Chương 11: Tông Khố. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
19/05/2014
Sư đệ xin thụ giáo .
Hộ vệ hiểu ra.
Bên trong Tông Khố hang động có không gian cực kỳ lớn, áng chừng đến khoảng một ngàn thước vuông. Một cây đuốc cắm ở trên vách, chiếu rọi cho các loại dược thảo chất thành đống. Trọng địa quan trọng nhất này của Ngũ Lôi Phái, hiện tại hoàn toàn ,mở ra cho Lâm Hi.
- Tám lá Linh Chi có Hỏa hầu ít nhất ba mươi năm trước. Nhân Sâm xứ Oa có Hỏa hầu năm mươi năm trở lên, Hoàng Tinh có Hỏa hầu hai mươi năm...
Mặc dù trong lòng đã có dự liệu, nhưng khi Lâm Hi đích thực nhìn thấy dược liệu ở thế giới dư thừa linh khí này thì vẫn cực kì kinh hãi. Loại dược liệu có Hỏa hầu, tại một cái thế giới khác đã cơ hồ tuyệt chủng. Linh khí thưa thớt và ngày càng bị phá hoại hoàn cảnh tự nhiên đã làm cho việc tìm kiếm các loại linh thảo trong tự nhiên trở nên không có khả năng.
Lâm Hi vào lúc vẫn là người thừa kế của gia tộc võ thuật truyền thống đã từng tìm được một gốc cây Hoàng Tinh mười hai năm. Chỉ thế mà đã khiến cho trưởng bối trong nhà rất kinh ngạc. Nếu như để bọn họ nhìn thấy những thứ kia, còn không biết sẽ khiếp sợ thành bộ dáng gì nữa.
- Chậc chậc, thứ tốt, hết thảy đều là thứ tốt a! Đáng tiếc, loại linh dược này mà chỉ tinh thuần được dùng để tôi luyện thể, hấp thu năng lượng bên trong thì thật sự là quá lãng phí .
Lâm Hi mượn ánh sáng của cây đuốc, nhìn mà thấy hoa mắt đầu óc choáng váng. Thật giống như một kẻ nghèo rớt mồng tơi lại lọt được vào trong một kho báu vật vậy:
- Linh dược không phải để dùng như vậy. Luyện thành đan dược, mới là phương thức sử dụng hoàn hảo những dược liệu này. Đáng tiếc, thế giới này tựa hồ cũng không ai thèm để ý đến điều đó.
Lâm Hi trái lại biết gia tộc truyền xuống mấy phương thức đan dược bí truyền từ xưa thật là tốt, chỉ khổ nỗi không có dược liệu nên đành chịu bó tay.
Lâm Hi có tự tin, nếu là biết lợi dụng những dược liệu này để luyện chế đan dược. Chẳng những có khả năng loại trừ độc tính trong cơ thể. Hơn nữa có khả năng trong khoảng thời gian ngắn lại càng tiến một tầng, khôi phục lực lượng kiếp trước của chính mình.
- Linh Chi, Nhân Sâm, Hoàng Kỳ, Hà Thủ Ô, Nguyệt Đằng..., hết thảy đều mang đi. Ở đeây, quả thực là báu vật trời cho.
Dược liệu trong Tông Khố, mỗi lần mang đi ra ngoài đều cũng có hạn chế. Cho dù là trưởng lão Tông phái cũng không thể lạm dụng đặc quyền để cướp đoạt dược liệu. Có điều là quy củ này, đối với Lâm Hi mà nói lại không dùng để làm gì.
Hắn sắp sửa bị phế truất nên chẳng sợ mà còn phải để ý đến những qui củ này!
Trực tiếp tìm mấy cái bao tải, Lâm Hi chọn những dược liệu có thể dùng tới, chọn thứ tốt nhất rồi sắp xếp vào đó. Lại vơ vét thêm vài bình đan dược chữa thương, cuối cùng lại ở tít sâu trong hang núi hắn xách ra một tiểu đỉnh luyện đan màu tím, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn rời đi.
Nếu như không phải trên người chỉ có thể mang được số đồ có hạn, hẳn là Lâm Hi nghĩ đến mang đi cả Tông Khố.
...
Từ Tông Khố trở về, Lâm Hi một mực đều ở lì trong phòng, yên lặng luyện chế đan dược. Cho đến tối ngày hôm sau, Lâm Hi rốt cục luyện chế ra lô đan dược đầu tiên ở thế giới này.
- Rốt cục đã thành công.
