Chương 856: Tấn thăng đại điển. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
22/08/2014
- Lâm Hi, chúc mừng ngươi. Sư phụ ngươi đúng là thu được một đồ đệ tốt.
Trong đình thai, thấy Lâm Hi trở lại, Ma Kiếm trưởng lão khó có được tán thưởng một câu.
Hắn từ trước đến nay nói tới, lại càng ít ca ngợi một đệ tử nào, ngay cả đệ tử của bổn môn cũng khó giành được một câu tán thưởng của hắn, nhưng đối với Lâm Hi hắn lại khen được một câu.
- Sư bá khen trật rồi.
Lâm Hi khiêm tốn nói.
- A, ta cả đời rất ít khen người, ngươi coi như là phá lệ rồi. Có lẽ, ta cũng nên thay đổi tính tình, thu một đệ tử rồi.
Ma Kiếm trưởng lão có chút ít động tâm nói.
Hắn là người trời sinh yêu thích yên tĩnh, tính cách kỳ quái âm lãnh, người gặp người sợ, cho tới bây giờ cũng chưa thu đệ tử nào. Bất quá hiện tại thấy đồ đệ của cố hữu trong môn phái như vậy, Ma Kiếm trưởng lão cũng không khỏi động 'Phàm tâm', có ý niệm thu đồ đệ trong đầu.
Không biết tại sao, hắn đột nhiên có chút hâm mộ lão gia hỏa đã chán chường hơn một nghìn năm kia rồi.
- Lão Hình người này, ngược lại là có chút phúc khí.
Ma Kiếm trưởng lão quét mắt nhìn Lâm Hi một cái, bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt, sau đó quy về yên tĩnh.
Trong hội trường, người người di chuyển, nơi này không phải là chỗ luyện công. Lâm Hi chỉ là nhìn thoáng qua liền đem những thứ này thu hồi vào Thứ nguyên tiểu tiên đại.
- Đợi đến khi trở về chỗ ở lại nhất nhất luyện hóa.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Các môn các phái trong tràng, thế lực các nơi đều tham gia tranh tài đến đây coi như là kết thúc. Một lát sau, không khí của cả hội trường sinh động hẳn lên, tiếp đó chính là nghi thức Tấn thăng đại điển rồi.
Chỉ cần chờ tràng nghi thức này kết thúc, lúc đó 'Tiên La quan lễ' coi như là hoàn toàn kết thúc.
Đang! Đang! Đang!
Đột nhiên một trận tiếng chuông vang lên chấn động thiên địa, ở trong Tiên La sơn chợt có một trận Long Tiên hương phiêu đãng ra.
- Bắt đầu rồi!
Thập đại tông phái, Tứ đại hoàng triều, Hải ngoại thập phái cùng với tất cả trận doanh tông phái lớn nhỏ, từng gã trưởng lão, đệ tử rối rít đứng lên.
Mỗi môn phái đều đã từng cử hành qua Tấn thăng đại điển, đối với một bộ nghi thức này quen thuộc vô cùng. Tiếng chuông cùng dị hương này chính là biểu tượng thông tri cho môn phái, nghi thức bắt đầu.
- Đứng lên đi!
Ma Kiếm trưởng lão, Lâm Hi, Bạch Nguyên cũng rối rít từ trong đình thai đứng lên.
Từng đợt tiếng hoan hô mơ hồ như trời long đất lở từ phía sau núi vang lên. Nhưng ngay sau đó trong Tiên La phái lại dâng lên kỳ thải thải phiên, so với trước còn nhiều hơn nhiều lắm. Dị hương nồng đậm xông vào mũi, người trong Tiên La phái là một mảnh vui mừng, tấp nập.
Loại tiếng hoan hô này lây nhiễm đệ tử trong hội trường, trên mặt mang theo vài tia khí tức thoải mái, vui mừng.
- Truyền chân truyền đệ tử Vương Lạc Anh.
Trên bầu trời, chỗ sâu trong thời không, khí tức chí dương chí cương hóa thành một vòng kim nhật sáng tối bất định, mơ hồ có thể thấy được một gã trưởng lão khí thế khôi hoành hiện ra trong đó, thanh âm vang dội từ không trung truyền xuống.
- Đệ tử Vương Lạc Anh bái kiến chư vị trưởng lão trong môn!
Một cái thanh âm vui mừng như chuông cực kỳ dễ nghe từ dưới chân núi truyền đến.
Trên hội trường, tất cả mọi người là trong lòng vừa động, nhất tề hướng về phương hướng mà thanh âm truyền tới nhìn lại, ngay cả Lâm Hi cũng là như vậy.
Chỉ thấy một chỗ cách xa với hội trường vô cùng có hồng quang lóe lên, một tuyệt sắc nữ tử đột nhiên xuất hiện, hoa phục hồng y, mơ hồ đứng ở dưới chân núi.
