Chương 76: Thần tốc đêm ngày. (1)
Hoàng Phủ Kỳ
02/06/2014
Vốn thiếu nữ lúc trước đã bị thương, nay giữa đường sá xa xôi càng
làm cho vết thương trở nên phi thường nghiêm trọng. Hơn nữa vùng núi
mãnh thú rộng mênh mông vô biên, căn bản không biết Lâm Hi ở nơi nào.
Cho nên, nàng chọn một phương thức có lợi nhất. Đó là ở trên một đoạn
đường núi cách rất xa vùng núi mãnh thú, nàng chờ đợi Lâm Hi trên con
đường nhất định phải đi qua để tới được núi Ngũ Lôi.
- Sư tỷ, tỷ thử nghĩ lại tình huống ngay lúc đó, thử xem có cái gì. . . . . quên không.
Lâm Hi gợi ý.
Hắn có loại trực giác, chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Mạnh Quân và Liệt Dương Tông cấu kết, tính toán hẳn là không nhỏ.
Lâm Hi đã biết, Mạnh Quân và Vi Bất Bình liên hợp với Liệt Dương Tông là muốn đối phó Đại trưởng lão. Có ý đồ dâng núi Ngũ Lôi vào làm môn hạ của Liệt Dương Tông.
Vào lúc bắt đầu thì trong đầu Lâm Hi chỉ có khiếp sợ và phẫn nộ. Nhưng hiện tại tỉnh táo lại, hắn lập tức phát hiện, Mạnh Quân và Vi Bất Bình đối phó với cô cô Lâm Như Vân, căn bản là việc không cần phải làm bằng được, cái này không có trong kế hoạch.
Dù sao, một khi chuyện bị vỡ lở, chẳng những không đối phó được Lâm Như Vân, ngược lại còn làm kinh động Đại trưởng lão, mất nhiều hơn được. Trừ phi - bọn họ có lý do không thể không làm như vậy. Thậm chí so sánh đối phó Đại trưởng lão thì còn quan trọng hơn.
- Đúng rồi!
Chân mày thiếu nữ giãn ra, tựa hồ đột nhiên nhớ ra điều gì:
- Ta nghe thấy bọn họ có nhắc tới chưởng môn phu nhân, tựa hồ có quan hệ gì đó với việc mẫu thân của ngài năm đó có xuất thân hoàng thất.
- Cái gì? !
Trong lòng Lâm Hi cực kỳ chấn động, cơ hồ là theo bản năng hắn đã nghĩ tới bức họa mẫu thân trong quyển trục, nơi giấu "Vạn Hoàng Đồ" thần bí. Mẫu thân có xuất thân hoàng thất là không hề nghi ngờ, lai lịch rốt cuộc của Vạn Hoàng Đồ, cuối cùng cũng chỉ có thể là hoàng thất.
-. . . Tam trưởng lão lúc ấy tức giận mắng, nói bọn họ chính là tay sai của Liệt Dương Tông. Tựa hồ món đồ này cuối cùng sẽ phải giao cho Liệt Dương Tông.
Thiếu nữ nói.
Trong óc Lâm Hi liên tiếp xoay chuyển qua rất nhiều ý nghĩ. Hắn kiếp trước làm người kế thừa gia tộc võ thuật truyền thống, có thể bộc lộ tài năng từ trong số đông đảo rất nhiều người cạnh tranh thì tịnh không chỉ là có mỗi vũ lực mà thôi, trí tuệ cũng không thể thiếu.
- Cô cô tạm thời vẫn còn không có nguy hiểm. . .
Trong lòng Lâm Hi nhanh chóng đưa ra một kết luận.
Chuyện đề cập đến mẫu thân của Lâm Hi, đề cập đến Vạn Hoàng Đồ. Bởi vậy khi chưa có được tin tức chuẩn xác thì có khả năng xác định là đám người Mạnh Quân sẽ không giết cô cô Lâm Như Vân.
