Chương 119: Võ Đạo thập trọng
Hoàng Phủ Kỳ
04/06/2014
Chuyện này quả thực đáng mừng!
Mềm mại giống như tơ mà không phải tơ từ bàn tay truyền đến. Cùng thời gian trong đầu Lâm Hi xuất hiện pháp quyết.
Đó cũng không phải là pháp môn công kích, cũng không phải "Quân lâm thiên hạ thế" là thứ gia tăng công lực. Mà là một đoạn phương pháp hữu ích.
- Hóa Vật Quyết!
Lâm Hi thì thào tự nói. Đọc lên tên của pháp quyết này.
So với hai pháp môn trước Lâm Hi đạt được có khác biệt, môn pháp quyết này vô cùng đơn giản. Lâm Hi động niệm là học được Hóa Vật Quyết.
Hô!
Lâm Hi kết pháp quyết, một cổ chân khí bay ra, chui vào trong Vạn Hoàng Đồ. Trong nháy mắt nhìn thấy Vạn Hoàng Đồ đón gió mà trướng lên, mấy hô hấp đã biến thành pháp y màu vàng, áp vào người của Lâm Hi, bảo hộ thân hình của hắn vào trong.
- Vạn Hoàng Pháp Y!
Trong đầu Lâm Hi tự động hiện ra tin tức tương quan.
"Vạn Hoàng Pháp Y" có thể chống cự tất cả công kích, cho dù là pháp kiếm của Luyện Khí Cảnh cũng khó có thể làm bị thương Vạn Hoàng Pháp Y. Hơn nữa Vạn Hoàng Pháp Y còn có thể ngăn cản thật nhiều công kích, gia tăng năng lực sinh tồn của người mặc.
Bá!
Pháp kiếm ở lưng Lâm Hi bay lên, sau đó chém lên tầng hào quang bên ngoài Lâm Hi một cái, kết quả không có vết trầy nào cả.
- Quá tốt. Có pháp y này ta không sợ pháp kiếm công kích rồi.
Lâm Hi vui mừng quá đỗi.
Có "Vạn Hoàng Pháp Y " này, không hề nghi ngờ chẳng khác gì nhiều ra một thủ đoạn bảo vệ tính mạng. So với công pháp gì đó còn mạnh hơn nhiều.
Tâm niệm Lâm Hi vừa động, pháp y này lập tức thoát ly, lần nữa hóa thành Vạn Hoàng Đồ. Lại chui vào trong cánh tay ẩn nấp vào trong cơ thể.
Nhiều lần như thế nên rất quen thuộc, Lâm Hi mới yên tâm lại.
Trong quá trình diễn luyện, Lâm Hi cũng phát hiện Vạn Hoàng Pháp Y này trông rất giống hoàng bào.
- Còn dễ dàng tiến vào người, nếu không có thể dẫn phát phiền toái không nhỏ.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Nơi này là phạm vi của Hoàng triều Thánh Thụ, khác với những vương triều nhỏ yếu. Hoàng triều Thánh Thụ phi thường cường thế. Ngay cả trong Đại thế giới Tiên đạo cũng phải kính nể hoàng triều này ba phần.
Có thể nghĩ hoàng triều này mạnh cỡ nào.
Cái gọi là một núi không chứa hai hổ, liên quan tới chuyện của hoàng thất là quá mẫn cảm.
Người ngoài hoàng thất, hoàng bào gia thân chính là tạo phản. Tại Hoàng triều Thánh Thụ là miệt thị trần trụi.
Trong chốc lát Lâm Hi đã nghiên cứu diệu dụng của Vạn Hoàng Đồ, nhưng không phát hiện bí mật nào thì buông tha.
Bí mật của Vạn Hoàng Đồ khi công lực của hắn tăng lên sẽ từ từ hiện ra.
Điểm này đã được xác nhận không thể nghi ngờ. Mặc dù Lâm Hi có chút không cam lòng, cũng chỉ có thể như thế.
.. .
Thời gian từng ngày từng ngày qua đi, chậm rãi tới gần ngày như lời Đại trưởng lão nói, lúc Đại thế giới Tiên đạo chiêu mộ đệ tử.
