Chương 143: Sau này chúng ta còn có nhiều cơ hội gặp mặt
Dật Danh
17/09/2023
Trần Nhị Cẩu nhe răng cười nói "Không phải cũng là vì công việc sao.”
"Anh em giao tiếp tình cảm nhiều hơn, thuận tiện cùng nhau tiến bộ lên."
“Mẹ kiếp, thằng nhóc Nhiếp Thanh Long này lại bắt đầu chém gió rồi!”
"Lão đại, em quên nói với anh, anh làm chuyện này không đúng rồi, quá thiên vị!”
Tần Thiên tò mò, cầm lấy điện thoại của Trần Nhị Cẩu xem, chỉ thấy Nhiếp Thanh Long gửi vào trong nhóm mấy tin nhắn.
"Haizz, các người cũng đừng ghen tị với tôi, lão đại không phải là giới thiệu mấy em gái cho tôi để làm bạn gái thôi sao.”
"Tôi lúc ấy đã cố hết sức từ chối, các người cũng biết tôi trọng bạn khinh sắc, không giống Nhị Cẩu tử nhìn thấy phụ nữ đã đi không nổi rồi.”
"Nhưng cũng không có cách nào, lão đại lúc ấy nói ‘Nhiếp Thanh Long gần đây làm việc nghiêm túc rất vất vả, cậu xứng đáng với điều này.”
"Tôi có thể làm gì chứ? Tôi chỉ có thể cười.”
Nhiếp Thanh Long còn tag ID chủ nhóm @Trần Nhị Cẩu: “Cẩu Tử này, anh có thể ăn chút lót dạ, mỗi ngày đừng để bị các ngôi sao nữ ở nước ngoài tẩy não nữa.”
"Tôi nói cho anh biết, chờ anh biết được chỗ tốt đẹp của các em gái thì anh sẽ chẳng thèm nhìn những nữ minh tinh kia nữa đâu."
Điều thú vị là Lão Trư lại trả lời tin nhắn trong vài giây "Tiểu Long Long thật hay giả? Sao không có phần của tôi?”
Phốc một tiếng, Tần Thiên nhịn không được bật cười.
Không nghĩ tới Lão Trư này cũng không đứng đắn như thế.
Trần Nhị Cẩu càng không chịu buông tha.
“Lão đại, anh có thấy không?”
"Tất cả mọi người đều là anh em, dù sao anh cũng phải xử lý công bằng chứ? Em cũng muốn một cô gái.”
Tần Thiên nhìn thấy mười hai người trong nhóm, ảnh đại diện của những người khác đều là một trong mười hai cung hoàng đạo của bọn họ, chỉ có chủ nhóm Trần Nhị Cẩu không biết xấu hổ lại để ảnh đại diện là một người mẫu nóng bỏng.
Hắn nhịn không được chửi một câu vô sỉ.
Bỗng nhiên có hứng thú, hắn trả lời Nhiếp Thanh Long: "Thật không?”
"Nhiều em gái như vậy, anh nhìn trúng người nào?"
Nhiếp Thanh Long có đánh vỡ đầu cũng không ngờ tới lúc này Tần Thiên đang cầm điện thoại di động của Trần Nhị Cẩu trả lời.
Vì chứng minh mình nói thật, anh ta nói với vẻ dương dương đắc ý: “Đều không tệ.”
"Chẳng qua lão đại góp ý cho tôi, anh ấy nói với loại khí chất này của tôi, chỉ có tiểu thư Lạc Lạc của gia tộc Schiller Lạc Khắc là thích hợp với tôi nhất."
"Lão đại còn nói nếu như tôi đồng ý thì anh ấy sẽ đích thân đi gặp lão Schiller Lạc Khắc đề nghị kết thông gia."
"Nhị Cẩu, nói cho tôi biết có phải bây giờ anh thèm chảy nước miếng rồi không?"
Trần Nhị Cẩu kích động nói:"Mẹ kiếp, tên này quá kiêu ngạo!”
“Lão đại, anh mau nói móc anh ta đi!”
Mặt Tần Thiên đầy sợi tuyến đen, hắn không thể tưởng tượng được Nhiếp Thanh Long ở bên ngoài là một người nghiêm túc, đường đường là Long Vương cũng vô sỉ như vậy.
"Vậy sao? Sao tôi lại nghe nói người nào đó nhảy từ trên cao ốc Long Giang xuống chạy trối chết ta.”
Hắn trả lời.
Nhiếp Thanh Long ngay lập tức trở nên yên tĩnh.
Một lát sau, anh ta mới cẩn thận trả lời "Cẩu Tử, anh nghe ai nói?”
