Chương 1560: Thần tọa cuối cùng. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
02/11/2014
- Tại sao như vậy!
Trong mắt Thái Tinh trưởng lão mở to, không cam lòng nhìn qua trường thương trước ngực, hắn cảm giác mình linh hồn cùng lực lượng đều bị cắn nuốt đi vào đồng dạng, cơ hồ tất cả thần thông toàn bộ đều phát huy không đi ra.
Phanh vang lên!
Thái Tinh trưởng lão nổ tung, hóa thành một chùm sáng màu đen phiêu tán các nơi.
Một trường thương màu đen phong cách cổ xưa tự động bay vào trong tay thanh niên đi ra khỏi gió lốc.
- Lâm Hi!
- Là hắn!
- Ngươi rốt cuộc đã đi ra rồi!
...
Nhìn thấy tên thiếu niên này thì mọi người ngẩn người.
- Tiểu súc sanh, ngươi rốt cục dám ra đây!
Người nói chuyện là tổ sư Thái Nguyên, lông mi co rúm, gương mặt vô cùng dữ tợn.
Đan điền chấn động, ngàn vạn đạo thần lực phun ra ngoài, vô số nguyên thủy cự long hiển hiện ra ngoài.
- Nguyên thủy đại thần thuật!
Thời không phân giải, thiên đất sụp liệt, tổ sư Thái Nguyên một kích che trời, tập trung Lâm Hi lại, muốn đánh thân thể và linh hồn của hắn thành hạt nguyên thủy.
Lâm Hi bình tĩnh nhìn qua tổ sư Thái Nguyên, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ. Đối mặt một kích của tổ sư Thái Nguyên thì Lâm Hi chỉ vô cùng đơn giản xòe bàn tay ra một trảo, phanh một tiếng, trảo của tổ sư Thái Nguyên nổ tung như búp bê vải, cổ họng không rên một tiếng, thân thể đã bị một trảo của Lâm Hi bóp nát.
Hắn thi triển "Nguyên thủy đại thần thuật" tiến vào lòng bàn tay của Lâm Hi thì hóa thành bọt nước, phốc phốc hai tiếng đã bị dập tắt.
- Âm Dương đại thần thuật!
- Thiên địa cát liệt đại thần thuật!
Một phương khác hướng, tổ sư Đâu Suất, Thái A hai phái cũng đồng thời ra tay, thần lực mạnh mẽ không kém gì tổ sư Thái Nguyên cả. Đặc biệt là tổ sư Thái A Tông là cường giả kiếm đạo triển khai công kích khủng bố, một kiếm kia vô hình, chỉ thấy thiên địa bị cắt như giấy mỏng.
Phanh! Phanh!
Lâm Hi đánh ra hai trảo, bang bang hai tiếng, tổ sư Đâu Suất, Thái A hai phái nổ tung lên, chết giống như đúc tổ sư Thái Nguyên.
Cho dù là công kích gì, bất luận là đối thủ gì, trong tay Lâm Hi cũng không chịu nổi một kích.
- Tổ sư!
Một tiếng thê lương la lên, tổ sư ba phái chết trong tay của Lâm Hi, ai vậy cũng không ngờ tới. Không có ai biết Lâm Hi trong "Tử vong quốc độ" đã xảy ra chuyện gì. Trước sau không tới một tháng thực lực của Lâm Hi đã tăng tới mức khủng bố tưởng tượng nổi.
- Giết hắn! Giết hắn! Báo thù cho tổ sư.
Lâm Hi vừa định xuất thủ giết người của Thái Nguyên Cung thì đám người này tụ tập lại, đột ngột từ mặt đất mọc lên, tập hợp công lực của mọi người tấn công vào Lâm Hi, hy vọng mượn nhờ ưu thế số đông giết Lâm Hi.
- Báo thù cho tổ sư!
Theo sát phía sau là cường giả tông phái Thái A, Đâu Suất Cung bay tới, từ bốn phương tám hướng bay tới, thần lực phô thiên cái địa che khuất bầu trời, giống như tận thế.
Lâm Hi lắc đầu, trên mặt hiện ra một tia thương xót:
- Vô dụng thôi!
Bàn tay hắn một trảo, núi sông chấn động, mỗi một trảo đánh ra cường giả Quỷ Thần Cảnh hóa thành tro bụi, ba trảo đánh ra thì ba trảo đánh ra trống rỗng, người của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A bị chết sạch sẽ, hóa thành bóng mờ màu xám đen.
Trước mặt Lâm Hi thì bọn họ giống như con sâu cái kiến, không có lực hoàn thủ.
Oanh!
Bàn tay Lâm Hi đánh ra, cả Tử vong quốc độ không khí trầm lắng, chờ lên tiếng và một tên thái thượng trưởng lão của Thần Tiêu Tông đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt như tro tàn.
