Chương 819: Tỷ thí hội trường. (2)
Hoàng Phủ Kỳ
19/08/2014
Nếu như không phải như vậy, Âu Dương Nạp Hải đã tự mình đi tranh đoạt rồi, cần gì phải nhờ Lâm Hi.
Hơn nữa thời điểm trên Ly Long Sơn, Lâm Hi lại phục tùng "Tứ Cực Đại Uyển". Hiện tại trong Tiên La Sơn nhân tài các phái mới xuất hiện, không phải nói không ai chống lại Lâm Hi, nhưng kẻ có thực lực này chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Nếu như tranh đoạt Trường Sinh Quả, cơ hội của Lâm Hi tuyệt đối lớn hơn mình nhiều.
Huống chi lần bế quan không lâu trước kia Âu Dương Nạp Hải đã biết rõ thực lực của Lâm Hi đã tăng vọt.
Lâm Hi nghe vậy cũng cười rộ lên.
Trận đấu là hình thức khiêu chiến trình tự và khiêu chiến tự do. Bất luận kẻ nào cũng có thể chủ động ra mặt khiêu chiến Luyện Khí sĩ của đối phương. Nhưng mà một khi thất bại thì mất đi tư cách.
Đây là hình thức một vòng định thắng thua.
Khai chiến đầu tiên chính là tán tu của Tiên Đạo Đại Thế Giới. Đây cũng là nguyên nhân người trong hội trường nhiều nhất. Nhưng mà nhân số tuy nhiều nhưng không thuộc phạm vi khiêu chiến của mọi người.
"Trường Sinh Quả" mỗi người đều muốn, nhưng mà người có thực lực này không nhiều. Nhưng mà người không tự hiểu lấy chỉ là số ít. Rất nhiều người chủ động rời khỏi trận đấu, cho nên số người tham gia thực tế ít hơn số người tới tham dự buổi lễ.
Rầm rầm rầm!
Trong nháy mắt hội trường kịch chiến liên tục. Khắp nơi đều là dòng nước lũ đầy tiên khí, âm thanh rống giận vang vọng khắp nơi.
Tạm thời còn chưa tới phiên thập đại tông phái khiêu chiến. Cho nên Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải ba người đều an tâm ngồi trong đình đài quán sát trận đấu.
Lâm Hi vừa ăn điểm tâm, hoa quả và quan sát chiến đấu bên dưới.
Tuy là tán tu chiến đấu, nhưng mà Lâm Hi cũng cực kỳ cẩn thận.
Tu sĩ trong Tiên Đạo Đại Thế Giới quá nhiều, mỗi người đều có đặc sắc của mình.
Trong đó không thiếu người thiên tư tung hoành.
- Loại chiến đấu này làm cho mọi người khoáng đạt tầm mắt, tăng trưởng kiến thức. Về sau đụng phải tán tu cũng không luống cuống tay chân.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Biết mình biết người mới có thể bách chiến bách thắng. Cao thủ mạnh hơn nữa cũng có khi lật thuyền trong mương.
Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng không phải lực lượng lớn nhất là có thể thắng lợi. Còn có đủ loại nhân tố, ví dụ như kỹ xảo chiến đấu, lại ví dụ như hải ngoại "Vu Độc Giáo" Chu Dong có "Vu độc chân khí".
Nếu như không có phòng bị Vu độc chân khí của Chu Dong, cho dù là cao thủ sợ rằng cũng phải ngâm mình trong cống, trực tiếp bị độc chết. Nhưng mà nếu có chuẩn bị thì khác.
Lâm Hi nhìn qua các trận đấu, tuy lực lượng không có tăng trưởng nhưng tầm mắt cũng tăng nhiều.
Rất nhiều cuộc chiến đấu Lâm Hi cũng âm thầm thay mình vào trong đó. Trong nội tâm nghĩ nếu mình là người đó sẽ ứng đối như thế nào. Nếu như đặt mình vào hoàn cảnh người khác thì tầm mắt, kiến thức, kinh nghiệm của Lâm Hi có tiến bộ cực lớn.
