Chương 29: Ngoại Truyện
Bảo Bảo
10/12/2016
- Thiên Thiên ~~~~- Minh ca nhìn Thiên với một ánh mắt cực kì "hiền lành"
- Sẩm mớ?
- Em..... có thích Nhi k?
- Hả?- " Sao mình lại rơi vào cái tình huống này? "- Em á hả?
" ÔI mình đang xưng em với một con nhóc kém mình 2 tuổi." Đầu Thiên quay cuồng.... Tui điên rồi...
-Thì cũng có cảm nắng chút đấy.- Thiên thật thà. Thực sự thì ngay từ lúc gặp nó, anh đã cảm thấy thật yên bình. Anh thấy nó là 1 con fan đặc biệt. không giống một TDT 1 chút nào, nếu là 1 fan bình thuờng, chắc chắn sẽ la lên, đòi chụp ảnh với anh, muốn anh kí tên,..v..v... Còn nó, để yên cho anh muốn làm gì thì làm, để anh có một khoảng thời gian thật bình yên, không bị quấy rầy( Viết theo cảm xúc....k có ý nói TDT hay làm phiền TF đâu nha)
- Nói thật thêm chútnữađi~- Thiên Minh nằm xuống.- Anh thấy chú nói gì đó sai sai. Cảm nắng cái gì? fall in love luôn rồi í chứ.
- Ăn nói bậy bạ....ĐI ngủ.- K nhịn nổi con bé tự xưng là anh vs mình, Thiên Thiên trùm chăn lên đầu.- Ngủ Ngon.
- Ê
-Gì?
-Cho anh xem cơ bắp cậu chút đi. Tò mò quá!
- Điên à? Như kiểu chưa nhìn thấy bao giờ ý!
- Đúng rồi....anh sống với lũ con gái bao năm qua....có thấy ai cơ như chú đâu.
- MÁ ƠI CỨU CON!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Im nào...chỉ hé chút xíu thôi....đi mà Thiên Thiên...- Ôi cái mặt cute dễ thuơng của nó nhiều khi cũng có tác dụng nhỉ..
Thiên chỉ hé cho coi đúng 3s rồi lên giuờng ngủ.
- Cho anh ôm chú tý nhá! Anh k muốn ngủ, ôm chú chắc sẽ thức đk.
- Hả?
- Nguời chú có mùi bạc hà... mùi mà con Nhi bị dị ứng.
1....2.....3.....
- Ái!Sao đạp anh xuống giừơng vậy?
- Nhi mà bị dị ứng thì anh chết với em!!!!!!!
Hây....Thiên Thiên nhà mình mắc lừa ông Minh rồi............
-Thế mà nói cảm nắng....Yeu từ cái nhìn đầu rồi em zai ơi....
Ngắn thế này thôi nhưng lai dai còn n' ngoại truyện lắm......
Thôi nào.... Vụ Thiên Minh ngó múi Thiên tạm thời dừng lại.... Giờ ta cùng quay ra xử lí hai nhóc cưng cưng của Nhi- Tỷ nào
~~~~~~
- Dịch Hách Thảo! Chị đứng lại!- Một cậu nhóc tì đứng giữa đồng cỏ hét ầm lên( là nhóc tì sao?)
- Lêu lêu! chị đi chơi đây....- Cô chị chạy trước, quay lại trêu nhóc em.....- Ở đó chơi một mình đi1
- Trạng thái: Các cô TDT ơi!!!!!!! Hách Thảo! Chị í trêu Tiểu Phong này- Nó lại hét với theo!
Một con bé mặt mũi đen xì chạy quay lại, hậm hực. Thằng nhóc Dịch Phong này....giỏi lắm... dám làm vậy với chị....không tha được....phải phạt.
- Có thế chớ! Đi tìm ba đi!- Cậu nhóc tít mắt cười, thích thú lôi bà chị sinh đôi đi. Chạy tới khu biện thự gần đó. - Chắc ba đang tập với song đại Vương.
Dạ vâng đúng vậy ạ. hai cô cậu này mới 8 tuổi thôi..... song Thiên nhà ta đã ngoài ba chục rồi =)))). Lời ước 10 năm vơi TDT đã thực hiện, giờ họ trở thành nhạc sĩ, ca sĩ solo. tất thảy đều nổi tiếng. Còn Dịch ca, anh về công ti làm việc với cô vợ đanh đá( Thiên Nhi) Vừa mới về công ti vợ làm việc, anh bị nó cho làm thư kí ( Yun: tui tưởng con gái mới là thư kí chớ!!!!?) công việc của anh là theo đuôi nó 24/24. Lúc đầu được bám vợ thì vui lắm chứ....nhưng chỉ sau 1 tuần anh nản. Còn nó cứ bình thường làm việc....bắt nạt anh hả trời.... Nhưng lí do... nó muốn anh theo nó để bắt nhịp với công việc bởi nó hết sức mệt mỏi.
