Chương 1217: Tranh đoạt.
Hoàng Phủ Kỳ
09/10/2014
Bàn về thế lực, chút người này mà Phong Bạo chân quân tụ tập đến căn bản là không đủ nhìn, cũng không uy hiếp được phe nào trong hai phe. Nhưng mà Phong Bạo lão tổ cầm đầu lại là cường giả Tiên Đạo nhị trọng Đại Thiên cảnh không hơn không kém, cho dù là Lôi Đình chân quân cũng vô cùng kiêng kỵ.
Cái lão khốn kiếp này bình thường không phải là rất không màng danh lợi, không nhúng tay vào những thứ lung tung này sao? Như thế nào hiện tại cũng chạy tới rồi, thật là đáng chết. Trong lòng Lôi Đình chân quân tức giận không thôi.
- Ha ha ha, nguyên lai là Phong Bạo lão tổ a, đã lâu không gặp, đến đây, Tiên thiên phong bạo thánh thai này bây giờ còn là vật vô chủ, mọi người chúng ta thấy được đều là có phần, bằng vào bản sự, người nào đoạt được liền là tạo hóa của người đó.
Bạch Mi lão tổ hạc phát đồng nhan, xoay chuyển ánh mắt, hắc hắc nở nụ cười, nói đến giống như là lão bằng hữu nhiều năm chưa gặp.
Song sự thật là, ở Phong Bạo đại thế giới, hai người mặc dù lẫn nhau nghe danh đã lâu, nhưng lại chưa bao giờ đối diện gặp mặt, càng không nói tới giao tình. Chỉ bất quá căn cứ vào đạo lý 'địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu', không để cho Lôi Đình chân quân một nhà độc đại, Bạch Mi lão tổ lập tức liền đem Phong Bạo lão tổ kéo qua.
- Hắc, Lôi Đình chân quân, ngươi cũng đừng đem tông phái ở sau lưng ngươi ra dọa ta.
Phong Bạo lão tổ lấy ánh mắt quét về phía hai người một cái, vuốt vuốt râu, lặng lẽ cười một tiếng nói:
- Lão tổ ta đã sống 1500 tuổi, đại nạn buông xuống, nếu như lần này không đoạt được Tiên thiên phong bạo thánh thai mà nói, không cần ngươi tới đối phó, cũng là một cái tử lộ. Cho nên ngươi cũng đừng cầm bộ dạng kia đến dọa ta, cái Tiên thiên phong bạo thánh thai này, mọi người bằng bản lĩnh của chính mình, ngươi đoạt được đó chính là bản lĩnh của ngươi, ta đoạt được đó cũng là vận mệnh của ta, không cần ngấp nghé.
Nói xong, cũng không đợi đáp án của hai phe, phịch một tiếng đem thân thể tung lên, đi lên phía trên.
- Đi, đi theo lão tổ.
Mọi người thấp giọng kêu lên, vội vàng đuổi theo. Nếu như không có Phong Bạo lão tổ chống đỡ, hai phe này đều không phải là bọn họ có thể trêu chọc, nào dám cuốn vào chuyện như vậy.
- Hiện tại, lại không có đường lui nữa rồi.
Lý Tuyết Cơ thở dài một tiếng, đi theo.
- Sợ cái gì, tiên đạo chi đồ vốn chính là vượt mọi chông gai, nếu muốn một đường bình thản, làm gì có chuyện như vậy. Hơn nữa, sư phụ ngươi cũng không sợ, ngươi sợ cái gì?
Lâm Hi ở bên trong Tiểu động thiên nghe được tiếng thở dài của nàng, mỉm cười nói.
Nơi này tụ tập không biết bao nhiêu tu sĩ của Phong Bạo đại thế giới, ngư long hỗn tạp, chính là lúc thừa nước đục thả câu tốt nhất. Lâm Hi phát ra thần thức cùng Lý Tuyết Cơ giao tiếp thật cũng không sợ Phong Bạo lão tổ phát hiện.
Trên thực tế, tất cả tâm tư của Phong Bạo lão tổ đều ở trên Lôi Đình chân quân, Bạch Mi lão tổ cùng với kiện Tiên thiên phong bạo thánh thai ở cỗ sâu thương khung kia, làm sao còn có thời gian bận tâm đến những chuyện khác.
- Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi giống nhau sao, ta lo lắng chính là sư phụ ta. Lão đại nạn buông xuống, đã không cố kỵ được mất rồi, chuyện này vô luận thành bại, Lôi Đình chân quân khẳng định sẽ không bỏ qua cho sư phụ ta.
Lý Tuyết Cơ nói, hai đầu lông mày bao phủ một đoàn mây đen, vô cùng lo lắng.