Lâm Hi rõ ràng cảm giác được trong thành Thang Cốc xuất hiện nhiều cao thủ, càng ngày càng nhiều. Còn có mấy lần có võ giả đại chiến.
Lâm Hi cũng rất ít đi chú ý, phần lớn thời gian đều ở trong gian phòng, tập trung nghiên cứu "Quỷ Vương Trảo". Công lực của hắn càng ngày càng tinh thuần, Quỷ Vương Trảo sử dụng cũng càng ngày càng thuần thục.
Những ngày này duy nhất khiến cho hắn chú ý chính là Quỷ Vương Đảo Quỷ Vương Lão Tổ bồi hồi bên ngoài thành Thang Cốc giết vài võ giả. Cuối cùng bị cường giả cường giả Hoàng triều Thánh Thụ đuổi tới, lúc này mới đuổi được Quỷ Vương Lão Tổ.
Lâm Hi nghe những võ giả này nói như vậy mới đổ mồ hôi lạnh.
- Quỷ Vương Lão Tổ này rõ ràng nhắm vào ta.
Trong lòng Lâm Hi nghĩ mà sợ không thôi.
Quỷ Vương Lão Tổ là tán tu thành danh, cường giả Luyện Khí thập trọng, căn bản không phải hắn hiện giờ có thể đối kháng.
- Ta nhớ được lúc trước ra tay cũng rất sạch sẽ ah. Tại sao Quỷ Vương Lão Tổ lại biết là ta làm?
Trong lòng Lâm Hi mê hoặc không thôi.
Hắn cũng không biết Quỷ Vương Lão Tổ còn có "Quỷ Nhãn Đại Pháp" là năng lực quỷ dị này, có thể tái hiện những chuyện đã xảy ra.
Duy nhất đáng được ăn mừng là Hoàng triều Thánh Thụ dường như cường đại như trong Đại thế giới Tiên đạo đã nói.
Hơn nữa thành Thang Cốc cách Thần Tiêu Sơn không phải rất xa. Trong lúc Đại thế giới Tiên đạo thống nhất chiêu mộ đệ tử thì căn bản không cho phép tà ma ngoại đạo quấy rối.
Thời gian thoáng cái là qua, rất nhanh đã tới thời gian Đại thế giới Tiên đạo chiêu mộ đệ tử.
Trời còn chưa sáng hẳn, Lâm Hi cũng cảm giác được bên ngoài thành Thang Cốc có rất nhiều võ giả sớm thu thập hành lý, hướng Thần Tiêu Sơn mà đi.
Sắc mặt tất cả mọi người ngưng trọng, giống như trên đầu có đỉnh núi áp xuống vậy.
Lần này khảo hạch thế giới tiên đạo quá trọng yếu. Nếu như bỏ qua rất nhiều người có khả năng vô duyên với tiên đạo.
- Thanh Linh, Triệu Nhân, lần này ta đi một mình, các ngươi ở lại nơi này. Nếu như thông qua khảo hạch, ta sẽ nghĩ biện pháp thông tri với các ngươi. Mặt khác lệnh bài này các ngươi cất kỹ. Tuyệt đối không thể dễ dàng hiển lộ, đặc biệt là không thể cho người tông phái nhìn thấy. Nếu như ta không thể trở về, các ngươi cứ trở về đi, đem lệnh bài này giao cho Đại trưởng lão.
Lâm Hi trầm giọng nói.
Lệnh bài tiên đạo thứ hai tự nhiên là đoạt được từ Dạ Xoa Quỷ Bào. Cái lệnh bài này với Lâm Hi vô dụng, nhưng với Đại trưởng lão có thể hoàn thành giấc mộng của hắn.
- Chưởng môn, yên tâm đi. Ta nhất định sẽ đưa tới trong tay lão tổ tông.
Triệu Nhân cung kính nói.
Thực lực của hắn hèn mọn, thoạt nhìn cũng là người bình thường. Nhưng mà chuyện này chính là điểm Lâm Hi nhìn trúng hắn. Mặc cho ai cũng không nghĩ ra, trên người một người bình thường lại có lệnh bài tiên đạo.
