Chương 826: Ngươi, không phải đối thủ của ta. (1)
Hoàng Phủ Kỳ
19/08/2014
Tiên Trảm trưởng lão nhíu mày, không khỏi tức cười. Bất quá, lập tức liền hừ lạnh một tiếng nói:
- Bất kể như thế nào, ý kiến của ta đều như thế cả. Chúng ta không có khả năng chống lại được ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A liên minh. Mặc dù gặp chưởng môn, ta cũng sẽ nói rõ lập trường của mình.
- Đừng cãi cọ! Xem thử trận đấu này kết quả cuối cùng ra sao hẳn quyết định. Về phần chưởng môn, các ngươi cũng không cần lo lắng..., quan sát trận đấu này cũng không chỉ có chúng ta.
Tiên Mộng trưởng lão thản nhiên nói.
Tiên Không, Tiên Trảm trưởng lão toàn thân chấn động, liền không nói gì nữa.
Hội trường hướng lên, sâu trong thời không, một đôi mắt màu xanh cực lớn như có như không, lơ lửng phía trên, yên lặng nhìn chăm chú vào hội trường bên dưới.
Cuộc nói chuyện của ba người Tiên Mộng, Tiên Không, Tiên Trảm tựa hồ cũng truyền đến trong tai hắn. Đôi mắt cực lớn kia có chút lắc, lại cũng không nói gì thêm.
... ...
- Hừ, ngươi không nên hiểu lầm. Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết một điểm, Tiên La Phái tuy rằng là chủ nhà, nhưng nếu ngươi đã dám chủ động khiêu chiến ta... vậy thì ta tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, tất cả người khiêu chiến chính là địch nhân là của ta. Đối với địch nhân, ta tuyệt bất dung tình!
Lâm Hi dứt lời, áo bào chấn động, hoắc phát đứng lên khỏi đình đài.
- Hừ! Bớt nói mạnh miệng đi! Tiên La Phái chúng ta không có khách nhân như ngươi!
Đệ tử Tiên La Phái nói xong, bàn tay vốn lên người một cái, một kiện "Pháp bào" hoa lệ, vầng sáng rạng rỡ, khoác trên vai gắn vào trên người. Trên pháp bào, ba quả Đạo quả như "Mặt trời nhỏ" cực kỳ chói mắt.
Tên này rõ ràng là một gã cường giả tam trọng đạo quả, thực lực cực cao, niên kỷ cũng không lớn. Hiển nhiên cũng là nhân tài mới xuất hiện của Tiên La Phái, địa vị trong phái cực cao.
Bá!
Lâm Hi cũng không nhiều lời, thân hình nhoáng một cái, bay bổng bay ra khỏi đình đài, rơi vào trong đấu trường:
- Đến đây đi!
Giờ này khắc này, Lâm Hi cũng không biết, trong tối tăm, sâu trong không trung một đôi mắt màu xanh đang nhìn chăm chú vào hắn.
"Trường Sinh Quả" hấp dẫn quá lớn, ngay cả đệ tử của Tiên La Phái cũng lẫn vào đó, tranh đoạt "Trường Sinh Quả". Điểm này, tất cả mọi người đều rõ, cũng không có ai nói gì.
Dù sao một ngàn năm tuổi thọ, đây chính là thứ có thể tạo ra một gã "Chân truyền đệ tử". Mặc dù đối với Tiên La Phái cũng rất trân quý.
Từ lúc đệ tử Tiên La Phái tham gia vào trận đấu thì nhất định sớm muộn gì cũng gặp phải đệ tử Tiên La Phái, điểm này không có gì đáng trách, không có gì ngạc nhiên cả.
Bất quá, lúc Tiên La Phái chủ động chọn chiến Thần Tiêu Tông thì chuyện đã không còn giống trước nữa.
Tiên La Phái là "Chủ", Thần Tiêu Tông là "Khách".
