Chương 197: Chồn đuôi cáo nhận chủ.
Chín mươi chín dùng thư sinh
28/05/2013
Trương Dương lúc này, có cảm giác kích động muốn tìm người để luyện tay.
Đáng tiếc ở đây căn bản không có ai có thể đánh nhau với hắn. Thứ duy nhất có thể chống lại hắn lại chính là Tia Chớp trong lồng kia. Tuy nhiên ranh con này quá mạnh mẽ, thật sự quá nguy hiểm.
- Sớm biết thế thì đã không cho nó ăn linh dược trước rồi.
Nhìn Tia Chớp tinh thần cũng phấn chấn lên kia, Trương Dương trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Tiểu tử này cũng ăn Tiên quả đan như nhau, cũng đã hấp thụ phần lớn dược lực. Trước đây Trương Dương không nắm chắc có thể đối phó với nó, lại càng không phải nói lúc này.
Những tác dụng tốt mà linh thú nhận được từ linh dược còn lớn hơn hắn.
Trương Dương chỉ có thể tạm nén ý nghĩ này lại, luyện tay với tiểu tử này, phỏng chừng là tự tìm tai họa.
Hơn nữa, tiểu tử này thả ra thì dễ, bắt lại mới khó. Lần trước nếu không phải đúng lúc nó đấu thua hai trận với con nhện hắc thiết, bị thương, Trương Dương đúng là không có cái may mắn bắt được nó.
Có chút tiếc nuối, Trương Dương từ từ xuống giường.
Lúc xuống giường, hắn có cảm giác không giống lúc trước. Không kể người nhẹ như chim yến, ít nhất độ linh hoạt của cơ thể rõ ràng cảm thấy mạnh hơn trước một chút.
Tiến bộ rõ ràng như vậy, đúng là trước đây hắn chưa từng có. Đây chỉ là một viên thuốc, đã nhanh chống khiến hắn có cảm giác khôi phục đỉnh cao rồi.
- Tiểu tử kia, làm gì mà nhìn tao như thế?
Trương Dương quay đầu lại, hé miệng cười cười, chiếc lồng đặt trên giường, Tia Chớp đang bắt tay bò ra đó, vẫn không nhúc nhích nhìn Trương Dương.
Ánh mắt tiểu tử này có chút kì quái, không hoạt bát như lần trước, cũng không có loại linh động kình lúc trước, dường như có chút đờ đẫn.
Điều này khiến Trương Dương lông mày thoáng nhảy lên, tiểu tử này không phải là ăn linh dược xảy ra vấn đề gì đấy chứ?
Trương Dương vừa cẩn thận cảm nhận cơ thể mình, toàn thân cũng không sao, lúc này mới yên lòng, nhìn tiểu chồn đuôi cáo này một cách khó hiểu.
- Leng keng.
Trong đầu Trương Dương đột nhiên vang lên một tiếng giòn vang, ánh mắt Trương Dương đột nhiên thẳng lên, vội vàng nhìn về phía trước.
Thanh âm này rất quen thuộc, hệ thống thánh thủ đã mất đi rất lâu, từ đó vẫn chưa xuất hiện lại, lúc này cuối cùng cũng xuất hiện. Trương Dương đúng là có rất nhiều nghi ngờ muốn hỏi nó.
- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ‘chồn đuôi cáo đi theo’. Nhiệm vụ này đã vượt qua nhiệm vụ cấp năm, cấp bậc của kí chủ tăng lên cấp ba, hệ thống đang trong quá trình thăng cấp…
Thanh âm vang lên, tuy nhiên Trương Dương lại choáng mắt, hệ thống này lâu rồi không xuất hiện, vừa xuất hiện đã tự động thăng cấp.
Dường như lần trước còn bị động, hỏi hắn rất nhiều lần hắn mới đồng ý thăng cấp. Lần nà không ngờ không nói tiếng nào đã hăng cấp cho mình, đến hỏi cũng không hỏi hắn một tiếng.
Điều này khiến Trương Dương có chút bất mãn. Hắn mới là chủ nhân, tất cả phải là nghe lời hắn mới đúng. Đáng tiếc hệ thống này hắn căn bản không không chế được, hệ thống phải thăng cấp, hắn chỉ có thể chờ.
Cũng may thời gian hệ thống thăng cấp không dài. Màn hình chủ đã rất lâu không thấy lúc này hiện ra trước mắt Trương Dương.
Màn hình giả màu xanh lá, mỗi phân khung đều lóe lên màu lục. Điều khiến Trương Dương không ngờ chính là, cột ‘sủng vật’ vốn luôn tối, lúc này cũng lóe sáng.
- Hệ thống thăng cấp xong, chúc mừng kí chủ thăng cấp lần nữa, số liệu các hạng mục đã điều chỉnh xong.
Giọng nữ máy móc vẫn như cũ, Trương Dương cảm giac như nó rất vui, dường như nỗi buồn bực kìm nén rất lâu cuối cùng cũng được xả ra.
- Nhiệm vụ đặc biệt là gì?
Trương Dương trong lòng thầm hỏi một câu, bắt đầu mở các cột hạng mục, xem xét tình hình bên trong.
Lần này không có người khác ở đây, vừa hay hắn có thể tìm hiểu toàn bộ hệ thống này một lần. Lần trước hệ thống biến mất quá nhanh, khiến có vài câu hỏi muốn hỏi vẫn chưa hỏi được.
- Nhiệm vụ đặc biệt vốn không thuộc trong phạm vi nhiệm vụ, nhiệm vụ đột nhiên xuất hiện. Nói chung, là kí chủ làm được những việc hệ thống hoàn toàn không dự liệu được, và thật sự không ngờ tới, phần thưởng nhiệm vụ được tăng lên.
Giọng nữ máy móc từ từ nói, giải thích cũng khá rõ.
Trương Dương gật đầu lại hỏi:
- Sự đi theo của chồn đuôi cáo, là chuyện gì?
Giọng nữ máy móc khẽ nói:
- Lúc trước kí chủ cho hồ đuôi chồn dùng một viên linh dược. Trong lòng chồn đuôi cáo này đã có lòng muốn đi theo ký chủ. Nói cách khác, chồn đuôi cáo lúc này tình nguyện nhận anh là chủ, đi theo anh.
- Cho nó dùng linh dược, liền công nhận tôi, tình nguyện theo tôi?
Trương Dương nhíu mày, điều hệ thống nói hắn có chút không tin. Phàm là thiên địa linh thú, tính khí đều rất hoang dã, rất ít người có thể trực tiếp thu phục.
Muốn thuần phục linh thú, chỉ có từ nhỏ nuôi nấng, linh thú như vậy mới có thể thuần dưỡng thành công, cũng chỉ là có thể.
Hơn nữa số lượng linh thú rất ít, tiểu linh thú trưởng thành đều được bảo vệ rất kĩ. Muốn bắt được linh thú như vậy vô cùng khó khăn. Ít nhất với khả năng của con người thì rất khó làm được.
Đây là lí do vì sao không có linh thù đi theo con người.
Có lẽ trong lịch sử từng có chuyện con người thuần dưỡng thành công linh thú thiên địa. Đáng tiếc những việc này Trương Dương không biết, trong ấn tượng của hắn, sự việc như vậy, chính là không có.
- Đúng, chồn đuôi cáo đã tình nguyện đi theo anh, độ trung thành hiện nay của nó là 68
Giọng nữ máy móc khẽ nói, màn hình trước mắt Trương Dương liền tự động hiện ra cột ‘sủng vật’
Trong cột ‘sủng vật’ có một icon, rõ ràng là hồ đuôi chồn thu nhỏ, phía trên còn có cái tên, chính là hai chữ ‘Tia Chớp’
Hình chồn đuôi cáo thu nhỏ, còn híp mắt cười với hắn. Bên cạnh còn có đủ loại số liệu, tốc độ, độc tính, lực lượng…của tiểu Tia Chớp, một con số lớn nhất bên cạnh chính là 68
Con số 68 này, chỉ độ trung thành.
- Độ trung thành này là có ý gì, 68 là cao hay thấp?
Trương Dương lại hỏi.
- Độ trung thành chỉ mức độ trung thành của sủng vật đối với kí chủ. Độ trung thành từ 60 trở lên là thật tâm đi theo. Sủng vật như vậy mới có thể khiến con người yên tâm, sẽ không phát sinh nguy hiểm đối với chủ nhân. Tuy nhiên bởi vì độ trung thành cao, chủ nhân làm việc gì quá mức, độ trung thành cũng sẽ giảm, thậm chí cuối cùng sẽ mất đi.
- Nếu độ trung thành lên đến 70, sủng vật như vậy sẽ không muốn bỏ đi, trừ phi chủ nhân đuổi chúng đi, hoặc chủ nhân xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nếu độ trung thành đạt tới 80, sủng vật như vậy sẽ sẵn sàng bỏ mạng vì chủ. Thời khắc mấu chốt tình nguyện hy sinh bản thân vì chủ, đây mới là sự trung thành đích thực.
Giọng nữ máy móc không ngừng giải thích, cuối cùng khiến Trương Dương hiểu độ trung thành này là gì.
Con số này, đại diện cho tình cảm của sủng vật với chủ nhân. Chồn đuôi cáo là Trương Dương bắt được, nhốt lâu như vậy, có thể có độ trung thành như vậy đã khiến Trương Dương rất bất ngờ.
Độ trung thành 68, đủ để giải thích chồn đuôi cáo này cam tâm tình nguyện đi theo hắn.
Suy nghĩ một chút, Trương Dương lại hỏi:
- Độ trung thành cao nhất là bao nhiêu?
- Độ trung thành cao nhất là 100. Độ trung thành của sủng vật đạt từ 90 trở lên, nó sẽ không rời chủ nhân nửa bước. Cho dù chủ nhân qua đời, sủng vật cũng sẽ đi theo con cháu của chủ nhân. Từ đời này sang đời khác đi theo hoặc bảo vệ. Nếu độ trung thành đạt tới 100 cao nhất, nếu chủ nhân qua đời, sủng vật sẽ đi theo, không sống một mình trên thế giới này.
Giọng nữ máy móc lại giải thích, Trương Dương lại gật đầu.
Trương Dương rất hiểu lời nói của giọng nữ máy móc này. Con chồn đuôi cáo này vốn là thiên địa linh thú, thường thì thiên địa linh thú sẽ sống lâu hơn con người. Tia Chớp này đừng tường nhỏ như vậy, ít nhất cũng sống hơn trăm năm.
Nó chính là chồn đuôi cáo trưởng thành. Thông thường mà nói, chồn đuôi cáo trưởng thành phải cần thời gian mấy chục năm. Nó linh hoạt như vậy, năng lực lại mạnh như vậy, trên trăm năm là ít.
Linh thú mẫn cảm nhất với thiên địa linh dược, thiên tài địa bảo. Bọn chúng thường nuốt những thứ này, để cơ thể chúng không giống với những động vật khác, có tuổi thọ cao cũng không có gì là lạ.
Con người thì khoảng vài chục năm, còn linh thú thường phải cả mấy trăm năm. Cứ như vậy, linh thú mà thực sự đi theo con người, nhất định con người sẽ ra đi trước, linh thú vẫn còn sống.
Linh thú sống, còn tình nguyện bảo vệ hậu duệ của chủ nhân, việc này đã là rất khó, tình nguyện chết cùng chủ nhân, vậy quá thực độ trung thành lên tới đỉnh điểm rồi.
Câu trả lời của hệ thống, xem như khiến Trương Dương vừa lòng.
- Con chồn đuôi cáo này, sao lại tình nguyện theo tôi?
Trương Dương đột nhiên lại hỏi một câu, vấn đề này hắn nghĩ mãi không ra. Đây là chồn đuôi cáo trưởng thành. Hơn nữa lúc bọn họ bắt đầu gặp mặt vốn không vui vẻ gì, còn đánh nhau một trận.
Sau đó còn cướp quả ba màu của nó, còn nhốt nó, nếu nói hồ đuôi chồn hận mình thì Trương Dương còn tin được, nói nó tình nguyện đi theo mình, quả thực như đang nằm mơ.
- Kí chủ chờ chút, tôi đi điều tra.
Giọng nữ máy móc vang lên, Trương Dương chú ý, ánh mắt của chồn đuôi cáo bên trong lồng thủy tinh đột nhiên thay đổi, nhìn bốn phía một cách rất kinh ngạc. Trong mắt nó thậm chí còn mang theo chút sợ hãi.
- Đã điều tra ra, chồn đuôi cáo từ nhỏ sống trong núi sâu, tất cả đều là tự mình làm. Kí chủ thường bắt những con rắn độc rất ngon lành, khiến chồn đuôi cáo cảm kích. Mà linh dược mà chồn đuôi cáo ăn, càng là bảo bối trước nay chưa từng được hưởng, điều khiến nó công nhận kí chủ
- Bởi vì trên người kí chủ có bảo bối, lại tốt với mình, chồn đuôi cáo liền có ý nghĩ đi theo, sau khi suy nghĩ, nó mới quyết định như vậy.