Nhưng mà chuyện này cũng không phải không có sai sót. Một khi đám người Mạnh Quân xác nhận, cô cô Lâm Như Vân xác thật cũng không biết bất cứ điều gì thì chúng sẽ không chút do dự xuống tay hạ sát.
Cho nên, Lâm Hi cần phải gấp gáp nhanh chóng giải quyết Mạnh Quân, tìm được tung tích của cô cô trước khi chuyện chuyển biến xấu.
- Sư tỷ, chuyện của cô cô ta sẽ một tay xử lý. Về phần Mạnh Quân, tỷ không cần lo lắng. Có lẽ tỷ còn không biết, Vi Bất Bình và trưởng lão của Liệt Dương Tông cấu kết với nhau đã bị ta giết chết!
Lâm Hi trầm giọng nói.
- A? !
Thiếu nữ lấy làm kinh hãi, không dám tin nhìn Lâm Hi.
Lâm Hi không nói gì, chỉ là giơ lên một cánh tay. Chỉ trong chớp mắt, cánh tay của Lâm Hi liền ngay trước mắt nữ đệ tử Ngũ Lôi Phái này liền biến thành màu vàng, tản mát ra ánh sáng của vàng.
- Kim Cương Bất Hoại Chi Thân!
Thiếu nữ thất thanh giật mình la lên, ánh mắt đờ đẫn, cơ hồ đều đánh mất năng lực suy nghĩ. Nếu không có tận mắt nhìn thấy thì nàng tuyệt không thể tin được. Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủn, võ công của Lâm Hi lại thăng tiến đến tình trạng như thế.
Lâm Hi an ủi nữ đệ tử môn hạ của cô cô, liền không nói thêm gì nữa. Toàn bộ tâm thần đều đắm chìm vào trong võ đạo.
Có khả năng dự báo, sau khi tới núi Ngũ Lôi thì tất nhiên sẽ là một hồi đại chiến. Lâm Hi phải đảm bảo năng lực thân thể và tinh thần, đều ở vào trạng thái đỉnh cao.
Thời gian mỗi một ngày trôi qua, mỗi một ngày đối với Lâm Hi đều cực kỳ dài dằng dặc.
Đến sẩm tối ngày thứ sáu, Lâm Hi rốt cục ngồi không yên:
- Sư tỷ, ta đi trước một bước. Tỷ cứ theo xe ngựa qua một thời gian ngắn lại tiếp tục đi.
Nói xong, cũng không chờ nàng trả lời, trong một hồi tiếng kêu giật mình, thì "kẹt" một cái hắn mở cửa xe ra rồi hóa thành một đạo tàn ảnh phóng đi như chớp.
Võ đạo Lục Trọng là đạt tới cảnh giới Thần Hành, liền có được tốc độ nhanh như tuấn mã.
Lâm Hi hiện nay đạt tới Đệ Bát Trọng Kim Cương Kỳ, tốc độ nhanh như chớp giật, nhanh vô cùng, thể lực càng là bền dai. Chỉ trong nháy mắt, giữa những quả núi cao chất ngất bên ngoài xe ngựa cũng đã không thấy bóng dáng của Lâm Hi đâu nữa.
Lần này đi núi Ngũ Lôi vẫn còn có một ngày lộ trình, nhưng Lâm Hi đã không chờ nổi được. Ở trên xe ngựa mỗi một ngày, hắn đều lòng như lửa đốt. Càng tới gần núi Ngũ Lôi, loại tâm tình này càng mãnh liệt.
- Hy vọng Mạnh Quân còn chờ đợi chưa thấy được Vi Bất Bình trở về, thì còn không động thủ.
Hiện tại chỗ dựa duy nhất của Lâm Hi chính là hy vọng việc mình giết Vi Bất Bình đã làm xáo trộn kế hoạch của Mạnh Quân.
Vi Bất Bình đi tới vùng núi mãnh thú, mục đích là cướp lấy Thiên Địa Dị Quả, đưa cho Mạnh Quân để con Hổ Hống kia ăn. Qua đó khiến con mãnh thú này thay da đổi thịt, thực lực tăng vọt để gia tăng hy vọng đối phó Đại trưởng lão.
