Chương 560: Mua bán. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
30/07/2014
Người nào? Mau đi ra! Nơi này là phòng chưởng quầy.
Nam tử này xanh mặt.
Lâm Hi không để ý đến, chỉ cẩn thận dò xét một chút. So với một chưởng quầy mà nói nam tử này còn quá trẻ, hơn nữa dáng người tráng kiện, ngón tay thon dài, căn bản không giống như một người làm ăn!
Nhưng mà chuyện này không có quan hệ tới hắn. Khi thấy trên ngực nam tử này có chữ Diêm thì Lâm Hi gật gật đầu:
- "Chưởng quầy" của các ngươi đâu?
Bàn tay Lâm Hi cầm lệnh bài đệ tử Thần Tiêu Tông đưa ra cho hắn xem.
Nhìn thấy lệnh bài đệ tử Thần Tiêu Tông thì nam tử này cả kinh, cũng không nói chuyện, từ trong lòng móc ra một bức ảnh sau đó run lên, gật gật đầu.
- Thì ra là Lâm công tử, mời vào.
Lời lẽ trở nên cung kính hơn.
- Vài ngày trước ta đã từng tới khách sạn của các ngươi. Thông tri với các ngươi rồi. Tại sao chưởng quầy của các ngươi còn chưa tới?
Lâm Hi nói.
Lâm Hi không lâu trước kia đã phái một tên đệ tử thân cận với mình, cũng chính là đệ tử đã từng tham chiến ở Phong bạo chi môn với Lâm Hi, xuống núi một chuyến mang theo lời nhắn.
Trở về núi Lâm Hi vẫn vội vàng tu luyện và đi xã giao, bởi vậy cũng phải dùng phương pháp này truyền tin.
- Hồi bẩm Lâm công tử, chưởng quầy đã phát tin tức hắn còn cách đây không xa lắm, lập tức tới ngay. Công tử thỉnh chờ một chút.
Nam tử này nói.
- Ân. Vậy được rồi. Ta ở chỗ này chờ hắn.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Trà ngon bánh trái được bưng lên, điểm tâm cung phụng. Nam tử này cũng không dám quấy rầy, lâp tức rời đi.
Lâm Hi đợi không lâu, chỉ uống cạn một chung trà thì tiếng cười quen thuộc từ ngoài cửa truyền vào trong phòng.
- Ha ha ha, Lâm lão đệ, rốt cục lại gặp được ngươi rồi. Lão ca ta nhớ muốn chết!
Trong tiếng cười lớn mang theo vẻ nghênh ngang đi vào.
Diêm Triêu Ẩn đã tới!
Từ biệt ở Tiên Đạo Đại Thương Minh, Lâm Hi, Diêm Triêu Ẩn đạt thành hiệp nghị theo nhu cầu. Diêm Triêu Ẩn sẽ phái người trú đóng ở Thang Cốc Thành gần Thần Tiêu Tông để khi Lâm Hi có chuyện cần sẽ triệu hoán.
"Diêm Triêu Ẩn" dùng dứt khoát mua một gian khách sạn trong Thang Cốc Thành.
Phái thân tín ở chỗ này cho nên mới có bộ dáng không giống chưởng quầy.
Đương nhiên chủ nhân chính thức ở nơi này kỳ thật vẫn là "Diêm Triêu Ẩn". Đây cũng là nguyên nhân khi Lâm Hi đi và hỏi chưởng quầy đâu.
"Chấp Pháp trưởng lão" yêu cầu nhiệm vụ quá nhiều tài liệu, Lâm Hi là không thể nào tự mình đi làm được. Cho nên vô ý thức nghĩ tới "Diêm Triêu Ẩn".
Đương nhiên nếu như tìm Thượng Quan Dao Tuyết cũng có thể. Nhưng mà không biết tại sao sâu trong lòng Lâm Hi ở vẫn không nguyện ý mượn thế lực sau lưng của Thượng Quan Dao Tuyết. Hơn nữa làm thương nhân trong "Tiên Đạo Đại Thương Minh" thì "Diêm Triêu Ẩn" cũng có chút quan hệ của mình.