Lâm Hi ngây ngốc, Tiên Đạo đại thế giới nhược nhục cường thực, dưới điều tiện tiên quyết này, hết thảy tất cả đều là đạm bạc vô cùng. Ấn tượng Lý Tuyết Cơ cấp cho hắn vẫn luôn là loại người tàn nhẫn hung ác, không nói tới đạo lý.... Không nghĩ tới, đối với sư phụ của mình tựa hồ lại cực kỳ tôn trọng.
- Vận mệnh của mỗi người đều là do mình lựa chọn. Ngươi quan tâm cũng vô dụng.
Lâm Hi thản nhiên nói, lời nói vừa dứt, liền ở trong con mắt kinh ngạc của Lý Tuyết Cơ thu hồi thần thức, điều dưỡng chân khí.
Bất kể Phong Bạo lão tổ hay là Lôi Đình chân quân, hay hoặc là Bạch Mi lão tổ cũng đều là nhân vật cực kỳ cường đại, Lâm Hi tuyệt sẽ không tự coi nhẹ mình nhưng mà tuyệt đối sẽ không cao ngạo tự đại.
Tiên thiên phong bạo thánh thai, những cường giả tán tu của Phong Bạo đại thế giới này muốn, Lâm Hi đồng dạng cũng muốn. Lý Tuyết Cơ đánh cái chủ ý gì hắn biết rõ, nhưng hắn tuyệt đối không thể nào trợ giúp Phong Bạo lão tổ, càng không có khả năng bỏ qua cho Tiên thiên phong bạo thánh thai.
- Hô!
Lâm Hi toàn thân chân khí bắt đầu khởi động, dần dần, một con hồng sắc hỏa long chói mắt như thái dương hiện ra trong lòng bàn tay của hắn, ở trong tiên khí vân quay cuồng không nghỉ.
Dưới loại tình huống cường giả cấp Tiên Đạo tranh đoạt, đại pháp thuật của Luyện Khí cảnh đã không đủ dùng, chỉ có đại tiên thuật cao cấp hơn mới có thể ở trong loại cường giả tranh đoạt này tranh giành cao thấp.
Lâm Hi mặc dù có chín viên đạo quả cấp bậc đại viên mãn, nhưng tấn thăng đến cấp bậc đại tiên thuật chỉ có ba môn tuyệt học.
- Ông!
Quang mang chợt lóe, trong tay Lâm Hi liền hiện lên một môn tuyệt học, đó là một đoàn viên cầu sinh diệt bất định, nhìn kỹ lại đúng là do không gian liệt phùng cùng không gian toái phiến tạo thành.
Theo sát phía sau, lại là một tấm phù lục cự đại, thần thánh, tôn quý, bắn ra tiên khí ba động mãnh liệt, hiện ra ở trong lòng bàn tay Lâm Hi.
Ba môn tuyệt học này chính là lúc Lâm Hi tấn thăng đến Thuần Dương cảnh đồng thời tấn thăng lên Đại tiên thuật.
Ba môn đại tiên thuật ở trong lòng bàn tay Lâm Hi sôi trào không thôi, mỗi một môn đều có uy lực hủy thiên diệt địa, khiến người ta sợ hãi, Lâm Hi dần dần lâm vào trong nhập định, thần sắc nhàn nhạt, lộ ra vẻ uy nghiêm.
- Không sai biệt lắm.
Cũng không biết trải qua bao lâu, trong lòng Lâm Hi vừa động, mở mắt ra. Ba môn đại tiên thuật tan vào thể nội, đồng thời một luồng thần thức thăm dò hư không.
Oanh!
Không biết lúc nào, phía dưới Tiên thiên phong bạo thánh thai đã sớm tụ tập đầy người, rất nhiều Tiên Đạo cường giả. Nhìn lại một cái, những thế lực này có thể chia làm bảy cỗ thế lực.
Đối mặt với tình huống như thế, Phong Bạo lão tổ cùng Bạch Mi đạo nhân sớm đã không còn thoải mái như ban đầu, đều trầm mặc lên. Lôi Đình chân quân càng là sắc mặt xanh mét không thôi.
Danh tự Lôi Đình chân quân của hắn, cộng thêm thanh danh của tông phái ở Phong Bạo đại thế giới mà hắn dựa vào, có thể hù dọa những tu sĩ có thực lực không đủ kia, nhưng không hù dọa được chút ít kẻ mạo hiểm to gan lớn mật.
Hấp dẫn của Tiên thiên phong bạo thánh thai đối với Tiên Đạo tu sĩ cũng không phải là mấy cái danh tiếng liền có thể dọa người được.
- Đáng chết, đáng chết, đáng chết! Đợi sau khi kết thúc chuyện này, chúng ta lại tính sổ, các ngươi một người cũng trốn không thoát.