Chủ nhân cùng khách nhân nổi lên xung đột, chuyện lập tức liền có ý nghĩa khác. Hơn nữa, thái độ của Tiên La Phái Tam đại trưởng lão cũng đáng để suy tư.
Cũng không quản người khác nghĩ thế nào, trông thấy đệ tử bổn môn xuất hiện, toàn bộ "Tấn chức đại điển", đệ tử Tiên La Phái nhân số nhiều nhất liền bắt đầu giăng cơ gióng trống.
- Sư huynh, cố gắng lên!
- Hảo hảo giáo huấn tiểu tử này!
- Cho hắn biết, Tiên La Phái chúng ta không phải dễ trêu đâu!
... ...
Những đệ tử Tiên La Phái biết một chút nội tình hưng phấn quát lên.
Những đệ tử Thần Tiêu Tông này lúc lên núi quả thật đủ biệt khuất. Đệ tử Tiên La Phái có mặt lúc đó rõ ràng không có một ai là đối thủ của hắn. Ngay cả Trịnh Luân sư huynh là Thập trọng Đại viên mãn cũng phải thất bại.
Bất quá, lần này lại không giống lúc trước. "Lý Kiến Điền" là Tam quả Thánh vương, thực lực vượt xa Trịnh Luân sư huynh có thể so sánh.
Ở trong mắt đệ tử Tiên La Phái, Lâm Hi nhất định phải thua.
Tên đệ tử Thần Tiêu Tông này ở trong Tiên La Phái lại cuồng vọng tự đại, hiện giờ nên giáo huấn cho hắn biết được người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên.
Ở trước mặt người trong thiên hạ đánh bại hắn. Giáo huấn này cũng đủ rồi!
- Tam quả Thánh vương ở bất cứ tông phái nào cũng có địa vị hiển hách, có thể đạt tới cấp độ này, số lượng cũng không nhiều. Phái ra cao thủ như vậy, Tiên La Phái chỉ sợ đã động thật sự rồi.
Từng tia ánh mắt nhìn về phía trong tràng, cơ hồ không có ai coi trọng Lâm Hi cả.
Tiên La Phái là chủ nhà, đệ tử bọn hắn phái ra nhất định cực kỳ cường đại. Lâm Hi tuy rằng chiến thắng "Ngũ hoàng tử", nhưng cả hai không thể so sánh được.
"Ngũ hoàng tử" rõ ràng vội vàng khinh địch. Hơn nữa, sau khi trải qua kịch chiến với "Ngũ hoàng tử", Lâm Hi có lẽ tiêu hao rất nhiều, chân khí chưa đủ. Càng thêm không phải là đối thủ của Thánh vương Tiên La Phái.
Trong một sát na, mọi người ngừng hô hấp.
Lâm Hi không để ý đến ánh mắt trên sân, chỉ lẳng lặng nhìn "Lý Kiến Điền" ở đối diện.
"Minh" vẫn phải kết, nhưng "Giá" vẫn phải đánh. Đối với người khiêu chiến mình, Lâm Hi không có bất luận hạ thủ lưu tình nào cả.
- Nếu ta thua, Tiên La Phái sẽ khinh thị chúng ta, cảm thấy Thần Tiêu Tông chúng ta không được, không muốn liên minh với chúng ta. Chỉ cần đánh bại bọn hắn, hơn nữa dọa sợ bọn hắn mới có thể được Tiên La Phái coi trọng, và tất cả mọi người coi trọng.
Lâm Hi ánh mắt lóe lên, rất nhanh ý nghĩ đã kiên định.
- Khiêu chiến ta, phải trả giá thật nhiều!
Lâm Hi ánh mắt dâng trào, lạnh lùng nhìn trước người nói:
- Ngươi không phải đối thủ của ta. Ta nếu như ra chiêu, ngươi ngay cả cơ hội xuất liên cũng không có. Xem ở phân thượng Tiên La Phái là chủ nhà, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi xuất thủ trước đi!
- Cuồng vọng tự đại!
