Thần Và Thần

Chương 2: Thanh lâu

Siêu nhân lười

14/03/2016

Chợt cô nghe thấy tiếng huyên náo,mấy tiếng giống mấy cảnh quay thanh lâu trong phim cổ trang quá.Hé một con mắt ra nhìn,wow,Bân Bân thật sự choáng ngợp trước cảnh sắc ở đây,kiến trúc,con người tạo nên một cảnh sắc đẹp khó tả.Khu phố sáng trưng bởi đèn lồng,người người tấp nập ra vào nhộn nhịp,nhưng rất dễ nhận ra người ở đây chia làm hai loại.Một là khách,sang,quý,khí,hai là kỹ,mỹ,dung,miểu.Kiến trúc hoành tráng,lai giữa trung quốc và nhật bản cổ đại,đèn lồng,trang trí lại đậm phong cách mỹ miều của Hàn Quốc.Ngẫu nhiên cũng có vài người bay qua lại,nhưng đều được đối xử khác hẳn,giống như khách VIP vậy.

"Hừ!Thế nào sợ?"

Nguy,cô thế ào lại quên tên ác bá này vậy,cái mạng nhỏ của cô đang nằm trong tay hắn.Rùng mình,hắn không thèm để ý tới cô nữa mà mang cô bay vào thanh lâu lớn nhất.Bay vào trong giếng trời cực lớn trong nhà,hắn bay lên tầng cao nhất,vào cánh cửa màu xám.Căn phòng này nhỏ nhất trong mấy căn phòng khác ở tầng này nhưng nội thất lại vô cùng xa hoa tinh tế.Một phụ nhân hiền từ đứng dậy từ tiến tới chào hỏi hắn.

"Đạo gia an khang."

"Ừm.Xem giá bao nhiêu."

Nói đoạn,Bân Bân thấy mình giống như mình bị cái gì đó đẩy vào lưng,cô ngã trượt dài trên thảm dày đến chân phụ nhân.Bà ta cầm cằm nâng lên quan sát,ánh mắt chợt lóe qua một tia kinh ngạc,rất nhanh,cũng may là cô quan sát kỹ nên mới biết.Phụ nhân này biết cô?Hay chính xác là phụ nhân này biết thân phận của thân thể này?

"Bảo bối đấy đạo gia,thế này nhé 20 hạ phẩm tinh hạch,vốn nhiều hơn nhưng thân phận của cô ta rắc rối đấy."

"Được."



Rồi có một tiểu cô nương khuôn mặt xinh xắn,mặc váy phấn hồng kiểu của Ấn Độ,trên trán có một vết bỏng hình chữ bên góc trái,khuôn mặt của tiểu cô nương này không có biểu cảm,bê ra một cái khay đựng một cái túi tiền đến đưa cho tên ác bá.Hắn nhận tiền rồi đi luôn,trước khi đi ánh mắt đó,không giống như là thù hận mà là khó hiểu,tò mò,thú vị.Hắn nhận ra được ra cái gì bất thường sao?

"Cung tiễn đạo gia."

Khi ác bá đi rồi,tiểu cô nương quay vào trong bê ra một cái khay khác đi ra,là một cái ấn vuông đồng xanh,phụ nhân tiến tới cầm lấy cái ấn rồi tiến tới về phía cô.Nỗi sợ căng tràn trong lòng khiến cô muốn bỏ chạy nhưng cô biết nếu lúc này cô chạy trốn chỉ tổn ăn thêm đau khỏ mà thôi.Có lẽ hài lòng trước vẻ ngoan ngoãn của cô,phụ nhân này mở miệng,chất giọng hiền từ bay đến tai cô.

"Sẽ nhanh thôi.Dù trước đây cô có thân phận như thế nào thì khi vào đây mọi thứ sẽ thay đổi.Cô phải vứt bỏ nó đi,nếu cô ngoan ngoãn ta hứa sẽ để cô sống thoải mái.Còn nếu không ... "

Cô gật gật đầu ra vẻ đã hiểu,sao lại có thể không hiểu,cô là một người có bản năng sống tốt dù ở trong hoàn cảnh nào,sao mấy cái quy tắc này lại không hiểu cơ chứ.Phụ nhân mỉm cười,lạnh giá,bà ta vạch áo bên trái của cô,ấn chiếc ấn xuống.

"Tên của cô bây giờ là Trục Nguyệt,danh kỹ cao cấp.Ta là Hồng nương."

Cơn đau rát ập tới,cô cảm thấy mình giống như ở trong vại lửa,rất nhanh cô mất đi ý thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Và Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook