Chương 67: Thiên Địa Dị Quả. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
02/06/2014
Cuồng Bạo Phong Hùng là mãnh thú Đệ Lục Trọng đỉnh cao, da thô thịt
dầy nên rất có năng lực chống đỡ với công kích, thậm chí đối đầu được
với cả các đòn công kích của mãnh thú Đệ Thất Trọng đánh ra. Có điều là
loại ưu thế này của Cuồng Bạo Phong Hùng, ở trước mặt Nội Gia Quyền của
Lâm Hi thì căn bản không có tác dụng lớn.
- Gặp phải ta coi như ngươi không may.
Trong mắt Lâm Hi hàn quang chợt lóe, chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp thì Cuồng Bạo Phong Hùng đã rống một tiếng đau đớn, nặng nề té ngã trên mặt đất. Một viên Thú Đan màu xanh, lập tức vào tay.
Xa xa, rõ ràng có thể nghe thấy tiếng hét giận dữ của trưởng lão Liệt Dương Tông và Vi Bất Bình. Nhưng mà vào lúc này, Lâm Hi đã không còn tâm trí nào đi quản.
Lâm Hi lấy ra Thiên Địa Dị Quả, nhấc nhấc trong lòng bàn tay. Trong đầu xuất hiện rất nhiều ý nghĩ. Nhưng mà, hắn nhanh chóng liền ực một cái bỏ tọt vào mồm, cứ thế ngay cả mẩu cuống cũng nhất loạt nuốt xuống.
Dựa theo cách nói của Vi Bất Bình, gốc Thiên Địa Dị Quả này có hiệu quả đối với mãnh thú hơn xa so với Võ Giả. Nhưng mà Lâm Hi không có thú cưng, chính mình nuốt vào và đem so sánh để lại cho đám Vi Bất Bình hẳn là tốt hơn nhiều lắm.
Quả đỏ này vừa vào đến mồm thì sựt một cái nứt ra. Những dòng tương đỏ vào trong mồm liền biến hóa. Cũng không cần phải nuốt, mà nó trực tiếp chảy tuồn tuột vào trong bụng.
- Nóng quá a!
Thiên Địa Dị Quả vừa trôi xuống dưới bụng, Lâm Hi cảm giác hình như nuốt phải một dòng nham thạch nóng chảy như nước lũ, gan ruột trong cơ thể đều bị thiêu hủy. Những dòng nhiệt lưu nhanh chóng phát tán đến bên ngoài thân. Toàn thân Lâm Hi đỏ bừng giống như hòn than, hơi trắng nhè nhẹ phun trào ra.
- Trái Thiên Địa Dị Quả này có năng lượng vượt rất xa so với cảnh giới trước mắt của ta. Nhất thiết phải nhanh chóng hấp thu.
Lâm Hi cảm giác trong đầu hình như có ngọn lửa đang thiêu đốt, trước mắt đều là nhìn thấy màu đỏ như lửa, ngay cả nhìn cái gì cũng đều không rõ. Nguyên khí dồi dào của Thiên Địa Dị Quả vượt thật xa ra ngoài sự tưởng tượng của hắn.
Còn may, Lâm Hi sớm đã có kinh nghiệm. Cho dù là đầu óc choáng váng, toàn thân nóng lên thì hắn cũng không hề đánh mất lý trí. Cơ hồ gần như ngay lập tức, Lâm Hi dựa theo pháp môn luyện lực của "Khí Thôn Bát Hoang Quyền" để bắt đầu vận động.
Thiên Địa Dị Quả chứa đựng năng lượng rất khổng lồ, phải dùng "Khí Thôn Bát Hoang Quyền" để luyện lực, mau chóng tiêu hao và đẩy hết những năng lượng đốt cháy này đi ra ngoài. Nếu không thì hắn sẽ bị đốt cháy bên trong mà chết.
Vào lúc này, Lâm Hi mơ hồ biết chính mình sơ ý. Con Giác Mãng kia rõ ràng là mãnh thú cảnh giới Long Lực, gốc Thiên Địa Dị Quả này cũng là nó là chuẩn bị cho bản thân. Chính mình mới chỉ là một cường giả Thần Hành Kỳ nho nhỏ, làm thế nào tiêu hóa được nó.
