Chương 172: Hội nghị y học
Không Say
28/11/2022
Huỳnh Gia Đông và Huỳnh Hạo Thiên đều được đưa đến bệnh viện chữa trị, Phan Lâm giao cho Hàn Long sắp xếp vệ sĩ bảo vệ an toàn cho họ, sau đó trở về công ty, nhắm mắt suy nghĩ.
“Đã có thể khẳng định là do Trường Nam làm.”
Hàn Long trầm giọng nói.
“Tình hình ở Nam Thành bây giờ thế nào rồi?”
Phan Lâm hỏi.
“Nếu Huỳnh Lam không bị bắt, để ổn định tình hình ở Nam Thành, Trường Nam ít nhất cũng phải mất ba năm, hơn nữa có không ít các vụ kiện lớn nhỏ phải giải quyết, tiêu hao vê nhân lực và tiền bạc là con số vô cùng lớn, đối với Trường Nam mà nói chính là làm ơn mắc oán, nhưng nếu như bắt được Huỳnh Lam… chỉ cần ba ngày cũng đủ để ổn định tât cả.”
Hàn Long nghiêm túc nói.
Từ khi Huỳnh Lam và tập đoàn Dương Hoa hợp tác, tập đoàn Dương Hoa cũng đang bắt tay vào việc khai thác thị trường Nam Thành, Huỳnh Gia Đông có thể giúp cho tập đoàn Dương Hoa kiếm đủ lợi nhuận, nhưng bây giờ xảy ra việc như vậy, thị trường Nam Thành cơ bản đã có thể tuyên bố kết thúc, Hàn Long cũng cảm thấy lòng đau như cắt.
Phan Lâm nhíu mày: “Trường Nam thật sự là vì để đối phó với tôi nên mới ra tay với Huỳnh Lam sao?”
“Lúc trước tôi cũng nghĩ đây đơn giản chỉ là báo thù, bây giờ xem ra còn đáng sợ hơn thế, chắc chắn Trường Nam nổi dã tâm, nếu không bọn họ sẽ không có sức ảnh hưởng lớn như thế, đương nhiên, nổi bật nhất phải kể đến là y thuật của bọn họ, đây là hệ thống đông y nổi tiếng trong nước.”
Hàn Long thở dài nói: “Hơn nữa tôi lo rằng, một khi Trường Nam nắm được Nam Thành trong tay, sợ rằng tiếp theo sẽ chính là Giang Thành của chúng ta, tập đoàn Dương Hoa của chúng ta.”
“Không phải sợ mà là nhất định.”
Phan Lâm nhắm nghiền hai mắt, suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Ông biết căn cứ của Trường Nam ở đâu không?”
“Chủ tịch Lâm, cậu định làm gì?”
Mặt Hàn Long thoáng biến sắc, nhanh chóng nói tiếp: “ Cậu đừng manh động quá, đó không phải là nơi chúng ta có thể tùy ý đi đến, nếu không chẳng tốt cho ai!”
“Sao? Tên Trường Nam quý giá đến vậy sao? Chỉ có thể giương mắt nhìn chúng tung Hùng mặt đầy mong chờ, dường như đã tưởng tượng ra được biểu cảm của đám người đó.
“Đừng phí lời nữa, đi thôi!”
Phan Lâm đi vào chiếc xe dừng lại ở bên đường.
Hà Vĩ Hùng cũng nhanh chóng lên xe.
Xe hơi di chuyển, đi thẳng đến Học viện Phái Nam… —————————-
“Đã có thể khẳng định là do Trường Nam làm.”
Hàn Long trầm giọng nói.
“Tình hình ở Nam Thành bây giờ thế nào rồi?”
Phan Lâm hỏi.
“Nếu Huỳnh Lam không bị bắt, để ổn định tình hình ở Nam Thành, Trường Nam ít nhất cũng phải mất ba năm, hơn nữa có không ít các vụ kiện lớn nhỏ phải giải quyết, tiêu hao vê nhân lực và tiền bạc là con số vô cùng lớn, đối với Trường Nam mà nói chính là làm ơn mắc oán, nhưng nếu như bắt được Huỳnh Lam… chỉ cần ba ngày cũng đủ để ổn định tât cả.”
Hàn Long nghiêm túc nói.
Từ khi Huỳnh Lam và tập đoàn Dương Hoa hợp tác, tập đoàn Dương Hoa cũng đang bắt tay vào việc khai thác thị trường Nam Thành, Huỳnh Gia Đông có thể giúp cho tập đoàn Dương Hoa kiếm đủ lợi nhuận, nhưng bây giờ xảy ra việc như vậy, thị trường Nam Thành cơ bản đã có thể tuyên bố kết thúc, Hàn Long cũng cảm thấy lòng đau như cắt.
Phan Lâm nhíu mày: “Trường Nam thật sự là vì để đối phó với tôi nên mới ra tay với Huỳnh Lam sao?”
“Lúc trước tôi cũng nghĩ đây đơn giản chỉ là báo thù, bây giờ xem ra còn đáng sợ hơn thế, chắc chắn Trường Nam nổi dã tâm, nếu không bọn họ sẽ không có sức ảnh hưởng lớn như thế, đương nhiên, nổi bật nhất phải kể đến là y thuật của bọn họ, đây là hệ thống đông y nổi tiếng trong nước.”
Hàn Long thở dài nói: “Hơn nữa tôi lo rằng, một khi Trường Nam nắm được Nam Thành trong tay, sợ rằng tiếp theo sẽ chính là Giang Thành của chúng ta, tập đoàn Dương Hoa của chúng ta.”
“Không phải sợ mà là nhất định.”
Phan Lâm nhắm nghiền hai mắt, suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Ông biết căn cứ của Trường Nam ở đâu không?”
“Chủ tịch Lâm, cậu định làm gì?”
Mặt Hàn Long thoáng biến sắc, nhanh chóng nói tiếp: “ Cậu đừng manh động quá, đó không phải là nơi chúng ta có thể tùy ý đi đến, nếu không chẳng tốt cho ai!”
“Sao? Tên Trường Nam quý giá đến vậy sao? Chỉ có thể giương mắt nhìn chúng tung Hùng mặt đầy mong chờ, dường như đã tưởng tượng ra được biểu cảm của đám người đó.
“Đừng phí lời nữa, đi thôi!”
Phan Lâm đi vào chiếc xe dừng lại ở bên đường.
Hà Vĩ Hùng cũng nhanh chóng lên xe.
Xe hơi di chuyển, đi thẳng đến Học viện Phái Nam… —————————-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.