Hơn nữa lệnh bài tiên đạo cũng không phải ai cũng biết rõ diệu dụng của thứ này, cho nên không quá lo lắng.
Triệu Nhân chỉ cần không gặp được những chân rết của các cường giả, vậy thì lệnh bài trở thành thứ vô dụng. Trên thực tế, loại tỷ lệ này quá nhỏ. Hơn nữa Triệu Nhân đối với Đại trưởng lão cực kỳ trung tâm, hoàn toàn có thể tín nhiệm.
- Chưởng môn, bảo trọng!
Lý Thanh Linh trịnh trọng nói.
Lâm Hi cười cười:
- Thanh Linh tỷ, yên tâm đi.
Lâm Hi dứt lời, thân hình của hắn xuyên qua cửa sổ, mấy lần lên xuống đã biến mất vô tung.
.. .
Khu vực sơn mạch Thần Tiêu Sơn là một mảnh hoang vu, đầm lầy dài đằng đẵng.
Nơi này bình thường ngay cả chim cũng không tới, nhưng mà bây giờ có cường giả tụ tập.
Lâm Hi đuổi tới thì chung quanh đầm lầy đã hối hả. Tất cả vương triều, các loại thành trì, tất cả thế lực mạnh đều tụ tập ở đây.
Nhân số nhiều vượt xa tưởng tượng của Lâm Hi. So với lúc trước Lâm Hi dò xét Thần Tiêu Sơn còn nhiều gấp mấy chục lần.
- Thiệt nhiều cao thủ!
Ánh mắt Lâm Hi đảo qua, cảm giác được áp lực cường đại.
Hơn mười ngày trước hắn gặp được cường giả võ đạo chỉ là số ít mà thôi. Hiện tại mới thật sự là lúc Đại thế giới Tiên đạo chiêu mộ đệ tử.
Nơi này cơ hồ hội tụ tất cả tinh anh của tông phái, thế lực tán tu, vương triều. Đại biểu cho lực lượng cao cấp nhất của thế tục.
Trừ chuyện đó ra, hoàng triều, tán tu cũng tham gia vào.
Mềm mại giống như tơ mà không phải tơ từ bàn tay truyền đến. Cùng thời gian trong đầu Lâm Hi xuất hiện pháp quyết.
Đó cũng không phải là pháp môn công kích, cũng không phải "Quân lâm thiên hạ thế" là thứ gia tăng công lực. Mà là một đoạn phương pháp hữu ích.
- Hóa Vật Quyết!
Lâm Hi thì thào tự nói. Đọc lên tên của pháp quyết này.
So với hai pháp môn trước Lâm Hi đạt được có khác biệt, môn pháp quyết này vô cùng đơn giản. Lâm Hi động niệm là học được Hóa Vật Quyết.
Hô!
Lâm Hi kết pháp quyết, một cổ chân khí bay ra, chui vào trong Vạn Hoàng Đồ. Trong nháy mắt nhìn thấy Vạn Hoàng Đồ đón gió mà trướng lên, mấy hô hấp đã biến thành pháp y màu vàng, áp vào người của Lâm Hi, bảo hộ thân hình của hắn vào trong.
- Vạn Hoàng Pháp Y!
Trong đầu Lâm Hi tự động hiện ra tin tức tương quan.
"Vạn Hoàng Pháp Y" có thể chống cự tất cả công kích, cho dù là pháp kiếm của Luyện Khí Cảnh cũng khó có thể làm bị thương Vạn Hoàng Pháp Y. Hơn nữa Vạn Hoàng Pháp Y còn có thể ngăn cản thật nhiều công kích, gia tăng năng lực sinh tồn của người mặc.
Bá!
Pháp kiếm ở lưng Lâm Hi bay lên, sau đó chém lên tầng hào quang bên ngoài Lâm Hi một cái, kết quả không có vết trầy nào cả.
- Quá tốt. Có pháp y này ta không sợ pháp kiếm công kích rồi.
Lâm Hi vui mừng quá đỗi.
