Chương 428: Ý chí chiến đạo
Trương Mục Chi
27/09/2018
Sau khi Quỷ Thương rời đi một đoạn thời gian ngắn, Giang Thần từ bên trong mảnh vỡ không gian đi ra ngoài.
Ở bên trong quả thực rất nguy hiểm, chỉ cần hiểu rõ quy luật, không đi đụng vào nó thì sẽ không sao.
Lúc trở lại bãi cát, sau khi xác định Quỷ Thương không ở đó, hắn bắt đầu chữa thương.
Thương thế rất nghiêm trọng, thế nhưng đối với Giang Thần mà nói, vấn đề không lớn.
Thời gian nửa ngày hắn lại trở nên sinh long hoạt hổ như cũ.
Chỉ là tâm tình của hắn không cao, nhìn dấu vết chiến đấu trên bờ cát, hắn rơi vào trong suy nghĩ.
Trước khi chính thức giao thủ với Quỷ Thương, không chỉ có cảnh giới đạt đến tầng sáu mà hắn còn hấp thu không ít lực lượng thần long.
Theo lý mà nói, không nên bị thua thảm như vậy mới đúng.
Có điều nguyên nhân Quỷ Thương cũng đã nói rồi, là hắn không có đạt đến một loại cảnh giới thuộc về năm mươi người đứng đầu Thăng Long bảng hạng nhất.
Cụ thể là chỉ cái gì, hắn còn phải tự mình đi thăm dò.
Trình độ võ học của Giang Thần có thể xếp vào ba người đứng đầu trên Thăng Long bảng.
Mà lực lượng của bản thân hắn cũng vượt xa Thông thiên cảnh cùng cảnh giới, còn có thần lực, Long lực, phượng lực gia trì nữa.
- Những thứ này gộp lại, sức chiến đấu của bản thân ta có thể dẫn trước người thứ hai trên Chiến Lực bảng mấy chục lần.
- Nhưng lỗ thủng thống kê của Chiến Lực bảng chính là người bị thiếu hụt như ta hiện tại.
Dùng sự thông minh của Giang Thần, muốn nghĩ thông suốt những vấn đề này không khó, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
- Nếu như so sánh võ học là đại pháo, vậy sức mạnh của bản thân chính là đạn pháo.
- Nhưng hiện tại ổ đại pháo như ta không có cách nào phát huy ra được uy lực lớn nhất của đạn pháo, bởi vì nòng pháo quá nhỏ.
Võ học hơn người không nói, thế nhưng Giang Thần thân mang đủ loại lực lượng, cũng là thứ mà trong các Thông thiên cảnh ít có.
Giang Thần đi vào trong nước biển, mắt nhìn về phía trước, Xích Tiêu kiếm vung lên, ánh kiếm mang theo độ cong nhấc lên sóng lớn mấy trăm thước ở trên mặt biển.
Đây là một kiếm toàn lực mà hắn kích phát ra.
Giang Thần cắm kiếm ở trên mặt đất, hai tay nắm lại, nhảy lên rồi đập ra một quyền.
Quyền ấn đánh vào trong nước biển, lực lượng hùng hồn ở đáy biển điên cuồng khuếch tán, tạo ra một cột nước cao tới ngàn thước.
Đây cũng là một đòn toàn lực của Giang Thần, lấy lực lượng thần long làm chủ, phong lôi là phụ, giấu diếm thần lực.
Phản ứng không giống nhau đã nghiệm chứng suy đoán của Giang Thần.
- Kiếm, ba tấc phong mang, đặc điểm của lực lượng thần long là mạnh mẽ, ta rót vào bên trong kiếm, ít nhất có chín phần mười không phát huy ra được tác dụng.
- Thần lực thì lại không gì là không làm được, thế nhưng từ khi Cửu Tiêu Thần mạch khôi phục cho tới nay, ta chưa từng tăng thần lực lên chút nào.
Giang Thần biết không thể đặt tất cả lực lượng vào bên trong kiếm, cần phải suy tính cho kỹ.
Cho dù vậy sẽ làm cho lực lượng kiếm đạo mất đi một phần mười lực lượng thần long, thế nhưng chỉ cần lợi dụng thoả đáng, lực lượng thần long cũng sẽ phát huy ra được kỳ hiệu.
Lại nói tới lực lượng kiếm đạo, chỉ có tăng lên từ bản thân của kiếm mới được, không thể rót vào tất cả lực lượng thượng vàng hạ.
Có điều, coi như là không có lực lượng thần long, trình độ võ học vẫn không có cách nào phát huy ra được toàn bộ công lực.
Phải biết rằng hiện tại là người đạt tới Bất hủ kiếm đạo đại thành, trong Thăng Long bảng rất khó tìm được người thứ hai.
Không nói tới Quỷ Thương, cứ lấy Hàn Ty Minh ra so sánh là được.
Võ học và cảnh giới cách biệt không có mấy, dựa theo Quỷ Thương từng nói, hắn cũng không phải là đối thủ.
- Nhất định sẽ tồn tại phương thức mở rộng phát huy của võ học bản thân, làm cho công lực tăng lên, thế nhưng đây là cái gì chứ?
Giang Thần rất muốn đi tìm Hàn Ty Minh, lẽ ra có thể có được đáp án.
- Thanh Ma.
Giang Thần cũng có thể xác định được đáp án mà mình nghĩ tới, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian để chứng minh xem nó như thế nào, vì vậy hắn mới gọi Thanh Ma trong bát bộ chúng tỉnh lại.
- Có kẻ địch sao?
Thanh Ma nghỉ ngơi một lần thì lại phải ra ngoài chiến đấu kịch liệt một lần, vì vậy hắn còn tưởng rằng lại có cường địch.
Sau khi hiểu rõ nỗi khổ của Giang Thần, hắn nói:
- Dùng thiên phú của ngươi, không tới hai ngày nữa là có thể nghĩ ra được.
- Bí tàng chỉ mở ra một tháng, hai ngày này rất quý giá.
Giang Thần nói.
- Vậy cũng tốt, đơn giản mà nói, chính là võ học và sức mạnh bản thân của ngươi đi theo hướng ngược nhau.
Thanh Ma là đã từng Đại tôn giả, đối với những chuyện này hắn hiểu rất rõ. Cũng như trình độ của Giang Thần ở trận pháp và linh đan vậy.
Ở dưới sự giảng giải của hắn, Giang Thần đã hiểu rõ đây là chuyện gì.
Trình độ võ học có thể làm cho người ta sử dụng tốt nhất công lực của bản thân mà tạo thành uy lực, Giang Thần vẫn lấy thứ này để đánh bại người có cảnh giới cao hơn mình.
Có điều, trước khi tiến vào bí tàng, võ học của hắn đã sắp không gánh chịu được công lực nữa, chứ đừng nói là những ngày qua cảnh giới đã liên tiếp đột phá.
- Tuyệt đại đa số người đều không biết có người lại đau khổ như ngươi, bởi vì trình độ của bọn họ không đạt được tới tầng thứ này.
- Thế nhưng chỉ cần là người đạt đến thì đều là thiên tài số một số hai, nếu tiến thêm một bước nữa thì sẽ đạt tới mức độ siêu phàm nhập thánh.
Thanh Ma nói, sau khi xác định suy nghĩ vừa nãy của Giang Thần, thứ hắn quan tâm nhất chính là làm sao có thể tiến thêm được một bước nữa.
- Bởi vì thứ quấy nhiễu ngươi chỉ biểu hiện ra lúc ngươi chiến đấu, vì vậy mới được gọi là lĩnh vực chiến đạo.
- Lĩnh vực chiến đạo?
- Hừm, ví dụ như Thiên võ ý cảnh là võ học đại đạo và ý cảnh võ học dung hợp lại vậy. Còn lĩnh vực chiến đạo chính là võ học và công lực kết hợp lại với nhau.
