Thần Y Quý Nữ: Cưng Chiều Thất Hoàng Phi
Chương 339: Ngươi yên tâm
Lâu Tinh Ngâm Loại
04/05/2015
Đem nhân sâm đưa tới trước mặt Nguyệt Như Hỏa: "Đại ca, thứ này cho ngươi, ngươi mang về cho đại tẩu, nhân sâm này đã hơn ngàn năm, mỗi lần chỉ cần dùng một ít là được"
Lúc trước cự tuyệt thiên tiên ngọc lộ, nếu lần này lại không nhận nhân sâm, chỉ sợ Nguyệt Như Hỏa sẽ tức giận, nên hắn cũng không từ chối, vui vẻ mà nhận lấy nhân sâm: "Đại ca không khách khí! Trở về nhất định sẽ hầm cùng với canh ga cho Nương Nhi. Thời điểm cũng không còn sớm, ngươi cùng Sở sư huynh nhanh chóng trở về Thịnh kinh đi, có chuyện gì nhớ rõ chỉ cần cầm lệnh bài đi đến địa bàn của Tà Minh, ta và Tử Đường thu được tin tức, nhất định sẽ mau chóng liên hệ với ngươi"
Qúy Như Yên nhìn sắc trời gật gật đầu: "Ta đây liền đi trước, đại ca nhị ca hai người bảo trọng!"
"Hảo!"
Qúy Như Yên vung tay đem hồ lô trên mặt đất thu về, cùng với Sở Lam Thiên rời đi
Nhìn bóng dáng Qúy Như Yên rời đi, Nguyệt Như Hỏa liếc nhìn Quân Tử Đường bên cạnh: "Ngươi vì cái gì không theo nàng đến Thịnh kinh?"
Quân Tử Đường ý cười càng sâu: "Hiện tại ta không có thời gian, đại ca không phải đã quên sớm muộn gì nàng cũng phải gả đến Thiên Độc quốc sao? Hiện tại người cùng bồi bên cạnh nàng không phải có vũ kỹ cực cao sao"
Ai nói Nhị đệ hắn là một nam tử không hiểu phong tình?
Phải hắn nói, nhị đệ là một nam tử sẽ không thể không đẩy người khác vào khốn quẫn
Chính là tiểu muội trong mắt nhị đệ cũng không phải là tình yêu nam nữ
Dừng, dừng, cứ thuận theo tự nhiên!
...
Hoàng cung Thịnh kinh, lúc lâm triều liền nhận được tin tức hộ quốc công Cốc Quân bị sơn tặc giết chết
Thế tử Phù Nhạc Thánh viết tấu chương hộ quốc công vì bảo vệ hắn lên mới bất hạnh bỏ mạng. Thỉnh cầu niêm phong phủ hộ quốc công
Cái chết của hộ quốc công làm cho cả triều đình run sợ
Nói trắng ra là toàn bộ Cốc gia chỉ trông cậy vào ba mươi vạn đại quân, mất đi ba mươi vạn đại quân này, Cốc hoàng hậu còn biết dựa vào đâu?
Vì vậy sau khi bãi triều, lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn vội vàng đi đến Mẫu Đơn cung gặp Cốc hoàng hậu
"Mẫu hậu, cữu cữu vì sao lại chết?"
Hắn mang sắc mặt mờ mịt kinh ngạc, ở trong Mẫu Đơn cung Cốc hoàng hậu đang lạnh lùng cười, cũng không thèm nhìn hắn đến một cái, tiếp tục xử lý bình hoa tươi trước mặt
Cầm trong tay kéo, tự mình cắt những lá úa
"Mẫu hậu, người có nghe ta nói hay không?"
"Nghe"
Cốc hoàng hậu thản nhiên lên tiếng
"Ba mươi vạn đại quân kia nên làm sao bây giờ?"
"Thuận theo ý trời"
"Này..."
Cốc hoàng hậu thu tay, ánh mắt như hàn băng nhìn về phía lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn: "Bổn cung đã sớm nói, cho người đi giết Yến vương thế tử, ngươi không nghe. Hiện tại chạy đến nơi này có ích gì?"
"Nhi thần..."
Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn chỉ cảm thấy vừa tức giận vừa hối hận, mất đi ba mươi vạn đại quân, hắn làm sao có thể chắc chắn ngồi trên long ỷ kia?
Cốc hoàng hậu đưa tay vuốt lại mái tóc, thản nhiên nói: "Yên tâm đi, binh phù sẽ không ở trong tay Yến vương thế tử Tần Đào, đã đáp ứng bổn cung, chỉ cần Yến vương đến doanh trại sẽ thừa cơ giết hắn"
"Vẫn là mẫu hậu cơ trí! Nhi thần bội phục!"
"Mấy ngày nay phụ hoàng cho ngươi phụ trách thi hương, ngươi có thể nhìn xem mấy văn sinh, nếu như bọn họ đối với ngươi có tâm, đừng ngại lôi kéo, sau này cũng có thể trở thành người của ngươi"
"Mẫu hậu yên tâm, nhi thần hiểu nên làm thế nào. Nhưng thật ra nghe nói, phụ hoàng muốn chuẩn bị một lễ vật cho sinh thần của Tĩnh phi, vừa lúc đêm hôm đó sẽ là ngày tuyển tú. Nhi thần sợ phụ hoàng sẽ cho cửu đệ lập sườn phi, vạn nhất nhìn trúng nữ thị lang của nhi thần, thì phải làm sao?"
Cốc hoàng hậu nghe vậy, chỉ cười lạnh: "Kia liền mỏi mắt mong chờ, nếu như phụ hoàng ngươi thật sự đối với ngươi như vậy, vậy chuẩn bị bức hắn thoái vị đi!"
Lúc trước cự tuyệt thiên tiên ngọc lộ, nếu lần này lại không nhận nhân sâm, chỉ sợ Nguyệt Như Hỏa sẽ tức giận, nên hắn cũng không từ chối, vui vẻ mà nhận lấy nhân sâm: "Đại ca không khách khí! Trở về nhất định sẽ hầm cùng với canh ga cho Nương Nhi. Thời điểm cũng không còn sớm, ngươi cùng Sở sư huynh nhanh chóng trở về Thịnh kinh đi, có chuyện gì nhớ rõ chỉ cần cầm lệnh bài đi đến địa bàn của Tà Minh, ta và Tử Đường thu được tin tức, nhất định sẽ mau chóng liên hệ với ngươi"
Qúy Như Yên nhìn sắc trời gật gật đầu: "Ta đây liền đi trước, đại ca nhị ca hai người bảo trọng!"
"Hảo!"
Qúy Như Yên vung tay đem hồ lô trên mặt đất thu về, cùng với Sở Lam Thiên rời đi
Nhìn bóng dáng Qúy Như Yên rời đi, Nguyệt Như Hỏa liếc nhìn Quân Tử Đường bên cạnh: "Ngươi vì cái gì không theo nàng đến Thịnh kinh?"
Quân Tử Đường ý cười càng sâu: "Hiện tại ta không có thời gian, đại ca không phải đã quên sớm muộn gì nàng cũng phải gả đến Thiên Độc quốc sao? Hiện tại người cùng bồi bên cạnh nàng không phải có vũ kỹ cực cao sao"
Ai nói Nhị đệ hắn là một nam tử không hiểu phong tình?
Phải hắn nói, nhị đệ là một nam tử sẽ không thể không đẩy người khác vào khốn quẫn
Chính là tiểu muội trong mắt nhị đệ cũng không phải là tình yêu nam nữ
Dừng, dừng, cứ thuận theo tự nhiên!
...
Hoàng cung Thịnh kinh, lúc lâm triều liền nhận được tin tức hộ quốc công Cốc Quân bị sơn tặc giết chết
Thế tử Phù Nhạc Thánh viết tấu chương hộ quốc công vì bảo vệ hắn lên mới bất hạnh bỏ mạng. Thỉnh cầu niêm phong phủ hộ quốc công
Cái chết của hộ quốc công làm cho cả triều đình run sợ
Nói trắng ra là toàn bộ Cốc gia chỉ trông cậy vào ba mươi vạn đại quân, mất đi ba mươi vạn đại quân này, Cốc hoàng hậu còn biết dựa vào đâu?
Vì vậy sau khi bãi triều, lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn vội vàng đi đến Mẫu Đơn cung gặp Cốc hoàng hậu
"Mẫu hậu, cữu cữu vì sao lại chết?"
Hắn mang sắc mặt mờ mịt kinh ngạc, ở trong Mẫu Đơn cung Cốc hoàng hậu đang lạnh lùng cười, cũng không thèm nhìn hắn đến một cái, tiếp tục xử lý bình hoa tươi trước mặt
Cầm trong tay kéo, tự mình cắt những lá úa
"Mẫu hậu, người có nghe ta nói hay không?"
"Nghe"
Cốc hoàng hậu thản nhiên lên tiếng
"Ba mươi vạn đại quân kia nên làm sao bây giờ?"
"Thuận theo ý trời"
"Này..."
Cốc hoàng hậu thu tay, ánh mắt như hàn băng nhìn về phía lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn: "Bổn cung đã sớm nói, cho người đi giết Yến vương thế tử, ngươi không nghe. Hiện tại chạy đến nơi này có ích gì?"
"Nhi thần..."
Lục hoàng tử Phù Nguyên Tấn chỉ cảm thấy vừa tức giận vừa hối hận, mất đi ba mươi vạn đại quân, hắn làm sao có thể chắc chắn ngồi trên long ỷ kia?
Cốc hoàng hậu đưa tay vuốt lại mái tóc, thản nhiên nói: "Yên tâm đi, binh phù sẽ không ở trong tay Yến vương thế tử Tần Đào, đã đáp ứng bổn cung, chỉ cần Yến vương đến doanh trại sẽ thừa cơ giết hắn"
"Vẫn là mẫu hậu cơ trí! Nhi thần bội phục!"
"Mấy ngày nay phụ hoàng cho ngươi phụ trách thi hương, ngươi có thể nhìn xem mấy văn sinh, nếu như bọn họ đối với ngươi có tâm, đừng ngại lôi kéo, sau này cũng có thể trở thành người của ngươi"
"Mẫu hậu yên tâm, nhi thần hiểu nên làm thế nào. Nhưng thật ra nghe nói, phụ hoàng muốn chuẩn bị một lễ vật cho sinh thần của Tĩnh phi, vừa lúc đêm hôm đó sẽ là ngày tuyển tú. Nhi thần sợ phụ hoàng sẽ cho cửu đệ lập sườn phi, vạn nhất nhìn trúng nữ thị lang của nhi thần, thì phải làm sao?"
Cốc hoàng hậu nghe vậy, chỉ cười lạnh: "Kia liền mỏi mắt mong chờ, nếu như phụ hoàng ngươi thật sự đối với ngươi như vậy, vậy chuẩn bị bức hắn thoái vị đi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.