Chương 1012
Dật Danh
12/02/2024
“Là em nghĩ quá nhiều rồi, em chỉ nghĩ nếu trở thành tổ trưởng bán hàng có thể dốc sức cho anh Húc hơn.”
“Bởi vì theo như em biết, Triệu Khải đã cài cắm rất nhiều người vào công ty.”
“Người của hắn luôn không phục anh Húc.”
Khi nghe đến cái tên “Triệu Khải”, trong mắt Triệu Húc hiện lên hai quả cầu lửa.
“Con chó điên này, sớm muộn gì ông đây cũng sẽ giết hắn!”
Nhìn Triệu Phong trước mắt, Triệu Húc đột nhiên nghĩ tới một kế độc.
“Triệu Phong, nếu cậu đã trung thành với tôi như vậy có một việc quan trọng tôi muốn giao cho cậu.”
“Chỉ là có thể khiến cậu chịu ấm ức một chút, cậu có sẵn lòng không?”
Triệu Phong vội vàng nói: “Nếu như có thể phục vụ anh Húc, em có chết cũng không oán.”
“Vậy được, lại gần đây một chút.”
Triệu Phong vội vàng quỳ gối tiến lên, thò đầu ra nghe, chờ Triệu Húc hạ lệnh.
Trong mắt Triệu Húc hiện lên một tia hung dữ.
Hắn ta đột nhiên chộp lấy chai rượu Triệu Phong vừa đưa, đập mạnh vào đầu Triệu Phong.
Choang một tiếng, chai rượu vỡ tung toá, rượu vang bên trong tràn lên người Triệu Phong.
Mà Triệu Phong lại rên rỉ một tiếng rồi ngất đi.
Máu trên đầu anh ta trộn lẫn với rượu, cảnh tượng trông vô cùng đáng sợ.
Hành động điên cuồng đột ngột của Triệu Húc khiến mọi người giật mình.
Quách Thăng vội vàng nói: “Thiếu gia, tại sao lại làm vậy?”
“Dù thế nào, Triệu Phong cũng là con riêng của lão gia, anh thật sự muốn đánh chết hắn sao?”
Triệu Húc cười lạnh nói: “Nếu chết, tức là hắn không có cái mạng này.”
Nói xong, hắn ta đích thân đi lấy một chậu nước lạnh, đổ hết lên đầu Triệu Phong.
Triệu Phong từ từ tỉnh lại, nhìn thấy Triệu Húc trước mặt, anh ta sợ hãi như một con chó con, toàn thân run rẩy.
“Em trai ngoan, đừng sợ.”
Triệu Húc lấy từ trong ngăn kéo ra một xấp tiền, có lẽ là mấy trăm ngàn, nhét vào trong ngực Triệu Phong.
“Tất cả chỗ này đều là của cậu, chắc là đủ tiền cho cậu đi khám rồi.”
“Bây giờ, tôi có một nhiệm vụ quan trọng giao cho cậu, nếu cậu hoàn thành, tôi bảo đảm cậu có thể sống cả đời trong vinh hoa phú quý.”
“Cậu nghĩ sao?”
Triệu Phong kịp phản ứng, vội vàng nói: “Anh Húc, xin hãy ra lệnh!”
“Em sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì vì anh Húc!”
Triệu Húc hài lòng gật đầu nói: “Bây giờ đi tìm Triệu Khải.”
“Nói rằng cậu không thể chịu đựng được sự ngược đãi của tôi và muốn nương nhờ hắn.”
“Có biết vì sao tôi lại đập vào đầu cậu không? Chỉ có dùng khổ nhục kế như vậy mới có thể khiến Triệu Khải tin tưởng cậu.”
“Bởi vì theo như em biết, Triệu Khải đã cài cắm rất nhiều người vào công ty.”
“Người của hắn luôn không phục anh Húc.”
Khi nghe đến cái tên “Triệu Khải”, trong mắt Triệu Húc hiện lên hai quả cầu lửa.
“Con chó điên này, sớm muộn gì ông đây cũng sẽ giết hắn!”
Nhìn Triệu Phong trước mắt, Triệu Húc đột nhiên nghĩ tới một kế độc.
“Triệu Phong, nếu cậu đã trung thành với tôi như vậy có một việc quan trọng tôi muốn giao cho cậu.”
“Chỉ là có thể khiến cậu chịu ấm ức một chút, cậu có sẵn lòng không?”
Triệu Phong vội vàng nói: “Nếu như có thể phục vụ anh Húc, em có chết cũng không oán.”
“Vậy được, lại gần đây một chút.”
Triệu Phong vội vàng quỳ gối tiến lên, thò đầu ra nghe, chờ Triệu Húc hạ lệnh.
Trong mắt Triệu Húc hiện lên một tia hung dữ.
Hắn ta đột nhiên chộp lấy chai rượu Triệu Phong vừa đưa, đập mạnh vào đầu Triệu Phong.
Choang một tiếng, chai rượu vỡ tung toá, rượu vang bên trong tràn lên người Triệu Phong.
Mà Triệu Phong lại rên rỉ một tiếng rồi ngất đi.
Máu trên đầu anh ta trộn lẫn với rượu, cảnh tượng trông vô cùng đáng sợ.
Hành động điên cuồng đột ngột của Triệu Húc khiến mọi người giật mình.
Quách Thăng vội vàng nói: “Thiếu gia, tại sao lại làm vậy?”
“Dù thế nào, Triệu Phong cũng là con riêng của lão gia, anh thật sự muốn đánh chết hắn sao?”
Triệu Húc cười lạnh nói: “Nếu chết, tức là hắn không có cái mạng này.”
Nói xong, hắn ta đích thân đi lấy một chậu nước lạnh, đổ hết lên đầu Triệu Phong.
Triệu Phong từ từ tỉnh lại, nhìn thấy Triệu Húc trước mặt, anh ta sợ hãi như một con chó con, toàn thân run rẩy.
“Em trai ngoan, đừng sợ.”
Triệu Húc lấy từ trong ngăn kéo ra một xấp tiền, có lẽ là mấy trăm ngàn, nhét vào trong ngực Triệu Phong.
“Tất cả chỗ này đều là của cậu, chắc là đủ tiền cho cậu đi khám rồi.”
“Bây giờ, tôi có một nhiệm vụ quan trọng giao cho cậu, nếu cậu hoàn thành, tôi bảo đảm cậu có thể sống cả đời trong vinh hoa phú quý.”
“Cậu nghĩ sao?”
Triệu Phong kịp phản ứng, vội vàng nói: “Anh Húc, xin hãy ra lệnh!”
“Em sẵn sàng làm bất cứ chuyện gì vì anh Húc!”
Triệu Húc hài lòng gật đầu nói: “Bây giờ đi tìm Triệu Khải.”
“Nói rằng cậu không thể chịu đựng được sự ngược đãi của tôi và muốn nương nhờ hắn.”
“Có biết vì sao tôi lại đập vào đầu cậu không? Chỉ có dùng khổ nhục kế như vậy mới có thể khiến Triệu Khải tin tưởng cậu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.