Thần Y Khí Nữ: Quỷ Đế Ngự Thú Cuồng Phi
Chương 19: Tinh luyện linh ngọc
Phù Tử
05/10/2016
Sau khi Tộc tỉ thí kết thúc, Diệp Lăng Nguyệt đi theo Diệp Hoàng Ngọc trở lại Bắc Trang.
Diệp Hoàng Ngọc không nói lời nào, sắc mặt nàng cũng không được tốt, sau khi trở về Bắc Trang cũng không có để ý đến Diệp Lăng Nguyệt, tự mình trở về phòng.
“Nương, người là đang giận ta?” Diệp Lăng Nguyệt kéo Lưu mụ lại hỏi thăm.
“Tiểu Tỷ, Tam tiểu thư không phải giận ngươi, nàng là đang lo lắng ngươi. Ngươi vào trong núi một tháng, nàng mỗi ngày đều trà không uống, cơm không ăn.” Lưu mụ nghe được trong thanh âm Diệp Lăng Nguyệt thấp thỏm liền an ủi.
Diệp Lăng Nguyệt sau khi nghe xong, trong lòng trần đầy ấm áp, nàng mặc dù không là “Tiểu ngốc nữ”, nhưng sau khi nàng thanh tỉnh, bất kì thời khắc nào cũng cảm nhận được Diệp Hoàng Ngọc quan tâm mình.
Trong người mang nội thương, nhưng lần này Diệp Hoàng Ngọc không tiếc công khai xung đột với Diệp Hoàng Thành.
Trong phòng, truyền tới một trận tiếng ho khan đứt quãng, Diệp Lăng Nguyệt biết, mẫu thân bởi vì dùng nguyên lực, thân thể lúc này lại càng suy yếu thêm
Nếu là có Ngũ Phẩm linh đan thì tốt rồi, chẳng qua là đan dược ngũ phẩm yêu cầu mấy vạn lượng vàng, Diệp Lăng Nguyệt cau mày một cái.
Sau khi đem đồ ăn dân dãn từ trong núi lấy được sau đó giao cho Lưu mụ, Diệp Lăng Nguyệt trở lại trong phòng mình.
Nàng lấy một khối ngọc ra, cầm ở trong tay lật xem.
Ngọc không lớn, chạm trổ* không tệ, như bàn tay của tiểu hài tử, thân ngọc màu lục sắc, ngọn đèn dầu chiếu xuống có chút tối tăm mờ mịt.
(*điêu khắc)
“Nhìn qua cũng không có gì đặc biệt.” Diệp Lăng Nguyệt nói.
Huyền Nguyên ngọc có thể tăng nhanh hấp thu nguyên khí trong thiên địa cho võ giả, cũng chuyển hóa thành nguyên lực, nhưng mà Diệp Lăng Nguyệt lại có Tụ Nguyên Dịch, bản thân hấp thu nguyên lực so với người bình thường thường nhanh hơn rất nhiều.
Ngay tại lúc này Diệp Lăng Nguyệt tính toán đem khối ngọc này vứt ở một bên, nhưng trên tay phải nàng Càn Đỉnh tự nhiên run lên.
Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy trong Càn Đỉnh, đột nhiên phun ra một cổ khí tức* màu trắng, khí tức này giống như một con Tiểu Bạch Xà nho nhỏ.
(*hơi thở)
“Đây là Đỉnh Tức*?” Diệp Lăng Nguyệt nhớ lại, ghi chép trong Hồng Mông Thiên từng có đề cập tới, Càn Đỉnh có linh tính, nó thường xuyên dùng để luyện dược, bên trong đỉnh sẽ sinh ra một loại thể khí đặc thù được gọi là Đỉnh Tức, lúc này Diệp Lăng Nguyệt thấy được chính là Đỉnh Tức.
(*đỉnh có hơi thở)
Màu trắng kia giống như con rắn nhỏ một loại Đỉnh Tức, nhìn khối Huyền Nguyên ngọc kia, giống như thấy món ngon mỹ thực, quay cuồng, tiến về phía Huyền Nguyên ngọc chạy tới.
