Chương 32: An na kinh ngạc
Không Say
25/11/2022
“Trung Quốc và Hàn Quốc quyết đấu?”
Phan Lâm hơi bất ngờ, sờ lên cằm nói: “Hình như lúc trước nhìn thấy trong tin tức, nhưng không có xem kỹ.
Chuyện gì vậy?”
“Một tháng trước, một số thành viên của Hiệp hội Y khoa Hàn Thành đã thành lập một nhóm giao lưu và học hỏi để khám phá và trao đổi kiến thức y học.
Họ vào Trung Quốc và thách thức khắp nơi, đi đến một số tỉnh và khiêu khích y học Trung Quốc công khai trên Internet, trực tiếp thách đấu với các bác sĩ nổi tiếng trong nước, làm sao vị lão tiên bối có thể chịu được sự khiêu khích của y học Hàn Quốc? Hết người này đến người khác đều bị đánh bại.
Bây giờ, đội Hàn y này sẽ đến Giang Thành trong ba ngày nữa và giao chiến với ông nội.
Đây là trận chiến cuối cùng của giữa y học Hàn – Trung, vì y học Hàn Quốc đã thắng 5 trận, nếu thua trận này, họ sẽ quay về nộp đơn ra cộng đồng quốc tế và xin xác nhậny học cổ truyền có nguồn gốc từ Hàn Quốc, công bố với thế giới.
trung y chúng ta là đang đạo nhái Hàn y của bọn họ “Đúng là không biết xấu hổ.”
Phan Lâm hừ một tiếng: “Mọi người đều biết Hàn y có nguồn gốc từ Trung y, đến miệng của bọn họ, thì nói thành chúng ta đạo nhái sao? Đây có được coi là khi sư miệt tổ không? “Trận chiến này rất quan trọng.
Nghe nói, người của Hiệp hội Y khoa Quốc gia và Hiệp hội Y tế Quốc tế sẽ đến, các bác sĩ nổi tiếng trêи toàn thế giới, và người có thẩm quyền Trung Tây y cũng sẽ đến đó, thậm chí cả Yến Kinh … đều có người chú ý tới.”
“Đó là điều đương nhiên, một khi thua, trung y sẽ trở thành trò cười trêи thế giới, ảnh hưởng cực lớn! Yến Kinh làm sao có thể không chú ý?”
“Nhưng với trình độ y thuật của ông nội chắc sẽ không thua đâu.”
Tú Lan thở dài nói: “Tuy rằng hành vi của ông nội rất quá đáng, nhưng xét về y thuật thì cả Trung Quốc không ai có thể cạnh tranh được với y thuật của ông.
Bên phía tỉnh Giang Nam, cũng chỉ có ông Hà Vĩ Hùng mới có thể đọ sức với ông nội.
ˆ “Vậy sao?”
“Ba ngày nữa sẽ có một trận quyết đấu ở sân vận động Giang Thành, Phan Lâm, anh có muốn đi xem không?”
“Tôi không có hứng thú với những chiêu trò mèo ba chân của y học Hàn Quốc, nhưng nếu có thời gian, tôi có thể đến xem thử.”
“Nghe nói hình như không mở cửa cho bên ngoài, người bình thường không vào được, nếu anh muốn đi, tôi đến đón anh.”
“Được.”
Phan Lâm gật đầu, sau đó cúp điện thoại.
Không dễ dàng gì mới có được một công việc, kết quả lại xảy ra sự việc này, đúng là xui xẻo.
Nhưng bây giờ Lý Ái Vân cũng khôngbảo anh đi tìm việc nữa, cô không phải muốn Phan Lâm đi ra ngoài kiếm thật nhiều tiền, chỉ là không muốn anh tiếp tục ở nhà làm một kẻ vô dụng không có tích sự, càng mong Phan Lâm có thể thay đổi.
Nhưng bây giờ Phan Lâm bắt đầu thay đổi rồi. —————————-
Phan Lâm hơi bất ngờ, sờ lên cằm nói: “Hình như lúc trước nhìn thấy trong tin tức, nhưng không có xem kỹ.
Chuyện gì vậy?”
“Một tháng trước, một số thành viên của Hiệp hội Y khoa Hàn Thành đã thành lập một nhóm giao lưu và học hỏi để khám phá và trao đổi kiến thức y học.
Họ vào Trung Quốc và thách thức khắp nơi, đi đến một số tỉnh và khiêu khích y học Trung Quốc công khai trên Internet, trực tiếp thách đấu với các bác sĩ nổi tiếng trong nước, làm sao vị lão tiên bối có thể chịu được sự khiêu khích của y học Hàn Quốc? Hết người này đến người khác đều bị đánh bại.
Bây giờ, đội Hàn y này sẽ đến Giang Thành trong ba ngày nữa và giao chiến với ông nội.
Đây là trận chiến cuối cùng của giữa y học Hàn – Trung, vì y học Hàn Quốc đã thắng 5 trận, nếu thua trận này, họ sẽ quay về nộp đơn ra cộng đồng quốc tế và xin xác nhậny học cổ truyền có nguồn gốc từ Hàn Quốc, công bố với thế giới.
trung y chúng ta là đang đạo nhái Hàn y của bọn họ “Đúng là không biết xấu hổ.”
Phan Lâm hừ một tiếng: “Mọi người đều biết Hàn y có nguồn gốc từ Trung y, đến miệng của bọn họ, thì nói thành chúng ta đạo nhái sao? Đây có được coi là khi sư miệt tổ không? “Trận chiến này rất quan trọng.
Nghe nói, người của Hiệp hội Y khoa Quốc gia và Hiệp hội Y tế Quốc tế sẽ đến, các bác sĩ nổi tiếng trêи toàn thế giới, và người có thẩm quyền Trung Tây y cũng sẽ đến đó, thậm chí cả Yến Kinh … đều có người chú ý tới.”
“Đó là điều đương nhiên, một khi thua, trung y sẽ trở thành trò cười trêи thế giới, ảnh hưởng cực lớn! Yến Kinh làm sao có thể không chú ý?”
“Nhưng với trình độ y thuật của ông nội chắc sẽ không thua đâu.”
Tú Lan thở dài nói: “Tuy rằng hành vi của ông nội rất quá đáng, nhưng xét về y thuật thì cả Trung Quốc không ai có thể cạnh tranh được với y thuật của ông.
Bên phía tỉnh Giang Nam, cũng chỉ có ông Hà Vĩ Hùng mới có thể đọ sức với ông nội.
ˆ “Vậy sao?”
“Ba ngày nữa sẽ có một trận quyết đấu ở sân vận động Giang Thành, Phan Lâm, anh có muốn đi xem không?”
“Tôi không có hứng thú với những chiêu trò mèo ba chân của y học Hàn Quốc, nhưng nếu có thời gian, tôi có thể đến xem thử.”
“Nghe nói hình như không mở cửa cho bên ngoài, người bình thường không vào được, nếu anh muốn đi, tôi đến đón anh.”
“Được.”
Phan Lâm gật đầu, sau đó cúp điện thoại.
Không dễ dàng gì mới có được một công việc, kết quả lại xảy ra sự việc này, đúng là xui xẻo.
Nhưng bây giờ Lý Ái Vân cũng khôngbảo anh đi tìm việc nữa, cô không phải muốn Phan Lâm đi ra ngoài kiếm thật nhiều tiền, chỉ là không muốn anh tiếp tục ở nhà làm một kẻ vô dụng không có tích sự, càng mong Phan Lâm có thể thay đổi.
Nhưng bây giờ Phan Lâm bắt đầu thay đổi rồi. —————————-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.