Xa xa, nhìn thấy không phải là rất rõ ràng, nhưng mà một cổ khí tức phảng phất như liệt hỏa thiêu đốt chói mắt, chỉ là nhìn một cái cũng cảm giác được con mắt như bị thiêu đốt.
- Đây là Lạc Anh sư tỷ của Tiên La phái…
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Tiên La phái Vương Lạc Anh ở cả tiên đạo đại thế giới cũng là tuyệt sắc nữ thanh vô cùng có danh tiếng, thanh danh truyền đi tới các tông phái. Lâm Hi mặc dù không nhìn rõ lắm nhưng chỉ là một phần hình ảnh hỏa hồng cũng khiến cho người ta có một loại cảm giác tim đập thình thịch, bản thân như thế nào cũng có thể nghĩ được.
Lần này tham gia điển lễ hơn phân nửa mọi người là có nghe qua mà chưa tự mình gặp được vị mỹ nữ Tiên La phái này.
Xinh đẹp trời sinh hấp dẫn người, mà xinh đẹp lại cường đại càng thêm hấp dẫn gấp trăm lần.
Vị Lạc Anh sư tỷ này chính là như thế.
Được nhiều thiên tài tiên đạo, nhân vật chủ yếu của các môn các phái chú ý như vậy cũng được xưng tụng là vạn chúng chú mục rồi.
Hai nha hoàn xinh đẹp đứng hầu ở bên cạnh, đứng ở giữa chính là Vương Lạc Anh. Sau ba tiếng chuông khánh, điển nghi bắt đầu, kế tiếp chính là một bộ nghi thức rườm rà, hoa lệ.
Lâm Hi bước vào tiên đạo đại thế giới tới nay đúng là lần đầu tiên nhìn thấy. Đúng là tăng trưởng thêm kiến thức.
- Không biết sau này lúc ta tấn chức lên đệ tử chân truyền sẽ có hình dáng ra sao.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Điển lễ mặc dù phồn hoa nhưng mà khô cứng. Bất quá ở trong nghi thức thưởng thức một tuyệt sắc mỹ nữ lại là một chuyện khác. Ít nhất nam đệ tử không ai có cảm giác không nhịn được, bao gồm cả Lâm Hi.
Ước chừng một lúc lâu sau, một đạo tiên khí đúc thành hoàng kim thang giai từ phía trên rũ xuống, từng bước từng bước rơi xuống chân núi. Đại khí, tôn quý.
Vương Lạc Anh một thân hồng y dọc theo tiên khí thang giai thản nhiên, động tác ưu nhã từng bước đi lên đỉnh của tiên khí thang giai.
- Hô!
Trên bình đài cao nhất của bậc thang, tia sáng chợt lóe lên, đột nhiên trong lúc hai đạo thân ảnh lướt đến. Hai đạo thân ảnh này vừa xuất hiện, không khí trong cả Tiên La sơn phảng phất như đọng lại.
Hai đạo uy nghiêm khổng lồ như gần như xa, trải rộng mỗi tấc không gian. Ở dưới cỗ áp lực này, Lâm Hi ngay cả hít thở cũng khó khăn.
- Đây là Chưởng môn cùng Phó chưởng môn của bổn môn, nhanh làm lễ ra mắt.
Thanh âm của Ma Kiếm trưởng lão từ bên cạnh truyền đến.
Đồng thời bên tai truyền đến một thanh âm vang dội:
- Gặp qua hai vị Chưởng môn, Phó chưởng môn!
- Là Chính, Phó chưởng giáo của Tiên La phái!
Trong lòng Lâm Hi rùng mình, giống như mọi người cùng nhau khom lưng hành lễ.
Nhân vật có thể thống trị nhất phái đều là khủng khiếp. Tiểu phái còn như thế huống chi Tiên La vẫn là một trong thập đại tông phái.
- Ở xa tới là khách, chư vị không cần phải khách khí, tùy ý.
Một thanh âm uy nghiêm, tôn quý vang lên trong thiên địa. Sau đó Lâm Hi cảm giác được một đạo mục quang hạo đại từ trong đám người xẹt qua trên lưng mình.
Đạo mục quang kia xẹt qua hư không hàm chứa nhiệt lực chí dương chí cương, thật giống như một vòng thái dương đang thiêu đốt. Mà cảm giác trầm trọng thật giống như là viễn cổ thái sơn khiến cho lòng người rung động, chỉ còn lại kính sợ, không thể sinh ra chút ý khinh nhờn nào.
- Lực lượng thật là cường đại, chỉ là ánh mắt cũng đã giống như núi cao.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Lúc ánh mắt lướt qua, Lâm Hi cảm giác giống như bị một ngọn núi đè lên. Mục quang đơn thuần đã có uy lực lớn như vậy, vậy lực lượng bản thân thì kinh khủng đến bực nào.
Trong đình thai, thấy Lâm Hi trở lại, Ma Kiếm trưởng lão khó có được tán thưởng một câu.
Hắn từ trước đến nay nói tới, lại càng ít ca ngợi một đệ tử nào, ngay cả đệ tử của bổn môn cũng khó giành được một câu tán thưởng của hắn, nhưng đối với Lâm Hi hắn lại khen được một câu.
- Sư bá khen trật rồi.
Lâm Hi khiêm tốn nói.
- A, ta cả đời rất ít khen người, ngươi coi như là phá lệ rồi. Có lẽ, ta cũng nên thay đổi tính tình, thu một đệ tử rồi.
Ma Kiếm trưởng lão có chút ít động tâm nói.
Hắn là người trời sinh yêu thích yên tĩnh, tính cách kỳ quái âm lãnh, người gặp người sợ, cho tới bây giờ cũng chưa thu đệ tử nào. Bất quá hiện tại thấy đồ đệ của cố hữu trong môn phái như vậy, Ma Kiếm trưởng lão cũng không khỏi động 'Phàm tâm', có ý niệm thu đồ đệ trong đầu.
Không biết tại sao, hắn đột nhiên có chút hâm mộ lão gia hỏa đã chán chường hơn một nghìn năm kia rồi.
- Lão Hình người này, ngược lại là có chút phúc khí.
Ma Kiếm trưởng lão quét mắt nhìn Lâm Hi một cái, bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt, sau đó quy về yên tĩnh.
Trong hội trường, người người di chuyển, nơi này không phải là chỗ luyện công. Lâm Hi chỉ là nhìn thoáng qua liền đem những thứ này thu hồi vào Thứ nguyên tiểu tiên đại.
- Đợi đến khi trở về chỗ ở lại nhất nhất luyện hóa.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Các môn các phái trong tràng, thế lực các nơi đều tham gia tranh tài đến đây coi như là kết thúc. Một lát sau, không khí của cả hội trường sinh động hẳn lên, tiếp đó chính là nghi thức Tấn thăng đại điển rồi.
Chỉ cần chờ tràng nghi thức này kết thúc, lúc đó 'Tiên La quan lễ' coi như là hoàn toàn kết thúc.
Đang! Đang! Đang!
Đột nhiên một trận tiếng chuông vang lên chấn động thiên địa, ở trong Tiên La sơn chợt có một trận Long Tiên hương phiêu đãng ra.
- Bắt đầu rồi!
Thập đại tông phái, Tứ đại hoàng triều, Hải ngoại thập phái cùng với tất cả trận doanh tông phái lớn nhỏ, từng gã trưởng lão, đệ tử rối rít đứng lên.
Mỗi môn phái đều đã từng cử hành qua Tấn thăng đại điển, đối với một bộ nghi thức này quen thuộc vô cùng. Tiếng chuông cùng dị hương này chính là biểu tượng thông tri cho môn phái, nghi thức bắt đầu.
- Đứng lên đi!
Ma Kiếm trưởng lão, Lâm Hi, Bạch Nguyên cũng rối rít từ trong đình thai đứng lên.
Từng đợt tiếng hoan hô mơ hồ như trời long đất lở từ phía sau núi vang lên. Nhưng ngay sau đó trong Tiên La phái lại dâng lên kỳ thải thải phiên, so với trước còn nhiều hơn nhiều lắm. Dị hương nồng đậm xông vào mũi, người trong Tiên La phái là một mảnh vui mừng, tấp nập.
Loại tiếng hoan hô này lây nhiễm đệ tử trong hội trường, trên mặt mang theo vài tia khí tức thoải mái, vui mừng.
- Truyền chân truyền đệ tử Vương Lạc Anh.
Trên bầu trời, chỗ sâu trong thời không, khí tức chí dương chí cương hóa thành một vòng kim nhật sáng tối bất định, mơ hồ có thể thấy được một gã trưởng lão khí thế khôi hoành hiện ra trong đó, thanh âm vang dội từ không trung truyền xuống.
- Đệ tử Vương Lạc Anh bái kiến chư vị trưởng lão trong môn!
Một cái thanh âm vui mừng như chuông cực kỳ dễ nghe từ dưới chân núi truyền đến.
Trên hội trường, tất cả mọi người là trong lòng vừa động, nhất tề hướng về phương hướng mà thanh âm truyền tới nhìn lại, ngay cả Lâm Hi cũng là như vậy.
Chỉ thấy một chỗ cách xa với hội trường vô cùng có hồng quang lóe lên, một tuyệt sắc nữ tử đột nhiên xuất hiện, hoa phục hồng y, mơ hồ đứng ở dưới chân núi.