Lúc này Đỉnh Tức chui vào thân ngọc, trong đầu Diệp Lăng Nguyệt đột nhiên xuất hiện một hình ảnh kì quái.
Ở trước mắt khối ngọc dần dần biến mất, biến thành một mảnh thúy lục sắc, nàng lại nhìn tình huống bên trong khối ngọc?
Từ trước Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy khác biệt, sau khi Đỉnh Tức tiến vào Huyền Nguyên ngọc, ngoại trừ bên ngoài thân ngọc là thúy lục sắc, nàng nhìn thấy mười mấy điểm đen nhỏ, những điểm đen kia, hẳn là tạp chất bên trong khối ngọc đó.
Cũng là bởi vì những thứ tạp chất màu đen này, làm cho khối ngọc kia cấp bậc liền thấp xuống rất nhiều.
Đỉnh Tức vừa nhìn thấy những tạp chất màu đen, lại trở nên dị thường sống động, nó chạy tán loạn khắp nơi, thấy nhưng điểm đen nho nhỏ, liền cắn nuốt không còn một móng.
Chẳng qua chỉ trong thời gian của một chun trà nhỏ, bên trong ngọc điểm đen kia toàn bộ đều biến mất hết, thân ngọc thúy lục sắc*, cũng biến thành càng thêm xanh hơn.
(*màu xanh lá cây)
Màu sắc Đỉnh Tức, so với trước có chút hơi đục ngầu một ít, sau khi “Ăn no” nó mới thỏa mãn chui trở về bên trong Càn Đỉnh, rồi không có động tĩnh gì nữa.
Hết thảy mọi thứ này, Diệp Lăng Nguyệt bị một màn kia, nhìn trợn mắt há mồm.
Nàng nhìn nhìn khối ngọc Huyền Nguyên ngọc kia, phát hiện kia một khối Huyền Nguyên ngọc sau khi bị Đỉnh Tức tinh luyện qua, trở nên óng ánh trong suốt, giống như một cái đầm nước hồ, chất lượng điêu khắc cũng giống như lần thứ hai chế biến qua trở nên mượt mà tinh xảo hơn rất nhiều.
Kỳ lạ nhất là, khối ngọc này hiện tại cầm ở trên tay, cảm giác rất là âm lương*.
(*mát lạnh)
Nếu lúc này hai cha con Diệp Thanh lại nhìn thấy khối ngọc này, nhất định sẽ không đoán ra nó chính là khối kia hạ đẳng Huyền Nguyên ngọc kia.
Diệp Lăng Nguyệt ánh mắt nhấp nháy, cũng không nhận ra khối ngọc này có gì bất đồng nữa, liền dứt khoát cầm đến Diệp Hoàng Ngọc nhìn xem.
Lúc sau Diệp Hoàng Ngọc thấy khối Huyền Nguyên ngọc kia, kinh ngạc.
“Khối Huyền Âm ngọc này, ngươi là từ nơi có được?”
“Không phải là thắng được ở trong tay tiểu tử Diệp Thanh kia sao.” Diệp Lăng Nguyệt kỳ quái hỏi lại.
“Khối kia rõ ràng chẳng qua là Huyền Nguyên ngọc, như thế nào bây giờ lại thành Huyền Âm ngọc?” nhãn lực Diệp Hoàng Ngọc tất nhiên so với Diệp Lăng Nguyệt mạnh hơn rất nhiều.
Huyền Nguyên ngọc là một loại Linh Ngọc hạ đẳng, nhưng là Huyền Âm ngọc là một loại Linh Ngọc trung đẳng, có thể dùng để trợ giúp Hậu Thiên Vũ Giả hấp thu đánh vào Hậu Thiên Chi Cảnh thì dùng âm sát khí.
Mặc dù chỉ là kém nhau một chữ, thế nhưng giá cả thì lại hoàn toàn bất đồng, một khối Huyền Âm ngọc lớn bằng chừng móng tay giá trị là năm trăm lượng bạc trắng, mà Diệp Lăng Nguyệt lại thắng được Huyền Âm ngọc này, giá trị ít nhất là ngàn lượng bạc trắng.
