Chương 303: Rời khỏi Đại Thương Minh
Hoàng Phủ Kỳ
08/07/2014
Cũng là Tiên La Đan, vì cái gì Tiên La Phái lại lợi hại hơn Thần Tiêu Tông. Chuyện này Lâm Hi cũng không rõ ràng nhưng hắn cảm thấy cả hai có liên hệ gì đó.
Từng viên Tiên La Đan từ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại bay ra ngoài, phiêu du theo chân khí của Lâm Hi. Sau khi xài hết tám trăm Tiên La Đan thì Lâm Hi thu hồi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại.
- Dung luyện đan dược, đi thôi!
Lâm Hi tồi động chân khí, lập tức kíp nổ tám trăm "Đại Tiên La Đan", đan khí hóa thành năng lượng bàng bạc, sau đó bay thẳng vào trong quả trứng đen kia.
- Gào!
Gian phòng chấn động, trong quả trứng đen xuất hiện tiếng long ngâm kinh thiên động địa.
- Chủ nhân, ngươi thật sự quá tốt!
Âm thanh hưng phấn của Địa Ngục Ma Long vang lên trong đầu Lâm Hi. Đạt được năng lượng này tương trợ thì quả trứng đen trong phòng lập tức bành trướng.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, đột nhiên quả trứng trong phòng nổ tung lên, một con Hắc Long to lớn và dữ tợn khủng bố từ trong trứng chui ra ngoài. Đôi mắt cực lớn sáng ngời như đèn pha.
Rống!
Ma khí vô cùng vô tận từ trong người của nó bắn ra ngoài. Những ma khí này không phải trạng thái khí, mà là hình thành một dòng pháp lực màu đen như nước. Một vòng gợn sóng như thủy triều vây quanh, phân hoá thành cái sừng rồng vừa thô vừa to, ngàn vạn, tiếng rống khàn giọng, nhìn qua vô cùng dữ tợn khủng bố!
Trong thân thể Địa Ngục Ma Long ẩn ẩn hiện ra hư ảnh thâm uyên, dòng nước chảy trong đó mơ hồ phát ra âm thanh.
Đây là hư ảnh hình chiếu của Địa Ngục Thâm Uyên!
Địa Ngục Ma Long đột phá đến Pháp Lực Kỳ thì chẳng những pháp lực biến hóa, thực lực tăng vọt, thân hình càng thêm khổng lồ, càng thêm rắn chắc, cũng càng cường hoành hơn nữa. Hơn nữa càng có năng lực triệu hoán hư ảnh Địa Ngục Thâm Uyên. Đạt tới cấp độ nào đó Địa Ngục Ma Long đã trở thành một bộ phận của Địa Ngục Thâm Uyên.
Bằng vào năng lực này Địa Ngục Ma Long có thể hấp thu khí tức Địa Ngục Thâm Uyên sâu trong thời không vô tận!
- Chủ nhân, nhìn thấy ngươi ta thật cao hứng!
Hai mắt Địa Ngục Ma Long sáng lên, âm thanh của nó vừa thô vừa to giống như cả không gian cũng bị chấn động.
Ông ù ù!
Địa Ngục Ma Long ý đồ lao qua phía Lâm Hi nhưng nó quên thân thể hiện giờ quá khổng lồ, thậm chí đã vượt qua dung lượng của gian phòng. Chỉ cần nó khẽ động là gian phòng rung rung lên, cơ hồ muốn sụp đổ. Mà Địa Ngục Ma Long cũng không tiến lên được xa.
Nó giống như con thằn lằn to mọng bị kẹt trong hốc tường nhỏ, không thể động đậy, hai cái long giác cũng căm vào trần nhà làm nó không di chuyển được!
- Đủ rồi! Ngươi thu nhỏ thân hình lại trước đi.
Âm thanh lạnh lùng của Lâm Hi vang lên.
Địa Ngục Ma Long làm trò hề vô cùng buồn cười. Rất hiển nhiên nó còn chưa thích ứng được lực lượng mới tăng lên.
- Vâng, chủ nhân.
Địa Ngục Ma Long trầm thấp ứng một tiếng. Tuy lực lượng của nó tăng vọt đạt tới đệ ngũ trọng, có thể ngạnh kháng đệ lục trọng Phù Lục Kỳ. Nhưng mà ở trước mặt Lâm Hi vẫn có bộ dạng khiếp đảm. Căn bản không dám trái lệnh Lâm Hi.
