Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Chương 525: Ba ba ba
Lâu Tinh Ngâm Loại
14/07/2016
Edit + Beta: @Aki Hanabusa
Quý Như Yên ngồi trên ghế dựa, đưa tay lấy ấm trà, rót cho mình một ly nước, lúc này mới chậm rãi nói ra, "Đây là gia sản của tỷ phu, muội thuận tiện giúp ta giải quyết một chút."
"Tỷ phu?"
Phượng Như Tuyết trợn to hai mắt chớp chớp, chậc chậc khen một câu, "Nga, tỷ phu cũng thật là cường hào."
Cái từ ‘cường hào’ này, là theo Quý Như Yên học được.
Tuyết nhi nói xong, kim toán bàn trong tay đã để lên bàn, đùng đùng rung động.
Quý Như Yên hơi nhíu nhíu mày, liếc mắt nhìn Tuyết Nhi, nhìn chằm chằm vào cái kim toán bàn trên tơ bông chỉ loạn, suy nghĩ một lúc lại lâm vào hồi ức.
Tuyết nhi từ nhỏ cũng rất điềm đạm, vào thời điểm đó, đều là lãnh đạm không lên tiếng.
Hơn nữa quanh năm muốn ngâm mình trong được thang, khi tỉnh táo, chung quy cẫn không có việc gì làm.
Quý Như Yên sợ cô bé quá buồn bực, cũng là đem phương thức tính sổ của đời trước, phương thức ghi nợ, đều dạy cho Tuyết nhi.
Nào có thể đoán được, đây coi là trướng việc, vẫn đúng là thích hợp với Tuyết nhi.
Ở trên thế giới này, có một loại người, trời sinh đối với số chữ là cực kỳ nhạy cảm, hơn nữa tính toán, so với thường nhân còn nhanh hơn nhiều.
Tuyết nhi chính là loại loại người kỳ hoa này, một tay lật xem quyển sách, một tay tại ba ba ba gẩy kim toán bàn.
Nhất tâm nhị dụng*, loại thiên tài tính sổ sách này, nếu ở trong giới kinh doanh, tuyệt đối sẽ lần lược truy tìm.
(*Nhất tâm nhị dụng: 一心二用 một nghĩ là hai phải làm)
Nếu không phải Tuyết nhi bị thai độc còn chưa hiểu hết, Quý Như Yên cũng không làm cho nàng bị người khác chú ý, lúc này mới đem sự tình về Đỉnh Phong Ngân Thương giấu với cô bé.
Nàng kiếm được rất nhiều tiền, kỳ thực đều chỉ là vì có thể để cho cuộc sống về sau của Tuyết nhi không quá cực khổ.
Đã qua giao thừa, Tuyết nhi liền đã mười một tuổi rồi, chính nàng cũng đã mười bảy tuổi.
Sau khi giải trừ thai độc cho Tuyết nhi, đoán chừng lúc ấy cô bé cũng đã hai mươi tuổi rồi, đã qua tuổi đi xem mắt, vậy thì Tuyết nhi sẽ thành giá lỡ thì.
Nếu Tuyết nhi không phản đối, nàng dự định làm mối cho Tuyết nhi một phu quân sang ở rể.
Làm như vậy cũng tốt, thân phận gái lỡ thì của Tuyết nhi cũng sẽ không bị truyền ra ngoài, đến lúc đó bị ủy khuất gì, chính mình nhưng không cách nào ra mặt cho cô em gái này mất
Nhưng mà, tất cả cũng phải theo suy nghĩ của Tuyết nhi.
Ngay khi Quý Như Yên còn đang suy nghĩ miên man, Phượng Như Tuyết đã thu về hết tiền nợ, ánh mắt trong suốt, ngữ khí có chút kích động, "Tỷ tỷ! Tỷ phu cũng thật là một đại cường hào nha! Hiện tại tỷ phu nắm giữ sản nghiệp phỏng đoán cẩn thận có 30 triệu lượng bạc, ngoài ra còn có hai toà Kim Sơn tạm thời chưa xây, hắn giá trị không cách nào đoán chừng được. Còn có một việc, Đỉnh Phong Ngân Thương không phải mọi người gọi là khách hàng lớn sao? Đó chính là tỷ phu, tỷ phu của chúng ta chính là Đỉnh Phogn Ngân Thương, còn có ngàn vạn hoàng kim."