Diệp Hoàng Thành nếu biết, hắn vứt đi khối Huyền Âm ngọc thì như thế nào sẽ dừng tay dễ dàng như thế.
Ngàn lượng bạc trắng, Diệp Lăng Nguyệt nghe được không khỏi trong lòng bàn tay cũng chảy ra mồ hôi, chỉ tiếc, ngàn lượng bạc trắng còn chưa đủ để thay mẹ mua đan dược ngũ phẩm.
Về phần Huyền Nguyên ngọc làm sao lại biến thành Huyền Âm ngọc, Diệp Hoàng Ngọc cũng không nghĩ nhiều, nàng chẳng qua chỉ dặn dò.
“Nguyệt nhi, khối ngọc này ngươi giữ cho tốt, không nên để cho người ngoài phát hiện. Về sau ngươi đột phá Luyện Thể Ngũ Trọng, liền có thể lợi dụng Huyền Âm ngọc chia lìa nguyên khí thiên địa bên trong âm sát khí, tôi luyện gân cốt, để cho ngươi đánh vào Hậu Thiên Chi Cảnh, chuẩn bị cho tốt.”
Giai đoạn đầu Luyện Thể Ngũ Trọng có thể dung hợp một bộ phận âm sát khí tiến vào bên trong cơ thể, dung hợp càng sớm đối với ngày sau việc tu luyện càng mới có lợi.
Diệp Hoàng Ngọc nghĩ con gái chẳng qua chỉ là đột phá Luyện Thể Tứ Trọng, nhưng lại không biết con gái đã là Luyện Thể Ngũ Trọng.
“Hài nhi đã biết, đúng rồi, nương, lúc con tu luyện ở trong núi, tình cờ phát hiện một loại rượu, hài nhi chính là dựa vào loại rượu này đột phá. Người cũng uống một ít đi, có lẽ đối với thương thế của người mới có lợi.” Diệp Lăng Nguyệt sớm đã chuẩn bị xong một chai nhỏ Bách Quả Tửu lấy đem ra .
Diệp Hoàng Ngọc không nói lời nào, sắc mặt nàng cũng không được tốt, sau khi trở về Bắc Trang cũng không có để ý đến Diệp Lăng Nguyệt, tự mình trở về phòng.
“Nương, người là đang giận ta?” Diệp Lăng Nguyệt kéo Lưu mụ lại hỏi thăm.
“Tiểu Tỷ, Tam tiểu thư không phải giận ngươi, nàng là đang lo lắng ngươi. Ngươi vào trong núi một tháng, nàng mỗi ngày đều trà không uống, cơm không ăn.” Lưu mụ nghe được trong thanh âm Diệp Lăng Nguyệt thấp thỏm liền an ủi.
Diệp Lăng Nguyệt sau khi nghe xong, trong lòng trần đầy ấm áp, nàng mặc dù không là “Tiểu ngốc nữ”, nhưng sau khi nàng thanh tỉnh, bất kì thời khắc nào cũng cảm nhận được Diệp Hoàng Ngọc quan tâm mình.
Trong người mang nội thương, nhưng lần này Diệp Hoàng Ngọc không tiếc công khai xung đột với Diệp Hoàng Thành.
Trong phòng, truyền tới một trận tiếng ho khan đứt quãng, Diệp Lăng Nguyệt biết, mẫu thân bởi vì dùng nguyên lực, thân thể lúc này lại càng suy yếu thêm
Nếu là có Ngũ Phẩm linh đan thì tốt rồi, chẳng qua là đan dược ngũ phẩm yêu cầu mấy vạn lượng vàng, Diệp Lăng Nguyệt cau mày một cái.
Sau khi đem đồ ăn dân dãn từ trong núi lấy được sau đó giao cho Lưu mụ, Diệp Lăng Nguyệt trở lại trong phòng mình.
Nàng lấy một khối ngọc ra, cầm ở trong tay lật xem.
Ngọc không lớn, chạm trổ* không tệ, như bàn tay của tiểu hài tử, thân ngọc màu lục sắc, ngọn đèn dầu chiếu xuống có chút tối tăm mờ mịt.
(*điêu khắc)
“Nhìn qua cũng không có gì đặc biệt.” Diệp Lăng Nguyệt nói.
Huyền Nguyên ngọc có thể tăng nhanh hấp thu nguyên khí trong thiên địa cho võ giả, cũng chuyển hóa thành nguyên lực, nhưng mà Diệp Lăng Nguyệt lại có Tụ Nguyên Dịch, bản thân hấp thu nguyên lực so với người bình thường thường nhanh hơn rất nhiều.
Ngay tại lúc này Diệp Lăng Nguyệt tính toán đem khối ngọc này vứt ở một bên, nhưng trên tay phải nàng Càn Đỉnh tự nhiên run lên.
Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy trong Càn Đỉnh, đột nhiên phun ra một cổ khí tức* màu trắng, khí tức này giống như một con Tiểu Bạch Xà nho nhỏ.
(*hơi thở)
“Đây là Đỉnh Tức*?” Diệp Lăng Nguyệt nhớ lại, ghi chép trong Hồng Mông Thiên từng có đề cập tới, Càn Đỉnh có linh tính, nó thường xuyên dùng để luyện dược, bên trong đỉnh sẽ sinh ra một loại thể khí đặc thù được gọi là Đỉnh Tức, lúc này Diệp Lăng Nguyệt thấy được chính là Đỉnh Tức.
(*đỉnh có hơi thở)
Màu trắng kia giống như con rắn nhỏ một loại Đỉnh Tức, nhìn khối Huyền Nguyên ngọc kia, giống như thấy món ngon mỹ thực, quay cuồng, tiến về phía Huyền Nguyên ngọc chạy tới.
Lúc này Đỉnh Tức chui vào thân ngọc, trong đầu Diệp Lăng Nguyệt đột nhiên xuất hiện một hình ảnh kì quái.
Ở trước mắt khối ngọc dần dần biến mất, biến thành một mảnh thúy lục sắc, nàng lại nhìn tình huống bên trong khối ngọc?
Từ trước Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy khác biệt, sau khi Đỉnh Tức tiến vào Huyền Nguyên ngọc, ngoại trừ bên ngoài thân ngọc là thúy lục sắc, nàng nhìn thấy mười mấy điểm đen nhỏ, những điểm đen kia, hẳn là tạp chất bên trong khối ngọc đó.
Cũng là bởi vì những thứ tạp chất màu đen này, làm cho khối ngọc kia cấp bậc liền thấp xuống rất nhiều.
Đỉnh Tức vừa nhìn thấy những tạp chất màu đen, lại trở nên dị thường sống động, nó chạy tán loạn khắp nơi, thấy nhưng điểm đen nho nhỏ, liền cắn nuốt không còn một móng.
Chẳng qua chỉ trong thời gian của một chun trà nhỏ, bên trong ngọc điểm đen kia toàn bộ đều biến mất hết, thân ngọc thúy lục sắc*, cũng biến thành càng thêm xanh hơn.
(*màu xanh lá cây)
Màu sắc Đỉnh Tức, so với trước có chút hơi đục ngầu một ít, sau khi “Ăn no” nó mới thỏa mãn chui trở về bên trong Càn Đỉnh, rồi không có động tĩnh gì nữa.
Hết thảy mọi thứ này, Diệp Lăng Nguyệt bị một màn kia, nhìn trợn mắt há mồm.
Nàng nhìn nhìn khối ngọc Huyền Nguyên ngọc kia, phát hiện kia một khối Huyền Nguyên ngọc sau khi bị Đỉnh Tức tinh luyện qua, trở nên óng ánh trong suốt, giống như một cái đầm nước hồ, chất lượng điêu khắc cũng giống như lần thứ hai chế biến qua trở nên mượt mà tinh xảo hơn rất nhiều.