Rất nhiều đồ vật chưa có trong Tiên Đạo Đại Thương Minh thì những thương nhân này đã mua bán với nhau, sớm đến tay. Đây cũng là nguyên nhân Lâm Hi nhìn trúng "Diêm Triêu Ẩn".
- Diêm huynh, đã lâu không gặp!
Lâm Hi cười rộ lên, đứng dậy.
- Ha ha ha, ta vừa nghe thông tri của ngươi thì nhanh chóng chạy tới. Biết rõ Lâm lão đệ ngươi nhất định sẽ mang tiền tới cho ta mà. Ngày hôm nay ta chờ mong thật lâu rồi.
Diêm Triêu Ẩn cười ha hả, trực tiếp đi lên ôm lấy Lâm Hi.
Lâm Hi nhếch miệng mỉm cười. Diêm Triêu Ẩn là thương nhân, nói chuyện trắng ra là dùng lợi làm chủ, đây là bản tính đã thế. Lâm Hi cũng không thèm để ý.
Song phương phân chủ khách ngồi xuống. Diêm Triêu Ẩn nói:
- Lâm lão đệ ah, thứ cho ta vô lễ, gọi ngươi một tiếng lão đệ ta còn ngại miệng đấy. Thanh danh của ngươi hiện tại quá cao. Ta là thương nhân thuần túy nhưng hai tai không nghe thấy gì ngoài sinh ý, ở trong Tiên Đạo Đại Thương Minh ta còn nghe được thanh danh của ngươi. Hiện tại tất cả mọi người nói Tiên Đạo Đại Thế Giới chỉ sợ sẽ có đại sự, có thật không?
Thần sắc Diêm Triêu Ẩn thành thật.
Tuy Lâm Hi tuổi còn rất trẻ, nhưng mà trong nội tâm Diêm Triêu Ẩn căn bản không dám lãnh đạm, hiện tại Tiên Đạo Đại Thế Giới người kia dám không đem hắn trở thành vô cùng có phân lượng, cực có sức ảnh hưởng nhân vật.
Diêm Triêu Ẩn cũng có ý tìm kiếm tin tức từ Lâm Hi, trên thực tế những thương nhân này kết giao với đệ tử tông phái cũng phần lớn tồn tại tâm tư giống nhau, chính là hy vọng có thể thông qua những đệ tử tiên đạo này biết rõ hướng đi trong Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Đối với bọn người như Diêm Triêu Ẩn là thương nhân, "Thương phẩm" không phải chỉ là đồ vật thực tế, các loại tin tức cũng là thương phẩm, hơn nữa có khi còn có giá trị xa xỉ.
Trong lòng Diêm Triêu Ẩn biết người trẻ tuổi trước mặt này khác với những đệ tử tiên đạo khác. Hắn chính là nhân vật trọng yếu của trường phong ba này, trong chuyện này hắn có quyền nói chuyện tuyệt đối, lời của hắn truyền ra vô cùng có phân lượng.
Nếu như từ chỗ của hắn đạt được tin tức thì thương nhân như Diêm Triêu Ẩn có được chỗ tốt lớn lao.
"Tin tức" cũng có thể mua bán!
Nhưng mà hắn nhất định thất vọng.
- Tiên Đạo Đại Thế Giới cho tới bây giờ có bình tĩnh sao? Làm sao lại nói đại sự xảy ra?
Lâm Hi nhìn qua Diêm Triêu Ẩn, thâm ý sâu sắc trả lời.
Diêm Triêu Ẩn kinh ngạc, lập tức chắp chắp tay, cười nói:
- Lão đệ cao minh. Nói không sai, Tiên Đạo Đại Thế Giới chưa bao giờ thái bình, lúc nào cũng hỗn loạn. Ta đúng là lắm miệng mà. Ha ha ha...
Diêm Triêu Ẩn pha trò nói một câu băn quơ. Cũng biết người trẻ tuổi này không thể khinh thường. Không dám nói quá nhiều để tránh đắc tội, đoạn tài lộ của mình.