Nhưng mà không ngờ, bàn tay Lâm Hi đánh lên đầu chưởng môn Thần Tiêu Tông ba tấc thì dừng lại.
- Ngươi bất nhân, ta không thể bất nghĩa. Cuối cùng là đồng môn, lần này ta sẽ buông tha các ngươi, nhưng đây là lần cuối cùng. Trốn đi! Dùng sức trốn, vĩnh viễn không nên để ta gặp mặt các ngươi.
Giọng của Lâm Hi lạnh lùng vang lên.
Không có ai biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà mọi người vừa rồi đi dạo trước quỷ môn quan.
Mạnh như tổ sư Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái và môn nhân bị Lâm Hi giết sạch sẽ, huống gì là bọn họ!
- Oanh!
Không có người nào do dự, tất cả mọi người chạy trốn tứ tán, thậm chí phương hướng còn không rõ ràng. Tất cả mọi người sợ Lâm Hi đột nhiên cải biến chủ ý, thầm nghĩ thoát được càng xa càng tốt.
Phong bạo màu đen trống rỗng, phiêu tán đi trong gió, chỉ còn lại mình Lâm Hi ở đây, trong nội tâm Lâm Hi không vui sướng gì.
Hắn ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn qua không trung nhưng không rời đi.
Chiến đấu trong "Tử vong quốc độ" không dấu diếm được người khác, đặc biệt là những cường giả đỉnh phong chính thức, hiện tại, Lâm Hi đã cảm giác được khí tức của bọn họ.
- Ha ha ha, quả nhiên là cao thủ! Tổ sư Thái Nguyên xem như nhân vật lợi hại, nhưng bị ngươi làm thịt như gà chó.
Giọng nói bế nghễ khí phách vang lên, một đạo quang mang vạn trượng từ phương đông hiện ra, một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, bụi mù phiêu tán.
Người này da đen, hai mắt như điện, thân thể mặc đế bào hoa lệ, hiện ra khí phách quân vương. Sau đầu của hắn có chín đạo "Chân dương" thiêu đốt mạnh mẽ, đột nhiên thu nhỏ lại gấp trăm lần, hóa thành chín hạt châu Chân dương như nắm tay.
- Mấy chục vạn năm, rốt cục cũng có người đạt tới thập trọng Chân dương cảnh. Xem ra Hạch tâm vũ trụ lại thêm một đại đế! Thật sự là đáng mừng!
Tiếng nổ ầm vang, lại một gã đại đế hạ xuống đất. Người này ngọc diện tuấn tú, năm sợi râu dài, nhìn qua có khí chất văn đế, trong mắt có tinh quang hiện ra, bộc lộ bản chất đế vương.
- Hừ! Làm gì nói hư giả như thế, trẫm cũng không có thời gian với các ngươi. Tiểu tử, ngươi chỉ qua mấy tháng thì đến được thập trọng Chân dương. Không thể không nói chìa khóa đã rơi vào tay của ngươi rồi, giao ra đây cho trẫm xem xét.
Lại một đạo thân ảnh tôn quý hiện ra, ánh mắt của hắn sắc bén hùng hổ dọa người, sau đầu là "Chân dương" rành mạch cho thấy thân phận đại đế.
Rầm rầm rầm!
Một đạo lại một đạo thân ảnh rơi xuống mặt đất, toàn bộ quay chung quanh Lâm Hi. Ở giữa thiên địa sáng loáng, đưa mắt nhìn chỉ thấy "Chân dương" thiêu đốt, các loại thần lực bản chất khác nhau cơ hồ muốn xé nát không gian.
Lúc này ánh mắt khiêm tốn cũng trở nên ác liệt, không ai nhường ai.
Chìa khóa Thần tọa là bí mật cuối cùng của vũ trụ, bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản hấp dẫn này. Trước mặt lực lượng cuối cùng, cơ hồ tất cả tao nhã toàn bộ xé rách, cho dù là đại đế cũng không ngoại lệ.
Truyền thuyết chìa khóa tồn tại đã lâu, trên trăm vạn năm qua, thật thật giả giả truyền lưu không ít.
Hôm nay Lâm Hi mới tới Hạch tâm vũ trụ không lâu, tránh được Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái đuổi giết không nói, còn đảo khách làm chủ giết sạch ba phái, nếu nói không có chuyện đó mới là kỳ quái.
Đối mặt với chìa khóa Thần tọa tồn tại trên trăm vạn năm qua đám đại đế cũng rất thèm khát.
Ánh mắt Lâm Hi đảo qua hư không, đảo qua từng tên đại đế hoàng triều, hắn cảm giác được ánh mắt tất cả mọi người nhìn vào người của hắn như sức nặng ngàn cân.