Có "Vạn Hoàng Pháp Y " này, không hề nghi ngờ chẳng khác gì nhiều ra một thủ đoạn bảo vệ tính mạng. So với công pháp gì đó còn mạnh hơn nhiều.
Tâm niệm Lâm Hi vừa động, pháp y này lập tức thoát ly, lần nữa hóa thành Vạn Hoàng Đồ. Lại chui vào trong cánh tay ẩn nấp vào trong cơ thể.
Nhiều lần như thế nên rất quen thuộc, Lâm Hi mới yên tâm lại.
Trong quá trình diễn luyện, Lâm Hi cũng phát hiện Vạn Hoàng Pháp Y này trông rất giống hoàng bào.
- Còn dễ dàng tiến vào người, nếu không có thể dẫn phát phiền toái không nhỏ.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Nơi này là phạm vi của Hoàng triều Thánh Thụ, khác với những vương triều nhỏ yếu. Hoàng triều Thánh Thụ phi thường cường thế. Ngay cả trong Đại thế giới Tiên đạo cũng phải kính nể hoàng triều này ba phần.
Có thể nghĩ hoàng triều này mạnh cỡ nào.
Cái gọi là một núi không chứa hai hổ, liên quan tới chuyện của hoàng thất là quá mẫn cảm.
Người ngoài hoàng thất, hoàng bào gia thân chính là tạo phản. Tại Hoàng triều Thánh Thụ là miệt thị trần trụi.
Trong chốc lát Lâm Hi đã nghiên cứu diệu dụng của Vạn Hoàng Đồ, nhưng không phát hiện bí mật nào thì buông tha.
Bí mật của Vạn Hoàng Đồ khi công lực của hắn tăng lên sẽ từ từ hiện ra.
Điểm này đã được xác nhận không thể nghi ngờ. Mặc dù Lâm Hi có chút không cam lòng, cũng chỉ có thể như thế.
.. .
Thời gian từng ngày từng ngày qua đi, chậm rãi tới gần ngày như lời Đại trưởng lão nói, lúc Đại thế giới Tiên đạo chiêu mộ đệ tử.
Lâm Hi rõ ràng cảm giác được trong thành Thang Cốc xuất hiện nhiều cao thủ, càng ngày càng nhiều. Còn có mấy lần có võ giả đại chiến.
Lâm Hi cũng rất ít đi chú ý, phần lớn thời gian đều ở trong gian phòng, tập trung nghiên cứu "Quỷ Vương Trảo". Công lực của hắn càng ngày càng tinh thuần, Quỷ Vương Trảo sử dụng cũng càng ngày càng thuần thục.
Những ngày này duy nhất khiến cho hắn chú ý chính là Quỷ Vương Đảo Quỷ Vương Lão Tổ bồi hồi bên ngoài thành Thang Cốc giết vài võ giả. Cuối cùng bị cường giả cường giả Hoàng triều Thánh Thụ đuổi tới, lúc này mới đuổi được Quỷ Vương Lão Tổ.
Lâm Hi nghe những võ giả này nói như vậy mới đổ mồ hôi lạnh.
- Quỷ Vương Lão Tổ này rõ ràng nhắm vào ta.
Trong lòng Lâm Hi nghĩ mà sợ không thôi.
Quỷ Vương Lão Tổ là tán tu thành danh, cường giả Luyện Khí thập trọng, căn bản không phải hắn hiện giờ có thể đối kháng.
- Ta nhớ được lúc trước ra tay cũng rất sạch sẽ ah. Tại sao Quỷ Vương Lão Tổ lại biết là ta làm?
Trong lòng Lâm Hi mê hoặc không thôi.
Hắn cũng không biết Quỷ Vương Lão Tổ còn có "Quỷ Nhãn Đại Pháp" là năng lực quỷ dị này, có thể tái hiện những chuyện đã xảy ra.
Duy nhất đáng được ăn mừng là Hoàng triều Thánh Thụ dường như cường đại như trong Đại thế giới Tiên đạo đã nói.
Hơn nữa thành Thang Cốc cách Thần Tiêu Sơn không phải rất xa. Trong lúc Đại thế giới Tiên đạo thống nhất chiêu mộ đệ tử thì căn bản không cho phép tà ma ngoại đạo quấy rối.