Trong "Tiên Đạo Đại Thương Minh" người nào không biết đệ tử Thần Tiêu Tông này có quan hệ với tiểu công chúa chứ. Hiện tại, không biết bao nhiêu người đánh chủ ý lên người Lâm Hi, muốn đậu trên thuyền của Lâm Hi đấy.
Thật vất vả có tầng quan hệ này, Diêm Triêu Ẩn nào dám đẩy ra ngoài.
- Đúng rồi, lần trước ngươi bảo ta tìm tài liệu lôi hệ, lần này ta có mang tới cho ngươi. Ngươi nhìn xem những tinh thạch này có hài lòng không?
Diêm Triêu Ẩn nói xong từ trong "Túi không gian" loại nhỏ lấy đồ vật ra ngoài.
Đây là túi không gian màu xám, bất luận là nguyên khí chấn động hay sáng bóng, không gian to lớn đều không bằng "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại". Là tán tu trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, đây là đồ vật thay thế cho "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại".
Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, "Túi không gian" như vậy số lượng có hạn. Diêm Triêu Ẩn hoàn toàn có được một kiện.
Rầm rầm!
Diêm Triêu Ẩn run túi không gian lên, rất nhiều tài liệu lôi hệ lôi quang lập loè, từ bên trong rơi ra ngoài, chảy xuôi trong phòng, càng lâu càng nhiều, rất nhanh chồng chất thành một ngọn núi nhỏ.
Lôi quang mạnh mẽ, chút ít tinh thạch mặt ngoài có màu xanh, hình thành những vụn thiểm điện xoẹt qua xoẹt lại.
Lôi Công Đại Pháp trong đan điền của Lâm Hi lập tức sinh ra cảm ứng, chấn động run lên.
Lâm Hi nhìn qua Diêm Triêu Ẩn, trong nội tâm ăn cả kinh.
Diêm Triêu Ẩn tài lực thế nào hắn cũng hiểu. Những tinh thạch lôi hệ này chắc chắn có giá trị rất lớn, có khả năng giam cầm tiền lưu động của hắn.
Nam tử này xanh mặt.
Lâm Hi không để ý đến, chỉ cẩn thận dò xét một chút. So với một chưởng quầy mà nói nam tử này còn quá trẻ, hơn nữa dáng người tráng kiện, ngón tay thon dài, căn bản không giống như một người làm ăn!
Nhưng mà chuyện này không có quan hệ tới hắn. Khi thấy trên ngực nam tử này có chữ Diêm thì Lâm Hi gật gật đầu:
- "Chưởng quầy" của các ngươi đâu?
Bàn tay Lâm Hi cầm lệnh bài đệ tử Thần Tiêu Tông đưa ra cho hắn xem.
Nhìn thấy lệnh bài đệ tử Thần Tiêu Tông thì nam tử này cả kinh, cũng không nói chuyện, từ trong lòng móc ra một bức ảnh sau đó run lên, gật gật đầu.
- Thì ra là Lâm công tử, mời vào.
Lời lẽ trở nên cung kính hơn.
- Vài ngày trước ta đã từng tới khách sạn của các ngươi. Thông tri với các ngươi rồi. Tại sao chưởng quầy của các ngươi còn chưa tới?
Lâm Hi nói.
Lâm Hi không lâu trước kia đã phái một tên đệ tử thân cận với mình, cũng chính là đệ tử đã từng tham chiến ở Phong bạo chi môn với Lâm Hi, xuống núi một chuyến mang theo lời nhắn.
Trở về núi Lâm Hi vẫn vội vàng tu luyện và đi xã giao, bởi vậy cũng phải dùng phương pháp này truyền tin.
- Hồi bẩm Lâm công tử, chưởng quầy đã phát tin tức hắn còn cách đây không xa lắm, lập tức tới ngay. Công tử thỉnh chờ một chút.
Nam tử này nói.
- Ân. Vậy được rồi. Ta ở chỗ này chờ hắn.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Trà ngon bánh trái được bưng lên, điểm tâm cung phụng. Nam tử này cũng không dám quấy rầy, lâp tức rời đi.