- Trong nguy hiểm cầu phú quý, phải liều mạng!
Lâm Hi toàn lực thi triển Khí Thôn Bát Hoang Quyền, những luồng nguyên khí như nước lũ, tựa vạn mã đang phi nhanh mà điên cuồng tràn vào tứ chi bách huyệt của Lâm Hi.
Trước đây lúc Lâm Hi vận chuyển "Khí Thôn Bát Hoang Quyền", lực lượng có tăng lên như dòng suối nhỏ róc rách chứ cũng không phải rất rõ ràng. Nhưng mà lần này đây, lực lượng tăng lên phi thường rõ ràng, quả thực tựa như con sông lớn vào mùa nước lũ, liên tiếp dâng cao.
Tuy nhiên, cảm giác nóng rực trong cơ thể cũng không hề giảm bớt đi bao nhiêu.
Trái Thiên Địa Dị Quả này không biết sinh trưởng mấy ngàn mấy vạn năm, ẩn chứa năng lượng phi thường dồi dào. Cho dù Lâm Hi phải dùng đến cách vận chuyển "Khí Thôn Bát Hoang Quyền" mà cũng hấp thu không hết, đại lượng đại lượng nguyên khí được chứa đựng vào trong mỗi một tế bào của thân thể Lâm Hi.
- A!
Sau khi cảm giác nóng rực trong cơ thể càng ngày càng mãnh liệt, rốt cục đạt tới một cực hạn. Lâm Hi rốt cục không nhịn được mà phát ra một tiếng gào thét khàn giọng.
Thời gian vào giờ khắc này, tựa hồ như yên lặng đi, trở nên dài dằng dặc vô cùng.
Trong cảm giác của Lâm Hi, chỉ sợ thời gian cả một đời cũng chỉ đến như vậy.
- Ầm!
Đúng vào lúc này, trong óc Lâm Hi chấn động, Vạn Hoàng Đồ đã biến mất lại xuất hiện lần nữa. Một cỗ khí tức dìu dịu đảo chiều đổ xuống. Nó tràn vào toàn thân, đồng thời, gông cùm xiềng xích nào đó trong cơ thể Lâm Hi đột nhiên bị nghiền nát.
- Võ đạo Đệ Thất Trọng!
Trong óc Lâm Hi nổi lên một sự thấu hiểu, cảm giác nóng rực kia biến mất trong thời gian ngắn. Sau đó Lâm Hi liền cảm giác được sự mạnh mẽ trong thân thể mà không cách nào hình dung ra nổi. Đó là cảm giác chỉ khẽ động chân tay đều làm nứt vỡ bầu trời, phá vỡ mặt đất.
- Ti!
Lâm Hi hít một hơi dài, khớp xương toàn thân của hắn rắc rắc rung động, cả người phảng phất đang bị thổi phồng, bắt đầu bành trướng. Trong nháy mắt, Lâm Hi liền biến hóa thành một Cự Nhân lực lớn vô cùng, đứng sừng sững ở trong hang động. Những đạo lực lượng lan chảy ở trong cơ thể hắn.
Võ đạo Đệ Thất Trọng, Cự Linh Kỳ. Thân thể biến hóa, có thể hóa làm Cự Linh, có được sức lực vô cùng lớn.
Ầm!
Lâm Hi hướng về phía sau dùng Chấn Không quyền đánh ra một cái. Trong phút chốc, cuồng phong chợt nổi lên, một dòng khí xoáy cường đại ngay lập tức tụ lại thành hình. Chỉ nghe oanh một tiếng, nửa hang động sụp đổ trong nháy mắt. Nham thạch chắc chắn cấu thành hang động, bị chấn thành phấn vụn.
- Cự Linh, Cự Linh. . . , thì ra là thế!
