Thần Tọa

Chương 1475: Nhìn thấu. (2)

Hoàng Phủ Kỳ

22/10/2014

Ông!

Trong ánh mắt của nhiều người như vậy, đã không có cách nào ẩn tàng thân hình. Hư không chấn động, trong ánh mắt của vô số người có thân ảnh đi ra ngoài.

Xoạt!

Động tĩnh của bọt nước hấp dẫn người ta chú ý, Lâm Hi mặc trường bào, thần sắc bình tĩnh chậm rãi đi ra.

Oanh!

Sóng lớn vạn trượng xuất hiện, đám chưởng giáo, cung chủ của Hắc Long Giáo, Hoạn Ma Tông, Tiên Mẫu Cung cho rằng đảo chủ Tam Tiên Đảo cố lộng huyền hư, không nghĩ tới lại có người đi ra ngoài...

! ! !

Cả đáy biển kinh hãi nhất không ai qua được thần tử. Vốn hắn căn bản không có đặt lời của đảo chủ Tam Tiên Đảo vào mắt, cho dù có minh hữu cũng chẳng phải là thứ đáng sợ gì. Đám người hải ngoại thập phái kia trong mắt của hắn chỉ là "Gà đất chó kiểng" mà thôi, lại tuyệt đối không ngờ rằng từ trong bóng tối đi ra ngoài chính là cái gai trong mắt, cái đinh trong thịt, là tội phạm của Tiên Đạo Đại Thế Giới, "Lâm Hi" .

- Lâm Hi!

"Thần tử" bị giật mình, đồng tử bỗng nhiên co rút lại:

- Là ngươi!

Trong một sát na sóng lớn hiện ra, từ trên người "Thần tử" phóng lên trời, hư không của đáy biển vặn vẹo. Khí tức hắc ám khiến người ta không rét mà rung.

- Lâm Hi?

Vừa nói ra hai chữ này thì đảo chủ "Tam Tiên Đảo" cũng cảm thấy ngoài ý muốn.

- Lại là hắn?

Đảo chủ Tam Tiên Đảo nội tâm kích động, đôi mắt đẹp nhìn qua thanh niên tuấn mỹ đi ra khỏi bóng tối kia.

Tuy nàng cảm giác được sự tồn tại của Lâm Hi, nhưng thực sự không biết người này chính là nhân vật phong vân của Tiên Đạo giới, mưu phản Thần Tiêu Tông, Lâm Hi!

Trong sát na này nội tâm của đảo chủ Tam Tiên Đảo thay đổi thật nhanh, vô số suy nghĩ hiện ra trong lòng của nàng.

Một chưởng giáo Thần Tiêu, một là nghịch đồ của Thần Tiêu. Hai người là đồng môn, kỳ nhất diệu là hai người chính là tử địch của nhau.

Hai tuyệt thế thiên tài!



Hai "Thiên chi kiêu tử" !

Không có ai biết Lâm Hi vào đây như thế nào, nhưng đối với hải ngoại chư phái thì đây là hí kịch lớn nhất, rất bất lợi, nhưng mà cũng có lợi nhất trong tình huống này.

- Lâm Hi, ngươi không cần phải che đấu nha, không thể nhịn được nữa thì không cần nhịn nữa. Ta vốn suy nghĩ làm sao dụ ngươi xuất hiện, nhưng hiện tại đã không cần nữa, Thần Tiêu Tông thật sự là khinh người quá đáng. Ân oán của ngươi và thần tử chúng ta biết ngươi, ngươi muốn làm gì thì làm, không cần lo lắng cho ta.

Đảo chủ Tam Tiên Đảo làm ra bộ dáng như rất quen nhau, nếu như là người không biết còn cho rằng Lâm Hi chính là chỗ dựa sau lưng của hải ngoại thập phái, cũng là minh hữu của bọn họ mai phục tại đây.

Chỉ trong tích tắc ngốc trệ, đám trưởng lão và đám chưởng giáo kia cũng từ trong "Minh hữu" rung động tỉnh táo lại. Hải ngoại thập phái lập tức phản ứng.

- Đúng vậy! Lâm Hi, ngươi cứ việc yên tâm đi làm đi.

- Đây là chuyện của ngươi và thần tử, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không nhúng tay.

- Các ngươi có thể gặp nhau trên thế giới này đây cũng là vận mệnh. Mệnh trung chú định, muốn cho các ngươi phân cao thấp, quyết ra thắng bại.

- Hung hăng giáo huấn bọn chúng đi, làm cho bọn chúng biết rõ thế giới này còn không có kẻ nào khống chế Thần Tiêu Tông xứng đáng hơn ngươi.

...

Đám cung chủ và chưởng giáo của hải ngoại thập tông cũng chẳng ngu xuẩn, một đám như có lòng câm phẫn quát lên, phụ họa lời của đảo chủ "Tam Tiên Đảo" , giống như đã sớm quen biết Lâm Hi, tuy nhiên đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Lâm Hi.