Lâm Hi nhấc lên một viên đan khử độc mà như trút được gánh nặng. Mặc dù có lẽ lần đầu tiên luyện chế, nhưng do đặc thù Lâm Hi đã sớm quen thuộc đối với việc luyện chế thành công đủ loại đan dược. Nên không hề nghi ngờ, đây sẽ là viên đan khử độc.
Ực ực!
Lâm Hi há miệng ực một cái, trực tiếp nuốt viên đan xuống. Sau đó thi triển một bộ "Tiểu Thiên Cương Quyền", mượn việc đánh quyền để cho huyết khí vận hành, làm cho dược lực lan tỏa nhanh hơn trong bụng .
Không đến nửa canh giờ sau, Lâm Hi toàn thân hơi nóng ngùn ngụt. Những điểm màu đen lấm tấm, dinh dính, mang theo chất lỏng mùi hôi thối chảy ra từ lỗ chân lông toàn thân của hắn.
- Dược lực chuyển hóa, độc tính bắt đầu tràn ra ngoài!
Trong lòng Lâm Hi hiểu rõ nên tiếp tục luyện quyền nhanh hơn. Trong cả phòng, đều chỉ nghe rõ tiếng khớp xương của hắn kêu lục cục. Dần dần, chất lỏng màu đen chảy ra từ trong cơ thể Lâm Hi càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sền sệt. Cái mùi tanh hôi này, đến ngay cả Lâm Hi đều ngửi thấy buồn nôn.
Trong thời gian chỉ chưa đến một canh giờ, bộ cẩm y trên người Lâm Hi đã hoàn toàn biến thành màu đen. Nó tỏa ra mùi giống như hố phân. Độc tính sáu năm, đâu phải là chỉ có chút xíu. Thế nhưng Lâm Hi cũng không ngại chút nào, ngược lại trong lòng càng ngày càng hưng phấn.
- Hay, phải là như vậy!
Lâm Hi cảm giác được, cùng với việc bài trừ độc tính, toàn thân càng ngày càng nhẹ nhõm. Xương cốt càng ngày càng cứng cỏi, cơ thể cũng càng ngày càng linh hoạt. Những lúc ra quyền cũng càng thêm trôi chảy, không có loại cảm giác trì trệ như lúc trước kia.
Càng về sau, Lâm Hi thậm chí còn cảm giác, cùng với hô hấp của chính mình, thân thể có lọat kích thích như đang mọc cánh thành tiên bay vút lên.
- Phanh!
Cơ thể toàn thân Lâm Hi đột nhiên bùng nổ, nọc độc ở trên người, ngay cả quần áo trên người lập tức bị nổ tung toàn bộ, bắn ra mọi nơi.
Đây là "Băng kình" của chiêu "Tiểu Thiên cương" được Lâm Hi dùng để loại trừ nọc độc trên người.
- Có khả năng. Lại nuốt thêm đan mấy lần, trong vòng hai ngày liền có khả năng trục hết được tất cả độc tính.
Lâm Hi xiết chặt nắm tay, tha hồ thi triển. Một hồi những tiếng lục khục lập tức truyền ra từ các khớp xương, thập phần linh hoạt. Bản năng trước bị giới hạn trong tố chất thân thể, rất nhiều chiêu thức võ thuật truyền thống còn chưa dùng ra ngoài. Nhưng mà hiện tại liền đã khác rồi, một chút kỹ xảo phát kình ở yêu cầu cao thì hắn cũng có thể vận dụng.
- Cộc cộc!
Đột nhiên, một tràng tiếng đập cửa vang lên. Ngoài cửa có một âm thanh vọng vào:
- Thiếu chưởng môn, nước nóng ngài muốn đã được đưa tới .
- Vào đi.
Lâm Hi đáp. Hắn ánh mắt lóe lên, lập tức cúi xuống nhặt một chiếc trường bào, rồi khoác ở trên người.
Cửa lớn mở ra, hai tên đệ tử của Luyện Thể Phòng đang khiêng một cái thùng gỗ cao cỡ nửa người đến. Trong thùng gỗ hơi nóng bốc ngùn ngụt, nó chứa đầy nước nóng.
Loại thùng lớn được làm từ cây lim gọi là "Tôi Thể Dũng", là loại thùng mà người trong tông phái dùng để tẩm chưng dược liệu, tôi luyện thân thể và luyện công.
Có vết xe đổ của Lý Kiệt, lần này đám đệ tử Luyện Thể Phòng đều đã có rất nhiều kinh nghiệm. Không dám lại châm chọc khiêu khích với Lâm Hi, ai nấy đều cúi đầu, thái độ cực kỳ cung kính.
- Vũ lực quyết định tất cả. Xem ra nếu không biến chính mình trở thành Thiếu chưởng môn thực sự là cũng không được.