Quý Như Yên nghe Phượng Như Tuyết báo cáo, không khỏi tặc lưỡi.
Vốn tưởng rằng bản thân nàng cũng coi như là một đại cường hào, kết quả lại bị đem ra so sánh với phú ông Lạc Thuấn Thần, quả thực bất cập nhân gia nhất mao.
Ngàn vạn hoàng kim, đó là cái loại khái niệm gì?
Đổi lại nếu là bạch ngân, đó là 1 ức bạch ngân!
Mặt khác Lạc Thuấn Thần còn có hai toà Kim Sơn, chuyện này...
"Tỷ tỷ, tỷ phu thật có nhiều tiền!"
Phượng Như Tuyết cười hì hì, "Tỷ phu đem những thứ này đều giao cho tỷ hết đấy, đây là muốn để tỷ tỷ đương gia* sao?"
(*Đương gia: Quản lý)
Quý Như Yên cười khổ, nàng vẫn đúng là không muốn làm cái nhà này, bởi vì một ý vị đương gia là phải ghi chép sở sách a!
Nàng trời sinh với việc ghi chép sở sách là không có năng khiếu, làm sao có thể tính sổ bản?
Đột nhiên, nảy ra ý hay.
Quý Như Yên không có hảo ý nhìn Phượng Như Tuyết, ngữ khí trở nên đặc biệt ôn nhu, "Tuyết nhi, sau này tất cả sổ sách đều thuộc về muội vẫn không tốt sao? Muội nghĩ xem, nếu như tỷ tỷ quản lý, vấn đề này xem như lớn rồi. Thứ nhất, sau khi quản lí sổ sách, tỷ tỷ sẽ không thời gian đi thay muội tìm thuốc, tỷ tỷ nhất định sẽ cùng tỷ phu của muội cãi nhau; thứ hai, muội là muội muội ruột của tỷ tỷ, sau này cũng phải ở cùng một chỗ với tỷ tỷ, mấy năm sau cũng phải kết hôn, quản lí sự tình trong gia đình này, bản thân chính mình cũng phải học tập thật tốt, có đúng hay không?"
Quý Như Yên ngồi trên ghế dựa, đưa tay lấy ấm trà, rót cho mình một ly nước, lúc này mới chậm rãi nói ra, "Đây là gia sản của tỷ phu, muội thuận tiện giúp ta giải quyết một chút."
"Tỷ phu?"
Phượng Như Tuyết trợn to hai mắt chớp chớp, chậc chậc khen một câu, "Nga, tỷ phu cũng thật là cường hào."
Cái từ ‘cường hào’ này, là theo Quý Như Yên học được.
Tuyết nhi nói xong, kim toán bàn trong tay đã để lên bàn, đùng đùng rung động.
Quý Như Yên hơi nhíu nhíu mày, liếc mắt nhìn Tuyết Nhi, nhìn chằm chằm vào cái kim toán bàn trên tơ bông chỉ loạn, suy nghĩ một lúc lại lâm vào hồi ức.
Tuyết nhi từ nhỏ cũng rất điềm đạm, vào thời điểm đó, đều là lãnh đạm không lên tiếng.
Hơn nữa quanh năm muốn ngâm mình trong được thang, khi tỉnh táo, chung quy cẫn không có việc gì làm.
Quý Như Yên sợ cô bé quá buồn bực, cũng là đem phương thức tính sổ của đời trước, phương thức ghi nợ, đều dạy cho Tuyết nhi.
Nào có thể đoán được, đây coi là trướng việc, vẫn đúng là thích hợp với Tuyết nhi.
Ở trên thế giới này, có một loại người, trời sinh đối với số chữ là cực kỳ nhạy cảm, hơn nữa tính toán, so với thường nhân còn nhanh hơn nhiều.
Tuyết nhi chính là loại loại người kỳ hoa này, một tay lật xem quyển sách, một tay tại ba ba ba gẩy kim toán bàn.
Nhất tâm nhị dụng*, loại thiên tài tính sổ sách này, nếu ở trong giới kinh doanh, tuyệt đối sẽ lần lược truy tìm.
(*Nhất tâm nhị dụng: 一心二用 một nghĩ là hai phải làm)
Nếu không phải Tuyết nhi bị thai độc còn chưa hiểu hết, Quý Như Yên cũng không làm cho nàng bị người khác chú ý, lúc này mới đem sự tình về Đỉnh Phong Ngân Thương giấu với cô bé.
Nàng kiếm được rất nhiều tiền, kỳ thực đều chỉ là vì có thể để cho cuộc sống về sau của Tuyết nhi không quá cực khổ.
Đã qua giao thừa, Tuyết nhi liền đã mười một tuổi rồi, chính nàng cũng đã mười bảy tuổi.
Sau khi giải trừ thai độc cho Tuyết nhi, đoán chừng lúc ấy cô bé cũng đã hai mươi tuổi rồi, đã qua tuổi đi xem mắt, vậy thì Tuyết nhi sẽ thành giá lỡ thì.
Nếu Tuyết nhi không phản đối, nàng dự định làm mối cho Tuyết nhi một phu quân sang ở rể.
Làm như vậy cũng tốt, thân phận gái lỡ thì của Tuyết nhi cũng sẽ không bị truyền ra ngoài, đến lúc đó bị ủy khuất gì, chính mình nhưng không cách nào ra mặt cho cô em gái này mất
Nhưng mà, tất cả cũng phải theo suy nghĩ của Tuyết nhi.
Ngay khi Quý Như Yên còn đang suy nghĩ miên man, Phượng Như Tuyết đã thu về hết tiền nợ, ánh mắt trong suốt, ngữ khí có chút kích động, "Tỷ tỷ! Tỷ phu cũng thật là một đại cường hào nha! Hiện tại tỷ phu nắm giữ sản nghiệp phỏng đoán cẩn thận có 30 triệu lượng bạc, ngoài ra còn có hai toà Kim Sơn tạm thời chưa xây, hắn giá trị không cách nào đoán chừng được. Còn có một việc, Đỉnh Phong Ngân Thương không phải mọi người gọi là khách hàng lớn sao? Đó chính là tỷ phu, tỷ phu của chúng ta chính là Đỉnh Phogn Ngân Thương, còn có ngàn vạn hoàng kim."
Quý Như Yên nghe Phượng Như Tuyết báo cáo, không khỏi tặc lưỡi.
Vốn tưởng rằng bản thân nàng cũng coi như là một đại cường hào, kết quả lại bị đem ra so sánh với phú ông Lạc Thuấn Thần, quả thực bất cập nhân gia nhất mao.
Ngàn vạn hoàng kim, đó là cái loại khái niệm gì?
Đổi lại nếu là bạch ngân, đó là 1 ức bạch ngân!
Mặt khác Lạc Thuấn Thần còn có hai toà Kim Sơn, chuyện này...
"Tỷ tỷ, tỷ phu thật có nhiều tiền!"
Phượng Như Tuyết cười hì hì, "Tỷ phu đem những thứ này đều giao cho tỷ hết đấy, đây là muốn để tỷ tỷ đương gia* sao?"
(*Đương gia: Quản lý)
Quý Như Yên cười khổ, nàng vẫn đúng là không muốn làm cái nhà này, bởi vì một ý vị đương gia là phải ghi chép sở sách a!
Nàng trời sinh với việc ghi chép sở sách là không có năng khiếu, làm sao có thể tính sổ bản?
Đột nhiên, nảy ra ý hay.
Quý Như Yên không có hảo ý nhìn Phượng Như Tuyết, ngữ khí trở nên đặc biệt ôn nhu, "Tuyết nhi, sau này tất cả sổ sách đều thuộc về muội vẫn không tốt sao? Muội nghĩ xem, nếu như tỷ tỷ quản lý, vấn đề này xem như lớn rồi. Thứ nhất, sau khi quản lí sổ sách, tỷ tỷ sẽ không thời gian đi thay muội tìm thuốc, tỷ tỷ nhất định sẽ cùng tỷ phu của muội cãi nhau; thứ hai, muội là muội muội ruột của tỷ tỷ, sau này cũng phải ở cùng một chỗ với tỷ tỷ, mấy năm sau cũng phải kết hôn, quản lí sự tình trong gia đình này, bản thân chính mình cũng phải học tập thật tốt, có đúng hay không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.