Trần Nhị Cẩu cười ngặt nghẽo đến chảy nước mắt, anh ta dậm chân làm cho trực thăng suýt chút nữa lật ngửa.
Anh ta dựt lấy điện thoại từ trong tay Tần Thiên đang muốn trả lời lại, bỗng nhiên lại nói liên tục mấy câu "Mẹ kiếp!”
"Mẹ kiếp, mẹ kiếp!"
“Lão đại anh mau xem, Lão Thử kia hoạt động rồi.”
"Anh ta đã gửi tin nhắn!"
Tần Thiên nhìn thấy Thử Vương trả lời một câu.
‘Theo tình báo đáng tin cậy, chuyến đi Long Giang của tiểu thư Lạc Lạc trở về tay trắng, cô ta nổi giận lôi đình, cô ta thề không phải thần vương của chúng ta thì không gả, lão Schiller Lạc Khắc không có cách nào cho nên nói với quản gia chỉ cần lão đại chúng ta đồng ý cưới tiểu thư Lạc Lạc, ông ta sẽ lấy mỏ dầu Garhwal làm của hồi môn.
Đừng hỏi tôi làm sao tôi biết, tôi sẽ không nói.’
Thử Vương hiếm khi xuất hiện, làm cho Hổ Vương, Trư Vương cùng với đám người Xà Vương, Mã Vương bình thường không nói chuyện lại có thể đều xuất hiện.
Có thể thấy được những người này cho dù bình thường không nói lời nào, nhưng lúc nào cũng nhìn màn hình chằm chằm.
Bọn họ nhao nhao truy hỏi Thử Vương, Tần lão đại gần đây ở nơi nào, đang bận cái gì.
Thử Vương trả lời ‘tôi biết nhưng tôi không nói’ làm cho người khác rất muốn tóm lấy anh ta hung hăng đánh một trận.
Nhiếp Thanh Long gửi một loạt biểu cảm tức giận.
“Nhất định là giả!”
"Lão Schiller Lạc Khắc muốn lấy mỏ dầu Garhwal làm của hồi môn, tại sao tôi chưa từng nghe nói về chuyện lớn như này?"
"Tiểu Thử, tôi thấy anh ghen tị với tôi đúng không? Rõ ràng tiểu thư Lạc Lạc thích tôi.”
Thử Vương trả lời: "Đó là bởi vì quản gia cảm thấy tin này quá gây sốc toàn cầu, cho nên mệnh lệnh này không truyền ra khỏi lâu đài cổ của lão Schiller Lạc Khắc.”
Trần Nhị Cẩu nhịn không được nhe răng tặc lưỡi.
"Lão đại, không hổ là Thử Vương của chúng ta nha, ngay cả tin tức trong lâu đài của Schiller Lạc Khắc không truyền ra ngoài mà anh ta cũng có thể biết.”
Tần Thiên cười nhưng không nói.
Trần Nhị Cẩu điên cuồng tag ID @Nhiếp Thanh Long.
"Tiểu Long Long nói mau, có phải anh bị cô gái nhà người ta phá cửa bỏ trốn rồi không?"
"Anh thật đúng là nói lời hùng hồn nhất thì làm chuyện hèn nhất nha."
Nhiếp Thanh Long còn đang phản pháo lại: “Tôi không có, Nhị Cẩu đừng có nói bậy.”
Trần Nhị Cẩu cuối cùng cũng nhịn không được nữa, anh ta tag toàn bộ thành viên @All: “Nói cho các người một tin, câu nói vừa rồi là lão đại dùng điện thoại di động của tôi gửi.”
“Không ngờ tới phải không hahaha haha!”
Thử Vương: “Mẹ nó, để lộ rồi, mọi người tôi chưa nói gì cả, hôm nay các người chưa từng gặp tôi ở đây.”
Sau khi nói xong, avatar lập tức chuyển sang màu xám.
"Nhị cẩu, tôi không tin, trừ khi anh chụp ảnh lão đại để tôi xem.”
"Nhị Cẩu chụp đi, Tiểu Phá Hổ nhớ lão đại.”
"Cẩu Tử làm chút việc của con người đi, cho chúng tôi nhìn thấy lão đại”
Nhìn từng tin nhắn của mọi người, trong lòng Tần Thiên cảm thấy rất ấm áp, hắn đột nhiên có chút nhớ những người anh em này.
Mười hai thiên vương, nam nữ già trẻ, nhưng mà giữa bọn họ và Tần Thiên là mối quan hệ anh em bền chặt sắt thép.
Trần Nhị Cẩu sau khi xin phép hắn rồi nhích sát lại gần hắn, lòng kích động tay run run, chụp một tấm ảnh chung.
Nền ảnh là bầu trời xanh.
Bức ảnh selfie này sau khi được đăng tải lên nhóm, trong nháy mắt đã bùng nổ.
“Nhị Cẩu đúng là chó may mắn, lại có thể được đi làm nhiệm vụ với lão đại!”
“Không được, hôm nay không có hồng bao hai trăm tệ thì chuyện này không xong đâu!”
"Mau gửi hồng bao!"
“Những Victoria’s Secret bị anh lừa đang hỏi thăm thông tin của anh trên toàn thế giới, nếu anh không gửi hồng bao, tôi sẽ nói cho các cô ấy biết anh đang ở Milan.”
"Nhị Cẩu, bảo lão đại nói thêm mấy câu đi."
Tần Thiên nhìn thấy máy bay đã tiến vào thành phố Lan, đã sắp đến nơi.
Hắn nói với Trần Nhị Cẩu: "Nói với các anh em đường dài đằng đẵng, sau này chúng ta còn có nhiều cơ hội gặp mặt.”
Hắn nói xong nhắm mắt nghỉ ngơi, trong lòng suy nghĩ Tô Tô tham gia cuộc thi kết quả như thế nào rồi.
Trần Nhị Cẩu vội vàng làm theo, sau đó nhịn không được cười nói: "Em nghĩ kỹ rồi vẫn không nên kéo lão đại vào trong nhóm là tốt nhất.”
"Nếu không Trần Nhị Cẩu em sẽ thất sủng."
Hôm nay anh ta thật sự rất vui thể khi vạch trần được Nhiếp Thanh Long, cắn răng nhịn đau gửi một hồng bao hai trăm tệ.
"Mẹ kiếp."
"Lão Thử kia không phải đã offline rồi sao? Sao lại giật hồng bao nhanh vậy.”
Trở lại văn phòng An Bảo Thiên Thuẫn ở thành phố Lan, trời đã gần tối.
Tô Tô đã chờ ở đây từ lâu, cô nhìn thấy Tần Thiên kích động nhào tới.
“Chồng ơi, chúng ta được nhận huy chương vàng rồi!”
"Huy chương vàng hạng nhất của cuộc thi trang điểm quốc tế!” Cô kích động nói.
Tần Thiên sững sờ, kích động nói: "Ngoan, em gọi anh là gì?”
"Anh em giao tiếp tình cảm nhiều hơn, thuận tiện cùng nhau tiến bộ lên."
“Mẹ kiếp, thằng nhóc Nhiếp Thanh Long này lại bắt đầu chém gió rồi!”
"Lão đại, em quên nói với anh, anh làm chuyện này không đúng rồi, quá thiên vị!”
Tần Thiên tò mò, cầm lấy điện thoại của Trần Nhị Cẩu xem, chỉ thấy Nhiếp Thanh Long gửi vào trong nhóm mấy tin nhắn.
"Haizz, các người cũng đừng ghen tị với tôi, lão đại không phải là giới thiệu mấy em gái cho tôi để làm bạn gái thôi sao.”
"Tôi lúc ấy đã cố hết sức từ chối, các người cũng biết tôi trọng bạn khinh sắc, không giống Nhị Cẩu tử nhìn thấy phụ nữ đã đi không nổi rồi.”
"Nhưng cũng không có cách nào, lão đại lúc ấy nói ‘Nhiếp Thanh Long gần đây làm việc nghiêm túc rất vất vả, cậu xứng đáng với điều này.”
"Tôi có thể làm gì chứ? Tôi chỉ có thể cười.”
Nhiếp Thanh Long còn tag ID chủ nhóm @Trần Nhị Cẩu: “Cẩu Tử này, anh có thể ăn chút lót dạ, mỗi ngày đừng để bị các ngôi sao nữ ở nước ngoài tẩy não nữa.”
"Tôi nói cho anh biết, chờ anh biết được chỗ tốt đẹp của các em gái thì anh sẽ chẳng thèm nhìn những nữ minh tinh kia nữa đâu."
Điều thú vị là Lão Trư lại trả lời tin nhắn trong vài giây "Tiểu Long Long thật hay giả? Sao không có phần của tôi?”
Phốc một tiếng, Tần Thiên nhịn không được bật cười.
Không nghĩ tới Lão Trư này cũng không đứng đắn như thế.
Trần Nhị Cẩu càng không chịu buông tha.
“Lão đại, anh có thấy không?”
"Tất cả mọi người đều là anh em, dù sao anh cũng phải xử lý công bằng chứ? Em cũng muốn một cô gái.”