Thời gian thoáng cái là qua, rất nhanh đã tới thời gian Đại thế giới Tiên đạo chiêu mộ đệ tử.
Trời còn chưa sáng hẳn, Lâm Hi cũng cảm giác được bên ngoài thành Thang Cốc có rất nhiều võ giả sớm thu thập hành lý, hướng Thần Tiêu Sơn mà đi.
Sắc mặt tất cả mọi người ngưng trọng, giống như trên đầu có đỉnh núi áp xuống vậy.
Lần này khảo hạch thế giới tiên đạo quá trọng yếu. Nếu như bỏ qua rất nhiều người có khả năng vô duyên với tiên đạo.
- Thanh Linh, Triệu Nhân, lần này ta đi một mình, các ngươi ở lại nơi này. Nếu như thông qua khảo hạch, ta sẽ nghĩ biện pháp thông tri với các ngươi. Mặt khác lệnh bài này các ngươi cất kỹ. Tuyệt đối không thể dễ dàng hiển lộ, đặc biệt là không thể cho người tông phái nhìn thấy. Nếu như ta không thể trở về, các ngươi cứ trở về đi, đem lệnh bài này giao cho Đại trưởng lão.
Lâm Hi trầm giọng nói.
Lệnh bài tiên đạo thứ hai tự nhiên là đoạt được từ Dạ Xoa Quỷ Bào. Cái lệnh bài này với Lâm Hi vô dụng, nhưng với Đại trưởng lão có thể hoàn thành giấc mộng của hắn.
- Chưởng môn, yên tâm đi. Ta nhất định sẽ đưa tới trong tay lão tổ tông.
Triệu Nhân cung kính nói.
Thực lực của hắn hèn mọn, thoạt nhìn cũng là người bình thường. Nhưng mà chuyện này chính là điểm Lâm Hi nhìn trúng hắn. Mặc cho ai cũng không nghĩ ra, trên người một người bình thường lại có lệnh bài tiên đạo.
Hơn nữa lệnh bài tiên đạo cũng không phải ai cũng biết rõ diệu dụng của thứ này, cho nên không quá lo lắng.
Triệu Nhân chỉ cần không gặp được những chân rết của các cường giả, vậy thì lệnh bài trở thành thứ vô dụng. Trên thực tế, loại tỷ lệ này quá nhỏ. Hơn nữa Triệu Nhân đối với Đại trưởng lão cực kỳ trung tâm, hoàn toàn có thể tín nhiệm.
- Chưởng môn, bảo trọng!
Lý Thanh Linh trịnh trọng nói.
Lâm Hi cười cười:
- Thanh Linh tỷ, yên tâm đi.
Lâm Hi dứt lời, thân hình của hắn xuyên qua cửa sổ, mấy lần lên xuống đã biến mất vô tung.
.. .
Khu vực sơn mạch Thần Tiêu Sơn là một mảnh hoang vu, đầm lầy dài đằng đẵng.
Nơi này bình thường ngay cả chim cũng không tới, nhưng mà bây giờ có cường giả tụ tập.
Lâm Hi đuổi tới thì chung quanh đầm lầy đã hối hả. Tất cả vương triều, các loại thành trì, tất cả thế lực mạnh đều tụ tập ở đây.
Nhân số nhiều vượt xa tưởng tượng của Lâm Hi. So với lúc trước Lâm Hi dò xét Thần Tiêu Sơn còn nhiều gấp mấy chục lần.
- Thiệt nhiều cao thủ!
Ánh mắt Lâm Hi đảo qua, cảm giác được áp lực cường đại.
Hơn mười ngày trước hắn gặp được cường giả võ đạo chỉ là số ít mà thôi. Hiện tại mới thật sự là lúc Đại thế giới Tiên đạo chiêu mộ đệ tử.
Nơi này cơ hồ hội tụ tất cả tinh anh của tông phái, thế lực tán tu, vương triều. Đại biểu cho lực lượng cao cấp nhất của thế tục.
Trừ chuyện đó ra, hoàng triều, tán tu cũng tham gia vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.