Thần Tọa

Chương 595: Trùng kích Đạo Căn Kỳ. (1)

Hoàng Phủ Kỳ

01/08/2014

Tốt rồi. Không nên tranh luận nữa.

Đối với sự kích động của chúng trưởng lão, Thần Tiêu Tông phó chưởng môn lộ ra bình thản hơn rất nhiều, trấn định như Thái Sơn vậy.

Trong nháy mắt, sâu trong thời không liền yên tĩnh lại.

- Khí linh Sinh Mệnh Chi Môn có thức tỉnh hay không, mọi người vừa rồi đã tra qua, có lẽ cũng biết kết quả. Hơn nữa, Sinh Mệnh Chi Môn lai lịch thần bí, lúc trước nhặt được đã lộ ra có chút kỳ quặc. Mặc dù nó đã thức tỉnh, theo như biểu hiện trước giờ của nó, nếu như nó không muốn cho chúng ta sử dụng, các ngươi chẳng lẽ ép buộc nó sao?...

Thần Tiêu Tông phó chưởng môn thản nhiên nói.

Một câu, nhất thời khiến chư vị trưởng lão lặng ngắt như tờ.

Tiên Khí bình thường mặc dù khí linh không đồng ý, cũng không có vấn đề gì. Cưỡng ép luyện hóa là được. Khí linh không thể nào phản kháng được. Nhưng "Sinh Mệnh Chi Môn" lại khác.

Mấy ngàn năm nay, cũng không phải không có trưởng lão thử cưỡng ép luyện hóa pháp khí cổ xưa này, nhưng tất cả đều thất bại. "Sinh Mệnh Chi Môn" mặc ngươi có làm gì cũng vẫn như thế.

Ngay cả "khí linh" của Sinh Mệnh Chi Môn cũng không thể cảm ứng được chứ đừng nói gì đến cái khác.

Nhưng cũng chính vì thế, mới khiến cho các trưởng lão cực kỳ để tâm đến tòa "Sinh Mệnh Chi Môn" này. Phải biết rằng, có thể khiến cho bọn hắn thúc thủ vô sách, ngay cả khí linh cũng không thể cảm ứng được tuyệt đối là một kiện pháp khí cường đại đến không thể tưởng tượng nổi.

Nếu như Thần Tiêu Tông đạt được pháp khí này, tuyệt đối sẽ như hổ thêm cánh, thực lực tông phái đại trướng!

Vấn đề duy nhất là kiện pháp khí này quá đặc thù, quá thần bí. Đến bây giờ cũng không ai làm gì được nó cả.

Ông!

Một đạo rung động tản ra, ý thức của Thần Tiêu Tông phó chưởng môn lập tức triệt hồi. Tiếp theo các trưởng lão khác cũng đi ra không ít. Còn lại không ít trưởng lão vẫn chưa từ bỏ ý định, từng đạo ý niệm quấn quít lấy "Sinh Mệnh Chi Môn", trong trong ngoài ngoài cẩn thận xem xét, muốn phát hiện ra chút dấu vết nào đó.

Đối với Lâm Hi, không ít trưởng lão ngược lại đều rục rịch, muốn mạnh mẽ tìm tòi trí nhớ của hắn. Bất quá lời của Phó chưởng môn vẫn còn bên tai, hơn nữa, là một trưởng lão, đối với bổn môn đệ tử, đặc biệt là đối với danh vọng và thanh danh của Lâm Hi hiện giờ mà làm ra loại chuyện này, thật sự đã quá giới hạn.

Những ý niệm bàng bạc này dù không cam lòng nhưng cũng chỉ có thể rời đi.

- Chúng ta trở về đi.

Lâm Hi kéo tay Thượng Quan Dao Tuyết, rời khỏi nơi này.



Một đường như thường, Lâm Hi mang theo Thượng Quan Dao Tuyết, Địa Ngục Ma Long, bình thản ung dung, phảng phất như không có gì xảy ra rời khỏi ngọn núi đặt "Sinh Mệnh Chi Môn".

Sau một lát, đã đến chỗ ở của Lâm Hi.

Đóng cửa lại, hai người ngồi xuống.

- Lâm Hi, ngươi ở đây quả thật không tệ.

Thượng Quan Dao Tuyết đánh giá bốn phía, mỉm cười nói. Nhưng mà bàn tay của nàng viết ra một hàng chữ mơ hồ trên bàn Long Phi Phượng Vũ.

Lâm Hi nhìn lướt qua, nhận ra được: ngươi không sao chứ?

- Còn được a, chỉ là thiếu một bộ trận pháp hộ sơn!

Lâm Hi cười cười, lúc đang nói chuyện cũng duỗi ra một ngón tay, viết ra trên bàn một hàng chữ: không có việc gì, còn nhận được ít chỗ tốt nữa.

Thượng Quan Dao Tuyết con mắt sáng ngời, lộ ra một nụ cười vui vẻ. Cũng không hỏi thêm gì nữa, trực tiếp đứng lên nói:

- Lâm Hi, thời gian cũng không sớm, ta đi về trước. Chúng ta hôm nào lại trò chuyện nhé.

- Vậy tốt. Hôm nào gặp lại.