- Trong tán tu đúng là có nhiều người người là thiên tài. Chỉ đáng tiếc không có bối cảnh thế lực, cho dù là thiên tài cũng bị mai một.
Lâm Hi vừa quan sát vừa so sánh với sở học bản thân.
Kết quả cuối cùng những tán tu này phương diện khác có lẽ không mạnh, nhưng mà sáng tạo ra tuyệt chiêu của mình hoặc kỹ xảo đặc biệt thì quá mạnh mẽ. Nhưng tổng các phương diện thì không bằng đệ tử tông phái.
Về phần Lâm Hi tự nghĩ nếu như mình ở trình độ Phù Lục Kỳ cũng có thể chiến thắng nhiều chính là đối thủ thực lực cũng gần mình, thậm chí còn có đối thủ cao hơn mình.
Loại tình huống này hoàn toàn như mong muốn có hắn.
Đơn giản một chút, đệ tử tông môn sẽ làm nhiệm vụ và tông phái ban thưởng, có phần thưởng sẽ mua sắm pháp khí và đan dược cho mình. Hơn nữa thực lực đệ tử tông phái đạt tới tùy thời cũng có thể nhận nhiệm vụ, đạt được "Thời không chi môn" tiến vào không gian nguy hiểm, tăng cường kinh nghiệm thực chiến của mình.
Mà tán tu muốn đạt được "Thời không chi môn" thì phải đi tới "Tiên Đạo Đại Thương Minh" mua sắm, hơn nữa đại đa số "Thời không chi môn" còn có mấy lần sử dụng.
Chênh lệch của song phương rất lớn.
Nhưng mà Lâm Hi cũng chú ý tới trong tán tu cũng có một ít Luyện Khí sĩ cực kỳ lợi hại. Cơ hồ còn vượt qua đệ tử tông phái.
Rất nhanh chiến đấu đã phát triển tới "Tứ đại hoàng triều", "Hải ngoại tông phái" cùng "Thập đại tông phái".
Trong cả hội trường đều biến thành chiến trường kịch liệt. Dao quang kiếm ảnh, kiếm khí tung hoành.
Khá tốt tình huống tử vong cũng không có phát sinh. Đây là trận đấu tranh đoạt phần thưởng, cũng không phải cừu hận sinh tử, chỉ cảm thấy mình phải thắng, đại bộ phận người phải nhận thua. Bởi vì không có ý nghĩa.
Thường thường một "Thánh Vương" đứng ra thì đại bộ phận người rụt cổ về.
"Tiên phàm có khác", một tên Thánh tử khiêu chiến Hư tiên không cần lo loắng. Lại khiêu chiến Thánh Vương chính là tự rước lấy nhục. Thậm chí còn không làm đối phương hao tổn bao nhiêu thực lực.
Cho nên nhiều người tham gia chiến đấu như vậy, kết quả ngược lại nhanh tới mức thần kỳ.
Ngay cả người của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A cũng rất ngoài ý muốn.
- Chỉ có Thánh Vương và đệ tử tông phái mới là nhân vật chính!
Một tán tu trẻ tuổi tham gia thịnh hội này cảm khái.
Kỳ thật chỉ cần là người có ý chí cũng nhìn ra được. Nhân vật chính của trận đấu này là thập đại tông phái, tứ đại hoàng triều, hải ngoại tông phái là các thế lực hiển hách.
Mà tiểu tông phái và tán tu, trừ phi là đạt tới Thánh Vương, nếu không đều không có tư cách tranh đoạt "Trường Sinh Quả".
- Trận tiếp theo, Thần Tiêu Tông giao đấu Âm Sơn Phái!
Một âm thanh vang lên, đã tới phiên Thần Tiêu Tông.
Trận đấu này liên quan đến quy tắc tông phái, có chút không giống như trước. Đây là đơn vị tông phái tham gia chiến đấu. Một người thua sẽ đổi người khác mạnh hơn ra. Thẳng tới khi cả tông phái thua sạch.
Thân hình Lâm Hi khẽ động muốn lên sàn, bên tai chợt nghe được Âu Dương Nạp Hải :
- Ta đến trước!
Trong đình, Âu Dương Nạp Hải đứng lên.
Trong mắt Lâm Hi hiện ra một đạo ý niệm, rất nhanh gật gật đầu.
Ý của Âu Dương Nạp Hải chính là muốn quét một ít đối thủ cho Lâm Hi. Số lần Lâm Hi ra tay càng ít thì đối phương càng ít. Như vậy Thần Tiêu Tông càng có lợi.
Hô!
Tay áo khẽ động, Âu Dương Nạp Hải lướt vào trong tràng.
"Âm Sơn Phái" chỉ là tiểu tông phái, Âu Dương Nạp Hải chính là hai quả Thánh Vương của Thần Tiêu Tông.
Trận chiến đấu này không có lo lắng quá lớn, sau một tiếng nổ và Âu Dương Nạp Hải đã tới sàn đấu.
- Chúng ta nhận thua!
Nhìn thấy pháp bào trên người Âu Dương Nạp Hải là hai quả."Âm Sơn Phái" không chút do dự toàn bộ nhận thua.
Âu Dương Nạp Hải chỉ cười cười, hắn đi tới nhanh, đi lên khán đài cũng nhanh.
- Trận này tỷ thí nhất định Thánh Vương tranh giành với nhau thôi.
Âu Dương Nạp Hải trở lại đình đài, sau đó ngồi xuống và cười nói.
Mọi người gật gật đầu.
"Trường Sinh Quả" chỉ có một quả, không hề nghi ngờ chung kết cuối cùng là do Thánh Vương tranh giành với nhau.
- Không nói trước được.
Đột nhiên Lâm Hi lắc lắc đầu nói.
Thanks
Hơn nữa thời điểm trên Ly Long Sơn, Lâm Hi lại phục tùng "Tứ Cực Đại Uyển". Hiện tại trong Tiên La Sơn nhân tài các phái mới xuất hiện, không phải nói không ai chống lại Lâm Hi, nhưng kẻ có thực lực này chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Nếu như tranh đoạt Trường Sinh Quả, cơ hội của Lâm Hi tuyệt đối lớn hơn mình nhiều.
Huống chi lần bế quan không lâu trước kia Âu Dương Nạp Hải đã biết rõ thực lực của Lâm Hi đã tăng vọt.
Lâm Hi nghe vậy cũng cười rộ lên.
Trận đấu là hình thức khiêu chiến trình tự và khiêu chiến tự do. Bất luận kẻ nào cũng có thể chủ động ra mặt khiêu chiến Luyện Khí sĩ của đối phương. Nhưng mà một khi thất bại thì mất đi tư cách.
Đây là hình thức một vòng định thắng thua.
Khai chiến đầu tiên chính là tán tu của Tiên Đạo Đại Thế Giới. Đây cũng là nguyên nhân người trong hội trường nhiều nhất. Nhưng mà nhân số tuy nhiều nhưng không thuộc phạm vi khiêu chiến của mọi người.
"Trường Sinh Quả" mỗi người đều muốn, nhưng mà người có thực lực này không nhiều. Nhưng mà người không tự hiểu lấy chỉ là số ít. Rất nhiều người chủ động rời khỏi trận đấu, cho nên số người tham gia thực tế ít hơn số người tới tham dự buổi lễ.
Rầm rầm rầm!
Trong nháy mắt hội trường kịch chiến liên tục. Khắp nơi đều là dòng nước lũ đầy tiên khí, âm thanh rống giận vang vọng khắp nơi.
Tạm thời còn chưa tới phiên thập đại tông phái khiêu chiến. Cho nên Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải ba người đều an tâm ngồi trong đình đài quán sát trận đấu.
Lâm Hi vừa ăn điểm tâm, hoa quả và quan sát chiến đấu bên dưới.
Tuy là tán tu chiến đấu, nhưng mà Lâm Hi cũng cực kỳ cẩn thận.
Tu sĩ trong Tiên Đạo Đại Thế Giới quá nhiều, mỗi người đều có đặc sắc của mình.
Trong đó không thiếu người thiên tư tung hoành.
- Loại chiến đấu này làm cho mọi người khoáng đạt tầm mắt, tăng trưởng kiến thức. Về sau đụng phải tán tu cũng không luống cuống tay chân.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Biết mình biết người mới có thể bách chiến bách thắng. Cao thủ mạnh hơn nữa cũng có khi lật thuyền trong mương.
Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng không phải lực lượng lớn nhất là có thể thắng lợi. Còn có đủ loại nhân tố, ví dụ như kỹ xảo chiến đấu, lại ví dụ như hải ngoại "Vu Độc Giáo" Chu Dong có "Vu độc chân khí".
Nếu như không có phòng bị Vu độc chân khí của Chu Dong, cho dù là cao thủ sợ rằng cũng phải ngâm mình trong cống, trực tiếp bị độc chết. Nhưng mà nếu có chuẩn bị thì khác.
Lâm Hi nhìn qua các trận đấu, tuy lực lượng không có tăng trưởng nhưng tầm mắt cũng tăng nhiều.
Rất nhiều cuộc chiến đấu Lâm Hi cũng âm thầm thay mình vào trong đó. Trong nội tâm nghĩ nếu mình là người đó sẽ ứng đối như thế nào. Nếu như đặt mình vào hoàn cảnh người khác thì tầm mắt, kiến thức, kinh nghiệm của Lâm Hi có tiến bộ cực lớn.
- Trong tán tu đúng là có nhiều người người là thiên tài. Chỉ đáng tiếc không có bối cảnh thế lực, cho dù là thiên tài cũng bị mai một.
Lâm Hi vừa quan sát vừa so sánh với sở học bản thân.
Kết quả cuối cùng những tán tu này phương diện khác có lẽ không mạnh, nhưng mà sáng tạo ra tuyệt chiêu của mình hoặc kỹ xảo đặc biệt thì quá mạnh mẽ. Nhưng tổng các phương diện thì không bằng đệ tử tông phái.
Về phần Lâm Hi tự nghĩ nếu như mình ở trình độ Phù Lục Kỳ cũng có thể chiến thắng nhiều chính là đối thủ thực lực cũng gần mình, thậm chí còn có đối thủ cao hơn mình.
Loại tình huống này hoàn toàn như mong muốn có hắn.
Đơn giản một chút, đệ tử tông môn sẽ làm nhiệm vụ và tông phái ban thưởng, có phần thưởng sẽ mua sắm pháp khí và đan dược cho mình. Hơn nữa thực lực đệ tử tông phái đạt tới tùy thời cũng có thể nhận nhiệm vụ, đạt được "Thời không chi môn" tiến vào không gian nguy hiểm, tăng cường kinh nghiệm thực chiến của mình.
Mà tán tu muốn đạt được "Thời không chi môn" thì phải đi tới "Tiên Đạo Đại Thương Minh" mua sắm, hơn nữa đại đa số "Thời không chi môn" còn có mấy lần sử dụng.
Chênh lệch của song phương rất lớn.
Nhưng mà Lâm Hi cũng chú ý tới trong tán tu cũng có một ít Luyện Khí sĩ cực kỳ lợi hại. Cơ hồ còn vượt qua đệ tử tông phái.
Rất nhanh chiến đấu đã phát triển tới "Tứ đại hoàng triều", "Hải ngoại tông phái" cùng "Thập đại tông phái".
