Thần Tọa

Chương 233: Mượn lửa luyện công. (1)

Hoàng Phủ Kỳ

27/06/2014

Lôi Hỏa có thể dùng để khắc địch, Tâm Hỏa có thể bảo trì đạo tâm tươi sáng, mà Linh Hỏa thì có thể tăng trưởng trí tuệ và ngộ tính.

Hỏa Đức đạo nhân vừa dùng ra "Thất Hỏa Đại Chân Khí", lập tức khí tức tăng vọt, đầy trời đều là "Thất Hỏa Đại Chân Khí" của hắn.

- Thật là lợi hại! !

Lâm Hi cũng không dám khinh thường, hắn chân đạp liên hoàn, vòng quanh Hỏa Đức đạo nhân, không ngừng biến ảo phương vị, đồng thời không ngừng phát ra từng nhát Phá Không Chưởng, đánh tới hỏa diễm chân khí trên đỉnh đầu!

Rầm rầm rầm!

Long nguyên của Thái Cổ Chân Long và Thất Hỏa Đại Chân Khí của Hỏa Đức đạo nhân mãnh liệt đụng vào nhau trong hư không, tóe lên hỏa vũ đầy trời.

Hỏa Đức đạo nhân thắng ở pháp lực hùng hậu, chí cương chí mãnh; Lâm Hi thắng vốn có kinh nghiệm chém giết phong phú, hơn nữa thân pháp, bộ pháp huyền diệu. Thất Hỏa Đại Chân Khí của Hỏa Đức đạo nhân hóa thành từng cái Hỏa diễm cương võng liên tục vớt tới, đều bị Lâm Hi khó khăn lắm né qua trong gang tấc.

Mà chút chênh lệch này, hoàn toàn chính là so đấu kinh nghiệm.

Lâm Hi trong quá trình chém giết với Ác Ma trong "Dung Lô Tiểu Địa Ngục cũng đã dung hồi loại phương phức chém giết nhất kích tất sát, lăng lệ ác liệt của Ác Ma.

Khiến thân pháp của hắn càng thêm biến hóa thất thường, cũng càng thêm khó chơi.

Đối với nắm chắc thời cơ, càng diệu đến đỉnh. Có nhiều lần, Hỏa Đức đạo nhân buộc hắn liều mạng với mình, nhưng Lâm Hi liên tiếp mấy lần Phách Không Quyền, ngăn trở Thất Hỏa Đại Chân Khí của Hỏa Đức đạo nhân, sau đó kịp thời triệt thoái về phía sau, tránh khỏi sự trấn áp của Hỏa Đức đạo nhân.

Hỏa Đức đạo nhân càng đánh càng bực bội, hắn vốn cho rằng bằng vào chân khí hùng hậu là có thể tốc chiến tốc thắng. Không nghĩ tới thân pháp của Lâm Hi lại trơn trượt như cá chạch. Liên tiếp mấy lần, đều không thể vây khốn được hắn.

Mà thực lực Lâm Hi triển lộ ra càng sâu sắc vượt quá dự liệu của hắn. Đối phó một Luyện Khí sĩ cấp thấp Luyện Khí đệ tam trọng mà phải đánh lâu như vậy. Đây là chuyện mà Hỏa Đức đạo nhân chưa từng nghĩ qua.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Một tên Luyện Khí sĩ Khu Thần Kỳ chân khí sao có thể hùng hậu như thế được!...

Hỏa Đức đạo nhân càng đánh càng kinh hãi.

Hắn nhìn ra được, Lâm Hi mỗi một lần ra quyền, đều dùng hết toàn lực. Chiến đấu lâu như vậy, theo đạo lý, chân khí của Lâm Hi hẳn là càng ngày càng hao tổn, uy lực ra tay cũng yếu đi mới phải.

Nhưng cho tới bây giờ, uy lực ra quyền của Lâm Hi đều không yếu bớt chút nào. Ngược lại Thất Hỏa Đại Chân Khí mình sử xuất ra dưới tình huống bị thương, Hỏa Đức đạo nhân cũng có chút không chống đỡ nổi nữa.

- Hắn rốt cuộc làm sao làm được. Chân khí cuồn cuộn không dứt, giống như vĩnh viễn cũng không hao hết vậy! Không được, tiếp tục như vậy, chỉ sợ hắn còn chưa chết. Ta đã bị hắn hao hết chân khí mà chết trước rồi.

Hỏa Đức đạo nhân thầm nghĩ trong lòng.

Một cường giả đệ ngũ trọng Pháp Lực Kỳ rõ ràng bị một cao thủ Khu Thần Kỳ Luyện Khí đệ tam trọng hao tổn chân khí. Cái này nói ra chính là một trò cười, nhưng cảm thụ của Hỏa Đức đạo nhân lại rất chân thật.

