Chương 150: Giết nhuệ khí Thiên Đao
Y Y
27/10/2022
“Đến đây, thử xem.”
Nhị đương gia cắn răng, trong trận chiến này anh ta không có đường lui. Một khi để cho Hồng Thanh Vũ và Trần Hạo Hiên rời đi, Thiên Đạo sẽ ngay lập tức giết sạch cả Mãnh Long Điện.
Nhị đương gia hét lớn một tiếng, nhân cơ hội Hồng Thanh Vũ bắt lấy anh ta trong nháy mắt một cú đấm xuyên gió đập lên lồng ngực của Hồng Thanh Vũ.
“Phanh” một tiếng.
Nắm tay với tốc độ cực nhanh đánh vào ngực của Hồng Thanh Vũ.
Nhưng tốc độ của Hồng Thanh Vũ còn nhanh hơn.
Anh ta hung hăng bắt lấy nắm đấm của đối phương giống như một thằng nhóc bình thường bắt lấy một con gà.
“Quá chậm.” Hồng Thanh Vũ khinh thường nói.
“Mẹ nó.” Nhị đương gia nổi giận gầm lên một tiếng, lại giơ tay đánh Hồng Thanh Vũ một đấm.
Nắm đấm này so với cái vừa nãy còn nhanh hơn, gần như sử dụng hoàn toàn sức lực.
Lần này, Hồng Thanh Vũ lại càng khing thường, thậm chí còn không đưa tay chặn lại.
Một đấm ầm ầm đánh vào lồng ngực của Hồng Thanh Vũ, khóe miệng Nhị đương gia lộ ra ý cười.
Nhưng đến lúc anh ta ngẩng đầu lại phát hiện nét mặt Hồng Thanh Vũ vô cùng bình tĩnh.
“Đây là sức mạnh của Mãnh Long Điện sao? Không có gì hơn cái này, hay là nói quá kém.”
“Chẳng trách các người không thể xuất hiện ở phía Bắc.”
“Rác rưởi thì vẫn nên nằm yên ở nơi nó thuộc về.”
Lời nói của Hồng Thanh Vũ làm cho sắc mặt của Nhị đương gia hoàn toàn bùng nổ.
Anh ta nhìn lại, phía sau lưng Hồng Thanh Vũ là vũng máu.
Mãnh Long Điện hơn trăm người, thế nhưng chỉ đứng trước mặt Hồng Thanh Vũ chưa đến một phút đồng hồ.
Nhưng Mãnh Long Điện sẽ không cứ thua như vậy.
Một trăm người không đủ thì một nghìn người.
Một nghìn người không đủ thì một triệu người.
Hôm nay, Mãnh Long điện nhất định phải cho Thiên Đao nếm trải đau đớn.
Nhị đương gia giãy dụa rất nhiều, lấy ra một khẩu súng báo hiệu, dồn sức bắn một phát.
Nhị đương gia cắn răng, trong trận chiến này anh ta không có đường lui. Một khi để cho Hồng Thanh Vũ và Trần Hạo Hiên rời đi, Thiên Đạo sẽ ngay lập tức giết sạch cả Mãnh Long Điện.
Nhị đương gia hét lớn một tiếng, nhân cơ hội Hồng Thanh Vũ bắt lấy anh ta trong nháy mắt một cú đấm xuyên gió đập lên lồng ngực của Hồng Thanh Vũ.
“Phanh” một tiếng.
Nắm tay với tốc độ cực nhanh đánh vào ngực của Hồng Thanh Vũ.
Nhưng tốc độ của Hồng Thanh Vũ còn nhanh hơn.
Anh ta hung hăng bắt lấy nắm đấm của đối phương giống như một thằng nhóc bình thường bắt lấy một con gà.
“Quá chậm.” Hồng Thanh Vũ khinh thường nói.
“Mẹ nó.” Nhị đương gia nổi giận gầm lên một tiếng, lại giơ tay đánh Hồng Thanh Vũ một đấm.
Nắm đấm này so với cái vừa nãy còn nhanh hơn, gần như sử dụng hoàn toàn sức lực.
Lần này, Hồng Thanh Vũ lại càng khing thường, thậm chí còn không đưa tay chặn lại.
Một đấm ầm ầm đánh vào lồng ngực của Hồng Thanh Vũ, khóe miệng Nhị đương gia lộ ra ý cười.
Nhưng đến lúc anh ta ngẩng đầu lại phát hiện nét mặt Hồng Thanh Vũ vô cùng bình tĩnh.
“Đây là sức mạnh của Mãnh Long Điện sao? Không có gì hơn cái này, hay là nói quá kém.”
“Chẳng trách các người không thể xuất hiện ở phía Bắc.”
“Rác rưởi thì vẫn nên nằm yên ở nơi nó thuộc về.”
Lời nói của Hồng Thanh Vũ làm cho sắc mặt của Nhị đương gia hoàn toàn bùng nổ.
Anh ta nhìn lại, phía sau lưng Hồng Thanh Vũ là vũng máu.
Mãnh Long Điện hơn trăm người, thế nhưng chỉ đứng trước mặt Hồng Thanh Vũ chưa đến một phút đồng hồ.
Nhưng Mãnh Long Điện sẽ không cứ thua như vậy.
Một trăm người không đủ thì một nghìn người.
Một nghìn người không đủ thì một triệu người.
Hôm nay, Mãnh Long điện nhất định phải cho Thiên Đao nếm trải đau đớn.
Nhị đương gia giãy dụa rất nhiều, lấy ra một khẩu súng báo hiệu, dồn sức bắn một phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.