Lâm Hi đợi không lâu, chỉ uống cạn một chung trà thì tiếng cười quen thuộc từ ngoài cửa truyền vào trong phòng.
- Ha ha ha, Lâm lão đệ, rốt cục lại gặp được ngươi rồi. Lão ca ta nhớ muốn chết!
Trong tiếng cười lớn mang theo vẻ nghênh ngang đi vào.
Diêm Triêu Ẩn đã tới!
Từ biệt ở Tiên Đạo Đại Thương Minh, Lâm Hi, Diêm Triêu Ẩn đạt thành hiệp nghị theo nhu cầu. Diêm Triêu Ẩn sẽ phái người trú đóng ở Thang Cốc Thành gần Thần Tiêu Tông để khi Lâm Hi có chuyện cần sẽ triệu hoán.
"Diêm Triêu Ẩn" dùng dứt khoát mua một gian khách sạn trong Thang Cốc Thành.
Phái thân tín ở chỗ này cho nên mới có bộ dáng không giống chưởng quầy.
Đương nhiên chủ nhân chính thức ở nơi này kỳ thật vẫn là "Diêm Triêu Ẩn". Đây cũng là nguyên nhân khi Lâm Hi đi và hỏi chưởng quầy đâu.
"Chấp Pháp trưởng lão" yêu cầu nhiệm vụ quá nhiều tài liệu, Lâm Hi là không thể nào tự mình đi làm được. Cho nên vô ý thức nghĩ tới "Diêm Triêu Ẩn".
Đương nhiên nếu như tìm Thượng Quan Dao Tuyết cũng có thể. Nhưng mà không biết tại sao sâu trong lòng Lâm Hi ở vẫn không nguyện ý mượn thế lực sau lưng của Thượng Quan Dao Tuyết. Hơn nữa làm thương nhân trong "Tiên Đạo Đại Thương Minh" thì "Diêm Triêu Ẩn" cũng có chút quan hệ của mình.
Rất nhiều đồ vật chưa có trong Tiên Đạo Đại Thương Minh thì những thương nhân này đã mua bán với nhau, sớm đến tay. Đây cũng là nguyên nhân Lâm Hi nhìn trúng "Diêm Triêu Ẩn".
- Diêm huynh, đã lâu không gặp!
Lâm Hi cười rộ lên, đứng dậy.
- Ha ha ha, ta vừa nghe thông tri của ngươi thì nhanh chóng chạy tới. Biết rõ Lâm lão đệ ngươi nhất định sẽ mang tiền tới cho ta mà. Ngày hôm nay ta chờ mong thật lâu rồi.
Diêm Triêu Ẩn cười ha hả, trực tiếp đi lên ôm lấy Lâm Hi.
Lâm Hi nhếch miệng mỉm cười. Diêm Triêu Ẩn là thương nhân, nói chuyện trắng ra là dùng lợi làm chủ, đây là bản tính đã thế. Lâm Hi cũng không thèm để ý.
Song phương phân chủ khách ngồi xuống. Diêm Triêu Ẩn nói:
- Lâm lão đệ ah, thứ cho ta vô lễ, gọi ngươi một tiếng lão đệ ta còn ngại miệng đấy. Thanh danh của ngươi hiện tại quá cao. Ta là thương nhân thuần túy nhưng hai tai không nghe thấy gì ngoài sinh ý, ở trong Tiên Đạo Đại Thương Minh ta còn nghe được thanh danh của ngươi. Hiện tại tất cả mọi người nói Tiên Đạo Đại Thế Giới chỉ sợ sẽ có đại sự, có thật không?
Thần sắc Diêm Triêu Ẩn thành thật.
Tuy Lâm Hi tuổi còn rất trẻ, nhưng mà trong nội tâm Diêm Triêu Ẩn căn bản không dám lãnh đạm, hiện tại Tiên Đạo Đại Thế Giới người kia dám không đem hắn trở thành vô cùng có phân lượng, cực có sức ảnh hưởng nhân vật.