Ông!
Hào quang lập loè, Địa Ngục Ma Long nếm thử mấy lần mới thành công thu nhỏ thân thể. Hào quang màu xám đen hiển lộ thân hình khổng lồ của Địa Ngục Ma Long, sau đó nó nhanh chóng thu nhỏ thân hình lại. Trong nháy mắt nó biến thành con rắn nhỏ màu đen lao tới chân Lâm Hi.
- Chủ nhân, ngài tới quá kịp thời rồi. Cũng chỉ có ngài mới có năng lượng giúp ta hoàn thành tấn chức. Ngài thật sự là quá vĩ đại, quá thần võ!
Con rắn nhỏ màu đen ghé vào chân của Lâm Hi, vội vội vàng vàng nhưng không quên nịnh hót, bộ dáng tiểu nhân đắc chí.
- Lần này ngươi tấn chức hiển nhiên là ăn không ít thứ tốt nha.
Lâm Hi dò xét chén dĩa trong phòng, thản nhiên nói.
- Hắc hắc, đâu có đâu có. Dù sao không phải mình ta ăn, ăn chùa thì ngu sao bỏ qua được.
Địa Ngục Ma Long cười hì hì, không cho là nhục, ngược lại còn xem là vinh quang, không biết xấu hổ.
Thật sự mà nói là của Tiên Đạo Đại Thương Minh chứ không phải của nó.
Lâm Hi nhìn qua đại sảnh và giật mình.
Không có Thượng Quan Dao Tuyết đưa tới, không có Tiên Đạo Đại Thương Minh ngầm đồng ý thì làm sao nó ăn được nhiều như vậy. Bởi vì ăn nhiều nên tích lũy đủ năng lượng đột phá Pháp Lực Kỳ, không thể không nói Tiên Đạo Đại Thương Minh đúng là không giống bình thường.
- Đi thôi! Đợi Dao Tuyết tới rồi nói. Ngươi đúng là không biết chút khách khí nào mà.
Lâm Hi lúc này đi ra ngoài, Ma Đồ biến hóa thành con rắn nhỏ màu đen đi theo.
Địa Ngục Ma Long càng ngày càng nhân tính, chẳng những học nịnh nọt mà còn biết cách nhìn mặt nói chuyện.
- Khặc khặc, không thể ngờ tiểu nha đầu bên cạnh chủ nhân thân phận địa vị lớn như vậy. Về sau đi theo nàng ăn no uống say là chắc rồi.
Địa Ngục Ma Long vừa đi theo sau Lâm Hi và con mắt đảo loạn, âm thầm suy tính, nhìn thấy Thượng Quan Dao Tuyết thì nên làm thế nào lấy lòng của nàng.
- Lâm Hi!
Trở lại phòng khách quý không bao lâu, Thượng Quan Dao Tuyết được một cao thủ Tiên Đạo Đại Thương Minh đi cùng qua nơi này, trông thấy Lâm Hi, vẻ mặt hưng phấn.
Lúc này gặp mặt Thượng Quan Dao Tuyết như biến thành người khác.Thời gian hai ngày thực lực của nàng tăng lên không nhiều, nhưng cho Lâm Hi cảm giác hoàn toàn khác biệt! Nhưng khác biệt chỗ nào thì hắn không nói rõ ràng được.
- Nữ chủ nhân xinh đẹp mỹ lệ, ngươi rốt cục cũng xuất hiện. Lâu quá không gặp ngươi, Ma Đồ nhớ muốn chết.
Lâm Hi bên này còn chưa nói lời nào, Địa Ngục Ma Long hóa thành con rắn nhỏ xung trận ngựa lên trước, thân thể của nó bò thẳng tắp lao tới chân của Thượng Quan Dao Tuyết, sau đó cuốn lấy mắt cá chân Thượng Quan Dao Tuyết, hai mắt nó đỏ bừng vẻ mặt kích động, còn kém một chút là khóc lên rồi.
- Ít nói xạo!
Thượng Quan Dao Tuyết chống nạnh, một cước không khách khí đá "Con rắn nhỏ" dưới chân đi:
- Con rắn như ngươi chỉ nhớ rõ ăn, nhớ ta mới là chuyện lạ. Ta bảo bọn họ cho ngươi ăn, ngươi thì tốt rồi, mượn danh nghĩa của ta cáo mượn oai hùm, ăn hết năm vạn Tiên La Đan, ngươi đúng là biết chiếm tiện nghi nha!