Lâm Hi gật gật đầu, nhìn qua Thượng Quan Dao Tuyết thanh xuân hoạt bát, trong nội tâm thầm khen một tiếng.

Thượng Quan Dao Tuyết hiển nhiên đã nhìn ra vấn đề, Lâm Hi vốn cho rằng còn phải tốn chút tâm tư giải thích một chút. Không nghĩ tới, Thượng Quan Dao Tuyết nghe được hắn đạt được "chỗ tốt" thì không hỏi thêm gì nữa, trực tiếp muốn đứng dậy rời đi.

Ngoài cực kỳ thông minh ra, lại thêm khéo hiểu lòng người, kết giao với Thượng Quan Dao Tuyết, căn bản không cần phí tâm tư gì, một chút liền hiểu, phi thường ăn ý, đây cũng là chỗ mà Lâm Hi thích nàng.

Tiễn Thượng Quan Dao Tuyết đi, trong đại điện lập tức an tĩnh lại.

Địa Ngục Ma Long vừa đến chỗ ở của Lâm Hi liền chui vào góc tường, phun ra nuốt vào ma khí của nó. Về phần Lâm Hi thì xếp bằng trên "Tụ nguyên trận" trong đại điện, một bên phun ra nuốt vào nguyên khí, một bên tu luyện "Phấn Toái Đại Pháp" và "Thủy Hỏa đại pháp", ngẫu nhiên cũng nghiên cứu "Phong Ấn đại pháp" một chút.

Ba môn đại pháp này dưới sự nghiên cứu của Lâm Hi, lực lượng đều tăng lên không đồng nhất.



Ba ngày sau đó.

- Không sai biệt lắm.

Lâm Hi mở mắt ra, trong mắt một đám tinh mang lóe lên rồi biến mất.

Trở về từ "Sinh Mệnh Chi Môn" đã được ba ngày rồi, ba ngày, không sai biệt lắm đã có thể khiến đám trưởng lão giám thị hắn chuyển dời lực chú ý rồi.

Lâm Hi tâm niệm vừa động, bàn tay đặt ở miệng "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại", lập tức liền có một quả "Tiên Túy" do tiên khí ngưng kết thành bay vào trong lòng bàn tay Lâm Hi.

Lâm Hi bàn tay suy yếu, lập tức một hồi kêu gào bén nhọn từ trong nội tâm truyền đến. Lâm Hi có thể cảm giác được rõ ràng năng lượng khổng lồ ẩn chứa trong "Tiên Túy", những tiên khí khổng lồ khổng lồ kia tựa như ngàn vạn đầu Cự Long, quay cuồng bên trong, khàn giọng gào thét như muốn lao ra ngoài vậy.

- Năng lượng thật khổng lồ!

Trong nội tâm Lâm Hi xẹt qua một đạo ý niệm.

"Sinh Mệnh Chi Môn" tổng cộng cho hắn bốn khối "Tiên Túy", giá trị gần 2 ức giá trị công huân. Liên khí do loại này pháp khí cổ xưa này ngưng tụ, căn bản không phải "Hư Tiên chi khí" bình thường, đẳng cấp cực cao.

Từ Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục Kỳ, đến Luyện Khí Đệ Thất Trọng Đạo Căn Kỳ, khác nhau lớn nhất không ở độ mạnh yếu của lực lượng mà là biến hóa về mặt tính chất chân khí.

Tu vi đạt tới luyện đến Luyện Khí đệ thất trọng sẽ tiếp xúc với một loại năng lượng "Tiên khí" cao cấp hơn Thiên Địa nguyên khí nhiều. "Tiên" trong "Tu tiên" chỉ cũng chính là "Tiên khí".

Loại "Tiên khí" này bình thường giấu ở chỗ sâu nhất trong thời không, rất khó cảm ứng được, chứ đừng nói đến thu nạp. Trước Luyện Khí Cảnh lục trọng, cơ bản đều là đặt móng để sau này cảm ứng được sự tồn tại của tiên khí, cuối cùng từ thôn thổ Thiên Địa nguyên khí, tiến hóa thanh thôn thổ "Tiên khí" ở sâu trong thời không.

Lâm Hi muốn muốn đột phá Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục Kỳ, đạt tới "Đạo Căn" Kỳ, trở thành Thánh tử. Giờ có dùng đan dược bình thường cũng chỉ vô dụng, nhất định phải thôn thổ "Tiên khí", thay toàn bộ chân khí trong cơ thể thành "Tiên khí" mới được.

Muốn đạt tới một bước này, Lâm Hi phải đạt được đầy đủ năng lượng tiên khí, mà bốn khối "Tiên Túy" có giá 2 ức giá trị công huân, tương đương với 200 viên "Thuần Dương Tiên Đan", đối với Lâm Hi mà nói, đây tuyệt đối là một bút năng lượng rất khổng lồ.

Ông!

Lâm Hi tâm niệm vừa động, lập tức nắm chặc "Tiên Túy" màu vàng kim óng ánh, phảng phất như hòn đá trong tay.

- Hô hấp đại pháp -- hấp nhiếp cho ta!

Thanks

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Tọa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook