Thân Xác Dơ Bẩn Chạm Vào Tim Anh
Chương 1: Trước ngày hôn lễ
Thúy Vy06032008
19/01/2024
Có ai biết không, vài ngày nữa chính là hôn lễ của cậu và anh, là hôn lễ của Liêu Vân Minh và Mạc Khải Quân, là ngày hạnh phúc nhất của cậu.
Còn gì bằng khi được kết hôn với người mình yêu, cùng người ấy bước trên lễ đường, nắm tay nhau đi hết cuộc đời.
Cậu gặp anh năm 16 tuổi, là thời gian thanh xuân tươi đẹp nhất, nụ cười của anh như soi sáng cho cuộc đời của cậu.
Sau đó thì cả hai quen nhau, khi anh lên đại học cả hai vẫn giữ liên lạc, khi cậu lên đại học, anh trở thành Mạc tổng, là một tổng giám đốc đầy quyền lực và tài giỏi.
Cuộc tình của hai người bắt đầu từ năm cậu 16 tuổi đến năm 22 tuổi, sáu năm, không dài cũng không ngắn nhưng rất đáng giá và hạnh phúc.
Nhưng trong sáu năm đó, cậu không hề biết em trai nhỏ hơn một tuổi của cậu - Liêu Hạ Tâm, cũng rung động với anh, cũng thích anh như cậu.
Thật ra Liêu Hạ Tâm và cậu không hề có quan hệ huyết thống, cậu ấy là con trai của bạn thân ba mẹ cậu, do qua đời vì tai nạn nên đã giao cậu ấy cho ba mẹ cậu nuôi dưỡng, sau đó thì ba mẹ cậu nhận cậu ấy làm con nuôi, đổi thành họ Liêu.
Mặc dù được ba mẹ Liêu đối xử rất tốt nhưng Liêu Hạ Tâm vẫn cảm thấy mặc cảm, cậu ấy thường tự cô lập mình với bạn bè, không thích nói chuyện cùng người khác.
Lâu dần, tính cách cậu ấy càng trở nên kì quái, cậu cảm thấy ganh tị với Liêu Vân Minh, muốn tìm mọi cách để vượt qua cậu, trở thành một người thật tài giỏi, được mọi người chú ý đến.
Và cậu ấy đã thành công, cậu ấy luôn đứng nhất trong các kì thi, trở thành tâm điểm của mọi người, được vô vàn sự tán dương và khen thưởng.
Nhưng đến một ngày, cậu ấy lại thua Liêu Vân Minh, cậu ấy không ngờ rằng cậu và Mạc Khải Quân lại hẹn hò. Rõ ràng cậu ấy là người thích anh trước, tại sao anh lại chỉ nhìn thấy cậu mà không nhìn thấy cậu ấy? Cậu ấy không cam tâm, cậu ấy tìm mọi cách để xuất hiện trước mặt anh nhiều hơn, còn mượn danh nghĩa của cậu để quan tâm đến anh, yêu anh.
Vậy mà trong lòng Mạc Khải Quân chỉ có một mình Vân Minh cậu, còn muốn cùng cậu kết hôn, tổn chức hôn lễ.
Trước giờ Liêu Hạ Tâm luôn muốn tìm cách vượt qua cậu, muốn tranh giành với cậu nhưng tính cách của cậu ấy vốn không xấu, chưa từng hại người.
Chỉ có lần này, cậu ấy không muốn tiếp tục nhịn nữa, cậu ấy muốn cướp lấy anh từ tay cậu, giết chết cậu, lấy lại tình cảm vốn thuộc về mình, sau này, chỉ còn Liêu Hạ Tâm, không còn Liêu Vân Minh nữa, cậu ấy sẽ trở thành con trai duy nhất của Liêu gia, trở thành một Liêu Hạ Tâm độc nhất vô nhị, không cần phải so sánh với bất cứ ai.