- Á! Hách Thảo!- 1 trong hai song Vương là Vương Nguyên- Trôi Nhi nhà chúng ta chạy tới ôm lấy rồi cứ cái má phúng phính kia mà bẹo khiên con bé phải cấu một cái vào hông( tay dài dữ) - Á! Đau chú chứ! Không chơi với Tiểu Anh nữa.!
- Tiểu Anh? Tiểu Anh đâu rồi ạ.- Cái con người hỏi tung tích tiểu Anh không phải là Hách Thảo mà là Tiểu Phong.
- Em ở đây!- Cô búp bê di động từ trong bếp chạy ra. Đó chính là Vương Mỹ Anh7 tuổi- Thành quả của Nguyên và Hà....=_=. Bà mẹ đanh đá bao nhiều thì... cô con gái lại hiền lành và ngoan ngoãn đến đó. Lôi theo một anh lớn.
- A! Mẫn ca!- Hách Thảo reo lên, chạy tới bên Mẫn - Vương Bảo Mẫn- Con rể mẹ Nhi=))))
- Hách Thảo! Bông tuyết trắng hả? Chả đen thêm chút nào nhỉ?- Ông con có làn da hơi ( hơi thôi nhá) rám nắng khiên Cải hơi giạt mình. Anh luôn để nó trong nhà, thật sự không có cho ra ngoài nắng( một là sợ bị cảm nắng, hai là sợ ra ngoài fan phát hiện ạ). Đấy là Tại Mẫn Mẫn cứ canh trời nắng là tót lên mái nhà để phơi thân....và rất chắm tập thể hình nhé! Mới 12 tuổi mà múi không kém bố Dịch nhá.
Cả bốn đứa đều thương nhau nhắm nhắm. Thế nên mỗi lần bị mẹ rượt, Mỹ Anh và Hách Thảo lại chiu qua trốn sau lưng hai mỹ nam khiến hai mẹ hễ nhìn thấy mặt con rể là thương, chẳng đuổi nữa.
~~~~THE END~~~~~
Con giới thiệu luôn! Con ra fic mới!
[Tôi và tình yêu riêng mình] Ước mơ của một cô gái vô danh.....
Mong các mem ủng hộ và con sẽ ra fic đều thứ 7 cn hằng tuần
- Sẩm mớ?
- Em..... có thích Nhi k?
- Hả?- " Sao mình lại rơi vào cái tình huống này? "- Em á hả?
" ÔI mình đang xưng em với một con nhóc kém mình 2 tuổi." Đầu Thiên quay cuồng.... Tui điên rồi...
-Thì cũng có cảm nắng chút đấy.- Thiên thật thà. Thực sự thì ngay từ lúc gặp nó, anh đã cảm thấy thật yên bình. Anh thấy nó là 1 con fan đặc biệt. không giống một TDT 1 chút nào, nếu là 1 fan bình thuờng, chắc chắn sẽ la lên, đòi chụp ảnh với anh, muốn anh kí tên,..v..v... Còn nó, để yên cho anh muốn làm gì thì làm, để anh có một khoảng thời gian thật bình yên, không bị quấy rầy( Viết theo cảm xúc....k có ý nói TDT hay làm phiền TF đâu nha)
- Nói thật thêm chútnữađi~- Thiên Minh nằm xuống.- Anh thấy chú nói gì đó sai sai. Cảm nắng cái gì? fall in love luôn rồi í chứ.
- Ăn nói bậy bạ....ĐI ngủ.- K nhịn nổi con bé tự xưng là anh vs mình, Thiên Thiên trùm chăn lên đầu.- Ngủ Ngon.
- Ê
-Gì?
-Cho anh xem cơ bắp cậu chút đi. Tò mò quá!
- Điên à? Như kiểu chưa nhìn thấy bao giờ ý!
- Đúng rồi....anh sống với lũ con gái bao năm qua....có thấy ai cơ như chú đâu.
- MÁ ƠI CỨU CON!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Im nào...chỉ hé chút xíu thôi....đi mà Thiên Thiên...- Ôi cái mặt cute dễ thuơng của nó nhiều khi cũng có tác dụng nhỉ..
Thiên chỉ hé cho coi đúng 3s rồi lên giuờng ngủ.
- Cho anh ôm chú tý nhá! Anh k muốn ngủ, ôm chú chắc sẽ thức đk.
- Hả?
- Nguời chú có mùi bạc hà... mùi mà con Nhi bị dị ứng.
1....2.....3.....
- Ái!Sao đạp anh xuống giừơng vậy?