- Cái gì?
Lâm Hi ăn cả kinh:
- Năm vạn?
Hắn biết rõ Địa Ngục Ma Long ăn rất nhiều, nhưng mà không nghĩ tới lại ăn nhiều như vậy, khó trách nó tiến hóa.
Ăn nhiều đồ tiên đạo như vậy mà không tiến hóa mới là chuyện lạ.
- Không tốt!
Chuyện Địa Ngục Ma Long "Cáo mượn oai hùm" bị phơi bày ra ánh sáng, tâm kêu một tiếng không tốt, sau đó nó hóa thành một đạo thiểm điện lao thẳng ra ngoài cửa.
- Hừ!
Nhìn thấy Địa Ngục Ma Long chột dạ lẩn trốn, tay của Lâm Hi nhúc nhích một chút, chỉ hừ nhẹ một tiếng và Địa Ngục Ma Long như bị sét đánh, nó cứng đờ người ra, hú lên quái dị, lập tức té xuống đất và thân hình run rẩy không thôi.
Trước mặt Lâm Hi nó lẩn trốn ra xa cũng vô dụng.
- Lâm Hi, buông tha nó đi. Ta chỉ nói giỡn, một chút đồ ăn tiêu hao đan dược cũng không nhiều lắm.
Thượng Quan Dao Tuyết lúc này thì mềm lòng.
- Không cần lo lắng! Ta chỉ trừng phạt nó nho nhỏ mà thôi, căn bản không có bao nhiêu chuyện, là nó giả chết đấy. Ma Đồ, còn chưa chịu dậy sao?
Lâm Hi nhìn qua Địa Ngục Ma Long kêu lên.
- Khặc khặc, chủ nhân nhìn rõ một chút việc vặt này, ai cũng không lừa gạt được ngài.
Địa Ngục Ma Long thoáng cái bò dậy, nhảy loạn lên không có chút việc gì:
- Hắc hắc, tiểu nữ chủ nhân, ngài xinh đẹp như vậy, ta biết chắc ngài không chấp nhất chuyện của ta mà.
Thượng Quan Dao Tuyết căn bản không ăn bộ dạng của nó, nhìn thấy con rắn nhỏ này giả chết thì chân mày lá liễu nhíu lại, không khách khí nói:
- Lâm Hi, không cần cho ta mặt mũi làm gì, trị nó đi, nó quá hỗn đản, nên giáo huấn thật nhiều vào.
...
Địa Ngục Ma Long.
Nữ nhân này cũng quá nhẫn tâm a.
Buổi trưa qua đi, sau đó bọn họ thu thập hành lý xong, Lâm Hi, Thượng Quan Dao Tuyết, Địa Ngục Ma Long rốt cục xuất phát đi về Thần Tiêu Sơn.
- Nha đầu, hảo hảo bảo trọng. Có rảnh đi thăm chúng ta nha.
- Đúng vậy. Nhớ ăn nhiều một chút. Lâu như thế mà ngực vẫn phẳng như vậy. Về sau làm thế nào đi theo các tỷ tỷ lăn lộn đây?
- Đúng vậy a, đúng a! Bờ mông không vểnh lên, bộ ngực không phát triển thì hấp dẫn nam nhân thế nào được?
- Ta nhổ vào!
Thượng Quan Dao Tuyết ngồi trên lưng Địa Ngục Ma Long nghe mấy câu này tức giận không chỗ phát tiết.
- Đám bà tám các ngươi rốt cuộc là đến tiễn ta hay là tổn hại ta? Thật sự là đám bạn xấu mà.
- Ha ha ha, nha đầu, ngươi còn chưa biết đủ nha. Đêm qua dạy ngươi mấy chiêu hấp dẫn nam nhân, ngươi làm sao giống như ruồi ngửi được mùi ngon vậy.
- Đúng vậy, đúng vậy. Ta cũng nhìn thấy.
- Ta nhổ vào! Đám yêu tinh các ngươi ít nói hưu nói vượn.
Thượng Quan Dao Tuyết hổn hển.
- Tiểu tình lang, nếu nha đầu không thỏa mãn ngươi được, tùy thời đến tìm tỷ tỷ ah! Tỷ tỷ làm tốt hơn nha đầu nhiều lắm.
