Chương 1007
Dật Danh
12/02/2024
Một lúc sau, Liễu Thanh tới.
Cô ta trịnh trọng nói: “Chúng ta nên tranh thủ một chút. Theo đúng hợp đồng thì những đại lý này đã vi phạm hợp đồng.”
“Ngay cả khi họ nhất quyết phá vỡ hợp đồng, chúng ta cũng nên để họ bồi thường.”
“Chúng ta không nên thả họ đi dễ dàng như vậy. Anh Tần, rốt cuộc anh có kế hoạch gì?”
Tần Thiên trầm giọng nói: “Sau khi trải qua sóng gió này, các người vẫn chưa hiểu sao?”
“Kênh bán hàng là mắt xích quan trọng, liên quan đến sự sống còn của một doanh nghiệp”.
“Nhưng từ trước đến nay chúng ta luôn đặt mạch máu này vào tay người khác.”
“Lần này, cho dù cuối cùng cũng lắng xuống nhưng sau này thì sao?”
“Chẳng phải tất cả những kẻ có ác ý với chúng ta đều có thể thông qua mạch máu này để ép buộc chúng ta sao?”
“Nếu muốn trở thành một công ty lớn thực sự phải đề phòng những thay đổi tinh vi, ngăn chặn mối nguy hiểm tiềm ẩn này ngay từ trong trứng nước càng sớm càng tốt.”
Liễu Thanh gật đầu nói: “Những lời anh nói tôi đều hiểu.”
“Chủ tịch và tôi cũng có kế hoạch, bước tiếp theo là giảm dần sự phụ thuộc vào đại lý.”
“Nhưng chuyện này không thể làm được trong thời gian ngắn.”
“Ít nhất đây không phải là thời điểm thích hợp. Nếu không có những đại lý này, tương đương với việc chúng ta tự đánh gãy chân mình.”
Tô Tô bình tĩnh lại, không nhịn được liền nói: “Tần Thiên, anh muốn tự tạo kênh bán hàng sao?”
“Trong thời gian ngắn, điều này gần như không thể!”
Tần Thiên cười nói: “Cho dù không thể thì cũng phải làm.”
“Dựa vào đại lý cũng giống như luộc ếch trong nước ấm, tận hưởng tiền lãi do đại lý mang lại và sẽ không bao giờ có động lực để tự mình làm.”
“Đợi khi nhận ra thì có thể đã quá muộn.”
“Sao không nhân cơ hội này dứt khoát luôn đi!”
“Về việc tạo kênh riêng cho mình, anh có người ở đây, hai người có thể nghe ý kiến của anh ta.”
Sau đó, Tần Thiên gọi Lưu Vân Đông tới.
“Thương mại điện tử?” Nghe được sáng kiến của Lưu Vân Đông, mắt của Liễu Thanh sáng lên, vội vàng nói: “Tôi đã sớm nhận ra đây là nguồn gió.”
“Trước đây tôi đã tìm kiếm mục tiêu đầu tư phù hợp nhưng vì gia nhập tập đoàn Tô Ngọc nên kế hoạch này bị gác lại”.
“Lưu Vân Đông, mau giới thiệu kế hoạch của anh một cách chi tiết đi!”
Sau khi Lưu Vân Đông giới thiệu xong, Liễu Thanh và Tô Tô không khỏi vui mừng.
Tô Tô nói: “Như vậy Tần Thiên, anh muốn bán online sao?”
Tần Thiên gật đầu nói: “Không chỉ là online, dù sao hiện này người tiêu dùng chưa hoàn toàn tin tưởng mua sắm online.”
“Chúng ta phải đi bằng hai chân.”
“Một mặt, quảng bá online, mặt khác, xây dựng các cửa hàng trải nghiệm offline.”
“Ngoài ra, tận dụng thời gian này để đẩy nhanh việc hoàn thiện dòng sản phẩm.”
“Chỉ có một loại Tô Ngọc Cao thì quá đơn điệu.”
Cô ta trịnh trọng nói: “Chúng ta nên tranh thủ một chút. Theo đúng hợp đồng thì những đại lý này đã vi phạm hợp đồng.”
“Ngay cả khi họ nhất quyết phá vỡ hợp đồng, chúng ta cũng nên để họ bồi thường.”
“Chúng ta không nên thả họ đi dễ dàng như vậy. Anh Tần, rốt cuộc anh có kế hoạch gì?”
Tần Thiên trầm giọng nói: “Sau khi trải qua sóng gió này, các người vẫn chưa hiểu sao?”
“Kênh bán hàng là mắt xích quan trọng, liên quan đến sự sống còn của một doanh nghiệp”.
“Nhưng từ trước đến nay chúng ta luôn đặt mạch máu này vào tay người khác.”
“Lần này, cho dù cuối cùng cũng lắng xuống nhưng sau này thì sao?”
“Chẳng phải tất cả những kẻ có ác ý với chúng ta đều có thể thông qua mạch máu này để ép buộc chúng ta sao?”
“Nếu muốn trở thành một công ty lớn thực sự phải đề phòng những thay đổi tinh vi, ngăn chặn mối nguy hiểm tiềm ẩn này ngay từ trong trứng nước càng sớm càng tốt.”
Liễu Thanh gật đầu nói: “Những lời anh nói tôi đều hiểu.”
“Chủ tịch và tôi cũng có kế hoạch, bước tiếp theo là giảm dần sự phụ thuộc vào đại lý.”
“Nhưng chuyện này không thể làm được trong thời gian ngắn.”
“Ít nhất đây không phải là thời điểm thích hợp. Nếu không có những đại lý này, tương đương với việc chúng ta tự đánh gãy chân mình.”
Tô Tô bình tĩnh lại, không nhịn được liền nói: “Tần Thiên, anh muốn tự tạo kênh bán hàng sao?”
“Trong thời gian ngắn, điều này gần như không thể!”
Tần Thiên cười nói: “Cho dù không thể thì cũng phải làm.”
“Dựa vào đại lý cũng giống như luộc ếch trong nước ấm, tận hưởng tiền lãi do đại lý mang lại và sẽ không bao giờ có động lực để tự mình làm.”
“Đợi khi nhận ra thì có thể đã quá muộn.”
“Sao không nhân cơ hội này dứt khoát luôn đi!”
“Về việc tạo kênh riêng cho mình, anh có người ở đây, hai người có thể nghe ý kiến của anh ta.”
Sau đó, Tần Thiên gọi Lưu Vân Đông tới.
“Thương mại điện tử?” Nghe được sáng kiến của Lưu Vân Đông, mắt của Liễu Thanh sáng lên, vội vàng nói: “Tôi đã sớm nhận ra đây là nguồn gió.”
“Trước đây tôi đã tìm kiếm mục tiêu đầu tư phù hợp nhưng vì gia nhập tập đoàn Tô Ngọc nên kế hoạch này bị gác lại”.
“Lưu Vân Đông, mau giới thiệu kế hoạch của anh một cách chi tiết đi!”
Sau khi Lưu Vân Đông giới thiệu xong, Liễu Thanh và Tô Tô không khỏi vui mừng.
Tô Tô nói: “Như vậy Tần Thiên, anh muốn bán online sao?”
Tần Thiên gật đầu nói: “Không chỉ là online, dù sao hiện này người tiêu dùng chưa hoàn toàn tin tưởng mua sắm online.”
“Chúng ta phải đi bằng hai chân.”
“Một mặt, quảng bá online, mặt khác, xây dựng các cửa hàng trải nghiệm offline.”
“Ngoài ra, tận dụng thời gian này để đẩy nhanh việc hoàn thiện dòng sản phẩm.”
“Chỉ có một loại Tô Ngọc Cao thì quá đơn điệu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.