Hộ vệ hiểu ra.
Bên trong Tông Khố hang động có không gian cực kỳ lớn, áng chừng đến khoảng một ngàn thước vuông. Một cây đuốc cắm ở trên vách, chiếu rọi cho các loại dược thảo chất thành đống. Trọng địa quan trọng nhất này của Ngũ Lôi Phái, hiện tại hoàn toàn ,mở ra cho Lâm Hi.
- Tám lá Linh Chi có Hỏa hầu ít nhất ba mươi năm trước. Nhân Sâm xứ Oa có Hỏa hầu năm mươi năm trở lên, Hoàng Tinh có Hỏa hầu hai mươi năm...
Mặc dù trong lòng đã có dự liệu, nhưng khi Lâm Hi đích thực nhìn thấy dược liệu ở thế giới dư thừa linh khí này thì vẫn cực kì kinh hãi. Loại dược liệu có Hỏa hầu, tại một cái thế giới khác đã cơ hồ tuyệt chủng. Linh khí thưa thớt và ngày càng bị phá hoại hoàn cảnh tự nhiên đã làm cho việc tìm kiếm các loại linh thảo trong tự nhiên trở nên không có khả năng.
Lâm Hi vào lúc vẫn là người thừa kế của gia tộc võ thuật truyền thống đã từng tìm được một gốc cây Hoàng Tinh mười hai năm. Chỉ thế mà đã khiến cho trưởng bối trong nhà rất kinh ngạc. Nếu như để bọn họ nhìn thấy những thứ kia, còn không biết sẽ khiếp sợ thành bộ dáng gì nữa.
- Chậc chậc, thứ tốt, hết thảy đều là thứ tốt a! Đáng tiếc, loại linh dược này mà chỉ tinh thuần được dùng để tôi luyện thể, hấp thu năng lượng bên trong thì thật sự là quá lãng phí .
Lâm Hi mượn ánh sáng của cây đuốc, nhìn mà thấy hoa mắt đầu óc choáng váng. Thật giống như một kẻ nghèo rớt mồng tơi lại lọt được vào trong một kho báu vật vậy:
- Linh dược không phải để dùng như vậy. Luyện thành đan dược, mới là phương thức sử dụng hoàn hảo những dược liệu này. Đáng tiếc, thế giới này tựa hồ cũng không ai thèm để ý đến điều đó.
Lâm Hi trái lại biết gia tộc truyền xuống mấy phương thức đan dược bí truyền từ xưa thật là tốt, chỉ khổ nỗi không có dược liệu nên đành chịu bó tay.
Lâm Hi có tự tin, nếu là biết lợi dụng những dược liệu này để luyện chế đan dược. Chẳng những có khả năng loại trừ độc tính trong cơ thể. Hơn nữa có khả năng trong khoảng thời gian ngắn lại càng tiến một tầng, khôi phục lực lượng kiếp trước của chính mình.
- Linh Chi, Nhân Sâm, Hoàng Kỳ, Hà Thủ Ô, Nguyệt Đằng..., hết thảy đều mang đi. Ở đeây, quả thực là báu vật trời cho.
Dược liệu trong Tông Khố, mỗi lần mang đi ra ngoài đều cũng có hạn chế. Cho dù là trưởng lão Tông phái cũng không thể lạm dụng đặc quyền để cướp đoạt dược liệu. Có điều là quy củ này, đối với Lâm Hi mà nói lại không dùng để làm gì.
Hắn sắp sửa bị phế truất nên chẳng sợ mà còn phải để ý đến những qui củ này!
Trực tiếp tìm mấy cái bao tải, Lâm Hi chọn những dược liệu có thể dùng tới, chọn thứ tốt nhất rồi sắp xếp vào đó. Lại vơ vét thêm vài bình đan dược chữa thương, cuối cùng lại ở tít sâu trong hang núi hắn xách ra một tiểu đỉnh luyện đan màu tím, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn rời đi.
Nếu như không phải trên người chỉ có thể mang được số đồ có hạn, hẳn là Lâm Hi nghĩ đến mang đi cả Tông Khố.
...
Từ Tông Khố trở về, Lâm Hi một mực đều ở lì trong phòng, yên lặng luyện chế đan dược. Cho đến tối ngày hôm sau, Lâm Hi rốt cục luyện chế ra lô đan dược đầu tiên ở thế giới này.
- Rốt cục đã thành công.
Lâm Hi nhấc lên một viên đan khử độc mà như trút được gánh nặng. Mặc dù có lẽ lần đầu tiên luyện chế, nhưng do đặc thù Lâm Hi đã sớm quen thuộc đối với việc luyện chế thành công đủ loại đan dược. Nên không hề nghi ngờ, đây sẽ là viên đan khử độc.