Thanks
Trong mắt Thái Tinh trưởng lão mở to, không cam lòng nhìn qua trường thương trước ngực, hắn cảm giác mình linh hồn cùng lực lượng đều bị cắn nuốt đi vào đồng dạng, cơ hồ tất cả thần thông toàn bộ đều phát huy không đi ra.
Phanh vang lên!
Thái Tinh trưởng lão nổ tung, hóa thành một chùm sáng màu đen phiêu tán các nơi.
Một trường thương màu đen phong cách cổ xưa tự động bay vào trong tay thanh niên đi ra khỏi gió lốc.
- Lâm Hi!
- Là hắn!
- Ngươi rốt cuộc đã đi ra rồi!
...
Nhìn thấy tên thiếu niên này thì mọi người ngẩn người.
- Tiểu súc sanh, ngươi rốt cục dám ra đây!
Người nói chuyện là tổ sư Thái Nguyên, lông mi co rúm, gương mặt vô cùng dữ tợn.
Đan điền chấn động, ngàn vạn đạo thần lực phun ra ngoài, vô số nguyên thủy cự long hiển hiện ra ngoài.
- Nguyên thủy đại thần thuật!
Thời không phân giải, thiên đất sụp liệt, tổ sư Thái Nguyên một kích che trời, tập trung Lâm Hi lại, muốn đánh thân thể và linh hồn của hắn thành hạt nguyên thủy.
Lâm Hi bình tĩnh nhìn qua tổ sư Thái Nguyên, trên mặt không có bất kỳ biểu lộ. Đối mặt một kích của tổ sư Thái Nguyên thì Lâm Hi chỉ vô cùng đơn giản xòe bàn tay ra một trảo, phanh một tiếng, trảo của tổ sư Thái Nguyên nổ tung như búp bê vải, cổ họng không rên một tiếng, thân thể đã bị một trảo của Lâm Hi bóp nát.
Hắn thi triển "Nguyên thủy đại thần thuật" tiến vào lòng bàn tay của Lâm Hi thì hóa thành bọt nước, phốc phốc hai tiếng đã bị dập tắt.
- Âm Dương đại thần thuật!
- Thiên địa cát liệt đại thần thuật!
Một phương khác hướng, tổ sư Đâu Suất, Thái A hai phái cũng đồng thời ra tay, thần lực mạnh mẽ không kém gì tổ sư Thái Nguyên cả. Đặc biệt là tổ sư Thái A Tông là cường giả kiếm đạo triển khai công kích khủng bố, một kiếm kia vô hình, chỉ thấy thiên địa bị cắt như giấy mỏng.
Phanh! Phanh!
Lâm Hi đánh ra hai trảo, bang bang hai tiếng, tổ sư Đâu Suất, Thái A hai phái nổ tung lên, chết giống như đúc tổ sư Thái Nguyên.
Cho dù là công kích gì, bất luận là đối thủ gì, trong tay Lâm Hi cũng không chịu nổi một kích.
- Tổ sư!
Một tiếng thê lương la lên, tổ sư ba phái chết trong tay của Lâm Hi, ai vậy cũng không ngờ tới. Không có ai biết Lâm Hi trong "Tử vong quốc độ" đã xảy ra chuyện gì. Trước sau không tới một tháng thực lực của Lâm Hi đã tăng tới mức khủng bố tưởng tượng nổi.
- Giết hắn! Giết hắn! Báo thù cho tổ sư.
Lâm Hi vừa định xuất thủ giết người của Thái Nguyên Cung thì đám người này tụ tập lại, đột ngột từ mặt đất mọc lên, tập hợp công lực của mọi người tấn công vào Lâm Hi, hy vọng mượn nhờ ưu thế số đông giết Lâm Hi.
- Báo thù cho tổ sư!
Theo sát phía sau là cường giả tông phái Thái A, Đâu Suất Cung bay tới, từ bốn phương tám hướng bay tới, thần lực phô thiên cái địa che khuất bầu trời, giống như tận thế.
Lâm Hi lắc đầu, trên mặt hiện ra một tia thương xót:
- Vô dụng thôi!
Bàn tay hắn một trảo, núi sông chấn động, mỗi một trảo đánh ra cường giả Quỷ Thần Cảnh hóa thành tro bụi, ba trảo đánh ra thì ba trảo đánh ra trống rỗng, người của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A bị chết sạch sẽ, hóa thành bóng mờ màu xám đen.
Trước mặt Lâm Hi thì bọn họ giống như con sâu cái kiến, không có lực hoàn thủ.
Oanh!
Bàn tay Lâm Hi đánh ra, cả Tử vong quốc độ không khí trầm lắng, chờ lên tiếng và một tên thái thượng trưởng lão của Thần Tiêu Tông đổ mồ hôi lạnh, sắc mặt như tro tàn.