Tần Thiên nhìn thấy mười hai người trong nhóm, ảnh đại diện của những người khác đều là một trong mười hai cung hoàng đạo của bọn họ, chỉ có chủ nhóm Trần Nhị Cẩu không biết xấu hổ lại để ảnh đại diện là một người mẫu nóng bỏng.
Hắn nhịn không được chửi một câu vô sỉ.
Bỗng nhiên có hứng thú, hắn trả lời Nhiếp Thanh Long: "Thật không?”
"Nhiều em gái như vậy, anh nhìn trúng người nào?"
Nhiếp Thanh Long có đánh vỡ đầu cũng không ngờ tới lúc này Tần Thiên đang cầm điện thoại di động của Trần Nhị Cẩu trả lời.
Vì chứng minh mình nói thật, anh ta nói với vẻ dương dương đắc ý: “Đều không tệ.”
"Chẳng qua lão đại góp ý cho tôi, anh ấy nói với loại khí chất này của tôi, chỉ có tiểu thư Lạc Lạc của gia tộc Schiller Lạc Khắc là thích hợp với tôi nhất."
"Lão đại còn nói nếu như tôi đồng ý thì anh ấy sẽ đích thân đi gặp lão Schiller Lạc Khắc đề nghị kết thông gia."
"Nhị Cẩu, nói cho tôi biết có phải bây giờ anh thèm chảy nước miếng rồi không?"
Trần Nhị Cẩu kích động nói:"Mẹ kiếp, tên này quá kiêu ngạo!”
“Lão đại, anh mau nói móc anh ta đi!”
Mặt Tần Thiên đầy sợi tuyến đen, hắn không thể tưởng tượng được Nhiếp Thanh Long ở bên ngoài là một người nghiêm túc, đường đường là Long Vương cũng vô sỉ như vậy.
"Vậy sao? Sao tôi lại nghe nói người nào đó nhảy từ trên cao ốc Long Giang xuống chạy trối chết ta.”
Hắn trả lời.
Nhiếp Thanh Long ngay lập tức trở nên yên tĩnh.
Một lát sau, anh ta mới cẩn thận trả lời "Cẩu Tử, anh nghe ai nói?”
Trần Nhị Cẩu cười ngặt nghẽo đến chảy nước mắt, anh ta dậm chân làm cho trực thăng suýt chút nữa lật ngửa.
Anh ta dựt lấy điện thoại từ trong tay Tần Thiên đang muốn trả lời lại, bỗng nhiên lại nói liên tục mấy câu "Mẹ kiếp!”
"Mẹ kiếp, mẹ kiếp!"
“Lão đại anh mau xem, Lão Thử kia hoạt động rồi.”
"Anh ta đã gửi tin nhắn!"
Tần Thiên nhìn thấy Thử Vương trả lời một câu.
‘Theo tình báo đáng tin cậy, chuyến đi Long Giang của tiểu thư Lạc Lạc trở về tay trắng, cô ta nổi giận lôi đình, cô ta thề không phải thần vương của chúng ta thì không gả, lão Schiller Lạc Khắc không có cách nào cho nên nói với quản gia chỉ cần lão đại chúng ta đồng ý cưới tiểu thư Lạc Lạc, ông ta sẽ lấy mỏ dầu Garhwal làm của hồi môn.
Đừng hỏi tôi làm sao tôi biết, tôi sẽ không nói.’
Thử Vương hiếm khi xuất hiện, làm cho Hổ Vương, Trư Vương cùng với đám người Xà Vương, Mã Vương bình thường không nói chuyện lại có thể đều xuất hiện.
Có thể thấy được những người này cho dù bình thường không nói lời nào, nhưng lúc nào cũng nhìn màn hình chằm chằm.
Bọn họ nhao nhao truy hỏi Thử Vương, Tần lão đại gần đây ở nơi nào, đang bận cái gì.
Thử Vương trả lời ‘tôi biết nhưng tôi không nói’ làm cho người khác rất muốn tóm lấy anh ta hung hăng đánh một trận.
Nhiếp Thanh Long gửi một loạt biểu cảm tức giận.
“Nhất định là giả!”
"Lão Schiller Lạc Khắc muốn lấy mỏ dầu Garhwal làm của hồi môn, tại sao tôi chưa từng nghe nói về chuyện lớn như này?"
"Tiểu Thử, tôi thấy anh ghen tị với tôi đúng không? Rõ ràng tiểu thư Lạc Lạc thích tôi.”