Xa xa, nhìn thấy không phải là rất rõ ràng, nhưng mà một cổ khí tức phảng phất như liệt hỏa thiêu đốt chói mắt, chỉ là nhìn một cái cũng cảm giác được con mắt như bị thiêu đốt.
- Đây là Lạc Anh sư tỷ của Tiên La phái…
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Tiên La phái Vương Lạc Anh ở cả tiên đạo đại thế giới cũng là tuyệt sắc nữ thanh vô cùng có danh tiếng, thanh danh truyền đi tới các tông phái. Lâm Hi mặc dù không nhìn rõ lắm nhưng chỉ là một phần hình ảnh hỏa hồng cũng khiến cho người ta có một loại cảm giác tim đập thình thịch, bản thân như thế nào cũng có thể nghĩ được.
Lần này tham gia điển lễ hơn phân nửa mọi người là có nghe qua mà chưa tự mình gặp được vị mỹ nữ Tiên La phái này.
Xinh đẹp trời sinh hấp dẫn người, mà xinh đẹp lại cường đại càng thêm hấp dẫn gấp trăm lần.
Vị Lạc Anh sư tỷ này chính là như thế.
Được nhiều thiên tài tiên đạo, nhân vật chủ yếu của các môn các phái chú ý như vậy cũng được xưng tụng là vạn chúng chú mục rồi.
Hai nha hoàn xinh đẹp đứng hầu ở bên cạnh, đứng ở giữa chính là Vương Lạc Anh. Sau ba tiếng chuông khánh, điển nghi bắt đầu, kế tiếp chính là một bộ nghi thức rườm rà, hoa lệ.
Lâm Hi bước vào tiên đạo đại thế giới tới nay đúng là lần đầu tiên nhìn thấy. Đúng là tăng trưởng thêm kiến thức.
- Không biết sau này lúc ta tấn chức lên đệ tử chân truyền sẽ có hình dáng ra sao.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Điển lễ mặc dù phồn hoa nhưng mà khô cứng. Bất quá ở trong nghi thức thưởng thức một tuyệt sắc mỹ nữ lại là một chuyện khác. Ít nhất nam đệ tử không ai có cảm giác không nhịn được, bao gồm cả Lâm Hi.
Ước chừng một lúc lâu sau, một đạo tiên khí đúc thành hoàng kim thang giai từ phía trên rũ xuống, từng bước từng bước rơi xuống chân núi. Đại khí, tôn quý.
Vương Lạc Anh một thân hồng y dọc theo tiên khí thang giai thản nhiên, động tác ưu nhã từng bước đi lên đỉnh của tiên khí thang giai.
- Hô!
Trên bình đài cao nhất của bậc thang, tia sáng chợt lóe lên, đột nhiên trong lúc hai đạo thân ảnh lướt đến. Hai đạo thân ảnh này vừa xuất hiện, không khí trong cả Tiên La sơn phảng phất như đọng lại.
Hai đạo uy nghiêm khổng lồ như gần như xa, trải rộng mỗi tấc không gian. Ở dưới cỗ áp lực này, Lâm Hi ngay cả hít thở cũng khó khăn.
- Đây là Chưởng môn cùng Phó chưởng môn của bổn môn, nhanh làm lễ ra mắt.
Thanh âm của Ma Kiếm trưởng lão từ bên cạnh truyền đến.
Đồng thời bên tai truyền đến một thanh âm vang dội:
- Gặp qua hai vị Chưởng môn, Phó chưởng môn!
- Là Chính, Phó chưởng giáo của Tiên La phái!
Trong lòng Lâm Hi rùng mình, giống như mọi người cùng nhau khom lưng hành lễ.
Nhân vật có thể thống trị nhất phái đều là khủng khiếp. Tiểu phái còn như thế huống chi Tiên La vẫn là một trong thập đại tông phái.
- Ở xa tới là khách, chư vị không cần phải khách khí, tùy ý.
Một thanh âm uy nghiêm, tôn quý vang lên trong thiên địa. Sau đó Lâm Hi cảm giác được một đạo mục quang hạo đại từ trong đám người xẹt qua trên lưng mình.
Đạo mục quang kia xẹt qua hư không hàm chứa nhiệt lực chí dương chí cương, thật giống như một vòng thái dương đang thiêu đốt. Mà cảm giác trầm trọng thật giống như là viễn cổ thái sơn khiến cho lòng người rung động, chỉ còn lại kính sợ, không thể sinh ra chút ý khinh nhờn nào.
- Lực lượng thật là cường đại, chỉ là ánh mắt cũng đã giống như núi cao.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Lúc ánh mắt lướt qua, Lâm Hi cảm giác giống như bị một ngọn núi đè lên. Mục quang đơn thuần đã có uy lực lớn như vậy, vậy lực lượng bản thân thì kinh khủng đến bực nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.