Lý Kiến Điền nghe được lời Lâm Hi nói thì mặt đỏ bừng, lập tức đã bị chọc giận!
- Dám ở trước mặt ta nói loại lời khoát lác này, ngươi là người đầu tiên. Nếu ngươi đã muốn chết sớm -- vậy ta sẽ thành toàn ngươi!
Oanh!
"Lý Kiến Điền" tâm niệm vừa động, oanh một tiếng, pháp bào bay ra, ba miếng "Đạo quả" ẩn chứa cự lực bàng bạc, oanh một tiếng, bay lên đỉnh đầu, xoay tròn, bộc phát ra hào quang kinh thiên .
- Tam Dương đại pháp! --
Lý Kiến Điền tóc dài bay lên, phát ra tiếng hét to kinh thiên, như tiếng sấm, vang vọng khắp Thiên Địa.
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo trận thanh âm ày, đỉnh đầu Lý Kiến Điền, ba miếng đạo quả bay lên. Trong một chớp mắt, hóa thành ba khỏa "Mặt trời nhỏ" chói mắt, mỗi một vòng đều chí dương chí cương, bắn ra ra tiên khí hồng lưu vô tận!
Trong một sát na, diện mục của Lý Kiến Điền liền chìm trong tia sáng phác thiên cái địa. Toàn bộ hội trường, mặt trời nhỏ giống như bay lên, khí thế ngàn vạn. Hào quang vô biên kia bao phủ toàn bộ Thiên Địa, ngay cả toàn bộ hậu sơn Tiên La Phái cũng đắm chìm trong đợt hào quang chói mắt kia.
Trong một sát na này, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
- Đây là... Thập Dương Đại Tiên Thuật của Tiên La Phái!
Một gã hoàng tử trong trận doanh Trung Ương hoàng triều đứng phắt dậy, mặt mũi tràn đầy sợ hãi.
- Không phải. Đây là tuyệt học Luyện Khí Cảnh, phiên bản diễn sinh Luyện Khí Cảnh của Thập Dương Đại Tiên Thuật!
Người khác cải chính.
- Bất kể như thế nào, ý kiến của ta đều như thế cả. Chúng ta không có khả năng chống lại được ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A liên minh. Mặc dù gặp chưởng môn, ta cũng sẽ nói rõ lập trường của mình.
- Đừng cãi cọ! Xem thử trận đấu này kết quả cuối cùng ra sao hẳn quyết định. Về phần chưởng môn, các ngươi cũng không cần lo lắng..., quan sát trận đấu này cũng không chỉ có chúng ta.
Tiên Mộng trưởng lão thản nhiên nói.
Tiên Không, Tiên Trảm trưởng lão toàn thân chấn động, liền không nói gì nữa.
Hội trường hướng lên, sâu trong thời không, một đôi mắt màu xanh cực lớn như có như không, lơ lửng phía trên, yên lặng nhìn chăm chú vào hội trường bên dưới.
Cuộc nói chuyện của ba người Tiên Mộng, Tiên Không, Tiên Trảm tựa hồ cũng truyền đến trong tai hắn. Đôi mắt cực lớn kia có chút lắc, lại cũng không nói gì thêm.
... ...
- Hừ, ngươi không nên hiểu lầm. Ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết một điểm, Tiên La Phái tuy rằng là chủ nhà, nhưng nếu ngươi đã dám chủ động khiêu chiến ta... vậy thì ta tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, tất cả người khiêu chiến chính là địch nhân là của ta. Đối với địch nhân, ta tuyệt bất dung tình!
Lâm Hi dứt lời, áo bào chấn động, hoắc phát đứng lên khỏi đình đài.
- Hừ! Bớt nói mạnh miệng đi! Tiên La Phái chúng ta không có khách nhân như ngươi!
Đệ tử Tiên La Phái nói xong, bàn tay vốn lên người một cái, một kiện "Pháp bào" hoa lệ, vầng sáng rạng rỡ, khoác trên vai gắn vào trên người. Trên pháp bào, ba quả Đạo quả như "Mặt trời nhỏ" cực kỳ chói mắt.