Hiện tại Lâm Hi đã giết chết Vi Bất Bình, cướp mất Thiên Địa Dị Quả rất cần thiết cho Hổ Hống. Không hề nghi ngờ điều này sẽ làm xáo trộn kế hoạch của bọn họ. Nhưng việc đó cũng không phải không có sai sót.
Liệt Dương Tông thẩm thấu vào Ngũ Lôi Phái quá lợi hại. Trong vùng núi mãnh thú có trưởng lão cảnh giới Long Lực trợ giúp Vi Bất Bình. Vậy ở trên núi Ngũ Lôi, hành động đối phó Đại trưởng lão khẳng định cũng không thể thiếu cao thủ Liệt Dương Tông.
Bầu trời càng ngày càng tối, cảnh vật chung quanh chỉ hơi xa một chút cũng đã không thấy rõ ràng lắm. Cũng may núi Ngũ Lôi nối thông với đường lớn, chỉ cần dọc theo đường lớn là có thể tới Ngũ Lôi Phái, cũng sẽ không bị lạc đường. Lâm Hi ra sức dốc toàn lực chạy tới núi Ngũ Lôi.
Vù vù!
Hai bên tiếng gió gào thét, Lâm Hi cảm thấy thể lực dần dần cũng hơi suy yếu. Tâm niệm vừa động, Lâm Hi lập tức vận khởi tâm pháp "Quân Lâm Thiên Hạ Thể".
"Quân Lâm Thiên Hạ Thể" là công phu cho lúc luyện khi đứng yên. Nhưng lúc Lâm Hi thử nghiệm vận hành tâm pháp thì ngoài ý muốn phát hiện ra, Quân Lâm Thiên Hạ Thể trong những lúc vội vàng chạy thì cũng có thể vận chuyển.
Từng đợt từng đợt Nguyên Khí Thiên Địa, tụ thành màn sương trắng, từ bốn phương tám hướng đang tràn vào trong cơ thể Lâm Hi. Mặc dù so ra nó vẫn không bằng Lâm Hi yên lặng tu luyện. Do đó hắn vẫn có thể thu nạp Nguyên Khí Thiên Địa mạnh mẽ nhưng mà cũng không kém đi quá nhiều.
- Sư tỷ, tỷ thử nghĩ lại tình huống ngay lúc đó, thử xem có cái gì. . . . . quên không.
Lâm Hi gợi ý.
Hắn có loại trực giác, chuyện này tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Mạnh Quân và Liệt Dương Tông cấu kết, tính toán hẳn là không nhỏ.
Lâm Hi đã biết, Mạnh Quân và Vi Bất Bình liên hợp với Liệt Dương Tông là muốn đối phó Đại trưởng lão. Có ý đồ dâng núi Ngũ Lôi vào làm môn hạ của Liệt Dương Tông.
Vào lúc bắt đầu thì trong đầu Lâm Hi chỉ có khiếp sợ và phẫn nộ. Nhưng hiện tại tỉnh táo lại, hắn lập tức phát hiện, Mạnh Quân và Vi Bất Bình đối phó với cô cô Lâm Như Vân, căn bản là việc không cần phải làm bằng được, cái này không có trong kế hoạch.
Dù sao, một khi chuyện bị vỡ lở, chẳng những không đối phó được Lâm Như Vân, ngược lại còn làm kinh động Đại trưởng lão, mất nhiều hơn được. Trừ phi - bọn họ có lý do không thể không làm như vậy. Thậm chí so sánh đối phó Đại trưởng lão thì còn quan trọng hơn.
- Đúng rồi!
Chân mày thiếu nữ giãn ra, tựa hồ đột nhiên nhớ ra điều gì:
- Ta nghe thấy bọn họ có nhắc tới chưởng môn phu nhân, tựa hồ có quan hệ gì đó với việc mẫu thân của ngài năm đó có xuất thân hoàng thất.
