai người nói chuyện.

Thời gian kế tiếp Lâm Hi lại nếm thử mấy lần, nhưng mà mỗi lần công kích bị Huyền Vũ Đại Bích Lũy đỡ được.

Pháp khí này quá quỷ dị, nó giống như cái mai rùa vĩnh cửu, Lâm Hi công kích chẳng những không làm bị thương Huyền Vũ Thánh tử. Ngược lại còn bị lực lượng phản chấn của mình phản chấn thiếu chút nữa làm tổn thương.

- Trong thiên hạ không có khả năng có thứ không bị công phá.

Lâm Hi suy nghĩ. Lần đầu tiên trong đời Lâm Hi có loại cảm giác "Con chuột kéo ràu", không chỗ ra tay.

Huyền Vũ Thánh tử sử dụng Huyền Vũ Đại Bích Lũy đúng là vượt qua Lâm Hi tưởng tượng. Ba phần chân khí bị đánh xơ xác, sáu phần chân khí phản chấn trở về, không tới một phần chân khí bị Huyền Vũ Đại Bích Lũy hấp thu.

Loại pháp khí này cơ bản không phá được.

Huyền Vũ Thánh tử bản thân am hiểu phòng ngự, trên người lại có Huyền Vũ Đại Bích Lũy, đây chính là chuyện khó giải.

Mỗi lần Huyền Vũ Thánh tử chiến đấu đều trốn vào trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy này, sau đó lại đi ra làm một hảo hán, nếu như vậy ai có thể là đối thủ của hắn?

- Kiện pháp khí này khẳng định có nhược điểm. Bằng không nó quá biến thái. Tiên khí cũng không có lợi hại như vậy. Hơn nữa hắn cũng không có khả năng dùng được tiên khí.

Trong đầu Lâm Hi hiện ra nhiều suy nghĩ.

Huyền Vũ Đại Bích Lũy tuy cường đại không thể tưởng tượng nổi, gần như không thể công phá. Nhưng mà Lâm Hi cũng phát hiện một điểm chính là Huyền Vũ Thánh tử sử dụng pháp khí thì không thể di động, cũng không thể công kích. Chỉ có thể chờ đối phương công kích bị phản chấn.

Dưới loại tình huống này Lâm Hi trên cơ bản không cần lo lắng Huyền Vũ Thánh tử phản kích!

Chuyện này không thể không nói là thiếu hụt. Rất rõ ràng kiện pháp khí này phòng ngự tuy biến thái không hợp thói thường, nhưng sử dụng pháp khí này không phải không có điều kiện hạn chế.

- Sử dụng kiện pháp khí này thì không thể di động được, vậy khẳng định còn có những hạn chế khác, chỉ là ta không tìm ra mà thôi.

Lâm Hi như có điều suy nghĩ, trong mắt hiện ra hào quang sáng ngời.

Huyền Vũ Thánh tử trốn trong mai rùa này mỗi thời mỗi khắc sẽ khôi phục thực lực, chờ hắn điều tức xong là trạng thái đỉnh phong. Lâm Hi không thể nói trước lại phế một phen tay chân đánh hắn trọng thương. Đến lúc đó Huyền Vũ Thánh tử lại trốn vào trong này kiên trì.

Kéo dài thời gian thì người Đâu Suất Cung lại tới đây.

Thời gian còn lại của Lâm Hi không nhiều, hắn nhất định phải giải quyết Huyền Vũ Thánh tử trước khi khôi phục, công phá mai rùa của Huyền Vũ Thánh tử.

- Ta lại thử một lần, khẳng định còn biện pháp khác.

Tâm niệm Lâm Hi vừa động, lập tức tới gần Huyền Vũ Đại Bích Lũy, đi vòng quanh cái mai rùa lớn này.

Huyền Vũ Đại Bích Lũy phi thường nặng nề, hắn tới gần mai rùa này rất dễ dàng khiến người ta có cảm giác nặng nề, giống như tảng đá lớn đặt trong ngực. Còn chân chính thử thì Huyền Vũ Đại Bích Lũy có năng lực phản chấn cùng hóa giải càng khiến người ta tuyệt vọng!

Mặt ngoài của Huyền Vũ Đại Bích Lũy có hoa văn phong cách cổ xưa, thoạt nhìn có cảm giác lịch sử tang thương. Giống như đồ vật lâu năm mới móc ra khỏi mặt đất.

Huyền Vũ Thánh tử trốn ở bên trong cũng mặc kệ Lâm Hi, triệt để không ra. Giống như nắm chắc thời gian khôi phục thương thế.