- Nhi mà bị dị ứng thì anh chết với em!!!!!!!
Hây....Thiên Thiên nhà mình mắc lừa ông Minh rồi............
-Thế mà nói cảm nắng....Yeu từ cái nhìn đầu rồi em zai ơi....
Ngắn thế này thôi nhưng lai dai còn n' ngoại truyện lắm......
Thôi nào.... Vụ Thiên Minh ngó múi Thiên tạm thời dừng lại.... Giờ ta cùng quay ra xử lí hai nhóc cưng cưng của Nhi- Tỷ nào
~~~~~~
- Dịch Hách Thảo! Chị đứng lại!- Một cậu nhóc tì đứng giữa đồng cỏ hét ầm lên( là nhóc tì sao?)
- Lêu lêu! chị đi chơi đây....- Cô chị chạy trước, quay lại trêu nhóc em.....- Ở đó chơi một mình đi1
- Trạng thái: Các cô TDT ơi!!!!!!! Hách Thảo! Chị í trêu Tiểu Phong này- Nó lại hét với theo!
Một con bé mặt mũi đen xì chạy quay lại, hậm hực. Thằng nhóc Dịch Phong này....giỏi lắm... dám làm vậy với chị....không tha được....phải phạt.
- Có thế chớ! Đi tìm ba đi!- Cậu nhóc tít mắt cười, thích thú lôi bà chị sinh đôi đi. Chạy tới khu biện thự gần đó. - Chắc ba đang tập với song đại Vương.
Dạ vâng đúng vậy ạ. hai cô cậu này mới 8 tuổi thôi..... song Thiên nhà ta đã ngoài ba chục rồi =)))). Lời ước 10 năm vơi TDT đã thực hiện, giờ họ trở thành nhạc sĩ, ca sĩ solo. tất thảy đều nổi tiếng. Còn Dịch ca, anh về công ti làm việc với cô vợ đanh đá( Thiên Nhi) Vừa mới về công ti vợ làm việc, anh bị nó cho làm thư kí ( Yun: tui tưởng con gái mới là thư kí chớ!!!!?) công việc của anh là theo đuôi nó 24/24. Lúc đầu được bám vợ thì vui lắm chứ....nhưng chỉ sau 1 tuần anh nản. Còn nó cứ bình thường làm việc....bắt nạt anh hả trời.... Nhưng lí do... nó muốn anh theo nó để bắt nhịp với công việc bởi nó hết sức mệt mỏi.
- Á! Hách Thảo!- 1 trong hai song Vương là Vương Nguyên- Trôi Nhi nhà chúng ta chạy tới ôm lấy rồi cứ cái má phúng phính kia mà bẹo khiên con bé phải cấu một cái vào hông( tay dài dữ) - Á! Đau chú chứ! Không chơi với Tiểu Anh nữa.!
- Tiểu Anh? Tiểu Anh đâu rồi ạ.- Cái con người hỏi tung tích tiểu Anh không phải là Hách Thảo mà là Tiểu Phong.
- Em ở đây!- Cô búp bê di động từ trong bếp chạy ra. Đó chính là Vương Mỹ Anh7 tuổi- Thành quả của Nguyên và Hà....=_=. Bà mẹ đanh đá bao nhiều thì... cô con gái lại hiền lành và ngoan ngoãn đến đó. Lôi theo một anh lớn.
- A! Mẫn ca!- Hách Thảo reo lên, chạy tới bên Mẫn - Vương Bảo Mẫn- Con rể mẹ Nhi=))))
- Hách Thảo! Bông tuyết trắng hả? Chả đen thêm chút nào nhỉ?- Ông con có làn da hơi ( hơi thôi nhá) rám nắng khiên Cải hơi giạt mình. Anh luôn để nó trong nhà, thật sự không có cho ra ngoài nắng( một là sợ bị cảm nắng, hai là sợ ra ngoài fan phát hiện ạ). Đấy là Tại Mẫn Mẫn cứ canh trời nắng là tót lên mái nhà để phơi thân....và rất chắm tập thể hình nhé! Mới 12 tuổi mà múi không kém bố Dịch nhá.
Cả bốn đứa đều thương nhau nhắm nhắm. Thế nên mỗi lần bị mẹ rượt, Mỹ Anh và Hách Thảo lại chiu qua trốn sau lưng hai mỹ nam khiến hai mẹ hễ nhìn thấy mặt con rể là thương, chẳng đuổi nữa.
~~~~THE END~~~~~
Con giới thiệu luôn! Con ra fic mới!
[Tôi và tình yêu riêng mình] Ước mơ của một cô gái vô danh.....
Mong các mem ủng hộ và con sẽ ra fic đều thứ 7 cn hằng tuần
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.