Trong cả hội trường đều biến thành chiến trường kịch liệt. Dao quang kiếm ảnh, kiếm khí tung hoành.
Khá tốt tình huống tử vong cũng không có phát sinh. Đây là trận đấu tranh đoạt phần thưởng, cũng không phải cừu hận sinh tử, chỉ cảm thấy mình phải thắng, đại bộ phận người phải nhận thua. Bởi vì không có ý nghĩa.
Thường thường một "Thánh Vương" đứng ra thì đại bộ phận người rụt cổ về.
"Tiên phàm có khác", một tên Thánh tử khiêu chiến Hư tiên không cần lo loắng. Lại khiêu chiến Thánh Vương chính là tự rước lấy nhục. Thậm chí còn không làm đối phương hao tổn bao nhiêu thực lực.
Cho nên nhiều người tham gia chiến đấu như vậy, kết quả ngược lại nhanh tới mức thần kỳ.
Ngay cả người của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A cũng rất ngoài ý muốn.
- Chỉ có Thánh Vương và đệ tử tông phái mới là nhân vật chính!
Một tán tu trẻ tuổi tham gia thịnh hội này cảm khái.
Kỳ thật chỉ cần là người có ý chí cũng nhìn ra được. Nhân vật chính của trận đấu này là thập đại tông phái, tứ đại hoàng triều, hải ngoại tông phái là các thế lực hiển hách.
Mà tiểu tông phái và tán tu, trừ phi là đạt tới Thánh Vương, nếu không đều không có tư cách tranh đoạt "Trường Sinh Quả".
- Trận tiếp theo, Thần Tiêu Tông giao đấu Âm Sơn Phái!
Một âm thanh vang lên, đã tới phiên Thần Tiêu Tông.
Trận đấu này liên quan đến quy tắc tông phái, có chút không giống như trước. Đây là đơn vị tông phái tham gia chiến đấu. Một người thua sẽ đổi người khác mạnh hơn ra. Thẳng tới khi cả tông phái thua sạch.
Thân hình Lâm Hi khẽ động muốn lên sàn, bên tai chợt nghe được Âu Dương Nạp Hải :
- Ta đến trước!
Trong đình, Âu Dương Nạp Hải đứng lên.
Trong mắt Lâm Hi hiện ra một đạo ý niệm, rất nhanh gật gật đầu.
Ý của Âu Dương Nạp Hải chính là muốn quét một ít đối thủ cho Lâm Hi. Số lần Lâm Hi ra tay càng ít thì đối phương càng ít. Như vậy Thần Tiêu Tông càng có lợi.
Hô!
Tay áo khẽ động, Âu Dương Nạp Hải lướt vào trong tràng.
"Âm Sơn Phái" chỉ là tiểu tông phái, Âu Dương Nạp Hải chính là hai quả Thánh Vương của Thần Tiêu Tông.
Trận chiến đấu này không có lo lắng quá lớn, sau một tiếng nổ và Âu Dương Nạp Hải đã tới sàn đấu.
- Chúng ta nhận thua!
Nhìn thấy pháp bào trên người Âu Dương Nạp Hải là hai quả."Âm Sơn Phái" không chút do dự toàn bộ nhận thua.
Âu Dương Nạp Hải chỉ cười cười, hắn đi tới nhanh, đi lên khán đài cũng nhanh.
- Trận này tỷ thí nhất định Thánh Vương tranh giành với nhau thôi.
Âu Dương Nạp Hải trở lại đình đài, sau đó ngồi xuống và cười nói.
Mọi người gật gật đầu.
"Trường Sinh Quả" chỉ có một quả, không hề nghi ngờ chung kết cuối cùng là do Thánh Vương tranh giành với nhau.
- Không nói trước được.
Đột nhiên Lâm Hi lắc lắc đầu nói.
Thanks
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.