Suy nghĩ này của cậu ấy đã khiến cậu ấy trở nên ác độc và tàn nhẫn, rơi vào hố sâu tội lỗi không thể quay đầu.
Cậu ấy bắt đầu lên kế hoạch cho phi vụ giết người.
Ngày hôm đó, trước ngày cưới của Liêu Vân Minh và Mạc Khải Quân, cậu ấy đã chờ cậu ở một con đường. Cậu ấy biết trước cậu sẽ đi qua con đường này.
Liêu Hạ Tâm nhìn điểm nhấp nhảy trên định vị, đó là thiết bị định vị mà cậu ấy đã gắn lên xe của Liêu Vân Minh, khi khoảng cách của nó đang đến gần khoé môi cậu ấy đã nhếch lên đầy máu lạnh, cậu ấy khởi động xe, để xe lao nhanh về phía trước.
Liêu Hạ Tâm khẽ liếc mắt sang định vị, suy nghĩ điên rồ đó của cậu ấy không hề dừng lại, thậm chí cìn hạ quyết tâm phải giết chết cậu cho bằng được.
Khi xe của Liêu Vân Minh đã ở phía trước, cậu ấy đạp vào chân ga, để xe tăng tốc lao thẳng vào đầu xe của cậu.
"Rầm!" Một âm thanh của kim loại vang lên sởn cả gai ốc.
"Rầm!" Nhưng không ngờ rằng ngay sau đó lại có một chiếc xe tải từ phía sau chạy đến, nhất thời không phanh kịp, vô tình tông thẳng vào đuôi xe của Liêu Vân Minh, tạo ra một vụ tai nạn liên hoàn, chấn động cả khu phố.
Máu của Liêu Vân Minh chảy từ trên xe chảy xuống, một màu đỏ diễm lệ khiến lòng người hoảng sợ.
Hơi thở cậu yếu dần, đầu óc choáng váng mơ hồ, đau đến mức mất đi cả cảm giác, một giây đó trong đầu cậu đã hiện lên một dòng suy nghĩ: "Mình sẽ chết sao? Nhưng mai là hôn lễ của mình và anh, mình không muốn chết đi như vậy, mình... không muốn. Ai đó, làm ơn... cứu tôi!"
Còn gì bằng khi được kết hôn với người mình yêu, cùng người ấy bước trên lễ đường, nắm tay nhau đi hết cuộc đời.
Cậu gặp anh năm 16 tuổi, là thời gian thanh xuân tươi đẹp nhất, nụ cười của anh như soi sáng cho cuộc đời của cậu.
Sau đó thì cả hai quen nhau, khi anh lên đại học cả hai vẫn giữ liên lạc, khi cậu lên đại học, anh trở thành Mạc tổng, là một tổng giám đốc đầy quyền lực và tài giỏi.
Cuộc tình của hai người bắt đầu từ năm cậu 16 tuổi đến năm 22 tuổi, sáu năm, không dài cũng không ngắn nhưng rất đáng giá và hạnh phúc.
Nhưng trong sáu năm đó, cậu không hề biết em trai nhỏ hơn một tuổi của cậu - Liêu Hạ Tâm, cũng rung động với anh, cũng thích anh như cậu.
Thật ra Liêu Hạ Tâm và cậu không hề có quan hệ huyết thống, cậu ấy là con trai của bạn thân ba mẹ cậu, do qua đời vì tai nạn nên đã giao cậu ấy cho ba mẹ cậu nuôi dưỡng, sau đó thì ba mẹ cậu nhận cậu ấy làm con nuôi, đổi thành họ Liêu.
Mặc dù được ba mẹ Liêu đối xử rất tốt nhưng Liêu Hạ Tâm vẫn cảm thấy mặc cảm, cậu ấy thường tự cô lập mình với bạn bè, không thích nói chuyện cùng người khác.
Lâu dần, tính cách cậu ấy càng trở nên kì quái, cậu cảm thấy ganh tị với Liêu Vân Minh, muốn tìm mọi cách để vượt qua cậu, trở thành một người thật tài giỏi, được mọi người chú ý đến.
Và cậu ấy đã thành công, cậu ấy luôn đứng nhất trong các kì thi, trở thành tâm điểm của mọi người, được vô vàn sự tán dương và khen thưởng.
Nhưng đến một ngày, cậu ấy lại thua Liêu Vân Minh, cậu ấy không ngờ rằng cậu và Mạc Khải Quân lại hẹn hò. Rõ ràng cậu ấy là người thích anh trước, tại sao anh lại chỉ nhìn thấy cậu mà không nhìn thấy cậu ấy? Cậu ấy không cam tâm, cậu ấy tìm mọi cách để xuất hiện trước mặt anh nhiều hơn, còn mượn danh nghĩa của cậu để quan tâm đến anh, yêu anh.
Vậy mà trong lòng Mạc Khải Quân chỉ có một mình Vân Minh cậu, còn muốn cùng cậu kết hôn, tổn chức hôn lễ.
Trước giờ Liêu Hạ Tâm luôn muốn tìm cách vượt qua cậu, muốn tranh giành với cậu nhưng tính cách của cậu ấy vốn không xấu, chưa từng hại người.
Chỉ có lần này, cậu ấy không muốn tiếp tục nhịn nữa, cậu ấy muốn cướp lấy anh từ tay cậu, giết chết cậu, lấy lại tình cảm vốn thuộc về mình, sau này, chỉ còn Liêu Hạ Tâm, không còn Liêu Vân Minh nữa, cậu ấy sẽ trở thành con trai duy nhất của Liêu gia, trở thành một Liêu Hạ Tâm độc nhất vô nhị, không cần phải so sánh với bất cứ ai.
Suy nghĩ này của cậu ấy đã khiến cậu ấy trở nên ác độc và tàn nhẫn, rơi vào hố sâu tội lỗi không thể quay đầu.
Cậu ấy bắt đầu lên kế hoạch cho phi vụ giết người.
Ngày hôm đó, trước ngày cưới của Liêu Vân Minh và Mạc Khải Quân, cậu ấy đã chờ cậu ở một con đường. Cậu ấy biết trước cậu sẽ đi qua con đường này.
Liêu Hạ Tâm nhìn điểm nhấp nhảy trên định vị, đó là thiết bị định vị mà cậu ấy đã gắn lên xe của Liêu Vân Minh, khi khoảng cách của nó đang đến gần khoé môi cậu ấy đã nhếch lên đầy máu lạnh, cậu ấy khởi động xe, để xe lao nhanh về phía trước.
Liêu Hạ Tâm khẽ liếc mắt sang định vị, suy nghĩ điên rồ đó của cậu ấy không hề dừng lại, thậm chí cìn hạ quyết tâm phải giết chết cậu cho bằng được.
Khi xe của Liêu Vân Minh đã ở phía trước, cậu ấy đạp vào chân ga, để xe tăng tốc lao thẳng vào đầu xe của cậu.
"Rầm!" Một âm thanh của kim loại vang lên sởn cả gai ốc.
"Rầm!" Nhưng không ngờ rằng ngay sau đó lại có một chiếc xe tải từ phía sau chạy đến, nhất thời không phanh kịp, vô tình tông thẳng vào đuôi xe của Liêu Vân Minh, tạo ra một vụ tai nạn liên hoàn, chấn động cả khu phố.
Máu của Liêu Vân Minh chảy từ trên xe chảy xuống, một màu đỏ diễm lệ khiến lòng người hoảng sợ.
Hơi thở cậu yếu dần, đầu óc choáng váng mơ hồ, đau đến mức mất đi cả cảm giác, một giây đó trong đầu cậu đã hiện lên một dòng suy nghĩ: "Mình sẽ chết sao? Nhưng mai là hôn lễ của mình và anh, mình không muốn chết đi như vậy, mình... không muốn. Ai đó, làm ơn... cứu tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.