Chương 121: Tôi viết thì tôi viết
Y Y
24/10/2022
Cô ta ý thức được người đàn ông này thực sự có chút đáng sợ.
Đây không phải là Trần Hạo Hiên của năm năm trước.
Anh của giờ phút này giống như mở mắt ra trời sáng, nhắm mắt lại trời tối.
Thế giới này nằm trong lòng bàn tay của anh.
“Tôi viết thì tôi viết.”
Hạ Cơ Uyển lấy ra một cây bút, viết phương thuốc bí mật năm năm của tập đoàn Vạn Nam lên giấy.
Sau đó, giao cho phòng công chứng.
Sau khi công chứng xong, mọi người trong phòng công chứng gật đầu nói: “Đây quả thực là bằng sáng chế được lưu trữ trong hồ sơ của tập đoàn Vạn Nam. Là phương thuốc của bọn họ.”
Sau khi Hạ Cơ Uyển nghe thấy lời nói của phòng công chứng, quát lớn: “Trần Hạo Hiên, nếu như hôm nay anh không nói cho rõ ràng, tôi cũng sẽ thưa kiện cả anh nữa đấy.”
Trần Hạo Hiên mỉm cười.
Anh bước tới, lấy ra phương thuốc của cửa hàng Bách Thảo.
“Đáng tiếc, hôm nay cô không có cơ hội đó.”
Trong phương thuốc của cửa hàng Bách Thảo, vậy mà lại có mười cái.
Trần Hạo Hiên phân phát từng tờ một cho những nhân vật có địa vị cấp cao trong giới y học của tỉnh Hà Bảo, sau đó lại phát cho phòng công chứng.
Mọi người chết lặng khi nhìn thấy phương thuốc.
Bao gồm cả những người của tập đoàn Vạn Nam cũng nhìn xem.
Phương thuốc của Trần Hạo Hiên là ‘Phương pháp kéo dài sinh mệnh’, nhưng cũng không hẳn là ‘Phương pháp kéo dài sinh mệnh’.
Cái của anh ta cao cấp hơn phương pháp kéo dài sinh mệnh.
Không chỉ chia thành các công thức riêng biệt dành cho người già, người trưởng thành và trẻ em.
Hơn nữa, còn giải quyết vấn đề khó khăn trong phương pháp kéo dài sinh mệnh của tập đoàn Vạn Nam.
Ngay sau khi phương thuốc được công bố, người ngu ngốc cũng có thể nhìn ra được phương thuốc của Trần Hạo Hiên khác với phương thuốc của Hạ Cơ Uyển.
Phòng công chứng gật đầu nói: “Cái này thật sự khác với bằng sáng chế của tổng giám đốc Hạ.”
Một số người có danh tiếng trong lĩnh vực y học cũng lần lượt tán thưởng.
Đây không phải là Trần Hạo Hiên của năm năm trước.
Anh của giờ phút này giống như mở mắt ra trời sáng, nhắm mắt lại trời tối.
Thế giới này nằm trong lòng bàn tay của anh.
“Tôi viết thì tôi viết.”
Hạ Cơ Uyển lấy ra một cây bút, viết phương thuốc bí mật năm năm của tập đoàn Vạn Nam lên giấy.
Sau đó, giao cho phòng công chứng.
Sau khi công chứng xong, mọi người trong phòng công chứng gật đầu nói: “Đây quả thực là bằng sáng chế được lưu trữ trong hồ sơ của tập đoàn Vạn Nam. Là phương thuốc của bọn họ.”
Sau khi Hạ Cơ Uyển nghe thấy lời nói của phòng công chứng, quát lớn: “Trần Hạo Hiên, nếu như hôm nay anh không nói cho rõ ràng, tôi cũng sẽ thưa kiện cả anh nữa đấy.”
Trần Hạo Hiên mỉm cười.
Anh bước tới, lấy ra phương thuốc của cửa hàng Bách Thảo.
“Đáng tiếc, hôm nay cô không có cơ hội đó.”
Trong phương thuốc của cửa hàng Bách Thảo, vậy mà lại có mười cái.
Trần Hạo Hiên phân phát từng tờ một cho những nhân vật có địa vị cấp cao trong giới y học của tỉnh Hà Bảo, sau đó lại phát cho phòng công chứng.
Mọi người chết lặng khi nhìn thấy phương thuốc.
Bao gồm cả những người của tập đoàn Vạn Nam cũng nhìn xem.
Phương thuốc của Trần Hạo Hiên là ‘Phương pháp kéo dài sinh mệnh’, nhưng cũng không hẳn là ‘Phương pháp kéo dài sinh mệnh’.
Cái của anh ta cao cấp hơn phương pháp kéo dài sinh mệnh.
Không chỉ chia thành các công thức riêng biệt dành cho người già, người trưởng thành và trẻ em.
Hơn nữa, còn giải quyết vấn đề khó khăn trong phương pháp kéo dài sinh mệnh của tập đoàn Vạn Nam.
Ngay sau khi phương thuốc được công bố, người ngu ngốc cũng có thể nhìn ra được phương thuốc của Trần Hạo Hiên khác với phương thuốc của Hạ Cơ Uyển.
Phòng công chứng gật đầu nói: “Cái này thật sự khác với bằng sáng chế của tổng giám đốc Hạ.”
Một số người có danh tiếng trong lĩnh vực y học cũng lần lượt tán thưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.