Cách đó không xa Địa Ngục Ma Long cùng Hấp Huyết Nữ Vương khôi phục bản thể, một trái một phải đứng trên mặt đất. Cũng chú ý tới Huyền Vũ Đại Bích Lũy. Nhưng nhìn thấy con mắt Lâm Hi nhắm lại thì Địa Ngục Ma Long đột nhiên cười rộ lên:

- Khặc khặc, Huyền Vũ Thánh tử này xong đời rồi...

- Ma Đồ, ngươi lại phát hiện cái gì?

Âm thanh Tạp Mễ Lạp nhỏ nhẹ hỏi.

Nàng lơ lửng trên không trung, một tay duỗi ra và móng vuốt sắc bén đặt lên cổ của Địa Ngục Ma Long, chậm rãi mơn trớn cái cổ. Địa Ngục Ma Long lập tức cảm giác long huyết trong người của mình đang chảy vào trong cơ thể của Hấp Huyết Nữ Vương, lập tức sởn hết gai ốc, làm gì dám kéo dài thời gian.

- Khặc khặc, thời gian ngươi ngủ say ta vẫn đi theo chủ nhân. Mỗi lần chủ nhân lộ ra bộ dáng này thì có kẻ gặp chuyện không may. Sớm nhất chính là Mộc Đức đọa nhân, sau đó là Quỷ Vương lão tổ, lại sau đó là Lôi Đức đạo nhân..., khặc khặc, chờ coi đi, lão đại khẳng định có biện pháp.



Địa Ngục Ma Long cười quái dị, trong thanh âm lộ ra vẻ đắc ý.

- Nha.

Hấp Huyết Nữ Vương như có điều suy nghĩ, vô ý thức nhìn qua phía Lâm Hi. Nàng mơ hồ nhớ rõ lúc ấy gặp được Lâm Hi thì hắn cũng có bộ dáng suy nghĩ sâu xa này.

- Thần sắc chủ nhân quá mê người. Đúng là khiến người ta không nhịn được.

Hấp Huyết Nữ Vương thì thào tự nói, hai gò má ửng đỏ, đôi mắt ướt át, vẻ mặt khó mà kiềm chế được.

...

Địa Ngục Ma Long.

Nữ nhân này quá không biết phân biệt nơi nào.

Giống cái động dục thật đáng sợ.

...

Sau một lát Lâm Hi rốt cục hành động. Đầu ngón tay của hắn bắn hỏa diễm ra ngoài.

Ông!

Huyền Vũ Đại Bích Lũy phát ra tiếng oanh minh, bản thể như bàn thạch, không chút sứt mẻ. Lâm Hi phát ra hỏa diễm không ngoài ý muốn bị hấp thu đánh xơ xác, trong đó một đạo hỏa diễm yếu ớt phản chấn về.

Ông!

Ngón tay Lâm Hi điểm xuống, trong nháy mắt một đạo hỏa diễm bắn ra ngoài.

Bang bang!

Một đám lại một đám, Lâm Hi vòng quanh xoay tròn quanh Huyền Vũ Đại Bích Lũy, từng đạo chân khí một liên tiếp bắn ra không ngừng, trong lúc nhất thời chỉ thấy chung quanh Huyền Vũ Đại Bích Lũy hoa lửa bắn ra bốn phía giống như mưa rơi phủ kín hư không.

- Ồ, chủ nhân làm cái gì vậy?

Địa Ngục Ma Long vẻ mặt mờ mịt.

Nó mặc dù biết Lâm Hi nhất định có biện pháp đối phó Huyền Vũ Thánh tử, nhưng liên quan đến đến kỹ càng, nó tựu không hiểu.

- Hừ, ngu ngốc, đương nhiên là tìm biện pháp.

Tạp Mễ Lạp hừ nhẹ nói.

- Đây rốt cuộc là biện pháp gì.

Địa Ngục Ma Long hỏi thêm một câu.

...

Tạp Mễ Lạp biểu lộ cứng lại.

Nhưng mà Hấp Huyết Nữ Vương tuy không nhìn ra Lâm Hi đang làm gì. Nhưng mà với thông minh của nàng ứng phó Ma Đồ là dư xài:

- Cá chạch, thứ rõ ràng như vậy mà ngươi còn đi hỏi ta. Thật sự chẳng muốn nói cho ngươi. Thật muốn biết đi hỏi chủ nhân đi.