Tên này rõ ràng là một gã cường giả tam trọng đạo quả, thực lực cực cao, niên kỷ cũng không lớn. Hiển nhiên cũng là nhân tài mới xuất hiện của Tiên La Phái, địa vị trong phái cực cao.
Bá!
Lâm Hi cũng không nhiều lời, thân hình nhoáng một cái, bay bổng bay ra khỏi đình đài, rơi vào trong đấu trường:
- Đến đây đi!
Giờ này khắc này, Lâm Hi cũng không biết, trong tối tăm, sâu trong không trung một đôi mắt màu xanh đang nhìn chăm chú vào hắn.
"Trường Sinh Quả" hấp dẫn quá lớn, ngay cả đệ tử của Tiên La Phái cũng lẫn vào đó, tranh đoạt "Trường Sinh Quả". Điểm này, tất cả mọi người đều rõ, cũng không có ai nói gì.
Dù sao một ngàn năm tuổi thọ, đây chính là thứ có thể tạo ra một gã "Chân truyền đệ tử". Mặc dù đối với Tiên La Phái cũng rất trân quý.
Từ lúc đệ tử Tiên La Phái tham gia vào trận đấu thì nhất định sớm muộn gì cũng gặp phải đệ tử Tiên La Phái, điểm này không có gì đáng trách, không có gì ngạc nhiên cả.
Bất quá, lúc Tiên La Phái chủ động chọn chiến Thần Tiêu Tông thì chuyện đã không còn giống trước nữa.
Tiên La Phái là "Chủ", Thần Tiêu Tông là "Khách".
Chủ nhân cùng khách nhân nổi lên xung đột, chuyện lập tức liền có ý nghĩa khác. Hơn nữa, thái độ của Tiên La Phái Tam đại trưởng lão cũng đáng để suy tư.
Cũng không quản người khác nghĩ thế nào, trông thấy đệ tử bổn môn xuất hiện, toàn bộ "Tấn chức đại điển", đệ tử Tiên La Phái nhân số nhiều nhất liền bắt đầu giăng cơ gióng trống.
- Sư huynh, cố gắng lên!
- Hảo hảo giáo huấn tiểu tử này!
- Cho hắn biết, Tiên La Phái chúng ta không phải dễ trêu đâu!
... ...
Những đệ tử Tiên La Phái biết một chút nội tình hưng phấn quát lên.
Những đệ tử Thần Tiêu Tông này lúc lên núi quả thật đủ biệt khuất. Đệ tử Tiên La Phái có mặt lúc đó rõ ràng không có một ai là đối thủ của hắn. Ngay cả Trịnh Luân sư huynh là Thập trọng Đại viên mãn cũng phải thất bại.
Bất quá, lần này lại không giống lúc trước. "Lý Kiến Điền" là Tam quả Thánh vương, thực lực vượt xa Trịnh Luân sư huynh có thể so sánh.
Ở trong mắt đệ tử Tiên La Phái, Lâm Hi nhất định phải thua.
Tên đệ tử Thần Tiêu Tông này ở trong Tiên La Phái lại cuồng vọng tự đại, hiện giờ nên giáo huấn cho hắn biết được người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên.
Ở trước mặt người trong thiên hạ đánh bại hắn. Giáo huấn này cũng đủ rồi!
- Tam quả Thánh vương ở bất cứ tông phái nào cũng có địa vị hiển hách, có thể đạt tới cấp độ này, số lượng cũng không nhiều. Phái ra cao thủ như vậy, Tiên La Phái chỉ sợ đã động thật sự rồi.
Từng tia ánh mắt nhìn về phía trong tràng, cơ hồ không có ai coi trọng Lâm Hi cả.
Tiên La Phái là chủ nhà, đệ tử bọn hắn phái ra nhất định cực kỳ cường đại. Lâm Hi tuy rằng chiến thắng "Ngũ hoàng tử", nhưng cả hai không thể so sánh được.
