Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy
Chương 247: Phong Như Khuynh bị lão hổ kéo đi rồi (2)
Tiêu Thất Gia
18/03/2021
Chỉ là khi nó nhìn sang Phong Như Khuynh, ánh mắt ôn hòa lập tức biến thành cảnh cáo, gầm to với nàng, hung ác và tàn nhẫn.
"Ngươi muốn ta cứu bọn chúng?" Phong Như Khuynh giật mình, hỏi.
Linh Thú luôn có vẻ như hiểu tính người, bọn chúng tuy bài xích nhân loại, nhưng lại cực kỳ thông minh.
Hổ Tam Văn biết thú non bị thương, nó không có cách chữa trị, cho nên mới ra ngoài tìm nhân loại đến cứu.
Trong lòng nó hiểu rõ, nhân loại biết y thuật, có thể chữa khỏi cho con của nó.
Còn vì sao lại chọn Phong Như Khuynh...
Phong Như Khuynh làm bạn với Linh Dược quanh năm, trên người tự nhiên mang theo mùi thuốc nồng đậm, cho nên Hổ Tam Văn lập tức chọn nàng đến cứu cho thú non.
Chỉ là...
Ánh mắt Phong Như Khuynh lướt qua những thú non bên trong, ở giữa có một con hổ nhỏ màu đỏ bị thương nghiêm trọng nhất, hô hấp liền trở nên dao động.
Hổ Tam Văn biến dị!
Hơn nữa, con Hổ Tam Văn này rõ ràng vẫn là thú con, mà đã là Tam giai, chỉ cần nó có thể hoàn toàn trưởng thành, thì cũng đã đủ trở thành bá chủ Linh Thú Chi Sâm này.
Không ngờ vận khí của nàng lại tốt như vậy, có thể nhìn thấy được Linh Thú biến dị!
"Ta có thể cứu những con thú non này." Đôi mắt Phong Như Khuynh chớp chớp: "Nhưng mà, ta cần một số dụng cụ..."
Hoàn hảo, Phong Như Khuynh luôn tiện tay mang theo giấy bút, nàng lấy giấy bút ra, viết những dụng cụ mình cần dùng lên giấy, rồi đưa cho Hổ Tam Văn.
Mặc dù Linh Dược rất tốt, nhưng trong đó lại trộn lẫn quá nhiều tạp chất, nếu có thể loại bỏ những tạp chất này, vậy thì chính là làm ít công to*.
*làm ít công to: sử dụng ít nỗ lực nhưng hiệu quả lại đạt gấp đôi
Dược thiện là một cách có thể loại bỏ tạp chất, hơn nữa nếu bỏ thêm vài loại Linh Dược, còn có thể đề gia tăng công hiệu.
Hổ Tam Văn có chút cảnh giác nhìn lướt qua Phong Như Khuynh, xoay người đi ra khỏi sơn động.
Cùng lúc nó rời đi, cửa sơn động lập tức đóng lại.
Phong Như Khuynh: "..."
Hổ Tam Văn này thành tinh rồi à? Sợ nàng trốn, nó liền nhốt nàng trong sơn động.
Kỳ thật, nàng cũng không định đi, sau khi Hổ Tam Văn rời khỏi, nàng ngồi xuống, lấy những Linh Dược cần dùng bày ra ngoài.
Tuy Linh Thú Chi Sâm rất rộng, nhưng tốc độ của Hổ Tam Văn rất nhanh, thời gian nửa nén hương, nó đã vứt những dụng cụ Phong Như Khuynh cần trước mặt nàng.
Phong Như Khuynh sững sờ nhìn những dụng cụ trước mặt này, hỏi: "Những thứ này ngươi lấy ở đâu ra?"
Linh Thú cũng cần nấu nướng à?
Hổ Tam Văn hừ lạnh, không trả lời Phong Như Khuynh.
Mấy thứ này, nó chỉ cần ra khỏi Linh Thú Chi Sâm, thì có thể cướp được.
Phong Như Khuynh cũng không quản làm sao mà Hổ Tam Văn lấy được nồi bát muôi* chậu này, nàng lấy củi khô bắt đầu nhóm lửa, còn không quên chỉ thị Hổ Tam Văn đi lấy cho nàng một bầu nước trong.
*muôi: cái bầu, lấy vỏ quả bầu chế ra đồ đựng rượu đựng nước
Hổ Tam Văn vì cứu thú non, trái lại cực kỳ nghe lời Phong Như Khuynh, đi đến khe suối lấy một thùng nước đặt trước mặt nàng.
Nàng vuốt cằm, nhìn Hổ Tam Văn trước mắt, trong mắt lóe chút ánh sáng.
Uh`m, Hổ Tam Văn này, trái lại làm việc rất lão luyện, bên trong phủ của nàng đang cần một phó thú như vậy.
Nhưng lúc này nàng không được phép suy nghĩ nhiều, những con thú non đang gào khóc kia vẫn còn chờ nàng cứu mạng.
Sau khi nước sôi, Phong Như Khuynh lập tức bỏ tất cả Linh Dược đã bày ra vào.
"Ta đang nấu thuốc Linh Dược, chờ nấu xong, ngươi hãy cho thú non uống, chúng nó rất nhanh có thể bình phục."
Nàng sử dụng chính là Tam giai Linh Dược, đối với những con thú non này, tốc độ bình phục sẽ rất nhanh.
Trên thực tế, quả Bách Thảo cũng có thể trị liệu cho Linh Thú, thế nhưng một vài Linh Thú thương thế quá nặng, dù quả Bách Thảo trị liệu có tốt đến đâu, cũng không cách nào sử dụng liên tục, muốn bình phục đoán chừng phải đợi mười ngày nửa tháng.