- Trước đó ngươi vẫn chỉ thông qua võ học để phát huy ra công lực, công lực thúc giục võ học, nhưng lĩnh vực chiến đạo là hai thứ đồng thời kết hợp với nhau.
Nghe đến đó, Giang Thần đã biết cảnh giới mà Quỷ Thương nói tới chính là chỉ cái này.
- Nhân vật đứng năm mươi vị trí đầu trên Thăng Long bảng hạng nhất, nhất định đều là thiên tài công lực vượt qua phạm vi phát huy của võ học, sau khi bước vào lĩnh vực chiến đạo, thực lực lại được nâng cao một bước.
Trong mắt của Giang Thần hiện ra ánh sáng cực nóng, không thể chờ đợi được nữa mà nhìn về phía Thanh Ma, nói:
- Ta phải làm như thế nào?
- Chiến đấu, không ngừng chiến đấu, đây cũng là nguyên nhân nó được xưng là lĩnh vực chiến đạo.
Thanh Ma nói.
Giang Thần ngẩn ra, giống như bị một chậu nước lạnh tưới xuống, bởi vì nơi này không có kẻ địch nào có thể tìm cả!
- Chiến chừng trăm trận là có thể cảm nhận được lĩnh vực chiến đạo, dùng thiên phú của ngươi, đại khái chỉ chừng bảy mươi, tám mươi trận đã đủ rồi.
Thanh Ma nói tới chỗ này, có chút đần độn vô vị, nói:
- Kỳ thực chỉ cần võ học và sức mạnh của bản thân thiên đi ngược lại thì ai cũng có thể đạt đến ý chí chiến đạo, quan trọng là một trận chiến đấu chất lượng mà thôi. Chỉ cần có một trận quyết chiến sinh tử mà bản thân lại sống sót thì có thể so sánh được với mấy trận luận bàn.
Nghe đến đó, Giang Thần vốn tưởng rằng ý chí chiến đạo rất đơn giản cũng đột nhiên tỉnh ngộ lại.
Yêu cầu nhìn qua rất đơn giản, trên thực tế là thử thách trình độ tổng hợp của một người, phải làm như thế nào mới có thể sống sót để chiến đấu tiếp.
- Vậy thì, đánh đi!
Thân thể của Giang Thần bay lên khỏi mặt đất, lần nữa mang theo mặt nạ, một cái áo choàng dài màu đen được khoác lên trên người, che đi thân thể của hắn.
Không tiến vào lĩnh vực chiến đạo, coi như tăng cảnh giới lên tới tầng tám thì cũng không phải là đối thủ của Quỷ Thương.
...
Trong một quãng thời gian sau đó, người trong bí tàng phát hiện ra trong này xuất hiện một quái nhân mang mặt nạ.
Khi người khác đang điên cuồng tầm bảo, hắn lại chạy chung quanh tìm người để khiêu chiến.
Lúc mới bắt đầu người khác còn tưởng rằng hắn đến là để cướp đoạt, nhưng sau khi nam tử đeo mặt nạ thủ thắng, hắn không cướp không giết, nghênh ngang rời đi, khiến cho người ta không tìm được manh mối.
Nương theo kẻ địch mà hắn đánh bại càng ngày càng mạnh, tiếng tăm của hắn cũng càng lúc càng lớn.
Đặc biệt là một lần kịch liệt đối chiến ròng rã bốn canh giờ cùng người đứng thứ thứ năm mươi bảy trên Thăng Long bảng hạng nhất mà chiến thắng kia.
Mọi người bắt đầu hiếu kỳ xem người này là ai.
Lựa chọn ra tay ở bên trong bí tàng, hiển nhiên là muốn nổi danh, hơn nữa nhìn đối thủ của hắn, dường như hắn muốn xông vào năm mươi vị trí đầu trên Thăng Long bảng!