Một âm thanh hấp dẫn từ trong chúng nữ truyền tới. Tiểu yêu tinh "Tần Tư Cầm" mê chết người không đền mạng ném mị nhãn ra, vòng eo vặn vẹo, lơ đãng nhìn và vô tình ý lộ ra cặp đùi đẹp "Tuyết trắng".
Ông!
Thiếu chút nữa Lâm Hi bị nghẹn một hơi mà chết, suýt nữa ngã ra khỏi lưng của Ma Long! Trong người như có lửa thiêu đốt.
Yêu tinh kia đúng là quá mức... quá mức hấp dẫn mà! Không ngờ ở trước mặt dụ hoặc hắn như vậy, phải tìm cơ hội hảo hảo "Giáo huấn" nàng!
- Ma Đồ, đi!
- Rống!
Một tiếng thét dài, Địa Ngục Ma Long khổng lồ phóng lên trời. Sau lưng là chúng nữ quán Mộng Điệp nhìn qua bộ dáng chật vật của hai người thì cười khanh khách.
Mây mù lượn lờ, tầng cao nhất của Tiên Đạo Đại Thương Minh.
Hai đạo nhân ảnh nhìn xuyên qua hư không, nhìn lên Ma Long đang chở theo hai người nhìn ra xa xa.
- Lão gia, không gặp tiểu tử kia sao?
Lão quản gia khom người nói ra.
Trước mặt của hắn là một dáng người cao lớn, ngạo nghễ đứng ở đó. Thân hình của hắn như hào quang màu vàng tạo thành, sáng chói mắt, còn sáng hơn ngôi sao. Chỉ bóng lưng của hắn giống như có thể ngăn cản mọi chuyện, là vĩnh hằng bất diệt.
- Không cần.
Người nọ thản nhiên nói. Nếu Lâm Hi ở chỗ này chắc chắn sẽ nhận ra đây là phụ thân của Thượng Quan Dao Tuyết, là minh chủ Tiên Đạo Đại Thương Minh Thượng Quan Thánh Thông.
- Hiện tại hắn còn quá yếu ớt. Gặp mặt hắn cũng không thể làm gì, ngược lại còn làm Tuyết nhi mất hứng. Do hắn đi thôi. Ta tin tưởng Tuyết nhi lựa chọn hắn là có nguyên nhân của nàng. Đợi thời cơ thích hợp thì nên gặp mặt sẽ gặp mặt thôi.
Từng viên Tiên La Đan từ trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại bay ra ngoài, phiêu du theo chân khí của Lâm Hi. Sau khi xài hết tám trăm Tiên La Đan thì Lâm Hi thu hồi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại.
- Dung luyện đan dược, đi thôi!
Lâm Hi tồi động chân khí, lập tức kíp nổ tám trăm "Đại Tiên La Đan", đan khí hóa thành năng lượng bàng bạc, sau đó bay thẳng vào trong quả trứng đen kia.
- Gào!
Gian phòng chấn động, trong quả trứng đen xuất hiện tiếng long ngâm kinh thiên động địa.
- Chủ nhân, ngươi thật sự quá tốt!
Âm thanh hưng phấn của Địa Ngục Ma Long vang lên trong đầu Lâm Hi. Đạt được năng lượng này tương trợ thì quả trứng đen trong phòng lập tức bành trướng.
Oanh!
Tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên, đột nhiên quả trứng trong phòng nổ tung lên, một con Hắc Long to lớn và dữ tợn khủng bố từ trong trứng chui ra ngoài. Đôi mắt cực lớn sáng ngời như đèn pha.
Rống!
Ma khí vô cùng vô tận từ trong người của nó bắn ra ngoài. Những ma khí này không phải trạng thái khí, mà là hình thành một dòng pháp lực màu đen như nước. Một vòng gợn sóng như thủy triều vây quanh, phân hoá thành cái sừng rồng vừa thô vừa to, ngàn vạn, tiếng rống khàn giọng, nhìn qua vô cùng dữ tợn khủng bố!
Trong thân thể Địa Ngục Ma Long ẩn ẩn hiện ra hư ảnh thâm uyên, dòng nước chảy trong đó mơ hồ phát ra âm thanh.
Đây là hư ảnh hình chiếu của Địa Ngục Thâm Uyên!
Địa Ngục Ma Long đột phá đến Pháp Lực Kỳ thì chẳng những pháp lực biến hóa, thực lực tăng vọt, thân hình càng thêm khổng lồ, càng thêm rắn chắc, cũng càng cường hoành hơn nữa. Hơn nữa càng có năng lực triệu hoán hư ảnh Địa Ngục Thâm Uyên. Đạt tới cấp độ nào đó Địa Ngục Ma Long đã trở thành một bộ phận của Địa Ngục Thâm Uyên.
Bằng vào năng lực này Địa Ngục Ma Long có thể hấp thu khí tức Địa Ngục Thâm Uyên sâu trong thời không vô tận!
- Chủ nhân, nhìn thấy ngươi ta thật cao hứng!
Hai mắt Địa Ngục Ma Long sáng lên, âm thanh của nó vừa thô vừa to giống như cả không gian cũng bị chấn động.
Ông ù ù!
Địa Ngục Ma Long ý đồ lao qua phía Lâm Hi nhưng nó quên thân thể hiện giờ quá khổng lồ, thậm chí đã vượt qua dung lượng của gian phòng. Chỉ cần nó khẽ động là gian phòng rung rung lên, cơ hồ muốn sụp đổ. Mà Địa Ngục Ma Long cũng không tiến lên được xa.
Nó giống như con thằn lằn to mọng bị kẹt trong hốc tường nhỏ, không thể động đậy, hai cái long giác cũng căm vào trần nhà làm nó không di chuyển được!
- Đủ rồi! Ngươi thu nhỏ thân hình lại trước đi.
Âm thanh lạnh lùng của Lâm Hi vang lên.
Địa Ngục Ma Long làm trò hề vô cùng buồn cười. Rất hiển nhiên nó còn chưa thích ứng được lực lượng mới tăng lên.
- Vâng, chủ nhân.
Địa Ngục Ma Long trầm thấp ứng một tiếng. Tuy lực lượng của nó tăng vọt đạt tới đệ ngũ trọng, có thể ngạnh kháng đệ lục trọng Phù Lục Kỳ. Nhưng mà ở trước mặt Lâm Hi vẫn có bộ dạng khiếp đảm. Căn bản không dám trái lệnh Lâm Hi.
Ông!
Hào quang lập loè, Địa Ngục Ma Long nếm thử mấy lần mới thành công thu nhỏ thân thể. Hào quang màu xám đen hiển lộ thân hình khổng lồ của Địa Ngục Ma Long, sau đó nó nhanh chóng thu nhỏ thân hình lại. Trong nháy mắt nó biến thành con rắn nhỏ màu đen lao tới chân Lâm Hi.
- Chủ nhân, ngài tới quá kịp thời rồi. Cũng chỉ có ngài mới có năng lượng giúp ta hoàn thành tấn chức. Ngài thật sự là quá vĩ đại, quá thần võ!
Con rắn nhỏ màu đen ghé vào chân của Lâm Hi, vội vội vàng vàng nhưng không quên nịnh hót, bộ dáng tiểu nhân đắc chí.
- Lần này ngươi tấn chức hiển nhiên là ăn không ít thứ tốt nha.
Lâm Hi dò xét chén dĩa trong phòng, thản nhiên nói.
- Hắc hắc, đâu có đâu có. Dù sao không phải mình ta ăn, ăn chùa thì ngu sao bỏ qua được.
Địa Ngục Ma Long cười hì hì, không cho là nhục, ngược lại còn xem là vinh quang, không biết xấu hổ.
Thật sự mà nói là của Tiên Đạo Đại Thương Minh chứ không phải của nó.
Lâm Hi nhìn qua đại sảnh và giật mình.
Không có Thượng Quan Dao Tuyết đưa tới, không có Tiên Đạo Đại Thương Minh ngầm đồng ý thì làm sao nó ăn được nhiều như vậy. Bởi vì ăn nhiều nên tích lũy đủ năng lượng đột phá Pháp Lực Kỳ, không thể không nói Tiên Đạo Đại Thương Minh đúng là không giống bình thường.
- Đi thôi! Đợi Dao Tuyết tới rồi nói. Ngươi đúng là không biết chút khách khí nào mà.
Lâm Hi lúc này đi ra ngoài, Ma Đồ biến hóa thành con rắn nhỏ màu đen đi theo.
Địa Ngục Ma Long càng ngày càng nhân tính, chẳng những học nịnh nọt mà còn biết cách nhìn mặt nói chuyện.
- Khặc khặc, không thể ngờ tiểu nha đầu bên cạnh chủ nhân thân phận địa vị lớn như vậy. Về sau đi theo nàng ăn no uống say là chắc rồi.
Địa Ngục Ma Long vừa đi theo sau Lâm Hi và con mắt đảo loạn, âm thầm suy tính, nhìn thấy Thượng Quan Dao Tuyết thì nên làm thế nào lấy lòng của nàng.
- Lâm Hi!
Trở lại phòng khách quý không bao lâu, Thượng Quan Dao Tuyết được một cao thủ Tiên Đạo Đại Thương Minh đi cùng qua nơi này, trông thấy Lâm Hi, vẻ mặt hưng phấn.
Lúc này gặp mặt Thượng Quan Dao Tuyết như biến thành người khác.Thời gian hai ngày thực lực của nàng tăng lên không nhiều, nhưng cho Lâm Hi cảm giác hoàn toàn khác biệt! Nhưng khác biệt chỗ nào thì hắn không nói rõ ràng được.
- Nữ chủ nhân xinh đẹp mỹ lệ, ngươi rốt cục cũng xuất hiện. Lâu quá không gặp ngươi, Ma Đồ nhớ muốn chết.
Lâm Hi bên này còn chưa nói lời nào, Địa Ngục Ma Long hóa thành con rắn nhỏ xung trận ngựa lên trước, thân thể của nó bò thẳng tắp lao tới chân của Thượng Quan Dao Tuyết, sau đó cuốn lấy mắt cá chân Thượng Quan Dao Tuyết, hai mắt nó đỏ bừng vẻ mặt kích động, còn kém một chút là khóc lên rồi.
- Ít nói xạo!
Thượng Quan Dao Tuyết chống nạnh, một cước không khách khí đá "Con rắn nhỏ" dưới chân đi:
- Con rắn như ngươi chỉ nhớ rõ ăn, nhớ ta mới là chuyện lạ. Ta bảo bọn họ cho ngươi ăn, ngươi thì tốt rồi, mượn danh nghĩa của ta cáo mượn oai hùm, ăn hết năm vạn Tiên La Đan, ngươi đúng là biết chiếm tiện nghi nha!
- Cái gì?
Lâm Hi ăn cả kinh:
- Năm vạn?
Hắn biết rõ Địa Ngục Ma Long ăn rất nhiều, nhưng mà không nghĩ tới lại ăn nhiều như vậy, khó trách nó tiến hóa.
Ăn nhiều đồ tiên đạo như vậy mà không tiến hóa mới là chuyện lạ.
- Không tốt!
Chuyện Địa Ngục Ma Long "Cáo mượn oai hùm" bị phơi bày ra ánh sáng, tâm kêu một tiếng không tốt, sau đó nó hóa thành một đạo thiểm điện lao thẳng ra ngoài cửa.
- Hừ!
Nhìn thấy Địa Ngục Ma Long chột dạ lẩn trốn, tay của Lâm Hi nhúc nhích một chút, chỉ hừ nhẹ một tiếng và Địa Ngục Ma Long như bị sét đánh, nó cứng đờ người ra, hú lên quái dị, lập tức té xuống đất và thân hình run rẩy không thôi.
Trước mặt Lâm Hi nó lẩn trốn ra xa cũng vô dụng.
- Lâm Hi, buông tha nó đi. Ta chỉ nói giỡn, một chút đồ ăn tiêu hao đan dược cũng không nhiều lắm.
Thượng Quan Dao Tuyết lúc này thì mềm lòng.
- Không cần lo lắng! Ta chỉ trừng phạt nó nho nhỏ mà thôi, căn bản không có bao nhiêu chuyện, là nó giả chết đấy. Ma Đồ, còn chưa chịu dậy sao?
Lâm Hi nhìn qua Địa Ngục Ma Long kêu lên.
- Khặc khặc, chủ nhân nhìn rõ một chút việc vặt này, ai cũng không lừa gạt được ngài.
Địa Ngục Ma Long thoáng cái bò dậy, nhảy loạn lên không có chút việc gì:
- Hắc hắc, tiểu nữ chủ nhân, ngài xinh đẹp như vậy, ta biết chắc ngài không chấp nhất chuyện của ta mà.
Thượng Quan Dao Tuyết căn bản không ăn bộ dạng của nó, nhìn thấy con rắn nhỏ này giả chết thì chân mày lá liễu nhíu lại, không khách khí nói:
- Lâm Hi, không cần cho ta mặt mũi làm gì, trị nó đi, nó quá hỗn đản, nên giáo huấn thật nhiều vào.
...
Địa Ngục Ma Long.
Nữ nhân này cũng quá nhẫn tâm a.
Buổi trưa qua đi, sau đó bọn họ thu thập hành lý xong, Lâm Hi, Thượng Quan Dao Tuyết, Địa Ngục Ma Long rốt cục xuất phát đi về Thần Tiêu Sơn.
- Nha đầu, hảo hảo bảo trọng. Có rảnh đi thăm chúng ta nha.
- Đúng vậy. Nhớ ăn nhiều một chút. Lâu như thế mà ngực vẫn phẳng như vậy. Về sau làm thế nào đi theo các tỷ tỷ lăn lộn đây?
- Đúng vậy a, đúng a! Bờ mông không vểnh lên, bộ ngực không phát triển thì hấp dẫn nam nhân thế nào được?
- Ta nhổ vào!
Thượng Quan Dao Tuyết ngồi trên lưng Địa Ngục Ma Long nghe mấy câu này tức giận không chỗ phát tiết.
- Đám bà tám các ngươi rốt cuộc là đến tiễn ta hay là tổn hại ta? Thật sự là đám bạn xấu mà.
- Ha ha ha, nha đầu, ngươi còn chưa biết đủ nha. Đêm qua dạy ngươi mấy chiêu hấp dẫn nam nhân, ngươi làm sao giống như ruồi ngửi được mùi ngon vậy.
- Đúng vậy, đúng vậy. Ta cũng nhìn thấy.
- Ta nhổ vào! Đám yêu tinh các ngươi ít nói hưu nói vượn.
Thượng Quan Dao Tuyết hổn hển.
- Tiểu tình lang, nếu nha đầu không thỏa mãn ngươi được, tùy thời đến tìm tỷ tỷ ah! Tỷ tỷ làm tốt hơn nha đầu nhiều lắm.
Một âm thanh hấp dẫn từ trong chúng nữ truyền tới. Tiểu yêu tinh "Tần Tư Cầm" mê chết người không đền mạng ném mị nhãn ra, vòng eo vặn vẹo, lơ đãng nhìn và vô tình ý lộ ra cặp đùi đẹp "Tuyết trắng".
Ông!
Thiếu chút nữa Lâm Hi bị nghẹn một hơi mà chết, suýt nữa ngã ra khỏi lưng của Ma Long! Trong người như có lửa thiêu đốt.
Yêu tinh kia đúng là quá mức... quá mức hấp dẫn mà! Không ngờ ở trước mặt dụ hoặc hắn như vậy, phải tìm cơ hội hảo hảo "Giáo huấn" nàng!
- Ma Đồ, đi!
- Rống!
Một tiếng thét dài, Địa Ngục Ma Long khổng lồ phóng lên trời. Sau lưng là chúng nữ quán Mộng Điệp nhìn qua bộ dáng chật vật của hai người thì cười khanh khách.
Mây mù lượn lờ, tầng cao nhất của Tiên Đạo Đại Thương Minh.
Hai đạo nhân ảnh nhìn xuyên qua hư không, nhìn lên Ma Long đang chở theo hai người nhìn ra xa xa.
- Lão gia, không gặp tiểu tử kia sao?
Lão quản gia khom người nói ra.
Trước mặt của hắn là một dáng người cao lớn, ngạo nghễ đứng ở đó. Thân hình của hắn như hào quang màu vàng tạo thành, sáng chói mắt, còn sáng hơn ngôi sao. Chỉ bóng lưng của hắn giống như có thể ngăn cản mọi chuyện, là vĩnh hằng bất diệt.
- Không cần.
Người nọ thản nhiên nói. Nếu Lâm Hi ở chỗ này chắc chắn sẽ nhận ra đây là phụ thân của Thượng Quan Dao Tuyết, là minh chủ Tiên Đạo Đại Thương Minh Thượng Quan Thánh Thông.
- Hiện tại hắn còn quá yếu ớt. Gặp mặt hắn cũng không thể làm gì, ngược lại còn làm Tuyết nhi mất hứng. Do hắn đi thôi. Ta tin tưởng Tuyết nhi lựa chọn hắn là có nguyên nhân của nàng. Đợi thời cơ thích hợp thì nên gặp mặt sẽ gặp mặt thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.