"Ngươi muốn ta cứu bọn chúng?" Phong Như Khuynh giật mình, hỏi.
Linh Thú luôn có vẻ như hiểu tính người, bọn chúng tuy bài xích nhân loại, nhưng lại cực kỳ thông minh.
Hổ Tam Văn biết thú non bị thương, nó không có cách chữa trị, cho nên mới ra ngoài tìm nhân loại đến cứu.
Trong lòng nó hiểu rõ, nhân loại biết y thuật, có thể chữa khỏi cho con của nó.
Còn vì sao lại chọn Phong Như Khuynh...
Phong Như Khuynh làm bạn với Linh Dược quanh năm, trên người tự nhiên mang theo mùi thuốc nồng đậm, cho nên Hổ Tam Văn lập tức chọn nàng đến cứu cho thú non.
Chỉ là...
Ánh mắt Phong Như Khuynh lướt qua những thú non bên trong, ở giữa có một con hổ nhỏ màu đỏ bị thương nghiêm trọng nhất, hô hấp liền trở nên dao động.
Hổ Tam Văn biến dị!
Hơn nữa, con Hổ Tam Văn này rõ ràng vẫn là thú con, mà đã là Tam giai, chỉ cần nó có thể hoàn toàn trưởng thành, thì cũng đã đủ trở thành bá chủ Linh Thú Chi Sâm này.
Không ngờ vận khí của nàng lại tốt như vậy, có thể nhìn thấy được Linh Thú biến dị!
"Ta có thể cứu những con thú non này." Đôi mắt Phong Như Khuynh chớp chớp: "Nhưng mà, ta cần một số dụng cụ..."
Hoàn hảo, Phong Như Khuynh luôn tiện tay mang theo giấy bút, nàng lấy giấy bút ra, viết những dụng cụ mình cần dùng lên giấy, rồi đưa cho Hổ Tam Văn.
Mặc dù Linh Dược rất tốt, nhưng trong đó lại trộn lẫn quá nhiều tạp chất, nếu có thể loại bỏ những tạp chất này, vậy thì chính là làm ít công to*.
*làm ít công to: sử dụng ít nỗ lực nhưng hiệu quả lại đạt gấp đôi
Dược thiện là một cách có thể loại bỏ tạp chất, hơn nữa nếu bỏ thêm vài loại Linh Dược, còn có thể đề gia tăng công hiệu.
Hổ Tam Văn có chút cảnh giác nhìn lướt qua Phong Như Khuynh, xoay người đi ra khỏi sơn động.
Cùng lúc nó rời đi, cửa sơn động lập tức đóng lại.
Phong Như Khuynh: "..."
Hổ Tam Văn này thành tinh rồi à? Sợ nàng trốn, nó liền nhốt nàng trong sơn động.
Kỳ thật, nàng cũng không định đi, sau khi Hổ Tam Văn rời khỏi, nàng ngồi xuống, lấy những Linh Dược cần dùng bày ra ngoài.
Tuy Linh Thú Chi Sâm rất rộng, nhưng tốc độ của Hổ Tam Văn rất nhanh, thời gian nửa nén hương, nó đã vứt những dụng cụ Phong Như Khuynh cần trước mặt nàng.
Phong Như Khuynh sững sờ nhìn những dụng cụ trước mặt này, hỏi: "Những thứ này ngươi lấy ở đâu ra?"
Linh Thú cũng cần nấu nướng à?
Hổ Tam Văn hừ lạnh, không trả lời Phong Như Khuynh.
Mấy thứ này, nó chỉ cần ra khỏi Linh Thú Chi Sâm, thì có thể cướp được.
Phong Như Khuynh cũng không quản làm sao mà Hổ Tam Văn lấy được nồi bát muôi* chậu này, nàng lấy củi khô bắt đầu nhóm lửa, còn không quên chỉ thị Hổ Tam Văn đi lấy cho nàng một bầu nước trong.
*muôi: cái bầu, lấy vỏ quả bầu chế ra đồ đựng rượu đựng nước
Hổ Tam Văn vì cứu thú non, trái lại cực kỳ nghe lời Phong Như Khuynh, đi đến khe suối lấy một thùng nước đặt trước mặt nàng.
Nàng vuốt cằm, nhìn Hổ Tam Văn trước mắt, trong mắt lóe chút ánh sáng.
Uh`m, Hổ Tam Văn này, trái lại làm việc rất lão luyện, bên trong phủ của nàng đang cần một phó thú như vậy.
Nhưng lúc này nàng không được phép suy nghĩ nhiều, những con thú non đang gào khóc kia vẫn còn chờ nàng cứu mạng.
Sau khi nước sôi, Phong Như Khuynh lập tức bỏ tất cả Linh Dược đã bày ra vào.
"Ta đang nấu thuốc Linh Dược, chờ nấu xong, ngươi hãy cho thú non uống, chúng nó rất nhanh có thể bình phục."
Nàng sử dụng chính là Tam giai Linh Dược, đối với những con thú non này, tốc độ bình phục sẽ rất nhanh.
Trên thực tế, quả Bách Thảo cũng có thể trị liệu cho Linh Thú, thế nhưng một vài Linh Thú thương thế quá nặng, dù quả Bách Thảo trị liệu có tốt đến đâu, cũng không cách nào sử dụng liên tục, muốn bình phục đoán chừng phải đợi mười ngày nửa tháng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.