- Tiểu súc sanh, ngươi không phải nói muốn diệt khẩu ta sao? Lá gan của ngươi đâu rồi? Sao lại trượt như cá chạch vậy. Thứ không có chim, cũng chỉ biết chạy trốn. Ngươi nếu có chim... vậy có dám đối mặt với ta một lần không?

Hỏa Đức đạo nhân rít gào nói.

- Hừ! Sắp chết đến nơi, vẫn còn sính uy. Tốt, ngươi muốn đối mặt đọ sức với ta, vậy ta sẽ cho ngươi cơ hội!

Lâm Hi cười lạnh, ngừng lại.

- Trời tạo nghiệp chướng còn có thể sống, tự gây nghiệt thì không thể sống. Tiểu tử, ngươi đây là muốn tìm chết!

Hỏa Đức đạo nhân thấy Lâm Hi dừng lại, trong lòng mừng rỡ.



Hỏa Đức đạo nhân tự cho đã khích tướng thành công, nhưng hắn lại không chú ý tới, lúc Lâm Hi nghe được lời kia thì trong mắt hiện lên vẻ giảo hoạt.

- Thất Hỏa Đại Chân Khí!

Hỏa Đức đạo nhân hai tay huy động, pháp lực phác thiên cái địa thao thao bất tuyệt, không ngớt như biển đập qua.

- Sư Tử Chưởng.

Lâm Hi tồi động chân khí, hạo hạo đãng đãng nghênh không đập ra.

Nhưng nháy mắt chân khí hai người gặp nhau, trong mắt Hỏa Đức đạo nhân đột nhiên xẹt qua một tia thần sắc xảo trá.

- Thất Hỏa Chân Long Tráo!

Hỏa Đức đạo nhân râu tóc đều dựng, mãnh liệt bạo rống một tiếng, Thất Hỏa Đại Chân Khí diễn biến thành một mảnh Hỏa Long dài hẹp, gào thét bốc lên, xuyên thẳng qua trong hư không, trong một chớp mắt đã hóa thành một tòa chung tráo phong cách cổ xưa màu đỏ sậm.

Chung tráo vô cùng khổng lồ, bao phủ phạm vi trăm bước, mặt ngoài có đạo vân màu vàng phong cách cổ xưa, tản mát ra một cỗ khí tức Hồng Hoang cổ xưa, lại ẩn ẩn để lộ ra một cổ hương vị Thiên Địa chí lý.

- Trấn áp cho ta!

Hỏa Đức đạo nhân năm ngón tay tạo thành trảo hung ác trấn áp xuống dưới!

Ầm ầm!

Trong tiếng nổ vang kinh thiên, tòa chung tráo cổ xưa màu đỏ sậm kia tản mát ra khí tức hùng hồn như gò núi, dùng thế lôi đình vạn quân, hung hăng chụp xuống.

Một kích này, hội tụ toàn bộ công lực của Hỏa Đức đạo nhân, cũng là công lực cường đại nhất mà hắn ẩn giấu. Chỉ nghe một tiếng thét kinh hãi, Hỏa Đức đạo nhân ẩn ẩn chứng kiến trên mặt Lâm Hi tái nhợt, thần sắc hiện lên một vòng kinh hoảng. Lập tức cạch keng một tiếng, "Thất Hỏa Chân Long Tráo" nát bấy chân khí của Lâm Hi, chụp hắn vào trong.

- Hừ! Gừng càng già càng cay, ngươi vẫn quá chưa đủ kinh nghiệm. Chỉ vài cầu đã dẫn người vào tròng, sao có thể thành được đại sự.

Hỏa Đức đạo nhân một lần hành động có hiệu quả, lúc này mới mỉm cười, trên mặt thoạt nhìn tục tằng lộ ra một tia thần sắc tàn nhẫn, vô tình

- Thất Hỏa Chân Long Tráo là tuyệt học ẩn giấu của Hỏa Đức đạo nhân, cũng là chiêu thức có uy lực lớn nhất của hắn. Nếu như như vậy vẫn không thể có hiệu quả thì Hỏa Đức đạo nhân cũng chỉ có thể chạy trốn thôi.

- Thất hỏa thiêu hồn, luyện hóa chân hỏa!

Hỏa Đức đạo nhân tay kết pháp quyết, PHỐC cái, há mồm phun ra một cổ tinh khí nóng rực, tòa Thất Hỏa Chân Long Tráo kia lập tức xuống trầm xuống, "Oanh" một tiếng, chân khí bàng bạc đánh xuống dưới đất, triệt để cắt đứt đường lui của Lâm Hi.

Hô!

