Chương 241: Con gái của tôi
Y Y
07/12/2022
Là con gái của cậu ta? Chuyện này… Làm sao có thể như vậy được?
Trong lòng Nhan Cửu Đỉnh đầu nhiên là bị sốc, sau đó ông ta liền cố gắng bình tĩnh trở lạ. Máu của cô bé kia quả thật là có thể giải độc hiệu quả một cách lạ kỳ. Mặc dù có thể giải gần hết chất độc của các lính quân y của địa phương, nhưng tỉ lệ sống sót của họ trên chiến trường rất thấp. Nếu như dùng máu để tạo nên được thuốc giải độc thì khi sử dụng trên chiến trường sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Lúc đầu Nhan Cửu Đỉnh cũng không ngờ máu của một cô bé có thể kỳ diệu đến như vậy. Bây giờ lời nói của Trần Hạo Hiên đã làm cho ông ta tỉnh ngộ hoàn toàn.
Để thần y Trần Trái Cực đạt được thành tựu như ngày hôm nay, ắt hẳn cậu ta đã thử qua rất nhiều các loại thảo mộc và các loại độc dược. Ở một mức độ nào đó, con gái của cậu ta có thể thừa hưởng dòng máu của cậu ta một cách rất tự nhiên, trời sinh có thể kháng được dược tính của các loại chất độc.
“Thảo nào, tôi nói thảo nào, thì ra là con gái của cậu.” Trong lòng Nhan Cửu Đỉnh run lên, ông ta cảm thấy có chút sợ hãi, đầu ông ta không ngừng hạ thấp xuống. Ông ta nói với Trần Hạo Hiên một lần nữa: “Nếu như vậy thì là Tây Giới chúng tôi không đúng. Nhưng Tây Giới chúng tôi, thậm chí là Nhan Viễn Lương cùng Nhan Tuấn Vũ cũng không biết cô bé này là con của cậu. Trần Gia, cậu có cách nào để giải tỏa chuyện này không?”
Ánh mắt Nhan Cửu Đỉnh không dám nhìn thẳng vào Trần Gia. Ông ta chỉ dám nhìn người đàn ông đáng sợ này từ trong khóe mắt, biết con gái mình bị người ta rút máu, bị người ta dùng để thí nghiệm các loại thuốc độc, người đàn ông này liền lập tức đến Tây Giới.
Trần Hạo Hiên hừ nhẹ, nói: “Không có. Nhan Cửu Đỉnh, thật sự là ông không biết con bé là con gái của tôi à? Tôi sẽ điều tra, ông làm việc cho cẩn thận đi, nếu tôi biết được ông muốn máu của con bé, tôi tuyệt đối không cho ông rời khỏi Ngoại Vực được! Ngoại Vực bây giờ đã có hơn bảy trăm nơi biết chuyện này, là ông cố ý truyền tin tức ra ngoài đúng không?”
Nhan Cửu Đỉnh cắn răng, ánh mắt trong không ngừng run lên. Ông ta lại một lần nữa đánh giá thấp Trần Hạo Hiên rồi.
Ánh mắt Trần Hạo Hiên như một lưỡi kiếm lợi hại, rõ ràng là muốn nhìn xuyên thấu ông ta. Cả da đầu Nhan Cửu Đỉnh tê rần rần.
Trần Hạo Hiên lên bước lên phía trước, hét to một tiếng: “Tôi hỏi ông, có phải là ông cố ý truyền tin tức đi không?”
Tiếng hét to của anh vang lên, toàn bộ người trong phòng đều run rẩy.
Nhan Cửu Đỉnh sợ hãi đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Chết thì chết! Trần Hạo Hiên, tôi thừa nhận là tôi đã làm chuyện đó. Chính xác là tôi biết con bé là con gái của cậu, một khi cậu phát hiện tất nhiên sẽ tìm tôi gây chuyện! Tôi cho rằng nếu tôi truyền tin này ra Ngoại Vực, để cho những phần tử ngoài vòng luật pháp cũng biết về chuyện này thì cậu sẽ không tìm ra nguồn gốc của sự việc. Tôi không thể ngờ được cậu sẽ tìm đến đây nhanh đến như vậy! Thiên Đao Bắc Giới quả là danh bất hư truyền! Tấm bia to lớn của Trần Gia quả thật danh bất hư truyền! Tôi, Nhan Cửu Đỉnh nhận thua cậu, nhưng tôi quyết không nhận sai! Tôi chỉ muốn y thuật Tây Giới ngày càng phát triển hơn mà thôi, để tỉ lệ chiến sĩ tử vong của Tây Giới giảm xuống một chút, tôi có lỗi gì! Tôi không hề sai!”
