Chương 1: Không gian vào tay chuẩn bị xuyên không (1)
Đang cập nhật
07/09/2017
Trung Quốc - Thành phố Thượng Hải
Trong một sòng bạc có một cô gái đang ngồi tựa trên chiếc ghế bằng da nhàn nhạc, lạnh lùng nhìn ván cược phía trước. Khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sắc bén quan sát xung quanh nở nụ cười nhàn nhạt.
- Ngươi thua.
- Chúng ta đấu tiếp. Người đàn ông lên tiếng
- Ngươi còn gì?
- Vòng cổ gia truyền này được chứ?
- Được. Trong mắt cô gái hiện lên tia thích thú ngắm nhìn vòng cổ trên tay người đàn ông
Ván bài chầm chậm cứ như đùa giỡn lại với nhau
- Vòng cổ này thuộc về ta.Tạm biệt!
Pằng...pằng...lằng
Ba tiếng súng liên tiếp vang lên cô gái linh hoạt né tránh rút súng từ bên hông nhắm thẳng vào người đàn ông và cất tiếng
- Ông nghĩ giết được tôi. Hay cho một Trần lão lại giám chơi lén tôi.
- Tôi nhầm tôi nhầm. Thực xin lỗi
- Hôm nay là lần cuối đừng để tôi tìm ông. Ông biết hậu quả rồi chứ.
Nhìn người đàn ông nhẫn nhịn đến mức mặt mày đỏ rực luôn miệng nói xin lỗi làm người ta khinh thường.
Pằng...
Một phát súng nữa vang ra cô gái nhanh chóng né tránh. Lấy cô gái làm trung tâm xung quanh không ai dám đến gần. Chiếc nhẫn nơi tay cô xoay nhẹ riêng vút gió lao qua không một ai biết mình chết như thế nào chỉ có thể trợn mắt ngã xuống. Xung quanh chỉ còn mùi máu tanh bốc ra cùng với sát khí nặng nề mà cô gái đem lại. Trong căn phòng xa hoa giờ chỉ còn cô gái và người đàn ông cô gái bước đi nhẹ nhàng nhanh chóng đến gần người đàn ông một tiếng gió vút qua người đàn ông chưa kọp cầu xin đã nằm dưới đất.
- Đây là kết qủa ông chọc giận tôi.
Trong một sòng bạc có một cô gái đang ngồi tựa trên chiếc ghế bằng da nhàn nhạc, lạnh lùng nhìn ván cược phía trước. Khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sắc bén quan sát xung quanh nở nụ cười nhàn nhạt.
- Ngươi thua.
- Chúng ta đấu tiếp. Người đàn ông lên tiếng
- Ngươi còn gì?
- Vòng cổ gia truyền này được chứ?
- Được. Trong mắt cô gái hiện lên tia thích thú ngắm nhìn vòng cổ trên tay người đàn ông
Ván bài chầm chậm cứ như đùa giỡn lại với nhau
- Vòng cổ này thuộc về ta.Tạm biệt!
Pằng...pằng...lằng
Ba tiếng súng liên tiếp vang lên cô gái linh hoạt né tránh rút súng từ bên hông nhắm thẳng vào người đàn ông và cất tiếng
- Ông nghĩ giết được tôi. Hay cho một Trần lão lại giám chơi lén tôi.
- Tôi nhầm tôi nhầm. Thực xin lỗi
- Hôm nay là lần cuối đừng để tôi tìm ông. Ông biết hậu quả rồi chứ.
Nhìn người đàn ông nhẫn nhịn đến mức mặt mày đỏ rực luôn miệng nói xin lỗi làm người ta khinh thường.
Pằng...
Một phát súng nữa vang ra cô gái nhanh chóng né tránh. Lấy cô gái làm trung tâm xung quanh không ai dám đến gần. Chiếc nhẫn nơi tay cô xoay nhẹ riêng vút gió lao qua không một ai biết mình chết như thế nào chỉ có thể trợn mắt ngã xuống. Xung quanh chỉ còn mùi máu tanh bốc ra cùng với sát khí nặng nề mà cô gái đem lại. Trong căn phòng xa hoa giờ chỉ còn cô gái và người đàn ông cô gái bước đi nhẹ nhàng nhanh chóng đến gần người đàn ông một tiếng gió vút qua người đàn ông chưa kọp cầu xin đã nằm dưới đất.
- Đây là kết qủa ông chọc giận tôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.