Thần Y Phù Sư - Tà Quân Sủng Tận Trời
Chương 8:
Túy Nhập Tiên Dao
20/02/2024
Một nơi nào đó ở Lâm Thành.
Nam nhân áo trắng đang nhắm mắt ngồi thiền dường như cảm giác được gì đó, ông ấy chậm rãi mở mắt ra, "Hôm nay trở về sớm hơn trước."
“Bởi vì hôm nay phụ thân đại nhân tự mình động thủ, Khuynh Mặc làm sao dám chờ đến trời tối mới trở về chứ.” Khúc Khuynh Mặc đẩy cửa ra, mỉm cười nhìn về phía nam nhân tuấn mỹ ngồi trên giường.
Người này chính là cha đẻ của Khúc Khuynh Mặc, là người thứ hai mà mười lăm năm trước khi nàng mở mắt đã nhìn thấy.
Ánh mắt Khúc Trạch ôn hòa đánh giá nàng cẩn thận, đáy mắt xẹt qua cơn giận dữ: "Hừ! Nàng ta dám động thủ với con, hình phạt này coi như là nhẹ."
“Nàng ta” trong lời nói của Khúc Trạch, chắc chắn là đang đề cập đến Phương Duyệt Dung.
Hôm nay hai người Phương Duyệt Dung mắc chứng đau bụng kỳ quái, không phải Khúc Khuynh Mặc làm, mà là Khúc Trạch ra tay!
Gia tộc Khúc thị chuyên về phù văn phong ấn, cũng chính là gia tộc nổi danh toàn bộ Không Linh Giới. Với tu vi của Khúc Trạch, đừng nói một Phương Duyệt Dung, đến cả Phương gia cũng có thể xóa bỏ một cách tuỳ ý.
"Hôm nay là con cố ý để cho nàng ta đâm, bằng không lấy chút lực lượng của Phương Duyệt Dung, ngay cả cơ hội tới gần con cũng không có. Chuyện này cũng không đáng để cha nhúng tay vào.”
Khúc Khuynh Mặc rót một ly nước ngoan ngoãn đưa cho Khúc Trạch, thừa dịp đối phương nhận ly nước, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mạch của ông ấy.
Mười lăm năm trước, Khúc Khuynh Mặc vừa mới xuyên qua thế giới này đã gặp phải chuyện Khúc gia bị diệt môn, tuy rằng hai cha con bọn họ chạy trốn từ đó, nhưng Khúc Trạch cũng bị thương đến kinh mạch trong trận chiến đó cho nên thường xuyên chịu đau đớn.
Khúc Khuynh Mặc nghiên cứu trị liệu phù văn chính là vì chữa trị thương thế của Khúc Trạch.
“Nhưng quả thật nàng ta đã có ý định giết con!” Sắc mặt Khúc Trạch lạnh lùng, trong giọng nói ẩn chứa sát khí.
Con gái hắn, bất luận là kẻ nào cũng không thể động đến! Cho dù là Khúc Khuynh Mặc tự nguyện đi lên để cho người ta đâm!
Khúc Khuynh Mặc nghe ra ý tứ trong lời này, trong lòng ấm áp.
Mười lăm năm qua, từ lúc chập chững biết đi, từ phù lục văn chú, đến linh lực tu vi, đều là người trước mắt nàng chỉ dạy từng li từng tí.
Cho dù Khúc Khuynh Mặc đã mang theo ký ức kiếp trước từ khi sinh ra, nhưng tình cảm đối với Khúc Trạch cũng không hề ít.
"Được rồi, nếu đã trở về, vậy nghỉ ngơi tiếp tục chế phù đi.” Khúc Trạch đưa ly nước trả lại cho Khúc Khuynh Mặc, sắc mặt nghiêm túc lên.
Những năm gần đây, ngoài mặt Khúc Khuynh Mặc là y đồng Thanh Mạt của Tứ Quý y quán, học nghiên cứu linh dược và y thuật của thế giới này trong y quán, mà trong bóng tối, mỗi đêm nàng đều trở về nơi này, tu tập phù văn chú ấn!
Thế giới này, mỗi người đều sẽ tu tập linh lực để tăng cường thể phách, đề cao thực lực, mà linh lực cao hay thấp thì đều trở thành một trong những tiêu chuẩn để đo lường thực lực mạnh yếu của cá nhân.
Từ Ngưng Khí lúc ban đầu, Hoá Linh, Linh Văn, rồi đến Độ Huyền, Nhập Cảnh, thậm chí là Dự Thần, mỗi một cấp độ cao hơn thì thực lực cũng sẽ khác biệt!