"Ngũ hoàng tử" rõ ràng vội vàng khinh địch. Hơn nữa, sau khi trải qua kịch chiến với "Ngũ hoàng tử", Lâm Hi có lẽ tiêu hao rất nhiều, chân khí chưa đủ. Càng thêm không phải là đối thủ của Thánh vương Tiên La Phái.
Trong một sát na, mọi người ngừng hô hấp.
Lâm Hi không để ý đến ánh mắt trên sân, chỉ lẳng lặng nhìn "Lý Kiến Điền" ở đối diện.
"Minh" vẫn phải kết, nhưng "Giá" vẫn phải đánh. Đối với người khiêu chiến mình, Lâm Hi không có bất luận hạ thủ lưu tình nào cả.
- Nếu ta thua, Tiên La Phái sẽ khinh thị chúng ta, cảm thấy Thần Tiêu Tông chúng ta không được, không muốn liên minh với chúng ta. Chỉ cần đánh bại bọn hắn, hơn nữa dọa sợ bọn hắn mới có thể được Tiên La Phái coi trọng, và tất cả mọi người coi trọng.
Lâm Hi ánh mắt lóe lên, rất nhanh ý nghĩ đã kiên định.
- Khiêu chiến ta, phải trả giá thật nhiều!
Lâm Hi ánh mắt dâng trào, lạnh lùng nhìn trước người nói:
- Ngươi không phải đối thủ của ta. Ta nếu như ra chiêu, ngươi ngay cả cơ hội xuất liên cũng không có. Xem ở phân thượng Tiên La Phái là chủ nhà, ta cho ngươi một cơ hội, ngươi xuất thủ trước đi!
- Cuồng vọng tự đại!
Lý Kiến Điền nghe được lời Lâm Hi nói thì mặt đỏ bừng, lập tức đã bị chọc giận!
- Dám ở trước mặt ta nói loại lời khoát lác này, ngươi là người đầu tiên. Nếu ngươi đã muốn chết sớm -- vậy ta sẽ thành toàn ngươi!
Oanh!
"Lý Kiến Điền" tâm niệm vừa động, oanh một tiếng, pháp bào bay ra, ba miếng "Đạo quả" ẩn chứa cự lực bàng bạc, oanh một tiếng, bay lên đỉnh đầu, xoay tròn, bộc phát ra hào quang kinh thiên .
- Tam Dương đại pháp! --
Lý Kiến Điền tóc dài bay lên, phát ra tiếng hét to kinh thiên, như tiếng sấm, vang vọng khắp Thiên Địa.
Oanh! Oanh! Oanh!
Theo trận thanh âm ày, đỉnh đầu Lý Kiến Điền, ba miếng đạo quả bay lên. Trong một chớp mắt, hóa thành ba khỏa "Mặt trời nhỏ" chói mắt, mỗi một vòng đều chí dương chí cương, bắn ra ra tiên khí hồng lưu vô tận!
Trong một sát na, diện mục của Lý Kiến Điền liền chìm trong tia sáng phác thiên cái địa. Toàn bộ hội trường, mặt trời nhỏ giống như bay lên, khí thế ngàn vạn. Hào quang vô biên kia bao phủ toàn bộ Thiên Địa, ngay cả toàn bộ hậu sơn Tiên La Phái cũng đắm chìm trong đợt hào quang chói mắt kia.
Trong một sát na này, tất cả mọi người đều sợ ngây người.
- Đây là... Thập Dương Đại Tiên Thuật của Tiên La Phái!
Một gã hoàng tử trong trận doanh Trung Ương hoàng triều đứng phắt dậy, mặt mũi tràn đầy sợ hãi.
- Không phải. Đây là tuyệt học Luyện Khí Cảnh, phiên bản diễn sinh Luyện Khí Cảnh của Thập Dương Đại Tiên Thuật!
Người khác cải chính.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.