Nhan Cửu Đỉnh rất cứng rắn.
Ánh mắt của những người đứng phía sau Nhan Cửu Đỉnh như sói như nhện hung dữ nhìn chằm chằm vào Nhan Cửu Đỉnh.
Cuộc đối đầu hết sức căng thẳng.
Nhan Cửu Đỉnh vẫn kiên trì tiếp tục nói: “Là tôi nói đấy, vậy thì thế nào! Tôi nói cho cậu biết, bây giờ các mẫu máu ở chợ đen đã lên đến hơn ba mươi tỷ, thậm chí giá của nó còn có thể cao hơn nữa. Các cao thủ của các quốc gia đều đang tìm kiếm loại huyết thanh đó! Tối hôm qua, số người biết chuyện huyết thanh này mới có bốn trăm thôi, bây giờ đã có hơn bảy trăm rồi, và nó sẽ còn tăng thêm gấp bội! Cho dù là cậu, hay cho dù là Thiên Đao cũng không ngăn được tốc độ tăng trưởng của Ngoại Vực được! Thay vì cậu để người Ngoại Vực lấy nó, không bằng cậu chủ động giao Hạt Tiêu ra đây.”
Trần Hạo Hiên cực kỳ tức giận. Nhan Cửu Đỉnh, chết đi!
“Báo cáo tình hình!” Trần Hạo Hiên đột nhiên nói với Hồng Thanh Vũ đang bên cạnh mình.
Hồng Thanh Vũ mở điện thoại ra, lạnh lùng xem xét báo cáo tình hình chiến đấu, nói: “Trần Gia, hơn bảy trăm nơi ở Ngoại Vực đã xử lý được hơn sáu trăm, số còn dư lại sẽ xử lý hết trong đêm nay!”
“Về phần các nơi ở Tây Giới, Lãnh Thiên Vương đã hoàn toàn khống chế được rồi!”
“Thiên Vương điện đã được phái đi để phong tỏa tin tức này.”
“Người của Dược Thần điện cũng đã được điều động đến, tất cả những người biết chuyện này đều sẽ bị xóa đi một phần kí ức.”
Cái gì.
Trong lòng Nhan Cửu Đỉnh đầu nhiên là bị sốc, sau đó ông ta liền cố gắng bình tĩnh trở lạ. Máu của cô bé kia quả thật là có thể giải độc hiệu quả một cách lạ kỳ. Mặc dù có thể giải gần hết chất độc của các lính quân y của địa phương, nhưng tỉ lệ sống sót của họ trên chiến trường rất thấp. Nếu như dùng máu để tạo nên được thuốc giải độc thì khi sử dụng trên chiến trường sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Lúc đầu Nhan Cửu Đỉnh cũng không ngờ máu của một cô bé có thể kỳ diệu đến như vậy. Bây giờ lời nói của Trần Hạo Hiên đã làm cho ông ta tỉnh ngộ hoàn toàn.
Để thần y Trần Trái Cực đạt được thành tựu như ngày hôm nay, ắt hẳn cậu ta đã thử qua rất nhiều các loại thảo mộc và các loại độc dược. Ở một mức độ nào đó, con gái của cậu ta có thể thừa hưởng dòng máu của cậu ta một cách rất tự nhiên, trời sinh có thể kháng được dược tính của các loại chất độc.
“Thảo nào, tôi nói thảo nào, thì ra là con gái của cậu.” Trong lòng Nhan Cửu Đỉnh run lên, ông ta cảm thấy có chút sợ hãi, đầu ông ta không ngừng hạ thấp xuống. Ông ta nói với Trần Hạo Hiên một lần nữa: “Nếu như vậy thì là Tây Giới chúng tôi không đúng. Nhưng Tây Giới chúng tôi, thậm chí là Nhan Viễn Lương cùng Nhan Tuấn Vũ cũng không biết cô bé này là con của cậu. Trần Gia, cậu có cách nào để giải tỏa chuyện này không?”
Ánh mắt Nhan Cửu Đỉnh không dám nhìn thẳng vào Trần Gia. Ông ta chỉ dám nhìn người đàn ông đáng sợ này từ trong khóe mắt, biết con gái mình bị người ta rút máu, bị người ta dùng để thí nghiệm các loại thuốc độc, người đàn ông này liền lập tức đến Tây Giới.
Trần Hạo Hiên hừ nhẹ, nói: “Không có. Nhan Cửu Đỉnh, thật sự là ông không biết con bé là con gái của tôi à? Tôi sẽ điều tra, ông làm việc cho cẩn thận đi, nếu tôi biết được ông muốn máu của con bé, tôi tuyệt đối không cho ông rời khỏi Ngoại Vực được! Ngoại Vực bây giờ đã có hơn bảy trăm nơi biết chuyện này, là ông cố ý truyền tin tức ra ngoài đúng không?”
Nhan Cửu Đỉnh cắn răng, ánh mắt trong không ngừng run lên. Ông ta lại một lần nữa đánh giá thấp Trần Hạo Hiên rồi.
Ánh mắt Trần Hạo Hiên như một lưỡi kiếm lợi hại, rõ ràng là muốn nhìn xuyên thấu ông ta. Cả da đầu Nhan Cửu Đỉnh tê rần rần.
Trần Hạo Hiên lên bước lên phía trước, hét to một tiếng: “Tôi hỏi ông, có phải là ông cố ý truyền tin tức đi không?”
Tiếng hét to của anh vang lên, toàn bộ người trong phòng đều run rẩy.
Nhan Cửu Đỉnh sợ hãi đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Chết thì chết! Trần Hạo Hiên, tôi thừa nhận là tôi đã làm chuyện đó. Chính xác là tôi biết con bé là con gái của cậu, một khi cậu phát hiện tất nhiên sẽ tìm tôi gây chuyện! Tôi cho rằng nếu tôi truyền tin này ra Ngoại Vực, để cho những phần tử ngoài vòng luật pháp cũng biết về chuyện này thì cậu sẽ không tìm ra nguồn gốc của sự việc. Tôi không thể ngờ được cậu sẽ tìm đến đây nhanh đến như vậy! Thiên Đao Bắc Giới quả là danh bất hư truyền! Tấm bia to lớn của Trần Gia quả thật danh bất hư truyền! Tôi, Nhan Cửu Đỉnh nhận thua cậu, nhưng tôi quyết không nhận sai! Tôi chỉ muốn y thuật Tây Giới ngày càng phát triển hơn mà thôi, để tỉ lệ chiến sĩ tử vong của Tây Giới giảm xuống một chút, tôi có lỗi gì! Tôi không hề sai!”
Nhan Cửu Đỉnh rất cứng rắn.
Ánh mắt của những người đứng phía sau Nhan Cửu Đỉnh như sói như nhện hung dữ nhìn chằm chằm vào Nhan Cửu Đỉnh.
Cuộc đối đầu hết sức căng thẳng.
Nhan Cửu Đỉnh vẫn kiên trì tiếp tục nói: “Là tôi nói đấy, vậy thì thế nào! Tôi nói cho cậu biết, bây giờ các mẫu máu ở chợ đen đã lên đến hơn ba mươi tỷ, thậm chí giá của nó còn có thể cao hơn nữa. Các cao thủ của các quốc gia đều đang tìm kiếm loại huyết thanh đó! Tối hôm qua, số người biết chuyện huyết thanh này mới có bốn trăm thôi, bây giờ đã có hơn bảy trăm rồi, và nó sẽ còn tăng thêm gấp bội! Cho dù là cậu, hay cho dù là Thiên Đao cũng không ngăn được tốc độ tăng trưởng của Ngoại Vực được! Thay vì cậu để người Ngoại Vực lấy nó, không bằng cậu chủ động giao Hạt Tiêu ra đây.”
Trần Hạo Hiên cực kỳ tức giận. Nhan Cửu Đỉnh, chết đi!
“Báo cáo tình hình!” Trần Hạo Hiên đột nhiên nói với Hồng Thanh Vũ đang bên cạnh mình.
Hồng Thanh Vũ mở điện thoại ra, lạnh lùng xem xét báo cáo tình hình chiến đấu, nói: “Trần Gia, hơn bảy trăm nơi ở Ngoại Vực đã xử lý được hơn sáu trăm, số còn dư lại sẽ xử lý hết trong đêm nay!”
“Về phần các nơi ở Tây Giới, Lãnh Thiên Vương đã hoàn toàn khống chế được rồi!”
“Thiên Vương điện đã được phái đi để phong tỏa tin tức này.”
“Người của Dược Thần điện cũng đã được điều động đến, tất cả những người biết chuyện này đều sẽ bị xóa đi một phần kí ức.”
Cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.