Chương 13
Bảo Bảo
16/10/2016
- Hức hức, em nhớ anh, em nhớ anh. Anh hứa rồi đó, giờ chỉ còn 4 năm nữa thôi-Nó nói trong khi ngủ.
- Dậy đi Nhi- Ai đó lay lay vai nó- Sáng rồi đo nhóc.
-..............- vẫn không có động tĩnh gì.
- Dậyyyyyy- Người đó hét.- Anh cho em 5 giây. 5....4....3...2...
- Em dậy em dậy.- nó luống cuống.- Ớ, Thiên Tỷ, sao anh lại ở đây???? Mà ai cho phép anh vào phòng em?
- Hà bảo anh lên gọi em dậy.
-Mọi hôm vẫn là nõ gọi mà, sao hôm nay tự dưng....
- À, Hà bào là gọi em dậy mệt lắm nên hôm nay nhờ anh lên gọi.- Tỷ cướp lời.
- Hừ, con nhỏ này, ta sẽ cho ngươi một trận.
Cho tới khi xuống nhà........
- Uầy, hình như Thiên Tỷ có độc chiêu gọi Nhi dậy á- Hà xuýt xoa- Mọi hôm em mất 30 phút cơ, thế mà anh ấy lên gọi một cái.... mất có 10 phút à.
- He he, anh mà lại.- Thiên gãi gãi đầu.
- Hành động gì thế kia?- Khải huých vai Nguyên- Thiên vừa mới cười, gãi đầu ngại ngùng kìa bảo bối.
- Lạ lắm à nha.- Nguyên thì thầm.
______ Bảo bảo xin tua thời gian một chút xíu_______________
-" Thiên ca, dạo này anh sao rồi?"- nó nhắn( weibo á)
-" Bỏ rơi anh bao lâu rồi ? Giờ thì quan tâm quá ha?"
-" hì hì, Em xin lỗi, tại mấy hôm nay nhà em có chuyện"
-" Chuyện gì? Nói anh nghe coi?"
-"À, có nhóm nhạc bên Trung qua ở nhờ"
-" Đúng rồi, anh sang Việt Nam rồi á, Em ở đâu?"
-" Hà Nội. Mà anh qua Việt Nam sao không nói em biết?Qua bao lâu rồi???"
-" Được gần hai tháng rồi"
-"CÁI GÌ? Sao không nói em biết?"
-" Ừ thì.... Anh quên, anh cũng đang ở Hà Nội, gặp nhau ở công viên nước nhá."
-"Ok"
Thế là Thiên ca cùng Tiểu Nhi( là 2 người đó á) phi một mạch xuống nhà, bỏ qua câu hỏi của 2 cặp đang tềnh tứ với nhau mà đi.
___Tại công viên___
- Sao lâu vậy ta?- Nó sốt ruột nhìn đồng.
- Cái con bé này, đã bảo là tới chỗ cái cây đo rồi mà, sao lâu thế nhở?- Ai đó ngồi đằng sau cái cây.
- Hay là mình gọi điện ta?- Nó nói rồi lôi cái điện thoại cũ rĩch ra( là Thiên mua tặng nó đợt nó về Việt)- Alô? Anh đang ở đâu đấy?
- Anh đang ở đó nè, sao anh không thấy em?- Tiếng của ai đó vọng ra.- Em đi vòng quanh cái cây thử coi.
Nghe xong, nó lập tức đi vòng quanh( Tỷ cũng vậy a~) Người ngoài nhìn vào cứ tưởng bọn nó đang chơi trò " mèo đuổi chuột" Con mèo cứ chạy quanh mãi chả thấy đâu lập tức dừng lại làm cho người nào đó đâm sầm vào mình.
- Em có thấy......... Á.
- Em không sao chứ? Ơ, Thiên Nhi, sao em lại ở đây?
- Cái đó phải để em hỏi mới đúng.- Nó gắt rồi vớ lấy cái điện thoại- Alô, Anh còn đó không?
- C...Cái điện thoại đó.- Tỷ giật mình khi nhìn thấy cái điện thoại đó- Là em sao?
- Hả?( nó có hiểu mô tê chi đâu) Anh nói cái này hả? Nó là quà kỉ niệm của em.
- Trời ơi, Nhi ngốc à, là anh đây, Thiên ca đây.
- Thiên ca?- nó sốc- Anh đùa em à???
- Không hề.
- Bây giờ anh là người nổi tiếng rồi ha?- Giộng nó nhẹ nhàng hẳn.
- Tất nhiên. Anh đã nói là anh làm được.
- Mà khoan đã, anh nói là 10 năm nữa ta mới gặp lại cơ mà?Mới có 6 năm thôi mà đã gặp lại rồi.
( Ôi móe ơi, gặp càng sớm càng tốt chứ sao? Nhi ơi là Nhi, chị có thật là fan không á, người gì đâu mà ngỗ dễ sợ)
- Thì anh hủy lời hẹn đó, sửa lại là 6 năm.
- eo ơi, Thiên ca k giữ lời hứa kìa- nó trêu Tỷ rồi cười một cách vui vẻ.
- Ô hay, anh đã sửa lại rồi, 6 năm là 6 năm. Anh hoàn thành lời hứa rồi đó nha.
- Ứ chịu đâu.
- Không chịu cũng phải chịu.
- Hẹn ước kiểu gì vậy hả? Anh nói là 10 năm xong bây giờ lại nói là 6 năm là sao?
- Thôi thôi, anh xin. Anh chỉ đổi mỗi số thôi mà em làm quá dữ vậy?@ @
- Tạm tha cho anh á
( Gớm, hai anh chị gặp nhau kiểu này chắc em chết, vỗn dĩ đc mệnh danh là Băng vĩnh cửu mà giờ thì như con nít í)
- Dậy đi Nhi- Ai đó lay lay vai nó- Sáng rồi đo nhóc.