Nếu như thật sự làm được, Long vực lại sẽ lại xuất hiện một nhân vật nổi tiếng.
Ở bên trong quả thực rất nguy hiểm, chỉ cần hiểu rõ quy luật, không đi đụng vào nó thì sẽ không sao.
Lúc trở lại bãi cát, sau khi xác định Quỷ Thương không ở đó, hắn bắt đầu chữa thương.
Thương thế rất nghiêm trọng, thế nhưng đối với Giang Thần mà nói, vấn đề không lớn.
Thời gian nửa ngày hắn lại trở nên sinh long hoạt hổ như cũ.
Chỉ là tâm tình của hắn không cao, nhìn dấu vết chiến đấu trên bờ cát, hắn rơi vào trong suy nghĩ.
Trước khi chính thức giao thủ với Quỷ Thương, không chỉ có cảnh giới đạt đến tầng sáu mà hắn còn hấp thu không ít lực lượng thần long.
Theo lý mà nói, không nên bị thua thảm như vậy mới đúng.
Có điều nguyên nhân Quỷ Thương cũng đã nói rồi, là hắn không có đạt đến một loại cảnh giới thuộc về năm mươi người đứng đầu Thăng Long bảng hạng nhất.
Cụ thể là chỉ cái gì, hắn còn phải tự mình đi thăm dò.
Trình độ võ học của Giang Thần có thể xếp vào ba người đứng đầu trên Thăng Long bảng.
Mà lực lượng của bản thân hắn cũng vượt xa Thông thiên cảnh cùng cảnh giới, còn có thần lực, Long lực, phượng lực gia trì nữa.
- Những thứ này gộp lại, sức chiến đấu của bản thân ta có thể dẫn trước người thứ hai trên Chiến Lực bảng mấy chục lần.
- Nhưng lỗ thủng thống kê của Chiến Lực bảng chính là người bị thiếu hụt như ta hiện tại.
Dùng sự thông minh của Giang Thần, muốn nghĩ thông suốt những vấn đề này không khó, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
- Nếu như so sánh võ học là đại pháo, vậy sức mạnh của bản thân chính là đạn pháo.
- Nhưng hiện tại ổ đại pháo như ta không có cách nào phát huy ra được uy lực lớn nhất của đạn pháo, bởi vì nòng pháo quá nhỏ.
Võ học hơn người không nói, thế nhưng Giang Thần thân mang đủ loại lực lượng, cũng là thứ mà trong các Thông thiên cảnh ít có.
Giang Thần đi vào trong nước biển, mắt nhìn về phía trước, Xích Tiêu kiếm vung lên, ánh kiếm mang theo độ cong nhấc lên sóng lớn mấy trăm thước ở trên mặt biển.
Đây là một kiếm toàn lực mà hắn kích phát ra.
Giang Thần cắm kiếm ở trên mặt đất, hai tay nắm lại, nhảy lên rồi đập ra một quyền.
Quyền ấn đánh vào trong nước biển, lực lượng hùng hồn ở đáy biển điên cuồng khuếch tán, tạo ra một cột nước cao tới ngàn thước.
Đây cũng là một đòn toàn lực của Giang Thần, lấy lực lượng thần long làm chủ, phong lôi là phụ, giấu diếm thần lực.
Phản ứng không giống nhau đã nghiệm chứng suy đoán của Giang Thần.
- Kiếm, ba tấc phong mang, đặc điểm của lực lượng thần long là mạnh mẽ, ta rót vào bên trong kiếm, ít nhất có chín phần mười không phát huy ra được tác dụng.
- Thần lực thì lại không gì là không làm được, thế nhưng từ khi Cửu Tiêu Thần mạch khôi phục cho tới nay, ta chưa từng tăng thần lực lên chút nào.
Giang Thần biết không thể đặt tất cả lực lượng vào bên trong kiếm, cần phải suy tính cho kỹ.