Diêm Triêu Ẩn cũng có ý tìm kiếm tin tức từ Lâm Hi, trên thực tế những thương nhân này kết giao với đệ tử tông phái cũng phần lớn tồn tại tâm tư giống nhau, chính là hy vọng có thể thông qua những đệ tử tiên đạo này biết rõ hướng đi trong Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Đối với bọn người như Diêm Triêu Ẩn là thương nhân, "Thương phẩm" không phải chỉ là đồ vật thực tế, các loại tin tức cũng là thương phẩm, hơn nữa có khi còn có giá trị xa xỉ.
Trong lòng Diêm Triêu Ẩn biết người trẻ tuổi trước mặt này khác với những đệ tử tiên đạo khác. Hắn chính là nhân vật trọng yếu của trường phong ba này, trong chuyện này hắn có quyền nói chuyện tuyệt đối, lời của hắn truyền ra vô cùng có phân lượng.
Nếu như từ chỗ của hắn đạt được tin tức thì thương nhân như Diêm Triêu Ẩn có được chỗ tốt lớn lao.
"Tin tức" cũng có thể mua bán!
Nhưng mà hắn nhất định thất vọng.
- Tiên Đạo Đại Thế Giới cho tới bây giờ có bình tĩnh sao? Làm sao lại nói đại sự xảy ra?
Lâm Hi nhìn qua Diêm Triêu Ẩn, thâm ý sâu sắc trả lời.
Diêm Triêu Ẩn kinh ngạc, lập tức chắp chắp tay, cười nói:
- Lão đệ cao minh. Nói không sai, Tiên Đạo Đại Thế Giới chưa bao giờ thái bình, lúc nào cũng hỗn loạn. Ta đúng là lắm miệng mà. Ha ha ha...
Diêm Triêu Ẩn pha trò nói một câu băn quơ. Cũng biết người trẻ tuổi này không thể khinh thường. Không dám nói quá nhiều để tránh đắc tội, đoạn tài lộ của mình.
Trong "Tiên Đạo Đại Thương Minh" người nào không biết đệ tử Thần Tiêu Tông này có quan hệ với tiểu công chúa chứ. Hiện tại, không biết bao nhiêu người đánh chủ ý lên người Lâm Hi, muốn đậu trên thuyền của Lâm Hi đấy.
Thật vất vả có tầng quan hệ này, Diêm Triêu Ẩn nào dám đẩy ra ngoài.
- Đúng rồi, lần trước ngươi bảo ta tìm tài liệu lôi hệ, lần này ta có mang tới cho ngươi. Ngươi nhìn xem những tinh thạch này có hài lòng không?
Diêm Triêu Ẩn nói xong từ trong "Túi không gian" loại nhỏ lấy đồ vật ra ngoài.
Đây là túi không gian màu xám, bất luận là nguyên khí chấn động hay sáng bóng, không gian to lớn đều không bằng "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại". Là tán tu trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, đây là đồ vật thay thế cho "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại".
Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, "Túi không gian" như vậy số lượng có hạn. Diêm Triêu Ẩn hoàn toàn có được một kiện.
Rầm rầm!
Diêm Triêu Ẩn run túi không gian lên, rất nhiều tài liệu lôi hệ lôi quang lập loè, từ bên trong rơi ra ngoài, chảy xuôi trong phòng, càng lâu càng nhiều, rất nhanh chồng chất thành một ngọn núi nhỏ.
Lôi quang mạnh mẽ, chút ít tinh thạch mặt ngoài có màu xanh, hình thành những vụn thiểm điện xoẹt qua xoẹt lại.
Lôi Công Đại Pháp trong đan điền của Lâm Hi lập tức sinh ra cảm ứng, chấn động run lên.
Lâm Hi nhìn qua Diêm Triêu Ẩn, trong nội tâm ăn cả kinh.
Diêm Triêu Ẩn tài lực thế nào hắn cũng hiểu. Những tinh thạch lôi hệ này chắc chắn có giá trị rất lớn, có khả năng giam cầm tiền lưu động của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.