- Cái gì? !
Trong lòng Lâm Hi cực kỳ chấn động, cơ hồ là theo bản năng hắn đã nghĩ tới bức họa mẫu thân trong quyển trục, nơi giấu "Vạn Hoàng Đồ" thần bí. Mẫu thân có xuất thân hoàng thất là không hề nghi ngờ, lai lịch rốt cuộc của Vạn Hoàng Đồ, cuối cùng cũng chỉ có thể là hoàng thất.
-. . . Tam trưởng lão lúc ấy tức giận mắng, nói bọn họ chính là tay sai của Liệt Dương Tông. Tựa hồ món đồ này cuối cùng sẽ phải giao cho Liệt Dương Tông.
Thiếu nữ nói.
Trong óc Lâm Hi liên tiếp xoay chuyển qua rất nhiều ý nghĩ. Hắn kiếp trước làm người kế thừa gia tộc võ thuật truyền thống, có thể bộc lộ tài năng từ trong số đông đảo rất nhiều người cạnh tranh thì tịnh không chỉ là có mỗi vũ lực mà thôi, trí tuệ cũng không thể thiếu.
- Cô cô tạm thời vẫn còn không có nguy hiểm. . .
Trong lòng Lâm Hi nhanh chóng đưa ra một kết luận.
Chuyện đề cập đến mẫu thân của Lâm Hi, đề cập đến Vạn Hoàng Đồ. Bởi vậy khi chưa có được tin tức chuẩn xác thì có khả năng xác định là đám người Mạnh Quân sẽ không giết cô cô Lâm Như Vân.
Nhưng mà chuyện này cũng không phải không có sai sót. Một khi đám người Mạnh Quân xác nhận, cô cô Lâm Như Vân xác thật cũng không biết bất cứ điều gì thì chúng sẽ không chút do dự xuống tay hạ sát.
Cho nên, Lâm Hi cần phải gấp gáp nhanh chóng giải quyết Mạnh Quân, tìm được tung tích của cô cô trước khi chuyện chuyển biến xấu.
- Sư tỷ, chuyện của cô cô ta sẽ một tay xử lý. Về phần Mạnh Quân, tỷ không cần lo lắng. Có lẽ tỷ còn không biết, Vi Bất Bình và trưởng lão của Liệt Dương Tông cấu kết với nhau đã bị ta giết chết!
Lâm Hi trầm giọng nói.
- A? !
Thiếu nữ lấy làm kinh hãi, không dám tin nhìn Lâm Hi.
Lâm Hi không nói gì, chỉ là giơ lên một cánh tay. Chỉ trong chớp mắt, cánh tay của Lâm Hi liền ngay trước mắt nữ đệ tử Ngũ Lôi Phái này liền biến thành màu vàng, tản mát ra ánh sáng của vàng.
- Kim Cương Bất Hoại Chi Thân!
Thiếu nữ thất thanh giật mình la lên, ánh mắt đờ đẫn, cơ hồ đều đánh mất năng lực suy nghĩ. Nếu không có tận mắt nhìn thấy thì nàng tuyệt không thể tin được. Chỉ trong mấy tháng ngắn ngủn, võ công của Lâm Hi lại thăng tiến đến tình trạng như thế.
Lâm Hi an ủi nữ đệ tử môn hạ của cô cô, liền không nói thêm gì nữa. Toàn bộ tâm thần đều đắm chìm vào trong võ đạo.
Có khả năng dự báo, sau khi tới núi Ngũ Lôi thì tất nhiên sẽ là một hồi đại chiến. Lâm Hi phải đảm bảo năng lực thân thể và tinh thần, đều ở vào trạng thái đỉnh cao.
Thời gian mỗi một ngày trôi qua, mỗi một ngày đối với Lâm Hi đều cực kỳ dài dằng dặc.
Đến sẩm tối ngày thứ sáu, Lâm Hi rốt cục ngồi không yên:
- Sư tỷ, ta đi trước một bước. Tỷ cứ theo xe ngựa qua một thời gian ngắn lại tiếp tục đi.