Trong mắt Lôi Đình chân quân hiện lên trận trận sát cơ, hận đến muốn chết.
... ... Ầm!
Đột nhiên lúc này, ở bên trong vòng xoáy thông đạo phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Thanks
Cái lão khốn kiếp này bình thường không phải là rất không màng danh lợi, không nhúng tay vào những thứ lung tung này sao? Như thế nào hiện tại cũng chạy tới rồi, thật là đáng chết. Trong lòng Lôi Đình chân quân tức giận không thôi.
- Ha ha ha, nguyên lai là Phong Bạo lão tổ a, đã lâu không gặp, đến đây, Tiên thiên phong bạo thánh thai này bây giờ còn là vật vô chủ, mọi người chúng ta thấy được đều là có phần, bằng vào bản sự, người nào đoạt được liền là tạo hóa của người đó.
Bạch Mi lão tổ hạc phát đồng nhan, xoay chuyển ánh mắt, hắc hắc nở nụ cười, nói đến giống như là lão bằng hữu nhiều năm chưa gặp.
Song sự thật là, ở Phong Bạo đại thế giới, hai người mặc dù lẫn nhau nghe danh đã lâu, nhưng lại chưa bao giờ đối diện gặp mặt, càng không nói tới giao tình. Chỉ bất quá căn cứ vào đạo lý 'địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu', không để cho Lôi Đình chân quân một nhà độc đại, Bạch Mi lão tổ lập tức liền đem Phong Bạo lão tổ kéo qua.
- Hắc, Lôi Đình chân quân, ngươi cũng đừng đem tông phái ở sau lưng ngươi ra dọa ta.
Phong Bạo lão tổ lấy ánh mắt quét về phía hai người một cái, vuốt vuốt râu, lặng lẽ cười một tiếng nói:
- Lão tổ ta đã sống 1500 tuổi, đại nạn buông xuống, nếu như lần này không đoạt được Tiên thiên phong bạo thánh thai mà nói, không cần ngươi tới đối phó, cũng là một cái tử lộ. Cho nên ngươi cũng đừng cầm bộ dạng kia đến dọa ta, cái Tiên thiên phong bạo thánh thai này, mọi người bằng bản lĩnh của chính mình, ngươi đoạt được đó chính là bản lĩnh của ngươi, ta đoạt được đó cũng là vận mệnh của ta, không cần ngấp nghé.
Nói xong, cũng không đợi đáp án của hai phe, phịch một tiếng đem thân thể tung lên, đi lên phía trên.
- Đi, đi theo lão tổ.
Mọi người thấp giọng kêu lên, vội vàng đuổi theo. Nếu như không có Phong Bạo lão tổ chống đỡ, hai phe này đều không phải là bọn họ có thể trêu chọc, nào dám cuốn vào chuyện như vậy.
- Hiện tại, lại không có đường lui nữa rồi.
Lý Tuyết Cơ thở dài một tiếng, đi theo.
- Sợ cái gì, tiên đạo chi đồ vốn chính là vượt mọi chông gai, nếu muốn một đường bình thản, làm gì có chuyện như vậy. Hơn nữa, sư phụ ngươi cũng không sợ, ngươi sợ cái gì?
Lâm Hi ở bên trong Tiểu động thiên nghe được tiếng thở dài của nàng, mỉm cười nói.
Nơi này tụ tập không biết bao nhiêu tu sĩ của Phong Bạo đại thế giới, ngư long hỗn tạp, chính là lúc thừa nước đục thả câu tốt nhất. Lâm Hi phát ra thần thức cùng Lý Tuyết Cơ giao tiếp thật cũng không sợ Phong Bạo lão tổ phát hiện.
Trên thực tế, tất cả tâm tư của Phong Bạo lão tổ đều ở trên Lôi Đình chân quân, Bạch Mi lão tổ cùng với kiện Tiên thiên phong bạo thánh thai ở cỗ sâu thương khung kia, làm sao còn có thời gian bận tâm đến những chuyện khác.
- Ngươi nghĩ rằng ta và ngươi giống nhau sao, ta lo lắng chính là sư phụ ta. Lão đại nạn buông xuống, đã không cố kỵ được mất rồi, chuyện này vô luận thành bại, Lôi Đình chân quân khẳng định sẽ không bỏ qua cho sư phụ ta.
Lý Tuyết Cơ nói, hai đầu lông mày bao phủ một đoàn mây đen, vô cùng lo lắng.
Lâm Hi ngây ngốc, Tiên Đạo đại thế giới nhược nhục cường thực, dưới điều tiện tiên quyết này, hết thảy tất cả đều là đạm bạc vô cùng. Ấn tượng Lý Tuyết Cơ cấp cho hắn vẫn luôn là loại người tàn nhẫn hung ác, không nói tới đạo lý.... Không nghĩ tới, đối với sư phụ của mình tựa hồ lại cực kỳ tôn trọng.