Thử Vương trả lời: "Đó là bởi vì quản gia cảm thấy tin này quá gây sốc toàn cầu, cho nên mệnh lệnh này không truyền ra khỏi lâu đài cổ của lão Schiller Lạc Khắc.”
Trần Nhị Cẩu nhịn không được nhe răng tặc lưỡi.
"Lão đại, không hổ là Thử Vương của chúng ta nha, ngay cả tin tức trong lâu đài của Schiller Lạc Khắc không truyền ra ngoài mà anh ta cũng có thể biết.”
Tần Thiên cười nhưng không nói.
Trần Nhị Cẩu điên cuồng tag ID @Nhiếp Thanh Long.
"Tiểu Long Long nói mau, có phải anh bị cô gái nhà người ta phá cửa bỏ trốn rồi không?"
"Anh thật đúng là nói lời hùng hồn nhất thì làm chuyện hèn nhất nha."
Nhiếp Thanh Long còn đang phản pháo lại: “Tôi không có, Nhị Cẩu đừng có nói bậy.”
Trần Nhị Cẩu cuối cùng cũng nhịn không được nữa, anh ta tag toàn bộ thành viên @All: “Nói cho các người một tin, câu nói vừa rồi là lão đại dùng điện thoại di động của tôi gửi.”
“Không ngờ tới phải không hahaha haha!”
Thử Vương: “Mẹ nó, để lộ rồi, mọi người tôi chưa nói gì cả, hôm nay các người chưa từng gặp tôi ở đây.”
Sau khi nói xong, avatar lập tức chuyển sang màu xám.
"Nhị cẩu, tôi không tin, trừ khi anh chụp ảnh lão đại để tôi xem.”
"Nhị Cẩu chụp đi, Tiểu Phá Hổ nhớ lão đại.”
"Cẩu Tử làm chút việc của con người đi, cho chúng tôi nhìn thấy lão đại”
Nhìn từng tin nhắn của mọi người, trong lòng Tần Thiên cảm thấy rất ấm áp, hắn đột nhiên có chút nhớ những người anh em này.
Mười hai thiên vương, nam nữ già trẻ, nhưng mà giữa bọn họ và Tần Thiên là mối quan hệ anh em bền chặt sắt thép.
Trần Nhị Cẩu sau khi xin phép hắn rồi nhích sát lại gần hắn, lòng kích động tay run run, chụp một tấm ảnh chung.
Nền ảnh là bầu trời xanh.
Bức ảnh selfie này sau khi được đăng tải lên nhóm, trong nháy mắt đã bùng nổ.
“Nhị Cẩu đúng là chó may mắn, lại có thể được đi làm nhiệm vụ với lão đại!”
“Không được, hôm nay không có hồng bao hai trăm tệ thì chuyện này không xong đâu!”
"Mau gửi hồng bao!"
“Những Victoria’s Secret bị anh lừa đang hỏi thăm thông tin của anh trên toàn thế giới, nếu anh không gửi hồng bao, tôi sẽ nói cho các cô ấy biết anh đang ở Milan.”
"Nhị Cẩu, bảo lão đại nói thêm mấy câu đi."
Tần Thiên nhìn thấy máy bay đã tiến vào thành phố Lan, đã sắp đến nơi.
Hắn nói với Trần Nhị Cẩu: "Nói với các anh em đường dài đằng đẵng, sau này chúng ta còn có nhiều cơ hội gặp mặt.”
Hắn nói xong nhắm mắt nghỉ ngơi, trong lòng suy nghĩ Tô Tô tham gia cuộc thi kết quả như thế nào rồi.
Trần Nhị Cẩu vội vàng làm theo, sau đó nhịn không được cười nói: "Em nghĩ kỹ rồi vẫn không nên kéo lão đại vào trong nhóm là tốt nhất.”
"Nếu không Trần Nhị Cẩu em sẽ thất sủng."
Hôm nay anh ta thật sự rất vui thể khi vạch trần được Nhiếp Thanh Long, cắn răng nhịn đau gửi một hồng bao hai trăm tệ.
"Mẹ kiếp."
"Lão Thử kia không phải đã offline rồi sao? Sao lại giật hồng bao nhanh vậy.”
Trở lại văn phòng An Bảo Thiên Thuẫn ở thành phố Lan, trời đã gần tối.
Tô Tô đã chờ ở đây từ lâu, cô nhìn thấy Tần Thiên kích động nhào tới.
“Chồng ơi, chúng ta được nhận huy chương vàng rồi!”
"Huy chương vàng hạng nhất của cuộc thi trang điểm quốc tế!” Cô kích động nói.
Tần Thiên sững sờ, kích động nói: "Ngoan, em gọi anh là gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.