Chương 53
JunWei
24/03/2022
Chương 13 : lão cáo già ranh ma
Vừa mở cửa ra, chỉ thấy lão già áo đỏ đã đứng ngay trước cửa phòng , cản lại đường đi của Tiền Thế Kiệt . lão đang mang theo vẻ mặt giận dữ , kèm theo 1 ánh mắt sắc lạnh nhìn vào Tiền Thế Kiệt . nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra ,lão đã giơ tay chụp lấy cổ áo của Tiền Thế Kiệt nhấc cả người anh ta lên . dùng 1 giọng nói vô cùng phẫn nộ quát : “ thằng nhóc vô lễ , mi dám dùng 1 khẩu khí như thế nói chuyện với giáo hoàng điện hạ ư ?”
Tiền Thế Kiệt không hề sợ hãi, khẽ mỉn cười nói : “ thế nào ? định giết tôi đấy à ? suy nghĩ kỹ chưa ?”
chỉ thấy lão già áo đỏ đưa mắt liếc nhìn giáo hoàng , chỉ cần 1 cái ngật đầu của ổng , lão sẽ lấy mạng của Tiền Thế Kiệt ngay lập tức .
Lão giáo hoàng vẫn im lặng không nói năng gì cả ,dường như đang suy nghĩ điều gì đó , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng do dự : giết hắn ? hay là tha hắn ?
thằng nhóc láo xược này , dù có giết hắn hàng ngàn lần vẫn chưa hết tội ! thế nhưng , nếu như giết hắn thì …… e rằng sẽ ….!
Lão giáo hoàng suy nghĩ hồi lâu , bỗng nhiên nhắm mắt lại, lắc đầu thở dài , từ từ nói : “ không được vô lễ , thả cậu ta ra !”
nghe thấy giáo hoàng nói thế , lão già áo đỏ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ , từ từ buông cổ áo của Tiền Thế Kiệt ra . Tiền Thế Kiệt dùng tay phủi phủi cổ áo của mình , quay lại nhìn vào lão giáo hoàng , mỉn cười nói : “ thế nào , đã có quyết định rồi phải không ?”
lão giáo hoàng đã chỉnh lí lại tâm trạng đầy phẫn nộ của mình , lắc đầu thở dài nói : “ ta chịu thua cậu rồi đấy ! giờ cậu có thể rời khỏi nơi này, đi đâu làm gì tuỳ ý cậu . nhưng ta mong cậu hãy suy nghĩ lại , hy vọng có 1 ngày nào đó cậu sẽ tới đây tìm ta . nói với ta 1 câu rằng : cậu muốn gia nhập vào toà thánh !”
” được thôi , hy vọng sẽ có ngày đó !” Tiền Thế Kiệt mỉn cười nhẹ nhàng nói , nhưng trong lòng lại thầm nghĩ :trừ khi hôm đó tôi bị tẩy não hay bị hoá điên rồi sẽ tới tìm ông .
Nói xong anh ta quay người định đi , bỗng nhiên lão giáo hoàng gọi lại : “ khoan đã !”
Tiền Thế Kiệt giật mình : mẹ kiếp ! chẳng lẽ ổng định đổi ý ?
chỉ thấy lão giáo hoàng từ trong ống tay áo lấy ra 1 miếng kim loại nhỏ , ném về phía Tiền Thế Kiệt . Tiền Thế Kiệt vội giơ tay ra chụp lấy miếng kim loại nhỏ cầm trên tay quan sát . đó là 1 miếng lệnh bài được chạm khắc rất tinh xảo , cũng không biết được làm bằng thứ vật liệu gì , nhưng miếng lệnh bài này khá nặng , cầm rất chắc tay , toàn thân sáng lấp lánh . chính giữa lệnh bài có khắc 1 chữ “ thánh” .
Vừa mở cửa ra, chỉ thấy lão già áo đỏ đã đứng ngay trước cửa phòng , cản lại đường đi của Tiền Thế Kiệt . lão đang mang theo vẻ mặt giận dữ , kèm theo 1 ánh mắt sắc lạnh nhìn vào Tiền Thế Kiệt . nhìn thấy Tiền Thế Kiệt bước ra ,lão đã giơ tay chụp lấy cổ áo của Tiền Thế Kiệt nhấc cả người anh ta lên . dùng 1 giọng nói vô cùng phẫn nộ quát : “ thằng nhóc vô lễ , mi dám dùng 1 khẩu khí như thế nói chuyện với giáo hoàng điện hạ ư ?”
Tiền Thế Kiệt không hề sợ hãi, khẽ mỉn cười nói : “ thế nào ? định giết tôi đấy à ? suy nghĩ kỹ chưa ?”
chỉ thấy lão già áo đỏ đưa mắt liếc nhìn giáo hoàng , chỉ cần 1 cái ngật đầu của ổng , lão sẽ lấy mạng của Tiền Thế Kiệt ngay lập tức .
Lão giáo hoàng vẫn im lặng không nói năng gì cả ,dường như đang suy nghĩ điều gì đó , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng do dự : giết hắn ? hay là tha hắn ?
thằng nhóc láo xược này , dù có giết hắn hàng ngàn lần vẫn chưa hết tội ! thế nhưng , nếu như giết hắn thì …… e rằng sẽ ….!
Lão giáo hoàng suy nghĩ hồi lâu , bỗng nhiên nhắm mắt lại, lắc đầu thở dài , từ từ nói : “ không được vô lễ , thả cậu ta ra !”
nghe thấy giáo hoàng nói thế , lão già áo đỏ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ , từ từ buông cổ áo của Tiền Thế Kiệt ra . Tiền Thế Kiệt dùng tay phủi phủi cổ áo của mình , quay lại nhìn vào lão giáo hoàng , mỉn cười nói : “ thế nào , đã có quyết định rồi phải không ?”
lão giáo hoàng đã chỉnh lí lại tâm trạng đầy phẫn nộ của mình , lắc đầu thở dài nói : “ ta chịu thua cậu rồi đấy ! giờ cậu có thể rời khỏi nơi này, đi đâu làm gì tuỳ ý cậu . nhưng ta mong cậu hãy suy nghĩ lại , hy vọng có 1 ngày nào đó cậu sẽ tới đây tìm ta . nói với ta 1 câu rằng : cậu muốn gia nhập vào toà thánh !”
” được thôi , hy vọng sẽ có ngày đó !” Tiền Thế Kiệt mỉn cười nhẹ nhàng nói , nhưng trong lòng lại thầm nghĩ :trừ khi hôm đó tôi bị tẩy não hay bị hoá điên rồi sẽ tới tìm ông .
Nói xong anh ta quay người định đi , bỗng nhiên lão giáo hoàng gọi lại : “ khoan đã !”
Tiền Thế Kiệt giật mình : mẹ kiếp ! chẳng lẽ ổng định đổi ý ?
chỉ thấy lão giáo hoàng từ trong ống tay áo lấy ra 1 miếng kim loại nhỏ , ném về phía Tiền Thế Kiệt . Tiền Thế Kiệt vội giơ tay ra chụp lấy miếng kim loại nhỏ cầm trên tay quan sát . đó là 1 miếng lệnh bài được chạm khắc rất tinh xảo , cũng không biết được làm bằng thứ vật liệu gì , nhưng miếng lệnh bài này khá nặng , cầm rất chắc tay , toàn thân sáng lấp lánh . chính giữa lệnh bài có khắc 1 chữ “ thánh” .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.