Cả tòa chung tráo màu đỏ sậm hừng hực bốc cháy lên. "Đan Hỏa, Nộ Hỏa, Địa Hỏa, Phong Hỏa, Lôi Hỏa, Tâm Hỏa và Linh Hỏa", bảy loại đại chân hỏa táng thành bảy đầu Cầu Long hỏa hồng, đầu đầu đều lớn chừng vạc nước, vòng quanh Thất Hỏa Chân Long Tráo, cấp tốc chuyển động, khàn giọng gào thét.

Bảy đầu Hỏa Long như có sinh mệnh, thay phiên phóng hỏa, bảy loại chân hỏa không ngừng phụt lên trên Thất Hỏa Chân Long Tráo, muốn triệt để luyện hóa Lâm Hi đến ngay cả cặn bã cũng không còn.

- Hô!

Hỏa Đức đạo nhân cũng căm hận Lâm Hi, mượn lực Ác Ma Lĩnh Chủ đệ bát trọng hại chết Thủy Đức đạo nhân, lại giết Mộc Đức đạo nhân. Pháp lực toàn thân hắn quả thực như không cần mạng điên cuồng bắn ra ngoài.

- Thiếu nợ thì trả tiền, giết người thì đền mạng. Tiểu bối, ngươi hại hai vị sư huynh ta, ta hôm nay phải luyện hóa ngươi đến ngay cả cặn bã cũng không còn!

Hỏa Đức đạo nhân dứt khoát khoanh chân ngồi xuống, ngay ở trước Thất Hỏa Chân Long Tráo quán chú một thân chân khí vào. Hỏa diễm quanh người hắn bốc lên hừng hực, bao lấy toàn thân, Ác Ma pháp lực yếu kém một khi tới gần sẽ lập tức bị tan thanh mây khói ngay.

- Xùy~~!



Hỏa diễm hừng hực, Hỏa Đức đạo nhân chuyên tâm tồi động Thất Hỏa Chân Long Tráo luyện hóa Lâm Hi.

Thời gian chầm chậm trôi qua.

Hỏa Đức đạo nhân cảm ứng được khí tức Lâm Hi đang chậm rãi biến yếu ớt, thoả mãn nhẹ gật đầu. Biết rõ Thất Hỏa Chân Long Tráo đang phát huy uy lực.

- Chỉ cần qua thời gian nửa chén trà nhỏ nữa thôi thì tiểu bối này có lẽ đã bị luyện hóa thành cặn bả. Cũng coi như báo được thù cho các sư huynh rồi.

Hỏa Đức đạo trong lòng thầm nghĩ.

Rất nhanh, thời gian nửa chén trà nhỏ trôi qua...

Thời gian uống cạn chun trà trôi qua...

Thời gian uống cạn hai chun trà trôi qua...

...

Hỏa Đức đạo nhân dần dần cảm giác được có chút không đúng.

- Chuyện gì xảy ra? Tên tiểu bối này sao còn không bị luyện hóa?

Hỏa Đức đạo nhân cảm giác tựa hồ có chỗ nào đó không đúng.

- Lại chờ một chút, tiểu tử này có chút đặc thù, chỉ sợ còn cần thêm chút thời gian nữa...

Thời gian lần nữa trôi quá trong luyện hóa khô nóng...

Lại là thời gian uống cạn hai chun trà thoáng cái qua đi.

Trán Hỏa Đức đạo nhân đã lấm tấm mồ hôi.

- Đây là có chuyện gì? Sao vẫn luôn còn thiếu một chút mới có thể luyện hóa...

Nuốt mấy hạt Bổ Khí Đan, Hỏa Đức đạo nhân lần nữa ngồi xếp bằng, tiếp tục luyện hóa.

Lúc này hắn đã là đã đâm lao đành phải theo lao, tuyệt đối không thể bỏ dở nửa chừng được. Nếu không, nếu Lâm Hi không chết đi ra, vậy thì người chết chính là hắn rồi.

- Hô!

Hỏa diễm lần nữa hừng hực thiêu đốt, Hỏa Đức đạo nhân thúc dục toàn bộ tâm thần và pháp lực vào Thất Hỏa Chân Long Tráo, đối với tình huống trong Chân Long Tráo vẫn một mực không rõ.

Ở giữa thiên địa, hoàn toàn yên tĩnh, chỉ còn lại thanh âm hỏa diễm.

- Thật sự thoải mái ah!

Giờ này khắc này, trong Thất Hỏa Chân Long Tráo Vẻ mặt Lâm Hi thích ý, thoải mái. Lúc này hắn co hai đầu gối lại, chung quanh là bảy loại hỏa diễm cực kỳ lợi hại trong tiên đạo.

- Thật sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, Hỏa Đức đạo nhân lại tự mình đưa chỗ tốt đến cho ta.

Nội tâm Lâm Hi cất tiếng cười to

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook