Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Chương 458: Mất Mặt 6
Lâu Tinh Ngâm Loại
06/06/2016
Edit: haquynh1812
Beta: Mạn Nguyệt
Tình thế trở nên căng thẳng, cuối cùng phu nhân Trấn Bắc hầu Bùi Nguyệt đứng dậy đề nghị: “Bên nào cũng cho là mình đúng, sao không lấy máu nghiệm thân?”
Quả nhiên tới bước này!
Nhưng Quý Như Yên cũng không dễ để cho họ bắt nạt, họ nói dùng máu nghiệm thân, nàng phải đồng ý sao? Không cần lãng phí máu của mình, còn không có lợi lộc gì, tự nhiên nàng không muốn nghiệm.
Nàng nở nụ cười tính kế: “Lấy máu nghiệm thân sao? Cũng không phải không thể, chẳng qua nếu vạn nhất ta không phải nữ nhi của Bùi quốc chủ, ông hủy hoại nghiêm trọng danh dự của ta, phá hỏng thanh danh của mẫu thân ta, lại vu khống tổ tiên Quý gia, món nợ này nên tính như thế nào?”
Phu nhân Trấn bắc hầu hơi giật mình một chút, sau đó nhìn Bùi Khê, thấy ông gật đầu, bà kiên trì nói: “Không biết quận chúa muốn tính thế nào?”
“Cho ta một trăm vạn lượng!”
Cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp thốt ra yêu cầu.
“Được!”
Một trăm vạn lượng, Bùi Khê ông còn bỏ ra được.
Thế tử Phù Nhạc Thánh nhíu mày, nàng tốt vậy sao. Chỉ cần một ít như vậy? Nhìn đi nhìn lại, cũng không giống tính cách của nàng.
Quý Như Yên lắc đầu: “Bùi quốc chủ đừng vội đáp ứng, nghe ta nói hết đã, ta muốn là một trăm vạn lượng vàng!”
Một trăm vạn lượng vàng? Đây chính là một ngàn vạn lượng bạc trắng. Nếu đổi thành bạc xếp ở trước mặt, quả thật có thể đắp thành núi. Yêu cầu của Quý Như Yên quả thật chính là công phu sư tử ngoạm.
Nhưng yêu cầu của nàng lại khiến Phù Nhạc Thánh liếc mắt xem thường, hắn biết Quý Như Yên nhất định không dễ hài lòng!
Sắc mặt Bùi Khê đen như than, lớn tiếng trách móc: “Ngươi muốn dùng công phu sư tử ngoạm.”
Quý Như Yên gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy! Bản quận chúa chính là sư tử ngoạm, muốn dùng máu nghiệm thân hay không đều do Bùi quốc chủ quyết định. Nếu trước tiên giao một trăm vạn lượng hoàng kim ra, đương nhiên cũng có thể viết giấy nợ, sau này ta sẽ để cho Trần bắc hầu tự đưa tới, không làm cũng phiền các ngươi trả một vạn lượng hoàng kim, bởi vì các ngươi phá hủy trinh tiết của mẫu thân thân ta, hủy danh dự Quý gia, bồi thường ít bạc, cũng không tính là quá đáng?”
Yên vương đứng ở bên cạnh nghe một lúc lâu, vẫn không nói gì, cuối cùng ông cũng hiểu chủ ý của Quý Như Yên.
Nàng vốn là nữ nhi của Bùi Khê, nháo như vậy, thật sự không có vấn đề gì sao?
“Nếu ngươi là nữ nhi của ta thì sao? Có phải không cần trả số tiền này?’
"Dĩ nhiên! Nếu dùng máu nghiệm thân chứng minh ta là nữ nhi của ông, như vậy không cần trả tiền. Chỉ cần ông chết không phải tất cả tài sản sẽ thành của ta sao?”
Một câu còn nhân tiện nguyền rủa Bùi Khê. Có điều chỉ mình Quý Như Yên dám thốt ra lời đại nghịch bất đạo như vậy, thật sự lớn mật.
Bùi Khê tức giận, nhưng vẫn duy trì khuôn mặt tươi cười: “Được! Làm theo ý ngươi đi, nếu ngươi không phải nữ nhi của ta, ta cho ngươi một trăm vạn lượng hoàng kim, nếu ngươi phải, ta không cần cho ngươi nửa đồng?”
Ông ta sảng khoái đáp ứng, Quý Như Yên không để tâm, nói thẳng: “Nói miệng không tin được, vẫn nên lập khế ước đi, mời tam điện hạ Thiên Độc quốc cùng phu nhân Trấn bắc hầu làm chứng, không biết hai người có đồng ý không?”
Lạc Thiên Thụy cùng Bùi Nguyệt nhìn nhau, bọn họ vốn là người ngoài cuộc, có thể không cần tham dự vào.
Nhưng Quý Như Yên đã nhắc tới, nếu cự tuyệt lại không ổn. Vì thế cả hai cùng gật đầu, đồng ý.
Beta: Mạn Nguyệt
Tình thế trở nên căng thẳng, cuối cùng phu nhân Trấn Bắc hầu Bùi Nguyệt đứng dậy đề nghị: “Bên nào cũng cho là mình đúng, sao không lấy máu nghiệm thân?”
Quả nhiên tới bước này!
Nhưng Quý Như Yên cũng không dễ để cho họ bắt nạt, họ nói dùng máu nghiệm thân, nàng phải đồng ý sao? Không cần lãng phí máu của mình, còn không có lợi lộc gì, tự nhiên nàng không muốn nghiệm.
Nàng nở nụ cười tính kế: “Lấy máu nghiệm thân sao? Cũng không phải không thể, chẳng qua nếu vạn nhất ta không phải nữ nhi của Bùi quốc chủ, ông hủy hoại nghiêm trọng danh dự của ta, phá hỏng thanh danh của mẫu thân ta, lại vu khống tổ tiên Quý gia, món nợ này nên tính như thế nào?”
Phu nhân Trấn bắc hầu hơi giật mình một chút, sau đó nhìn Bùi Khê, thấy ông gật đầu, bà kiên trì nói: “Không biết quận chúa muốn tính thế nào?”
“Cho ta một trăm vạn lượng!”
Cái miệng nhỏ nhắn xinh đẹp thốt ra yêu cầu.
“Được!”
Một trăm vạn lượng, Bùi Khê ông còn bỏ ra được.
Thế tử Phù Nhạc Thánh nhíu mày, nàng tốt vậy sao. Chỉ cần một ít như vậy? Nhìn đi nhìn lại, cũng không giống tính cách của nàng.
Quý Như Yên lắc đầu: “Bùi quốc chủ đừng vội đáp ứng, nghe ta nói hết đã, ta muốn là một trăm vạn lượng vàng!”
Một trăm vạn lượng vàng? Đây chính là một ngàn vạn lượng bạc trắng. Nếu đổi thành bạc xếp ở trước mặt, quả thật có thể đắp thành núi. Yêu cầu của Quý Như Yên quả thật chính là công phu sư tử ngoạm.
Nhưng yêu cầu của nàng lại khiến Phù Nhạc Thánh liếc mắt xem thường, hắn biết Quý Như Yên nhất định không dễ hài lòng!
Sắc mặt Bùi Khê đen như than, lớn tiếng trách móc: “Ngươi muốn dùng công phu sư tử ngoạm.”
Quý Như Yên gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy! Bản quận chúa chính là sư tử ngoạm, muốn dùng máu nghiệm thân hay không đều do Bùi quốc chủ quyết định. Nếu trước tiên giao một trăm vạn lượng hoàng kim ra, đương nhiên cũng có thể viết giấy nợ, sau này ta sẽ để cho Trần bắc hầu tự đưa tới, không làm cũng phiền các ngươi trả một vạn lượng hoàng kim, bởi vì các ngươi phá hủy trinh tiết của mẫu thân thân ta, hủy danh dự Quý gia, bồi thường ít bạc, cũng không tính là quá đáng?”
Yên vương đứng ở bên cạnh nghe một lúc lâu, vẫn không nói gì, cuối cùng ông cũng hiểu chủ ý của Quý Như Yên.
Nàng vốn là nữ nhi của Bùi Khê, nháo như vậy, thật sự không có vấn đề gì sao?
“Nếu ngươi là nữ nhi của ta thì sao? Có phải không cần trả số tiền này?’
"Dĩ nhiên! Nếu dùng máu nghiệm thân chứng minh ta là nữ nhi của ông, như vậy không cần trả tiền. Chỉ cần ông chết không phải tất cả tài sản sẽ thành của ta sao?”
Một câu còn nhân tiện nguyền rủa Bùi Khê. Có điều chỉ mình Quý Như Yên dám thốt ra lời đại nghịch bất đạo như vậy, thật sự lớn mật.
Bùi Khê tức giận, nhưng vẫn duy trì khuôn mặt tươi cười: “Được! Làm theo ý ngươi đi, nếu ngươi không phải nữ nhi của ta, ta cho ngươi một trăm vạn lượng hoàng kim, nếu ngươi phải, ta không cần cho ngươi nửa đồng?”
Ông ta sảng khoái đáp ứng, Quý Như Yên không để tâm, nói thẳng: “Nói miệng không tin được, vẫn nên lập khế ước đi, mời tam điện hạ Thiên Độc quốc cùng phu nhân Trấn bắc hầu làm chứng, không biết hai người có đồng ý không?”
Lạc Thiên Thụy cùng Bùi Nguyệt nhìn nhau, bọn họ vốn là người ngoài cuộc, có thể không cần tham dự vào.
Nhưng Quý Như Yên đã nhắc tới, nếu cự tuyệt lại không ổn. Vì thế cả hai cùng gật đầu, đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.