Cho dù vậy sẽ làm cho lực lượng kiếm đạo mất đi một phần mười lực lượng thần long, thế nhưng chỉ cần lợi dụng thoả đáng, lực lượng thần long cũng sẽ phát huy ra được kỳ hiệu.
Lại nói tới lực lượng kiếm đạo, chỉ có tăng lên từ bản thân của kiếm mới được, không thể rót vào tất cả lực lượng thượng vàng hạ.
Có điều, coi như là không có lực lượng thần long, trình độ võ học vẫn không có cách nào phát huy ra được toàn bộ công lực.
Phải biết rằng hiện tại là người đạt tới Bất hủ kiếm đạo đại thành, trong Thăng Long bảng rất khó tìm được người thứ hai.
Không nói tới Quỷ Thương, cứ lấy Hàn Ty Minh ra so sánh là được.
Võ học và cảnh giới cách biệt không có mấy, dựa theo Quỷ Thương từng nói, hắn cũng không phải là đối thủ.
- Nhất định sẽ tồn tại phương thức mở rộng phát huy của võ học bản thân, làm cho công lực tăng lên, thế nhưng đây là cái gì chứ?
Giang Thần rất muốn đi tìm Hàn Ty Minh, lẽ ra có thể có được đáp án.
- Thanh Ma.
Giang Thần cũng có thể xác định được đáp án mà mình nghĩ tới, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian để chứng minh xem nó như thế nào, vì vậy hắn mới gọi Thanh Ma trong bát bộ chúng tỉnh lại.
- Có kẻ địch sao?
Thanh Ma nghỉ ngơi một lần thì lại phải ra ngoài chiến đấu kịch liệt một lần, vì vậy hắn còn tưởng rằng lại có cường địch.
Sau khi hiểu rõ nỗi khổ của Giang Thần, hắn nói:
- Dùng thiên phú của ngươi, không tới hai ngày nữa là có thể nghĩ ra được.
- Bí tàng chỉ mở ra một tháng, hai ngày này rất quý giá.
Giang Thần nói.
- Vậy cũng tốt, đơn giản mà nói, chính là võ học và sức mạnh bản thân của ngươi đi theo hướng ngược nhau.
Thanh Ma là đã từng Đại tôn giả, đối với những chuyện này hắn hiểu rất rõ. Cũng như trình độ của Giang Thần ở trận pháp và linh đan vậy.
Ở dưới sự giảng giải của hắn, Giang Thần đã hiểu rõ đây là chuyện gì.
Trình độ võ học có thể làm cho người ta sử dụng tốt nhất công lực của bản thân mà tạo thành uy lực, Giang Thần vẫn lấy thứ này để đánh bại người có cảnh giới cao hơn mình.
Có điều, trước khi tiến vào bí tàng, võ học của hắn đã sắp không gánh chịu được công lực nữa, chứ đừng nói là những ngày qua cảnh giới đã liên tiếp đột phá.
- Tuyệt đại đa số người đều không biết có người lại đau khổ như ngươi, bởi vì trình độ của bọn họ không đạt được tới tầng thứ này.
- Thế nhưng chỉ cần là người đạt đến thì đều là thiên tài số một số hai, nếu tiến thêm một bước nữa thì sẽ đạt tới mức độ siêu phàm nhập thánh.
Thanh Ma nói, sau khi xác định suy nghĩ vừa nãy của Giang Thần, thứ hắn quan tâm nhất chính là làm sao có thể tiến thêm được một bước nữa.
- Bởi vì thứ quấy nhiễu ngươi chỉ biểu hiện ra lúc ngươi chiến đấu, vì vậy mới được gọi là lĩnh vực chiến đạo.
- Lĩnh vực chiến đạo?
- Hừm, ví dụ như Thiên võ ý cảnh là võ học đại đạo và ý cảnh võ học dung hợp lại vậy. Còn lĩnh vực chiến đạo chính là võ học và công lực kết hợp lại với nhau.