Kỳ lạ nhất là, khối ngọc này hiện tại cầm ở trên tay, cảm giác rất là âm lương*.
(*mát lạnh)
Nếu lúc này hai cha con Diệp Thanh lại nhìn thấy khối ngọc này, nhất định sẽ không đoán ra nó chính là khối kia hạ đẳng Huyền Nguyên ngọc kia.
Diệp Lăng Nguyệt ánh mắt nhấp nháy, cũng không nhận ra khối ngọc này có gì bất đồng nữa, liền dứt khoát cầm đến Diệp Hoàng Ngọc nhìn xem.
Lúc sau Diệp Hoàng Ngọc thấy khối Huyền Nguyên ngọc kia, kinh ngạc.
“Khối Huyền Âm ngọc này, ngươi là từ nơi có được?”
“Không phải là thắng được ở trong tay tiểu tử Diệp Thanh kia sao.” Diệp Lăng Nguyệt kỳ quái hỏi lại.
“Khối kia rõ ràng chẳng qua là Huyền Nguyên ngọc, như thế nào bây giờ lại thành Huyền Âm ngọc?” nhãn lực Diệp Hoàng Ngọc tất nhiên so với Diệp Lăng Nguyệt mạnh hơn rất nhiều.
Huyền Nguyên ngọc là một loại Linh Ngọc hạ đẳng, nhưng là Huyền Âm ngọc là một loại Linh Ngọc trung đẳng, có thể dùng để trợ giúp Hậu Thiên Vũ Giả hấp thu đánh vào Hậu Thiên Chi Cảnh thì dùng âm sát khí.
Mặc dù chỉ là kém nhau một chữ, thế nhưng giá cả thì lại hoàn toàn bất đồng, một khối Huyền Âm ngọc lớn bằng chừng móng tay giá trị là năm trăm lượng bạc trắng, mà Diệp Lăng Nguyệt lại thắng được Huyền Âm ngọc này, giá trị ít nhất là ngàn lượng bạc trắng.
Diệp Hoàng Thành nếu biết, hắn vứt đi khối Huyền Âm ngọc thì như thế nào sẽ dừng tay dễ dàng như thế.
Ngàn lượng bạc trắng, Diệp Lăng Nguyệt nghe được không khỏi trong lòng bàn tay cũng chảy ra mồ hôi, chỉ tiếc, ngàn lượng bạc trắng còn chưa đủ để thay mẹ mua đan dược ngũ phẩm.
Về phần Huyền Nguyên ngọc làm sao lại biến thành Huyền Âm ngọc, Diệp Hoàng Ngọc cũng không nghĩ nhiều, nàng chẳng qua chỉ dặn dò.
“Nguyệt nhi, khối ngọc này ngươi giữ cho tốt, không nên để cho người ngoài phát hiện. Về sau ngươi đột phá Luyện Thể Ngũ Trọng, liền có thể lợi dụng Huyền Âm ngọc chia lìa nguyên khí thiên địa bên trong âm sát khí, tôi luyện gân cốt, để cho ngươi đánh vào Hậu Thiên Chi Cảnh, chuẩn bị cho tốt.”
Giai đoạn đầu Luyện Thể Ngũ Trọng có thể dung hợp một bộ phận âm sát khí tiến vào bên trong cơ thể, dung hợp càng sớm đối với ngày sau việc tu luyện càng mới có lợi.
Diệp Hoàng Ngọc nghĩ con gái chẳng qua chỉ là đột phá Luyện Thể Tứ Trọng, nhưng lại không biết con gái đã là Luyện Thể Ngũ Trọng.
“Hài nhi đã biết, đúng rồi, nương, lúc con tu luyện ở trong núi, tình cờ phát hiện một loại rượu, hài nhi chính là dựa vào loại rượu này đột phá. Người cũng uống một ít đi, có lẽ đối với thương thế của người mới có lợi.” Diệp Lăng Nguyệt sớm đã chuẩn bị xong một chai nhỏ Bách Quả Tửu lấy đem ra .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.