- Giảo hoạt!

Trong nội tâm Lâm Hi thầm mắng một câu, những cung chủ hải ngoại thập phái, chưởng giáo không có bớt việc. Biểu hiện ra là ủng hộ Lâm Hi, trên thực tế bọn họ không ai muốn kết minh với Lâm Hi cả.

Thần Tiêu Tông cùng Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A các phái kết minh thanh thế quá lớn, ngay cả hải ngoại thập tông cũng kiêng kỵ không thôi. Nếu không cần thiết thì bọn họ không ai muốn có quan hệ với Lâm Hi.

Nếu như không tỏ vẻ minh xác là minh hữu của Lâm Hi, việc này qua đi Tiên Đạo thập phái chất vấn thì hải ngoại thập phái cũng có thể chối bay chuyện này.

Loại tâm tư này Lâm Hi làm sao có thể không hiểu. Nhưng hết lần này tới lần khác đám người kia còn muốn hắn làm ô sin miễn phí, một phương diện giật dây hắn xuất đầu, một phương diện khác mình sẽ rời khỏi vòng tròn luẩn quẩn này, cũng không có đi lên giúp Lâm Hi chiến đấu..

- Trên thế giới này làm gì có chuyện tốt như vậy?

Trong nội tâm Lâm Hi lạnh lùng nói.

Hải ngoại thập phái giảo hoạt như hồ, hắn có phải là đèn cạn dầu? ! Ý niệm trong đầu hiển hiện rõ chủ ý của Lâm Hi.

Ánh mắt Lâm Hi như điện, ống tay áo phiêu phật, khí độ thu liễm, hào phóng, chậm rãi đi tới chiến trường.

- Đảo chủ, ngươi yên tâm. Tiên Đạo thập phái là địch nhân chung của chúng ta, mọi người đã uống máu ăn thề, chính là người cùng thuyền, tự nhiên không có đạo lý khoanh tay đứng nhìn. Cho dù như thế nào thì bọn chúng chắp cánh cũng khó thoát.



Lâm Hi lạnh lùng nói, dăm ba câu đã kéo hải ngoại thập phái thành một khối, kiến tạo quan hệ song phuong rất rắn chắc.

- Tốt! Thật tốt! Không thể ngờ ngươi nhanh chóng kết minh với hải ngoại thập phái như vậy. Ta đúng là xem nhẹ ngươi rồi.

Quả nhiên "Thần tử" trúng kế, sắc mặt biến hóa giống như bị đả kích, đồng tử co rút lại, thần sắc bỗng nhiên âm lãnh, bờ môi của hắn tỏa ra hương vị ác liệt, nhìn qua đám người hải ngoại thập phái đầy sát cơ, nói:

- Nhưng mà các ngươi cho rằng có thể đối kháng với ta sao?

Một lời này làm nhiệt độ cả đáy biển lạnh giá.

- Đáng chết!

Nhìn thấy "Thần tử" nhìn qua, đảo chủ "Tam Tiên Đảo" và đám cung chủ, giáo chủ khác như mèo bị giẫm đuôi, lập tức lao qua.

- Đúng là giảo hoạt!

- Hỗn trướng!

- Thật đúng là thuận thế đẩy thuyền mà!

...

Con mắt của mọi người xanh lại.

Bọn họ chỉ muốn lợi dụng quan hệ của Lâm Hi cùng thần tử, đem Lâm Hi làm tay chân miễn phí, nhưng mà không nghĩ tới lại bị Lâm Hi buộc cùng một chỗ.

Lâm Hi bây giờ là tội phạm truy nã của Tiên Đạo Đại Thế Giới, ai đúng chung với hắn chính là địch của tiên đạo thập phái. Cho dù là đảo chủ Tam Tiên Đảo cũng không nghĩ khai mào chiến tranh giữa hải ngoại và lục địa.

Thế giới hải ngoại căn bản không phải là đối thủ.

Có mấy trưởng lão kích động muốn đứng ra phủ nhận, nhưng mà bị đảo chủ "Tam Tiên Đảo " trừng mắt ngăn cản. Cho dù Lâm Hi muốn làm cái gì thì hiện tại phủ nhận không tố.

Hiện tại cho dù hải ngoại thập phái nói cái gì cũng đã muộn rồi. Phương pháp tốt nhất chính là không làm gì cả, cái gì cũng không nói, yên lặng theo dõi kỳ biến.

Đối với Lâm Hi, hải ngoại thập phái còn biết quá ít. Một kẻ có thể từ trong bao vây trùng điệp của Thần Tiêu Tông, thậm chí còn có cả chưởng môn Thần Tiêu Tông tọa trấn mang người đào thoát ra ngoài, tuyệt không phải thế hệ hời hợt.

Đắc tội Thần Tiêu Tông là không đúng, nhưng đắc tội Lâm Hi là "Dân liều mạng " càng không phải chuyện tốt!

- Ngươi quá đề cao chính mình. Đối phó ngươi ta không cần mượn tay của người khác đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook