Chương 639: Sa Quần kiếm trận. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
07/08/2014
Hải sư huynh, chuyện tình Ngũ Lôi sơn phải đa tạ rồi.
Lâm Hi nói.
- A, ngươi là nói tới Khí Thánh vương đi. Vậy ngươi không cần phải cám ơn ta rồi.
Hải Thánh vương cười cười, khoát tay áo:
- Tuy ta cùng Khí Thánh vương có chút giao tình, nhưng mà người này tính tình quái gở. Người mà hắn thấy ngứa mắt thì một chút mặt mũi cũng không cho. Hắn tiếp nhận pháp phù của ta, nguyện ý đi giúp ngươi, đó cũng là nhìn ngươi thuận mắt, hơn nữa, lúc ngươi ở Ngũ Lôi sơn không phải đã tạ ơn hắn sao?
Trong nội tâm Lâm Hi hiểu rõ, Hải Thánh vương cùng Khí Thánh vương có lẽ đã gặp nhau.
- Bất kể như thế nào, vẫn là muốn cảm ơn Hải sư huynh.
Lâm Hi nói.
Hải Thánh vương chỉ là cười cười:
- Đúng rồi, chuyện tình Ngũ Lôi sơn ngươi đều xử lý thỏa đáng rồi chứ?
- Ừm.
Lâm Hi nhẹ gật đầu:
- Ta chuẩn bị mời mấy sư huynh đệ bổn môn, để cho bọn họ hỗ trợ đem một vài đệ tử Ngũ Lôi sơn đưa vào trong tông. Chủ yếu là ta hiện giờ còn chưa phải là Thánh tử, không đủ tư cách.
- Ha ha, nguyên lai là như vậy. Ngươi đây liền không cần phải lo lắng, chuyện này ta có thể dùng danh nghĩa Thập Thánh vương giúp ngươi giải quyết. Mặt khác, sư huynh đệ nơi này cũng có thể làm được.
Hải Thánh vương nhìn đám người Vương Nghĩa Phu một cái.
- Sư huynh nói không sai, chuyện khác còn khó nói, bất quá nếu như chỉ là chuyện nhỏ này, chỉ cần chúng ta gật đầu, đưa hơn mười tên đệ tử vào vẫn là không có vấn đề.
Vương Nghĩa Phu hiểu ý, cười nói.
Chuyện này dính đến đám người Đại trưởng lão, Lâm Hi sẽ không từ chối:
- Đa tạ.
- Đâu Suất cung lần nữa xuống tay với ngươi, xem ra thật sự đem ngươi trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt rồi. Chuyện này cũng là nhắc nhở ngươi thật sự cần phải cẩn thận một chút. Dù sao Đâu Suất cung cũng là tiên đạo đại phái, vẫn còn có chút thực lực.
Trầm mặc một lát, Hải Thánh vương ngữ tâm trọng trường nói.
- Cái này không sợ.
Lâm Hi khoát tay áo, do dự một chút, rốt cục vẫn là quyết định đem bí mật trên người nói ra:
- Phó chưởng môn giúp ta luyện chế một quả Khí vận phù lục, trừ phi bị người của Đâu Suất cung bắt được hành tung, bằng không mà nói, thiên hạ lớn như vậy, Đâu Suất cung muốn bắt được ta cũng không dễ dàng. Nếu như không phải như thế, bọn hắn làm sao sẽ ra hạ sách này, đi đến Ngũ Lôi sơn bắt thân nhân của ta.
Chuyện này Lâm Hi ngược lại là vẫn nói ra.
- Nha.
Hải Thánh vương cùng đám người Vương Nghĩa Phu nhìn nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.
Phó chưởng môn Thần Tiêu tông thay Lâm Hi luyện chế Khí vân phù lục, chuyện này bọn hắn hiển nhiên là không biết. Cũng trong lúc vô hình, phân lượng của Lâm Hi được gia tăng thêm.
Có thể khiến Phó chưởng môn Thần Tiêu tông ban cho Khí vận phù lục, địa vị của Lâm Hi hiển nhiên là không bình thường.
- Thì ra là thế, như vậy liền không còn gì tốt hơn rồi. Ngươi đã đến đây, vừa vặn ta cũng có kiện đồ vật muốn tặng cho ngươi.
Hải Thánh vương nói xong, bàn tay đưa ra, chỉ thấy lòng bàn tay có một đoàn thanh sắc quang cầu tản ra kiếm ý đậm đặc.
Trong quang cầu kiếm ảnh trùng trùng, phảng phất có vô số phi kiếm rít gào, bất quá cho dù Lâm Hi có cố gắng như thế nào cũng thấy không rõ bên trong có bao nhiêu kiếm ảnh.
- Đây là một bộ pháp kiếm hộ trận trước kia ta đoạt được, có tất cả 108 thanh thượng đẳng pháp kiếm, tên gọi là Sa Quần kiếm trận. Nghe nói ngươi gần đây ngươi đi lại không ít, cần một bộ hộ sơn đại trận. Cái này liền tặng cho ngươi đi.
Hải Thánh vương cười nói.
Lâm Hi mừng rỡ trong lòng:
- Sư huynh, đa tạ. Ta đúng là cần một bộ hộ sơn trận pháp. Bất quá ta cũng không thể lấy không của ngươi. Đợi một thời gian ngắn, ta dùng đan dược hướng ngươi mua nó.
- Ha ha, mua cái gì. Bộ trận pháp này ở trên tay ta đã rất nhiều năm, vẫn là cất giấu. Tặng cho ngươi coi như đáng giá, cầm đi.
Hải Thánh vương lắc đầu, bàn tay đưa tới, không nói câu gì đem bộ Sa Quần kiếm trận phi qua.
- Đây là pháp môn vận dụng trận pháp, ngươi cũng thu lấy luôn đi.
Ngón tay Hải Thánh vương búng một cái, lại một đạo chỉ khí mang theo một đạo pháp quyết phá không bay tới.
Lâm Hi giật mình, mà không nhận cũng không được.
Hải Thánh vương đã đưa đến, không nhận mà nói, trận pháp rơi trên mặt đất, đó chính là mặt mũi của Hải Thánh vương rơi trên mặt đất. Tiếp nhận mà nói, Lâm Hi tuy cũng rất muốn nhưng trong nội tâm cảm thấy Hải Thánh vương đã giúp mình rất nhiều việc, nếu tiếp tục cầm lấy, liền có vẻ hơi chút lòng tham không đáy rồi.
Cho nên trong lúc do dự ‘Tiếp’ hay là ‘Không tiếp’, đạo chỉ khí kia đã đánh vào trên người, một đạo pháp môn điều khiển Sa Quần kiếm trận hoàn chỉnh đã chạm vào trong não hải Lâm Hi.
Mà món Sa Quần kiếm trận cũng đã rơi vào trong tay hắn.
- Tiểu sư đệ, ngươi cũng quá rối rắm rồi. Không hề có một chút sảng khoái như ở Phong Bạo chi môn. Hải sư huynh là Thập Thánh vương, đứng đầu nội môn đệ tử. Ngươi cũng nhìn Hải sư huynh quá nhỏ rồi, một bộ Sa Quần kiếm trận, Hải sư huynh vẫn là xuất ra được đấy.
Vương Nghĩa Phu cười nói.
- Ha ha, Vương sư huynh nói không sai, ngươi liền nhận lấy đi.
Một bên, Chu Nhân Lễ cũng nói.
Lâm Hi do dự một chút, rốt cục vẫn là gật đầu, thu xuống.
Bất quá trong lòng của hắn cuối cùng có chút bất an, bộ kiếm trận này chất địa trầm trọng, bắt đầu trầm xuống, hơn nữa, nắm trong tay giống như có vô số kiếm khí đang cấp tốc xoay tròn, khiến cho làn da ẩn ẩn đau nhức, giống như nắm phải một thanh kiếm sắc bén vậy.
Chất địa như vậy, phẩm chất rõ ràng là bất phàm.
Chỉ sợ không hề giống như lời nói của Vương Nghĩa Phu cùng Chu Nhân Lễ, đối với Hải Thánh vương nó không quan trọng gì.
Lâm Hi do dự một chút, ngẩng đầu lên:
- Hải sư huynh, được ngươi nhiều lần trợ giúp, ta cũng không có vật gì đưa cho ngươi. Ở chỗ này của ta có một vật, có thể đối với ngươi hữu dụng.
Lâm Hi nói xong, tâm niệm vừa động, từ Thứ nguyên tiểu tiên đại lấy ra một kiện đồ vật.
Hải Thánh vương khoát tay áo, đang muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy đồ vật mà Lâm Hi lấy ra, toàn thân chấn động, bật thốt lên hoảng sợ nói:
- Trạm lam hải thạch!
Vật được nâng ở trong tay có nham thạch lớn nhỏ, thoạt nhìn như một khối hải thủy thần bí, ẩn chứa hải dương khí tức đậm đặc ở trong đó.
Lâm Hi chính là cảm ứng được ở bên trong khối kim loại này ẩn chứ hải dương khí tức nồng nặc mới lấy ra đấy.
- Nguyên lai khối kim loại này gọi là Trạm lam hải thạch.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Trong Thứ nguyên tiểu tiên đại của hắn còn có mấy khối kim loại có phẩm chất bất phàm, đều là từ trên người Ám Long lấy được. Hải Thánh vương dùng thủy hệ tuyệt học tăng trưởng, đây cũng là nguyên nhân mà Lâm Hi lựa chọn khối trạm lam hải thạch này đưa cho hắn.
- Trạm lam hải thạch! Thật sự là Trạm lam hải thạch!
- Tiên Đạo kim loại! Tiểu sư đệ, ngươi là từ đâu lấy được?
Một bên, mấy người Vương Nghĩa Phu, Chu Nhân Lễ cũng chấn kinh rồi.
Lâm Hi nói.
- A, ngươi là nói tới Khí Thánh vương đi. Vậy ngươi không cần phải cám ơn ta rồi.
Hải Thánh vương cười cười, khoát tay áo:
- Tuy ta cùng Khí Thánh vương có chút giao tình, nhưng mà người này tính tình quái gở. Người mà hắn thấy ngứa mắt thì một chút mặt mũi cũng không cho. Hắn tiếp nhận pháp phù của ta, nguyện ý đi giúp ngươi, đó cũng là nhìn ngươi thuận mắt, hơn nữa, lúc ngươi ở Ngũ Lôi sơn không phải đã tạ ơn hắn sao?
Trong nội tâm Lâm Hi hiểu rõ, Hải Thánh vương cùng Khí Thánh vương có lẽ đã gặp nhau.
- Bất kể như thế nào, vẫn là muốn cảm ơn Hải sư huynh.
Lâm Hi nói.
Hải Thánh vương chỉ là cười cười:
- Đúng rồi, chuyện tình Ngũ Lôi sơn ngươi đều xử lý thỏa đáng rồi chứ?
- Ừm.
Lâm Hi nhẹ gật đầu:
- Ta chuẩn bị mời mấy sư huynh đệ bổn môn, để cho bọn họ hỗ trợ đem một vài đệ tử Ngũ Lôi sơn đưa vào trong tông. Chủ yếu là ta hiện giờ còn chưa phải là Thánh tử, không đủ tư cách.
- Ha ha, nguyên lai là như vậy. Ngươi đây liền không cần phải lo lắng, chuyện này ta có thể dùng danh nghĩa Thập Thánh vương giúp ngươi giải quyết. Mặt khác, sư huynh đệ nơi này cũng có thể làm được.
Hải Thánh vương nhìn đám người Vương Nghĩa Phu một cái.
- Sư huynh nói không sai, chuyện khác còn khó nói, bất quá nếu như chỉ là chuyện nhỏ này, chỉ cần chúng ta gật đầu, đưa hơn mười tên đệ tử vào vẫn là không có vấn đề.
Vương Nghĩa Phu hiểu ý, cười nói.
Chuyện này dính đến đám người Đại trưởng lão, Lâm Hi sẽ không từ chối:
- Đa tạ.
- Đâu Suất cung lần nữa xuống tay với ngươi, xem ra thật sự đem ngươi trở thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt rồi. Chuyện này cũng là nhắc nhở ngươi thật sự cần phải cẩn thận một chút. Dù sao Đâu Suất cung cũng là tiên đạo đại phái, vẫn còn có chút thực lực.
Trầm mặc một lát, Hải Thánh vương ngữ tâm trọng trường nói.
- Cái này không sợ.
Lâm Hi khoát tay áo, do dự một chút, rốt cục vẫn là quyết định đem bí mật trên người nói ra:
- Phó chưởng môn giúp ta luyện chế một quả Khí vận phù lục, trừ phi bị người của Đâu Suất cung bắt được hành tung, bằng không mà nói, thiên hạ lớn như vậy, Đâu Suất cung muốn bắt được ta cũng không dễ dàng. Nếu như không phải như thế, bọn hắn làm sao sẽ ra hạ sách này, đi đến Ngũ Lôi sơn bắt thân nhân của ta.
Chuyện này Lâm Hi ngược lại là vẫn nói ra.
- Nha.
Hải Thánh vương cùng đám người Vương Nghĩa Phu nhìn nhau, đều thấy được kinh ngạc trong mắt đối phương.
Phó chưởng môn Thần Tiêu tông thay Lâm Hi luyện chế Khí vân phù lục, chuyện này bọn hắn hiển nhiên là không biết. Cũng trong lúc vô hình, phân lượng của Lâm Hi được gia tăng thêm.
Có thể khiến Phó chưởng môn Thần Tiêu tông ban cho Khí vận phù lục, địa vị của Lâm Hi hiển nhiên là không bình thường.
- Thì ra là thế, như vậy liền không còn gì tốt hơn rồi. Ngươi đã đến đây, vừa vặn ta cũng có kiện đồ vật muốn tặng cho ngươi.
Hải Thánh vương nói xong, bàn tay đưa ra, chỉ thấy lòng bàn tay có một đoàn thanh sắc quang cầu tản ra kiếm ý đậm đặc.
Trong quang cầu kiếm ảnh trùng trùng, phảng phất có vô số phi kiếm rít gào, bất quá cho dù Lâm Hi có cố gắng như thế nào cũng thấy không rõ bên trong có bao nhiêu kiếm ảnh.
- Đây là một bộ pháp kiếm hộ trận trước kia ta đoạt được, có tất cả 108 thanh thượng đẳng pháp kiếm, tên gọi là Sa Quần kiếm trận. Nghe nói ngươi gần đây ngươi đi lại không ít, cần một bộ hộ sơn đại trận. Cái này liền tặng cho ngươi đi.
Hải Thánh vương cười nói.
Lâm Hi mừng rỡ trong lòng:
- Sư huynh, đa tạ. Ta đúng là cần một bộ hộ sơn trận pháp. Bất quá ta cũng không thể lấy không của ngươi. Đợi một thời gian ngắn, ta dùng đan dược hướng ngươi mua nó.
- Ha ha, mua cái gì. Bộ trận pháp này ở trên tay ta đã rất nhiều năm, vẫn là cất giấu. Tặng cho ngươi coi như đáng giá, cầm đi.
Hải Thánh vương lắc đầu, bàn tay đưa tới, không nói câu gì đem bộ Sa Quần kiếm trận phi qua.
- Đây là pháp môn vận dụng trận pháp, ngươi cũng thu lấy luôn đi.
Ngón tay Hải Thánh vương búng một cái, lại một đạo chỉ khí mang theo một đạo pháp quyết phá không bay tới.
Lâm Hi giật mình, mà không nhận cũng không được.
Hải Thánh vương đã đưa đến, không nhận mà nói, trận pháp rơi trên mặt đất, đó chính là mặt mũi của Hải Thánh vương rơi trên mặt đất. Tiếp nhận mà nói, Lâm Hi tuy cũng rất muốn nhưng trong nội tâm cảm thấy Hải Thánh vương đã giúp mình rất nhiều việc, nếu tiếp tục cầm lấy, liền có vẻ hơi chút lòng tham không đáy rồi.
Cho nên trong lúc do dự ‘Tiếp’ hay là ‘Không tiếp’, đạo chỉ khí kia đã đánh vào trên người, một đạo pháp môn điều khiển Sa Quần kiếm trận hoàn chỉnh đã chạm vào trong não hải Lâm Hi.
Mà món Sa Quần kiếm trận cũng đã rơi vào trong tay hắn.
- Tiểu sư đệ, ngươi cũng quá rối rắm rồi. Không hề có một chút sảng khoái như ở Phong Bạo chi môn. Hải sư huynh là Thập Thánh vương, đứng đầu nội môn đệ tử. Ngươi cũng nhìn Hải sư huynh quá nhỏ rồi, một bộ Sa Quần kiếm trận, Hải sư huynh vẫn là xuất ra được đấy.
Vương Nghĩa Phu cười nói.
- Ha ha, Vương sư huynh nói không sai, ngươi liền nhận lấy đi.
Một bên, Chu Nhân Lễ cũng nói.
Lâm Hi do dự một chút, rốt cục vẫn là gật đầu, thu xuống.
Bất quá trong lòng của hắn cuối cùng có chút bất an, bộ kiếm trận này chất địa trầm trọng, bắt đầu trầm xuống, hơn nữa, nắm trong tay giống như có vô số kiếm khí đang cấp tốc xoay tròn, khiến cho làn da ẩn ẩn đau nhức, giống như nắm phải một thanh kiếm sắc bén vậy.
Chất địa như vậy, phẩm chất rõ ràng là bất phàm.
Chỉ sợ không hề giống như lời nói của Vương Nghĩa Phu cùng Chu Nhân Lễ, đối với Hải Thánh vương nó không quan trọng gì.
Lâm Hi do dự một chút, ngẩng đầu lên:
- Hải sư huynh, được ngươi nhiều lần trợ giúp, ta cũng không có vật gì đưa cho ngươi. Ở chỗ này của ta có một vật, có thể đối với ngươi hữu dụng.
Lâm Hi nói xong, tâm niệm vừa động, từ Thứ nguyên tiểu tiên đại lấy ra một kiện đồ vật.
Hải Thánh vương khoát tay áo, đang muốn cự tuyệt, nhưng nhìn thấy đồ vật mà Lâm Hi lấy ra, toàn thân chấn động, bật thốt lên hoảng sợ nói:
- Trạm lam hải thạch!
Vật được nâng ở trong tay có nham thạch lớn nhỏ, thoạt nhìn như một khối hải thủy thần bí, ẩn chứa hải dương khí tức đậm đặc ở trong đó.
Lâm Hi chính là cảm ứng được ở bên trong khối kim loại này ẩn chứ hải dương khí tức nồng nặc mới lấy ra đấy.
- Nguyên lai khối kim loại này gọi là Trạm lam hải thạch.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Trong Thứ nguyên tiểu tiên đại của hắn còn có mấy khối kim loại có phẩm chất bất phàm, đều là từ trên người Ám Long lấy được. Hải Thánh vương dùng thủy hệ tuyệt học tăng trưởng, đây cũng là nguyên nhân mà Lâm Hi lựa chọn khối trạm lam hải thạch này đưa cho hắn.
- Trạm lam hải thạch! Thật sự là Trạm lam hải thạch!
- Tiên Đạo kim loại! Tiểu sư đệ, ngươi là từ đâu lấy được?
Một bên, mấy người Vương Nghĩa Phu, Chu Nhân Lễ cũng chấn kinh rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.