Nhưng mà không ngờ, bàn tay Lâm Hi đánh lên đầu chưởng môn Thần Tiêu Tông ba tấc thì dừng lại.
- Ngươi bất nhân, ta không thể bất nghĩa. Cuối cùng là đồng môn, lần này ta sẽ buông tha các ngươi, nhưng đây là lần cuối cùng. Trốn đi! Dùng sức trốn, vĩnh viễn không nên để ta gặp mặt các ngươi.
Giọng của Lâm Hi lạnh lùng vang lên.
Không có ai biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà mọi người vừa rồi đi dạo trước quỷ môn quan.
Mạnh như tổ sư Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái và môn nhân bị Lâm Hi giết sạch sẽ, huống gì là bọn họ!
- Oanh!
Không có người nào do dự, tất cả mọi người chạy trốn tứ tán, thậm chí phương hướng còn không rõ ràng. Tất cả mọi người sợ Lâm Hi đột nhiên cải biến chủ ý, thầm nghĩ thoát được càng xa càng tốt.
Phong bạo màu đen trống rỗng, phiêu tán đi trong gió, chỉ còn lại mình Lâm Hi ở đây, trong nội tâm Lâm Hi không vui sướng gì.
Hắn ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn qua không trung nhưng không rời đi.
Chiến đấu trong "Tử vong quốc độ" không dấu diếm được người khác, đặc biệt là những cường giả đỉnh phong chính thức, hiện tại, Lâm Hi đã cảm giác được khí tức của bọn họ.
- Ha ha ha, quả nhiên là cao thủ! Tổ sư Thái Nguyên xem như nhân vật lợi hại, nhưng bị ngươi làm thịt như gà chó.
Giọng nói bế nghễ khí phách vang lên, một đạo quang mang vạn trượng từ phương đông hiện ra, một đạo thân ảnh từ trên trời giáng xuống, bụi mù phiêu tán.
Người này da đen, hai mắt như điện, thân thể mặc đế bào hoa lệ, hiện ra khí phách quân vương. Sau đầu của hắn có chín đạo "Chân dương" thiêu đốt mạnh mẽ, đột nhiên thu nhỏ lại gấp trăm lần, hóa thành chín hạt châu Chân dương như nắm tay.
- Mấy chục vạn năm, rốt cục cũng có người đạt tới thập trọng Chân dương cảnh. Xem ra Hạch tâm vũ trụ lại thêm một đại đế! Thật sự là đáng mừng!
Tiếng nổ ầm vang, lại một gã đại đế hạ xuống đất. Người này ngọc diện tuấn tú, năm sợi râu dài, nhìn qua có khí chất văn đế, trong mắt có tinh quang hiện ra, bộc lộ bản chất đế vương.
- Hừ! Làm gì nói hư giả như thế, trẫm cũng không có thời gian với các ngươi. Tiểu tử, ngươi chỉ qua mấy tháng thì đến được thập trọng Chân dương. Không thể không nói chìa khóa đã rơi vào tay của ngươi rồi, giao ra đây cho trẫm xem xét.
Lại một đạo thân ảnh tôn quý hiện ra, ánh mắt của hắn sắc bén hùng hổ dọa người, sau đầu là "Chân dương" rành mạch cho thấy thân phận đại đế.
Rầm rầm rầm!
Một đạo lại một đạo thân ảnh rơi xuống mặt đất, toàn bộ quay chung quanh Lâm Hi. Ở giữa thiên địa sáng loáng, đưa mắt nhìn chỉ thấy "Chân dương" thiêu đốt, các loại thần lực bản chất khác nhau cơ hồ muốn xé nát không gian.
Lúc này ánh mắt khiêm tốn cũng trở nên ác liệt, không ai nhường ai.
Chìa khóa Thần tọa là bí mật cuối cùng của vũ trụ, bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản hấp dẫn này. Trước mặt lực lượng cuối cùng, cơ hồ tất cả tao nhã toàn bộ xé rách, cho dù là đại đế cũng không ngoại lệ.
Truyền thuyết chìa khóa tồn tại đã lâu, trên trăm vạn năm qua, thật thật giả giả truyền lưu không ít.
Hôm nay Lâm Hi mới tới Hạch tâm vũ trụ không lâu, tránh được Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái đuổi giết không nói, còn đảo khách làm chủ giết sạch ba phái, nếu nói không có chuyện đó mới là kỳ quái.
Đối mặt với chìa khóa Thần tọa tồn tại trên trăm vạn năm qua đám đại đế cũng rất thèm khát.
Ánh mắt Lâm Hi đảo qua hư không, đảo qua từng tên đại đế hoàng triều, hắn cảm giác được ánh mắt tất cả mọi người nhìn vào người của hắn như sức nặng ngàn cân.
Thanks
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.