Hấp Huyết Nữ Vương nói một câu đã phong kín khả năng đánh trả của Địa Ngục Ma Long.

...

Địa Ngục Ma Long.



Nữ nhân này không biết thì nói không biết, còn muốn lừa gạt ta. Long gia gia cũng không phải dễ gạt như vậy đâu, hừ, mặc kệ ngươi, hảo long không đấu với nữ nhân!

Địa Ngục Ma Long nhún nhún vai, không nói lời nào.

Cách đó không xa, Lâm Hi liên tiếp không ngừng đánh lên mặt ngoài của Huyền Vũ Đại Bích Lũy, bắn ra từng đạo hỏa diễm. Tuy nhìn là bắn ra vô cùng đơn giản, nhưng mà nhìn kỹ lại thì phát hiện mỗi vị trí mà Lâm Hi ra tay có góc độ, lực lượng không giống nhau.

Không ngừng thử liên tục thì sau một lát con mắt Lâm Hi sáng ngời, rốt cục có chỗ thu hoạch.

- Tìm được!

Ánh mắt Lâm Hi sáng ngời, lập tức không chút do dự đánh ra một chưởng.

Oanh!

Ánh lửa bắn ra bốn phía, thiên địa dao động, Lâm Hi dùng Liệt Dương đại chân khí đánh ra lần nữa lên Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

Ầm ầm!

Một đạo hỏa diễm bắn lên cao, mấy trượng bên cạnh thân thể Lâm Hi có hoa lửa bắn ra. Đồng thời ánh lửa tạo thành hỏa diễm đầy trời.

- Thành công!

Con mắt Lâm Hi sáng ngời.

Năm thành rưỡi chân khí bắn trở về, hai thành nửa chân khí bị đánh tan, hai thành chân khí oanh kích vào Huyền Vũ Đại Bích Lũy bị hấp thu một thành, rốt cục có một thành lực lượng oanh kích vào trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy.

Rốt cuộc Lâm Hi cũng tìm được nhược điểm của Huyền Vũ Đại Bích Lũy!

Cùng lúc đó trong Huyền Vũ Đại Bích Lũy nhắc lên sóng gió ngập trời.

- Xảy ra chuyện gì? Tại sao có năng lượng lan vào trong này?

Huyền Vũ Thánh tử chấn động, đột nhiên trợn mắt từ trong nhập định tỉnh lại.

Quanh người của hắn là không gian phong bế, giống như thành đồng vách sắt, lạc ấn bao phủ pháp trận, tản mát hào quang óng ánh.

Đây vốn là không gian không thể phá vỡ, đột nhiên bắt đầu rung động.

Trong dự đoán của Huyền Vũ Thánh tử thì không có xuất hiện tình huống này.

- Không có khả năng, hắn tuyệt đối không có khả năng phá được Huyền Vũ Đại Bích Lũy!

Trong mắt Huyền Vũ Thánh tử hiện ra nét sợ hãi.

Trong miệng hắn mặc dù Không tin, nhưng gương mặt lại tái nhợt, bàn tay xiết chặt.

- Trùng hợp, đây nhất định là trùng hợp!

Huyền Vũ Thánh tử thì thào tự nói, đốt ngón tay trắng lại..

Toàn bộ Huyền Vũ Đại Bích Lũy có chín thành chính là khu vực không chê vào đâu được. Công kích càng mạnh thì phản chấn càng lợi hại.

Trên pháp khí này có một ít khu vực mới xuất hiện lỗ thủng đặc thù. Hơn nữa còn phải dùng thủ pháp đặc thù mới có thể lợi dụng được lỗ thủng này.

Huyền Vũ Thánh tử là kẻ có được pháp khí, bình thường diễn luyện, luận bàn với các sư huynh, trải qua vài chục năm mới phát hiện điểm này.

Hắn không tin Lâm Hi chỉ trong thời gian ngắn có thể phát hiện ra sơ hở này.

- Không có khả năng! Cho dù là thiên tài cũng khó phát hiện ra được. Huyền Vũ Đại Bích Lũy của ta cho dù là Hư Tiên cũng không phá được chứ nói gì hắn là Khí Tiên Kỳ. Sư bá từng nói qua, trừ phi là thiên tài tuyệt đỉnh nghiên cứu ngoài năm ngày mới có thể oanh phá bình chướng của ta. Nhưng nhất định công lực phải mạnh hơn ta! Hắn mới bao nhiêu, tuyệt đối không có năng lực biến thái như vậy.

Trong nội tâm Huyền Vũ Thánh tử thì thào tự nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook