Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Chương 290: Hàm tu thảo 1
Lâu Tinh Ngâm Loại
09/04/2015
Lạc Thuấn Thần nhắc nhở bọn họ: "Nghĩ muốn thuận lợi lấy thiên tiên ngọc lộ cũng không phải không thể, chính là cần chuẩn bị mọi thứ đầy đủ. Nhớ rõ có một loại thảo dược, có thể che dấu mùi"
"Ngươi đang nói là hàm tu thảo?"
Qúy Như Yên lúc này mới nghĩ đến, bởi vì loại cỏ này cũng giống như với cây xấu hổ ở hiện đại
Loại cỏ này nếu như gặp phải tình huống khác thường, sẽ tự che dấu mùi của mình, hơn nữa bởi vì nói thẹn thùng, lên thường xuyên hở một tí là che dấu mùi của nó, khiến cho người ngoài không thấy được sự tồn tại của hàm tu thảo
Qúy Như Yên cảm thấy chơi rất tốt nên cũng đã lấy vài cọng mang về trong không gian của mình trồng
Không nghĩ tới, lúc này lại có thể dùng tới
Lạc Thuấn Thần gật gật đầu: "Đúng là hàm tu thảo. Nhưng việc trước mắt của nàng vẫn là phải đến Viễn Đông, trợ giúp Yến vương thế tử lấy được binh phù"
Được hắn nhắc nhở, Qúy Như Yên lúc này mới hướng Nguyệt Như Hỏa nói: "Cái kia, các ngươi ở Viễn Đông, là ai cùng hộ quốc công Cốc Quân ở Ti U quốc hợp tác?"
"Ta nhiều năm nay không trở về Viễn Đông, ngươi hỏi ta, ta cũng không biết:"
"Ngươi là sơn tặc vương thật đúng là một chút trách nhiệm cũng không có! Làm cho người ta cảm thấy ngươi là người có trái tim thập phần băng giá a!"
"Bọn họ sống hay chết liên quan gì đến ta! Chính ta cũng chưa bao giờ muốn làm sơn tặc vương, là bọn họ tự tôn xưng ta, ta cũng chưa bao giờ sai bọn họ làm chuyện gì"
Qúy Như Yên xem thường Nguyệt Như Hỏa, lão đại như vậy, thiệt tình làm cho người ta thay bọn sơn tặc lo lắng a!
"Vậy ngươi không ở Viên Đông, là ai đang phụ trách mọi việc?"
Nguyệt Như Hỏa sảng khoái đáp: "Nhị đệ ta, Quân Tử Đường"
Lạc Thuấn Thần nghe vậy, có chút kinh ngạc: "Quân Tử Đường là Tà Minh minh chủ, như thế nào lại ở Viễn Đông làm nhị đường gia?"
"Ngươi đây là có điều không biết, ta cùng nhị đệ vốn là người trong Tà Minh, sau này ta một mình tiến đến Viễn Đông đánh ngã hết bọn sơn tặc, nhị đệ ta nghĩ muốn có thật nhiều tinh anh ra nhập Tà Minh, nên muốn chọn người trong đám sơn tặc, ta rời đi cũng đều là hắn thay ta quản lý"
Nguyệt Như Hỏa nhắc đến Quân Tử Đường trên mặt thần sắc tràn ngập kiêu ngạo
Xem ra hắn cùng nhị đệ tình cảm rất tốt
Lạc Thuấn Thần lúc này mới bừng tỉnh, khó trách Quân Tử Đường lại đến Viễn Đông
Sợ là muốn chọn ra một đám người mới ra nhập vào Tà Minh kia
Quân Tử Đường cái tên kia, nửa chính nửa tà
Hắn ở trên giang hồ, là tiếp nhận việc giết người
Muốn hắn giết người, cũng phải xem tâm tình của hắn, nếu như tốt sẽ tiếp nhận, còn nếu như không tốt, tất cả đều cự tuyệt
Có khi một tháng mới nhận một vụ, hơn nữa công phu sư tử ngoạm của hắn rất tốt, nếu nhận được bạc liền giết, còn không trả nổi bạc, liền đem người sai giết, giết chết
Tác phong làm việc như vậy, ở trong chốn giang hồ làm cho người ta khinh thường
Nhưng rất nhiều thương nhân muốn cùng Tà Minh hợp tác, làm cho Tà Minh thay mình đi lấy tiền nợ
"Thật đói! Thịt sói tuyết có thể ăn chưa? Nếu nướng nữa sợ sẽ thành than!"
Nguyệt Như Hỏa nhìn chằm chằm thịt sói trên đống lửa, vô lực vỗ vỗ cái bụng đói của mình
Qúy Như Yên thấy bộ dạng kia của hắn, cũng không muốn cùng hắn so đo, lấy cái đùi sói đưa cho hắn, sau đó đem một con sói tuyết khác nướng lên, cho bạch mao vượn người ăn
Viên Viên vui ăn rất nhiều, thân hình sẽ mau chóng cao lớn
Qúy Như Yên cũng không phải đói lắm, nàng chỉ ăn một chút, sau đó liền uống rượu làm ấm người
Nhưng thực ra Lạc Thuấn Thần cùng Nguyệt Như Hỏa hai người đã ăn không ít
Đợi bọn họ ăn xong Qúy Như Yên nói hai người họ đi ngủ trước, để nàng gác đêm
"Ngươi đang nói là hàm tu thảo?"
Qúy Như Yên lúc này mới nghĩ đến, bởi vì loại cỏ này cũng giống như với cây xấu hổ ở hiện đại
Loại cỏ này nếu như gặp phải tình huống khác thường, sẽ tự che dấu mùi của mình, hơn nữa bởi vì nói thẹn thùng, lên thường xuyên hở một tí là che dấu mùi của nó, khiến cho người ngoài không thấy được sự tồn tại của hàm tu thảo
Qúy Như Yên cảm thấy chơi rất tốt nên cũng đã lấy vài cọng mang về trong không gian của mình trồng
Không nghĩ tới, lúc này lại có thể dùng tới
Lạc Thuấn Thần gật gật đầu: "Đúng là hàm tu thảo. Nhưng việc trước mắt của nàng vẫn là phải đến Viễn Đông, trợ giúp Yến vương thế tử lấy được binh phù"
Được hắn nhắc nhở, Qúy Như Yên lúc này mới hướng Nguyệt Như Hỏa nói: "Cái kia, các ngươi ở Viễn Đông, là ai cùng hộ quốc công Cốc Quân ở Ti U quốc hợp tác?"
"Ta nhiều năm nay không trở về Viễn Đông, ngươi hỏi ta, ta cũng không biết:"
"Ngươi là sơn tặc vương thật đúng là một chút trách nhiệm cũng không có! Làm cho người ta cảm thấy ngươi là người có trái tim thập phần băng giá a!"
"Bọn họ sống hay chết liên quan gì đến ta! Chính ta cũng chưa bao giờ muốn làm sơn tặc vương, là bọn họ tự tôn xưng ta, ta cũng chưa bao giờ sai bọn họ làm chuyện gì"
Qúy Như Yên xem thường Nguyệt Như Hỏa, lão đại như vậy, thiệt tình làm cho người ta thay bọn sơn tặc lo lắng a!
"Vậy ngươi không ở Viên Đông, là ai đang phụ trách mọi việc?"
Nguyệt Như Hỏa sảng khoái đáp: "Nhị đệ ta, Quân Tử Đường"
Lạc Thuấn Thần nghe vậy, có chút kinh ngạc: "Quân Tử Đường là Tà Minh minh chủ, như thế nào lại ở Viễn Đông làm nhị đường gia?"
"Ngươi đây là có điều không biết, ta cùng nhị đệ vốn là người trong Tà Minh, sau này ta một mình tiến đến Viễn Đông đánh ngã hết bọn sơn tặc, nhị đệ ta nghĩ muốn có thật nhiều tinh anh ra nhập Tà Minh, nên muốn chọn người trong đám sơn tặc, ta rời đi cũng đều là hắn thay ta quản lý"
Nguyệt Như Hỏa nhắc đến Quân Tử Đường trên mặt thần sắc tràn ngập kiêu ngạo
Xem ra hắn cùng nhị đệ tình cảm rất tốt
Lạc Thuấn Thần lúc này mới bừng tỉnh, khó trách Quân Tử Đường lại đến Viễn Đông
Sợ là muốn chọn ra một đám người mới ra nhập vào Tà Minh kia
Quân Tử Đường cái tên kia, nửa chính nửa tà
Hắn ở trên giang hồ, là tiếp nhận việc giết người
Muốn hắn giết người, cũng phải xem tâm tình của hắn, nếu như tốt sẽ tiếp nhận, còn nếu như không tốt, tất cả đều cự tuyệt
Có khi một tháng mới nhận một vụ, hơn nữa công phu sư tử ngoạm của hắn rất tốt, nếu nhận được bạc liền giết, còn không trả nổi bạc, liền đem người sai giết, giết chết
Tác phong làm việc như vậy, ở trong chốn giang hồ làm cho người ta khinh thường
Nhưng rất nhiều thương nhân muốn cùng Tà Minh hợp tác, làm cho Tà Minh thay mình đi lấy tiền nợ
"Thật đói! Thịt sói tuyết có thể ăn chưa? Nếu nướng nữa sợ sẽ thành than!"
Nguyệt Như Hỏa nhìn chằm chằm thịt sói trên đống lửa, vô lực vỗ vỗ cái bụng đói của mình
Qúy Như Yên thấy bộ dạng kia của hắn, cũng không muốn cùng hắn so đo, lấy cái đùi sói đưa cho hắn, sau đó đem một con sói tuyết khác nướng lên, cho bạch mao vượn người ăn
Viên Viên vui ăn rất nhiều, thân hình sẽ mau chóng cao lớn
Qúy Như Yên cũng không phải đói lắm, nàng chỉ ăn một chút, sau đó liền uống rượu làm ấm người
Nhưng thực ra Lạc Thuấn Thần cùng Nguyệt Như Hỏa hai người đã ăn không ít
Đợi bọn họ ăn xong Qúy Như Yên nói hai người họ đi ngủ trước, để nàng gác đêm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.