Nam nhân áo trắng đang nhắm mắt ngồi thiền dường như cảm giác được gì đó, ông ấy chậm rãi mở mắt ra, "Hôm nay trở về sớm hơn trước."
“Bởi vì hôm nay phụ thân đại nhân tự mình động thủ, Khuynh Mặc làm sao dám chờ đến trời tối mới trở về chứ.” Khúc Khuynh Mặc đẩy cửa ra, mỉm cười nhìn về phía nam nhân tuấn mỹ ngồi trên giường.
Người này chính là cha đẻ của Khúc Khuynh Mặc, là người thứ hai mà mười lăm năm trước khi nàng mở mắt đã nhìn thấy.
Ánh mắt Khúc Trạch ôn hòa đánh giá nàng cẩn thận, đáy mắt xẹt qua cơn giận dữ: "Hừ! Nàng ta dám động thủ với con, hình phạt này coi như là nhẹ."
“Nàng ta” trong lời nói của Khúc Trạch, chắc chắn là đang đề cập đến Phương Duyệt Dung.
Hôm nay hai người Phương Duyệt Dung mắc chứng đau bụng kỳ quái, không phải Khúc Khuynh Mặc làm, mà là Khúc Trạch ra tay!
Gia tộc Khúc thị chuyên về phù văn phong ấn, cũng chính là gia tộc nổi danh toàn bộ Không Linh Giới. Với tu vi của Khúc Trạch, đừng nói một Phương Duyệt Dung, đến cả Phương gia cũng có thể xóa bỏ một cách tuỳ ý.
"Hôm nay là con cố ý để cho nàng ta đâm, bằng không lấy chút lực lượng của Phương Duyệt Dung, ngay cả cơ hội tới gần con cũng không có. Chuyện này cũng không đáng để cha nhúng tay vào.”
Khúc Khuynh Mặc rót một ly nước ngoan ngoãn đưa cho Khúc Trạch, thừa dịp đối phương nhận ly nước, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mạch của ông ấy.
Mười lăm năm trước, Khúc Khuynh Mặc vừa mới xuyên qua thế giới này đã gặp phải chuyện Khúc gia bị diệt môn, tuy rằng hai cha con bọn họ chạy trốn từ đó, nhưng Khúc Trạch cũng bị thương đến kinh mạch trong trận chiến đó cho nên thường xuyên chịu đau đớn.
Khúc Khuynh Mặc nghiên cứu trị liệu phù văn chính là vì chữa trị thương thế của Khúc Trạch.
“Nhưng quả thật nàng ta đã có ý định giết con!” Sắc mặt Khúc Trạch lạnh lùng, trong giọng nói ẩn chứa sát khí.
Con gái hắn, bất luận là kẻ nào cũng không thể động đến! Cho dù là Khúc Khuynh Mặc tự nguyện đi lên để cho người ta đâm!
Khúc Khuynh Mặc nghe ra ý tứ trong lời này, trong lòng ấm áp.
Mười lăm năm qua, từ lúc chập chững biết đi, từ phù lục văn chú, đến linh lực tu vi, đều là người trước mắt nàng chỉ dạy từng li từng tí.
Cho dù Khúc Khuynh Mặc đã mang theo ký ức kiếp trước từ khi sinh ra, nhưng tình cảm đối với Khúc Trạch cũng không hề ít.
"Được rồi, nếu đã trở về, vậy nghỉ ngơi tiếp tục chế phù đi.” Khúc Trạch đưa ly nước trả lại cho Khúc Khuynh Mặc, sắc mặt nghiêm túc lên.
Những năm gần đây, ngoài mặt Khúc Khuynh Mặc là y đồng Thanh Mạt của Tứ Quý y quán, học nghiên cứu linh dược và y thuật của thế giới này trong y quán, mà trong bóng tối, mỗi đêm nàng đều trở về nơi này, tu tập phù văn chú ấn!
Thế giới này, mỗi người đều sẽ tu tập linh lực để tăng cường thể phách, đề cao thực lực, mà linh lực cao hay thấp thì đều trở thành một trong những tiêu chuẩn để đo lường thực lực mạnh yếu của cá nhân.
Từ Ngưng Khí lúc ban đầu, Hoá Linh, Linh Văn, rồi đến Độ Huyền, Nhập Cảnh, thậm chí là Dự Thần, mỗi một cấp độ cao hơn thì thực lực cũng sẽ khác biệt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.