- Trước đó ngươi vẫn chỉ thông qua võ học để phát huy ra công lực, công lực thúc giục võ học, nhưng lĩnh vực chiến đạo là hai thứ đồng thời kết hợp với nhau.
Nghe đến đó, Giang Thần đã biết cảnh giới mà Quỷ Thương nói tới chính là chỉ cái này.
- Nhân vật đứng năm mươi vị trí đầu trên Thăng Long bảng hạng nhất, nhất định đều là thiên tài công lực vượt qua phạm vi phát huy của võ học, sau khi bước vào lĩnh vực chiến đạo, thực lực lại được nâng cao một bước.
Trong mắt của Giang Thần hiện ra ánh sáng cực nóng, không thể chờ đợi được nữa mà nhìn về phía Thanh Ma, nói:
- Ta phải làm như thế nào?
- Chiến đấu, không ngừng chiến đấu, đây cũng là nguyên nhân nó được xưng là lĩnh vực chiến đạo.
Thanh Ma nói.
Giang Thần ngẩn ra, giống như bị một chậu nước lạnh tưới xuống, bởi vì nơi này không có kẻ địch nào có thể tìm cả!
- Chiến chừng trăm trận là có thể cảm nhận được lĩnh vực chiến đạo, dùng thiên phú của ngươi, đại khái chỉ chừng bảy mươi, tám mươi trận đã đủ rồi.
Thanh Ma nói tới chỗ này, có chút đần độn vô vị, nói:
- Kỳ thực chỉ cần võ học và sức mạnh của bản thân thiên đi ngược lại thì ai cũng có thể đạt đến ý chí chiến đạo, quan trọng là một trận chiến đấu chất lượng mà thôi. Chỉ cần có một trận quyết chiến sinh tử mà bản thân lại sống sót thì có thể so sánh được với mấy trận luận bàn.
Nghe đến đó, Giang Thần vốn tưởng rằng ý chí chiến đạo rất đơn giản cũng đột nhiên tỉnh ngộ lại.
Yêu cầu nhìn qua rất đơn giản, trên thực tế là thử thách trình độ tổng hợp của một người, phải làm như thế nào mới có thể sống sót để chiến đấu tiếp.
- Vậy thì, đánh đi!
Thân thể của Giang Thần bay lên khỏi mặt đất, lần nữa mang theo mặt nạ, một cái áo choàng dài màu đen được khoác lên trên người, che đi thân thể của hắn.
Không tiến vào lĩnh vực chiến đạo, coi như tăng cảnh giới lên tới tầng tám thì cũng không phải là đối thủ của Quỷ Thương.
...
Trong một quãng thời gian sau đó, người trong bí tàng phát hiện ra trong này xuất hiện một quái nhân mang mặt nạ.
Khi người khác đang điên cuồng tầm bảo, hắn lại chạy chung quanh tìm người để khiêu chiến.
Lúc mới bắt đầu người khác còn tưởng rằng hắn đến là để cướp đoạt, nhưng sau khi nam tử đeo mặt nạ thủ thắng, hắn không cướp không giết, nghênh ngang rời đi, khiến cho người ta không tìm được manh mối.
Nương theo kẻ địch mà hắn đánh bại càng ngày càng mạnh, tiếng tăm của hắn cũng càng lúc càng lớn.
Đặc biệt là một lần kịch liệt đối chiến ròng rã bốn canh giờ cùng người đứng thứ thứ năm mươi bảy trên Thăng Long bảng hạng nhất mà chiến thắng kia.
Mọi người bắt đầu hiếu kỳ xem người này là ai.
Lựa chọn ra tay ở bên trong bí tàng, hiển nhiên là muốn nổi danh, hơn nữa nhìn đối thủ của hắn, dường như hắn muốn xông vào năm mươi vị trí đầu trên Thăng Long bảng!
Nếu như thật sự làm được, Long vực lại sẽ lại xuất hiện một nhân vật nổi tiếng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.