Lâm Hi cảm giác làn da trên người trở nên co dãn đến kinh hồn, trong lòng dâng lên một sự ngộ đạo. Trước sau chỉ không quá một cái chớp mắt, trong cơ thể Lâm Hi đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc đầu hắn có được sức lực bốn ngàn cân. Nhưng mà hiện tại, sau khi nuốt chửng Thiên Địa Dị Quả thì sức lực liền trực tiếp tăng lên đến tám ngàn cân. Lực lớn như vậy, so sánh cường giả Long Lực Kỳ thì vẫn còn có vẻ không bằng, nhưng là đã không phân cao thấp cùng cường giả Kim Cương Kỳ có nhiều kinh nghiệm như Vi Bất Bình.
Không chỉ như vậy, Lâm Hi cảm giác trải qua việc được Thiên Địa Dị Quả cải tạo, trong thân thể của chính mình có được tiềm lực vô cùng. Có lẽ sức lực tám ngàn cân với người thường là có thể đạt tới Kim Cương Kỳ đỉnh cao. Nhưng đối với Lâm Hi, lúc này mới chỉ là tiêu chuẩn Cự Linh Kỳ Đệ Thất Trọng.
Nói cách khác, đồng cấp Võ Giả, nếu so Lâm Hi với Võ Giả khác thì hắn mạnh mẽ hơn đến gấp mấy lần trở lên!
Lâm Hi mở mắt ra, hào quang trong mắt tăng vọt. Cảm giác nóng rực trong cơ thể đã biến mất, tất cả lại trở nên yên tĩnh. Nhưng mà, trong đầu Lâm Hi cũng đã có thêm một đoạn pháp quyết.
Đoạn pháp quyết này rất ngắn, là sau khi Lâm Hi bước vào Cự Linh Kỳ thì Vạn Hoàng Đồ mới truyền tới trong óc Lâm Hi, mới gia tăng thêm. Đoạn pháp quyết này cũng không phải công pháp mới, mà là bổ sung thêm một bộ phận cho "Quân Lâm Thiên Hạ Thể".
Chuẩn xác, một đoạn "Quân Lâm Thiên Hạ Thể" này chỉ là vận dụng pháp môn. Chỉ có điều là, bởi vì tu vi của Lâm Hi quá thấp, căn bản không đạt được loại yêu cầu thấp nhất để vận dụng, cho nên mới một mực chưa dùng tới.
- Gặp phải ta coi như ngươi không may.
Trong mắt Lâm Hi hàn quang chợt lóe, chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp thì Cuồng Bạo Phong Hùng đã rống một tiếng đau đớn, nặng nề té ngã trên mặt đất. Một viên Thú Đan màu xanh, lập tức vào tay.
Xa xa, rõ ràng có thể nghe thấy tiếng hét giận dữ của trưởng lão Liệt Dương Tông và Vi Bất Bình. Nhưng mà vào lúc này, Lâm Hi đã không còn tâm trí nào đi quản.
Lâm Hi lấy ra Thiên Địa Dị Quả, nhấc nhấc trong lòng bàn tay. Trong đầu xuất hiện rất nhiều ý nghĩ. Nhưng mà, hắn nhanh chóng liền ực một cái bỏ tọt vào mồm, cứ thế ngay cả mẩu cuống cũng nhất loạt nuốt xuống.
Dựa theo cách nói của Vi Bất Bình, gốc Thiên Địa Dị Quả này có hiệu quả đối với mãnh thú hơn xa so với Võ Giả. Nhưng mà Lâm Hi không có thú cưng, chính mình nuốt vào và đem so sánh để lại cho đám Vi Bất Bình hẳn là tốt hơn nhiều lắm.
Quả đỏ này vừa vào đến mồm thì sựt một cái nứt ra. Những dòng tương đỏ vào trong mồm liền biến hóa. Cũng không cần phải nuốt, mà nó trực tiếp chảy tuồn tuột vào trong bụng.
- Nóng quá a!
