Chương 7: Chương 6.2
Siêu nhân lười
09/05/2016
Nói xong,một toán thô sử ùa và dọn dẹp và kéo những người không thể dứng
dậy ra ngoài,riêng Bân Bân thì được hai nô lệ xách đi sang một căn phòng khác.
Căn phòng này cực kỳ rộng lơn được chia làm hai bởi một hồ sen nhân tạo.Bị thả một cách hững hờ khiến Bân Bân ngã nhào,run rẩy chống người nhìn về phía bên kia hồ.Ngồi trên chiếc ghế trên cao là một mỹ nam lạnh lẽo,mặc áo màu đen đơn giản thêu bạch tuyến hoa văn.Phía sau hai bên là Hồng nương và bà lão vừa rồi.
"Thật thảm hại.Là người người nói đó sao?
"Dạ."
Hồng nương cũng có thể nói nhún nhường như vậy sao?Chơtrj cảm giác trên mặt nhói một cái.Rùng minh,cô có cảm giác chẳng lành.
" Quả nhiên là Mị tộc.Có điều .. tư chất quá tệ hại.Cốt bà."
"Nô đã biết ạ."
Mỹ nam phất tay một cái,Bân Bân lập tức rơi vào hồ sen.Nước trong hồ lạnh kinh khủng,cơn rung càng lợi hại hơn nhưng bắt buộc cô phải chống tay nếu không muốn chết chìm trong nước 50 phân.Ngẩng đầu lên nhìn một lần nữa,cô bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của mỹ nam.Đột ngột anh ta xuất hiện trước mặt cô,đứng trên lá sen giả,cúi người dùng tẩu thuốc nâng cằm cô lên,ánh sáng trong mắt anh ta khiến linh hồn cô đau đớn vô cùng.
Từ khi xuyên không đến nay cô cảm thấy mình thật may còn chưa chết nhưng dám cá thêm một thương tổn nào nữa cô chắc chắn chầu trời.Làm gì có ai linh hồn còn chưa hòa hợp thể xác đã bị tổn thương,còn chưa kể cái thân xác này cũng vừa trải qua lăng trì kinh khủng nữa.
"Thú vị! Cốt bà hoãn lại đã.Trước cứ dưỡng thương cho con nhóc này.Đợi lệnh của ta."
" Dạ."
Một nụ cười lạnh gáy tặng cho Bân Bân.
" Đừng có 'chết' trước khi ta khám phá ra."
Rồi Bân Bân lại chìm vào giấc ngủ sâu.
Căn phòng này cực kỳ rộng lơn được chia làm hai bởi một hồ sen nhân tạo.Bị thả một cách hững hờ khiến Bân Bân ngã nhào,run rẩy chống người nhìn về phía bên kia hồ.Ngồi trên chiếc ghế trên cao là một mỹ nam lạnh lẽo,mặc áo màu đen đơn giản thêu bạch tuyến hoa văn.Phía sau hai bên là Hồng nương và bà lão vừa rồi.
"Thật thảm hại.Là người người nói đó sao?
"Dạ."
Hồng nương cũng có thể nói nhún nhường như vậy sao?Chơtrj cảm giác trên mặt nhói một cái.Rùng minh,cô có cảm giác chẳng lành.
" Quả nhiên là Mị tộc.Có điều .. tư chất quá tệ hại.Cốt bà."
"Nô đã biết ạ."
Mỹ nam phất tay một cái,Bân Bân lập tức rơi vào hồ sen.Nước trong hồ lạnh kinh khủng,cơn rung càng lợi hại hơn nhưng bắt buộc cô phải chống tay nếu không muốn chết chìm trong nước 50 phân.Ngẩng đầu lên nhìn một lần nữa,cô bắt gặp ánh mắt kinh ngạc của mỹ nam.Đột ngột anh ta xuất hiện trước mặt cô,đứng trên lá sen giả,cúi người dùng tẩu thuốc nâng cằm cô lên,ánh sáng trong mắt anh ta khiến linh hồn cô đau đớn vô cùng.
Từ khi xuyên không đến nay cô cảm thấy mình thật may còn chưa chết nhưng dám cá thêm một thương tổn nào nữa cô chắc chắn chầu trời.Làm gì có ai linh hồn còn chưa hòa hợp thể xác đã bị tổn thương,còn chưa kể cái thân xác này cũng vừa trải qua lăng trì kinh khủng nữa.
"Thú vị! Cốt bà hoãn lại đã.Trước cứ dưỡng thương cho con nhóc này.Đợi lệnh của ta."
" Dạ."
Một nụ cười lạnh gáy tặng cho Bân Bân.
" Đừng có 'chết' trước khi ta khám phá ra."
Rồi Bân Bân lại chìm vào giấc ngủ sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.