Ực ực!
Lâm Hi há miệng ực một cái, trực tiếp nuốt viên đan xuống. Sau đó thi triển một bộ "Tiểu Thiên Cương Quyền", mượn việc đánh quyền để cho huyết khí vận hành, làm cho dược lực lan tỏa nhanh hơn trong bụng .
Không đến nửa canh giờ sau, Lâm Hi toàn thân hơi nóng ngùn ngụt. Những điểm màu đen lấm tấm, dinh dính, mang theo chất lỏng mùi hôi thối chảy ra từ lỗ chân lông toàn thân của hắn.
- Dược lực chuyển hóa, độc tính bắt đầu tràn ra ngoài!
Trong lòng Lâm Hi hiểu rõ nên tiếp tục luyện quyền nhanh hơn. Trong cả phòng, đều chỉ nghe rõ tiếng khớp xương của hắn kêu lục cục. Dần dần, chất lỏng màu đen chảy ra từ trong cơ thể Lâm Hi càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sền sệt. Cái mùi tanh hôi này, đến ngay cả Lâm Hi đều ngửi thấy buồn nôn.
Trong thời gian chỉ chưa đến một canh giờ, bộ cẩm y trên người Lâm Hi đã hoàn toàn biến thành màu đen. Nó tỏa ra mùi giống như hố phân. Độc tính sáu năm, đâu phải là chỉ có chút xíu. Thế nhưng Lâm Hi cũng không ngại chút nào, ngược lại trong lòng càng ngày càng hưng phấn.
- Hay, phải là như vậy!
Lâm Hi cảm giác được, cùng với việc bài trừ độc tính, toàn thân càng ngày càng nhẹ nhõm. Xương cốt càng ngày càng cứng cỏi, cơ thể cũng càng ngày càng linh hoạt. Những lúc ra quyền cũng càng thêm trôi chảy, không có loại cảm giác trì trệ như lúc trước kia.
Càng về sau, Lâm Hi thậm chí còn cảm giác, cùng với hô hấp của chính mình, thân thể có lọat kích thích như đang mọc cánh thành tiên bay vút lên.
- Phanh!
Cơ thể toàn thân Lâm Hi đột nhiên bùng nổ, nọc độc ở trên người, ngay cả quần áo trên người lập tức bị nổ tung toàn bộ, bắn ra mọi nơi.
Đây là "Băng kình" của chiêu "Tiểu Thiên cương" được Lâm Hi dùng để loại trừ nọc độc trên người.
- Có khả năng. Lại nuốt thêm đan mấy lần, trong vòng hai ngày liền có khả năng trục hết được tất cả độc tính.
Lâm Hi xiết chặt nắm tay, tha hồ thi triển. Một hồi những tiếng lục khục lập tức truyền ra từ các khớp xương, thập phần linh hoạt. Bản năng trước bị giới hạn trong tố chất thân thể, rất nhiều chiêu thức võ thuật truyền thống còn chưa dùng ra ngoài. Nhưng mà hiện tại liền đã khác rồi, một chút kỹ xảo phát kình ở yêu cầu cao thì hắn cũng có thể vận dụng.
- Cộc cộc!
Đột nhiên, một tràng tiếng đập cửa vang lên. Ngoài cửa có một âm thanh vọng vào:
- Thiếu chưởng môn, nước nóng ngài muốn đã được đưa tới .
- Vào đi.
Lâm Hi đáp. Hắn ánh mắt lóe lên, lập tức cúi xuống nhặt một chiếc trường bào, rồi khoác ở trên người.
Cửa lớn mở ra, hai tên đệ tử của Luyện Thể Phòng đang khiêng một cái thùng gỗ cao cỡ nửa người đến. Trong thùng gỗ hơi nóng bốc ngùn ngụt, nó chứa đầy nước nóng.
Loại thùng lớn được làm từ cây lim gọi là "Tôi Thể Dũng", là loại thùng mà người trong tông phái dùng để tẩm chưng dược liệu, tôi luyện thân thể và luyện công.
Có vết xe đổ của Lý Kiệt, lần này đám đệ tử Luyện Thể Phòng đều đã có rất nhiều kinh nghiệm. Không dám lại châm chọc khiêu khích với Lâm Hi, ai nấy đều cúi đầu, thái độ cực kỳ cung kính.
- Vũ lực quyết định tất cả. Xem ra nếu không biến chính mình trở thành Thiếu chưởng môn thực sự là cũng không được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.