Thiên Địa Dị Quả vừa trôi xuống dưới bụng, Lâm Hi cảm giác hình như nuốt phải một dòng nham thạch nóng chảy như nước lũ, gan ruột trong cơ thể đều bị thiêu hủy. Những dòng nhiệt lưu nhanh chóng phát tán đến bên ngoài thân. Toàn thân Lâm Hi đỏ bừng giống như hòn than, hơi trắng nhè nhẹ phun trào ra.
- Trái Thiên Địa Dị Quả này có năng lượng vượt rất xa so với cảnh giới trước mắt của ta. Nhất thiết phải nhanh chóng hấp thu.
Lâm Hi cảm giác trong đầu hình như có ngọn lửa đang thiêu đốt, trước mắt đều là nhìn thấy màu đỏ như lửa, ngay cả nhìn cái gì cũng đều không rõ. Nguyên khí dồi dào của Thiên Địa Dị Quả vượt thật xa ra ngoài sự tưởng tượng của hắn.
Còn may, Lâm Hi sớm đã có kinh nghiệm. Cho dù là đầu óc choáng váng, toàn thân nóng lên thì hắn cũng không hề đánh mất lý trí. Cơ hồ gần như ngay lập tức, Lâm Hi dựa theo pháp môn luyện lực của "Khí Thôn Bát Hoang Quyền" để bắt đầu vận động.
Thiên Địa Dị Quả chứa đựng năng lượng rất khổng lồ, phải dùng "Khí Thôn Bát Hoang Quyền" để luyện lực, mau chóng tiêu hao và đẩy hết những năng lượng đốt cháy này đi ra ngoài. Nếu không thì hắn sẽ bị đốt cháy bên trong mà chết.
Vào lúc này, Lâm Hi mơ hồ biết chính mình sơ ý. Con Giác Mãng kia rõ ràng là mãnh thú cảnh giới Long Lực, gốc Thiên Địa Dị Quả này cũng là nó là chuẩn bị cho bản thân. Chính mình mới chỉ là một cường giả Thần Hành Kỳ nho nhỏ, làm thế nào tiêu hóa được nó.
- Trong nguy hiểm cầu phú quý, phải liều mạng!
Lâm Hi toàn lực thi triển Khí Thôn Bát Hoang Quyền, những luồng nguyên khí như nước lũ, tựa vạn mã đang phi nhanh mà điên cuồng tràn vào tứ chi bách huyệt của Lâm Hi.
Trước đây lúc Lâm Hi vận chuyển "Khí Thôn Bát Hoang Quyền", lực lượng có tăng lên như dòng suối nhỏ róc rách chứ cũng không phải rất rõ ràng. Nhưng mà lần này đây, lực lượng tăng lên phi thường rõ ràng, quả thực tựa như con sông lớn vào mùa nước lũ, liên tiếp dâng cao.
Tuy nhiên, cảm giác nóng rực trong cơ thể cũng không hề giảm bớt đi bao nhiêu.
Trái Thiên Địa Dị Quả này không biết sinh trưởng mấy ngàn mấy vạn năm, ẩn chứa năng lượng phi thường dồi dào. Cho dù Lâm Hi phải dùng đến cách vận chuyển "Khí Thôn Bát Hoang Quyền" mà cũng hấp thu không hết, đại lượng đại lượng nguyên khí được chứa đựng vào trong mỗi một tế bào của thân thể Lâm Hi.
- A!
Sau khi cảm giác nóng rực trong cơ thể càng ngày càng mãnh liệt, rốt cục đạt tới một cực hạn. Lâm Hi rốt cục không nhịn được mà phát ra một tiếng gào thét khàn giọng.
Thời gian vào giờ khắc này, tựa hồ như yên lặng đi, trở nên dài dằng dặc vô cùng.
Trong cảm giác của Lâm Hi, chỉ sợ thời gian cả một đời cũng chỉ đến như vậy.
- Ầm!
Đúng vào lúc này, trong óc Lâm Hi chấn động, Vạn Hoàng Đồ đã biến mất lại xuất hiện lần nữa. Một cỗ khí tức dìu dịu đảo chiều đổ xuống. Nó tràn vào toàn thân, đồng thời, gông cùm xiềng xích nào đó trong cơ thể Lâm Hi đột nhiên bị nghiền nát.
- Võ đạo Đệ Thất Trọng!
Trong óc Lâm Hi nổi lên một sự thấu hiểu, cảm giác nóng rực kia biến mất trong thời gian ngắn. Sau đó Lâm Hi liền cảm giác được sự mạnh mẽ trong thân thể mà không cách nào hình dung ra nổi. Đó là cảm giác chỉ khẽ động chân tay đều làm nứt vỡ bầu trời, phá vỡ mặt đất.
- Ti!
Lâm Hi hít một hơi dài, khớp xương toàn thân của hắn rắc rắc rung động, cả người phảng phất đang bị thổi phồng, bắt đầu bành trướng. Trong nháy mắt, Lâm Hi liền biến hóa thành một Cự Nhân lực lớn vô cùng, đứng sừng sững ở trong hang động. Những đạo lực lượng lan chảy ở trong cơ thể hắn.
Võ đạo Đệ Thất Trọng, Cự Linh Kỳ. Thân thể biến hóa, có thể hóa làm Cự Linh, có được sức lực vô cùng lớn.
Ầm!
Lâm Hi hướng về phía sau dùng Chấn Không quyền đánh ra một cái. Trong phút chốc, cuồng phong chợt nổi lên, một dòng khí xoáy cường đại ngay lập tức tụ lại thành hình. Chỉ nghe oanh một tiếng, nửa hang động sụp đổ trong nháy mắt. Nham thạch chắc chắn cấu thành hang động, bị chấn thành phấn vụn.
- Cự Linh, Cự Linh. . . , thì ra là thế!
Lâm Hi cảm giác làn da trên người trở nên co dãn đến kinh hồn, trong lòng dâng lên một sự ngộ đạo. Trước sau chỉ không quá một cái chớp mắt, trong cơ thể Lâm Hi đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Lúc đầu hắn có được sức lực bốn ngàn cân. Nhưng mà hiện tại, sau khi nuốt chửng Thiên Địa Dị Quả thì sức lực liền trực tiếp tăng lên đến tám ngàn cân. Lực lớn như vậy, so sánh cường giả Long Lực Kỳ thì vẫn còn có vẻ không bằng, nhưng là đã không phân cao thấp cùng cường giả Kim Cương Kỳ có nhiều kinh nghiệm như Vi Bất Bình.
Không chỉ như vậy, Lâm Hi cảm giác trải qua việc được Thiên Địa Dị Quả cải tạo, trong thân thể của chính mình có được tiềm lực vô cùng. Có lẽ sức lực tám ngàn cân với người thường là có thể đạt tới Kim Cương Kỳ đỉnh cao. Nhưng đối với Lâm Hi, lúc này mới chỉ là tiêu chuẩn Cự Linh Kỳ Đệ Thất Trọng.
Nói cách khác, đồng cấp Võ Giả, nếu so Lâm Hi với Võ Giả khác thì hắn mạnh mẽ hơn đến gấp mấy lần trở lên!
Lâm Hi mở mắt ra, hào quang trong mắt tăng vọt. Cảm giác nóng rực trong cơ thể đã biến mất, tất cả lại trở nên yên tĩnh. Nhưng mà, trong đầu Lâm Hi cũng đã có thêm một đoạn pháp quyết.
Đoạn pháp quyết này rất ngắn, là sau khi Lâm Hi bước vào Cự Linh Kỳ thì Vạn Hoàng Đồ mới truyền tới trong óc Lâm Hi, mới gia tăng thêm. Đoạn pháp quyết này cũng không phải công pháp mới, mà là bổ sung thêm một bộ phận cho "Quân Lâm Thiên Hạ Thể".
Chuẩn xác, một đoạn "Quân Lâm Thiên Hạ Thể" này chỉ là vận dụng pháp môn. Chỉ có điều là, bởi vì tu vi của Lâm Hi quá thấp, căn bản không đạt được loại yêu cầu thấp nhất để vận dụng, cho nên mới một mực chưa dùng tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.