-..............- vẫn không có động tĩnh gì.
- Dậyyyyyy- Người đó hét.- Anh cho em 5 giây. 5....4....3...2...
- Em dậy em dậy.- nó luống cuống.- Ớ, Thiên Tỷ, sao anh lại ở đây???? Mà ai cho phép anh vào phòng em?
- Hà bảo anh lên gọi em dậy.
-Mọi hôm vẫn là nõ gọi mà, sao hôm nay tự dưng....
- À, Hà bào là gọi em dậy mệt lắm nên hôm nay nhờ anh lên gọi.- Tỷ cướp lời.
- Hừ, con nhỏ này, ta sẽ cho ngươi một trận.
Cho tới khi xuống nhà........
- Uầy, hình như Thiên Tỷ có độc chiêu gọi Nhi dậy á- Hà xuýt xoa- Mọi hôm em mất 30 phút cơ, thế mà anh ấy lên gọi một cái.... mất có 10 phút à.
- He he, anh mà lại.- Thiên gãi gãi đầu.
- Hành động gì thế kia?- Khải huých vai Nguyên- Thiên vừa mới cười, gãi đầu ngại ngùng kìa bảo bối.
- Lạ lắm à nha.- Nguyên thì thầm.
______ Bảo bảo xin tua thời gian một chút xíu_______________
-" Thiên ca, dạo này anh sao rồi?"- nó nhắn( weibo á)
-" Bỏ rơi anh bao lâu rồi ? Giờ thì quan tâm quá ha?"
-" hì hì, Em xin lỗi, tại mấy hôm nay nhà em có chuyện"
-" Chuyện gì? Nói anh nghe coi?"
-"À, có nhóm nhạc bên Trung qua ở nhờ"
-" Đúng rồi, anh sang Việt Nam rồi á, Em ở đâu?"
-" Hà Nội. Mà anh qua Việt Nam sao không nói em biết?Qua bao lâu rồi???"
-" Được gần hai tháng rồi"
-"CÁI GÌ? Sao không nói em biết?"
-" Ừ thì.... Anh quên, anh cũng đang ở Hà Nội, gặp nhau ở công viên nước nhá."
-"Ok"
Thế là Thiên ca cùng Tiểu Nhi( là 2 người đó á) phi một mạch xuống nhà, bỏ qua câu hỏi của 2 cặp đang tềnh tứ với nhau mà đi.
___Tại công viên___
- Sao lâu vậy ta?- Nó sốt ruột nhìn đồng.
- Cái con bé này, đã bảo là tới chỗ cái cây đo rồi mà, sao lâu thế nhở?- Ai đó ngồi đằng sau cái cây.
- Hay là mình gọi điện ta?- Nó nói rồi lôi cái điện thoại cũ rĩch ra( là Thiên mua tặng nó đợt nó về Việt)- Alô? Anh đang ở đâu đấy?
- Anh đang ở đó nè, sao anh không thấy em?- Tiếng của ai đó vọng ra.- Em đi vòng quanh cái cây thử coi.
Nghe xong, nó lập tức đi vòng quanh( Tỷ cũng vậy a~) Người ngoài nhìn vào cứ tưởng bọn nó đang chơi trò " mèo đuổi chuột" Con mèo cứ chạy quanh mãi chả thấy đâu lập tức dừng lại làm cho người nào đó đâm sầm vào mình.
- Em có thấy......... Á.
- Em không sao chứ? Ơ, Thiên Nhi, sao em lại ở đây?
- Cái đó phải để em hỏi mới đúng.- Nó gắt rồi vớ lấy cái điện thoại- Alô, Anh còn đó không?
- C...Cái điện thoại đó.- Tỷ giật mình khi nhìn thấy cái điện thoại đó- Là em sao?
- Hả?( nó có hiểu mô tê chi đâu) Anh nói cái này hả? Nó là quà kỉ niệm của em.
- Trời ơi, Nhi ngốc à, là anh đây, Thiên ca đây.
- Thiên ca?- nó sốc- Anh đùa em à???
- Không hề.
- Bây giờ anh là người nổi tiếng rồi ha?- Giộng nó nhẹ nhàng hẳn.
- Tất nhiên. Anh đã nói là anh làm được.
- Mà khoan đã, anh nói là 10 năm nữa ta mới gặp lại cơ mà?Mới có 6 năm thôi mà đã gặp lại rồi.
( Ôi móe ơi, gặp càng sớm càng tốt chứ sao? Nhi ơi là Nhi, chị có thật là fan không á, người gì đâu mà ngỗ dễ sợ)
- Thì anh hủy lời hẹn đó, sửa lại là 6 năm.
- eo ơi, Thiên ca k giữ lời hứa kìa- nó trêu Tỷ rồi cười một cách vui vẻ.
- Ô hay, anh đã sửa lại rồi, 6 năm là 6 năm. Anh hoàn thành lời hứa rồi đó nha.
- Ứ chịu đâu.
- Không chịu cũng phải chịu.
- Hẹn ước kiểu gì vậy hả? Anh nói là 10 năm xong bây giờ lại nói là 6 năm là sao?
- Thôi thôi, anh xin. Anh chỉ đổi mỗi số thôi mà em làm quá dữ vậy?@ @
- Tạm tha cho anh á
( Gớm, hai anh chị gặp nhau kiểu này chắc em chết, vỗn dĩ đc mệnh danh là Băng vĩnh cửu mà giờ thì như con nít í)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.