Nói xong, cũng không chờ nàng trả lời, trong một hồi tiếng kêu giật mình, thì "kẹt" một cái hắn mở cửa xe ra rồi hóa thành một đạo tàn ảnh phóng đi như chớp.
Võ đạo Lục Trọng là đạt tới cảnh giới Thần Hành, liền có được tốc độ nhanh như tuấn mã.
Lâm Hi hiện nay đạt tới Đệ Bát Trọng Kim Cương Kỳ, tốc độ nhanh như chớp giật, nhanh vô cùng, thể lực càng là bền dai. Chỉ trong nháy mắt, giữa những quả núi cao chất ngất bên ngoài xe ngựa cũng đã không thấy bóng dáng của Lâm Hi đâu nữa.
Lần này đi núi Ngũ Lôi vẫn còn có một ngày lộ trình, nhưng Lâm Hi đã không chờ nổi được. Ở trên xe ngựa mỗi một ngày, hắn đều lòng như lửa đốt. Càng tới gần núi Ngũ Lôi, loại tâm tình này càng mãnh liệt.
- Hy vọng Mạnh Quân còn chờ đợi chưa thấy được Vi Bất Bình trở về, thì còn không động thủ.
Hiện tại chỗ dựa duy nhất của Lâm Hi chính là hy vọng việc mình giết Vi Bất Bình đã làm xáo trộn kế hoạch của Mạnh Quân.
Vi Bất Bình đi tới vùng núi mãnh thú, mục đích là cướp lấy Thiên Địa Dị Quả, đưa cho Mạnh Quân để con Hổ Hống kia ăn. Qua đó khiến con mãnh thú này thay da đổi thịt, thực lực tăng vọt để gia tăng hy vọng đối phó Đại trưởng lão.
Hiện tại Lâm Hi đã giết chết Vi Bất Bình, cướp mất Thiên Địa Dị Quả rất cần thiết cho Hổ Hống. Không hề nghi ngờ điều này sẽ làm xáo trộn kế hoạch của bọn họ. Nhưng việc đó cũng không phải không có sai sót.
Liệt Dương Tông thẩm thấu vào Ngũ Lôi Phái quá lợi hại. Trong vùng núi mãnh thú có trưởng lão cảnh giới Long Lực trợ giúp Vi Bất Bình. Vậy ở trên núi Ngũ Lôi, hành động đối phó Đại trưởng lão khẳng định cũng không thể thiếu cao thủ Liệt Dương Tông.
Bầu trời càng ngày càng tối, cảnh vật chung quanh chỉ hơi xa một chút cũng đã không thấy rõ ràng lắm. Cũng may núi Ngũ Lôi nối thông với đường lớn, chỉ cần dọc theo đường lớn là có thể tới Ngũ Lôi Phái, cũng sẽ không bị lạc đường. Lâm Hi ra sức dốc toàn lực chạy tới núi Ngũ Lôi.
Vù vù!
Hai bên tiếng gió gào thét, Lâm Hi cảm thấy thể lực dần dần cũng hơi suy yếu. Tâm niệm vừa động, Lâm Hi lập tức vận khởi tâm pháp "Quân Lâm Thiên Hạ Thể".
"Quân Lâm Thiên Hạ Thể" là công phu cho lúc luyện khi đứng yên. Nhưng lúc Lâm Hi thử nghiệm vận hành tâm pháp thì ngoài ý muốn phát hiện ra, Quân Lâm Thiên Hạ Thể trong những lúc vội vàng chạy thì cũng có thể vận chuyển.
Từng đợt từng đợt Nguyên Khí Thiên Địa, tụ thành màn sương trắng, từ bốn phương tám hướng đang tràn vào trong cơ thể Lâm Hi. Mặc dù so ra nó vẫn không bằng Lâm Hi yên lặng tu luyện. Do đó hắn vẫn có thể thu nạp Nguyên Khí Thiên Địa mạnh mẽ nhưng mà cũng không kém đi quá nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.