- Vận mệnh của mỗi người đều là do mình lựa chọn. Ngươi quan tâm cũng vô dụng.
Lâm Hi thản nhiên nói, lời nói vừa dứt, liền ở trong con mắt kinh ngạc của Lý Tuyết Cơ thu hồi thần thức, điều dưỡng chân khí.
Bất kể Phong Bạo lão tổ hay là Lôi Đình chân quân, hay hoặc là Bạch Mi lão tổ cũng đều là nhân vật cực kỳ cường đại, Lâm Hi tuyệt sẽ không tự coi nhẹ mình nhưng mà tuyệt đối sẽ không cao ngạo tự đại.
Tiên thiên phong bạo thánh thai, những cường giả tán tu của Phong Bạo đại thế giới này muốn, Lâm Hi đồng dạng cũng muốn. Lý Tuyết Cơ đánh cái chủ ý gì hắn biết rõ, nhưng hắn tuyệt đối không thể nào trợ giúp Phong Bạo lão tổ, càng không có khả năng bỏ qua cho Tiên thiên phong bạo thánh thai.
- Hô!
Lâm Hi toàn thân chân khí bắt đầu khởi động, dần dần, một con hồng sắc hỏa long chói mắt như thái dương hiện ra trong lòng bàn tay của hắn, ở trong tiên khí vân quay cuồng không nghỉ.
Dưới loại tình huống cường giả cấp Tiên Đạo tranh đoạt, đại pháp thuật của Luyện Khí cảnh đã không đủ dùng, chỉ có đại tiên thuật cao cấp hơn mới có thể ở trong loại cường giả tranh đoạt này tranh giành cao thấp.
Lâm Hi mặc dù có chín viên đạo quả cấp bậc đại viên mãn, nhưng tấn thăng đến cấp bậc đại tiên thuật chỉ có ba môn tuyệt học.
- Ông!
Quang mang chợt lóe, trong tay Lâm Hi liền hiện lên một môn tuyệt học, đó là một đoàn viên cầu sinh diệt bất định, nhìn kỹ lại đúng là do không gian liệt phùng cùng không gian toái phiến tạo thành.
Theo sát phía sau, lại là một tấm phù lục cự đại, thần thánh, tôn quý, bắn ra tiên khí ba động mãnh liệt, hiện ra ở trong lòng bàn tay Lâm Hi.
Ba môn tuyệt học này chính là lúc Lâm Hi tấn thăng đến Thuần Dương cảnh đồng thời tấn thăng lên Đại tiên thuật.
Ba môn đại tiên thuật ở trong lòng bàn tay Lâm Hi sôi trào không thôi, mỗi một môn đều có uy lực hủy thiên diệt địa, khiến người ta sợ hãi, Lâm Hi dần dần lâm vào trong nhập định, thần sắc nhàn nhạt, lộ ra vẻ uy nghiêm.
- Không sai biệt lắm.
Cũng không biết trải qua bao lâu, trong lòng Lâm Hi vừa động, mở mắt ra. Ba môn đại tiên thuật tan vào thể nội, đồng thời một luồng thần thức thăm dò hư không.
Oanh!
Không biết lúc nào, phía dưới Tiên thiên phong bạo thánh thai đã sớm tụ tập đầy người, rất nhiều Tiên Đạo cường giả. Nhìn lại một cái, những thế lực này có thể chia làm bảy cỗ thế lực.
Đối mặt với tình huống như thế, Phong Bạo lão tổ cùng Bạch Mi đạo nhân sớm đã không còn thoải mái như ban đầu, đều trầm mặc lên. Lôi Đình chân quân càng là sắc mặt xanh mét không thôi.
Danh tự Lôi Đình chân quân của hắn, cộng thêm thanh danh của tông phái ở Phong Bạo đại thế giới mà hắn dựa vào, có thể hù dọa những tu sĩ có thực lực không đủ kia, nhưng không hù dọa được chút ít kẻ mạo hiểm to gan lớn mật.
Hấp dẫn của Tiên thiên phong bạo thánh thai đối với Tiên Đạo tu sĩ cũng không phải là mấy cái danh tiếng liền có thể dọa người được.
- Đáng chết, đáng chết, đáng chết! Đợi sau khi kết thúc chuyện này, chúng ta lại tính sổ, các ngươi một người cũng trốn không thoát.
Trong mắt Lôi Đình chân quân hiện lên trận trận sát cơ, hận đến muốn chết.
... ... Ầm!
Đột nhiên lúc này, ở bên trong vòng xoáy thông đạo phát ra một tiếng nổ kinh thiên động địa.
Thanks
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.