Giọng nữ máy móc từ từ nói xong, ánh mắt Trương Dương lại trừng lớn.
Chồn đuôi cáo này đúng là quá đơn giản. Hắn nhốt nó chắc chắn phải cho nó ăn, không thể để nó đói chết, kết quả việc này lại trở thành Trương Dương đối tốt với nó.
Ngoài ra, quả ba màu căn bản là vì nó mới rơi vào tay Trương Dương. Chia cho nó một viên là rất công bằng. Không ngờ nó lại ghi tạc điều này trong lòng, coi đó là ân tình.
Suy nghĩ này của động vật, thật sự còn giản đơn hơn con người, cũng trực tiếp hơn.
Có ơn tất báo, dường như chính là suy nghĩ của Tia Chớp này.
Trương Dương lại nghĩ tới vẻ mặt kì quái của chồn đuôi cáo khi nãy. Lúc đó phỏng chừng nó cũng đang do dự, tự hỏi, rốt cuộc có muốn đi theo Trương Dương không.
- Sao cô biết những điều này?
Trương Dương lập tức liền nghĩ ra một câu hỏi, vội vàng hỏi.
- Tôi dò xét suy nghĩ trong não bộ của nó. Sủng vật này của kí chủ rất thông minh. Nó đã có phán đoán và ý thức cơ bản nhất. Biết chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm. Sủng vật thông minh như vậy, đối với kí chủ mà nói cũng có hỗ trợ rất lớn.
Giọng nữ máy móc từ từ nói, ánh mắt Trương Dương đột nhiên trừng lớn, ngơ ngác nhìn màn ảnh hệ thống phía trước.
- Cô, cô còn có thể trực tiếp dò xét não bộ của người khác xem họ nghĩ như nào sao?
Một lát sau, Trương Dương khó khăn lắm mới hỏi được. Điều này với hắn cũng không phải tin tức tốt gì. Từ trước tới nay hắn luôn có chút đề phòng hệ thống này, luôn cảm giác có chút không hiểu ra sao về sự xuất hiện của hệ thống.
Đáng tiếc ở đây căn bản không có ai có thể đánh nhau với hắn. Thứ duy nhất có thể chống lại hắn lại chính là Tia Chớp trong lồng kia. Tuy nhiên ranh con này quá mạnh mẽ, thật sự quá nguy hiểm.
- Sớm biết thế thì đã không cho nó ăn linh dược trước rồi.
Nhìn Tia Chớp tinh thần cũng phấn chấn lên kia, Trương Dương trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ. Tiểu tử này cũng ăn Tiên quả đan như nhau, cũng đã hấp thụ phần lớn dược lực. Trước đây Trương Dương không nắm chắc có thể đối phó với nó, lại càng không phải nói lúc này.
Những tác dụng tốt mà linh thú nhận được từ linh dược còn lớn hơn hắn.
Trương Dương chỉ có thể tạm nén ý nghĩ này lại, luyện tay với tiểu tử này, phỏng chừng là tự tìm tai họa.
Hơn nữa, tiểu tử này thả ra thì dễ, bắt lại mới khó. Lần trước nếu không phải đúng lúc nó đấu thua hai trận với con nhện hắc thiết, bị thương, Trương Dương đúng là không có cái may mắn bắt được nó.
Có chút tiếc nuối, Trương Dương từ từ xuống giường.
Lúc xuống giường, hắn có cảm giác không giống lúc trước. Không kể người nhẹ như chim yến, ít nhất độ linh hoạt của cơ thể rõ ràng cảm thấy mạnh hơn trước một chút.
Tiến bộ rõ ràng như vậy, đúng là trước đây hắn chưa từng có. Đây chỉ là một viên thuốc, đã nhanh chống khiến hắn có cảm giác khôi phục đỉnh cao rồi.
- Tiểu tử kia, làm gì mà nhìn tao như thế?
Trương Dương quay đầu lại, hé miệng cười cười, chiếc lồng đặt trên giường, Tia Chớp đang bắt tay bò ra đó, vẫn không nhúc nhích nhìn Trương Dương.
Ánh mắt tiểu tử này có chút kì quái, không hoạt bát như lần trước, cũng không có loại linh động kình lúc trước, dường như có chút đờ đẫn.
Điều này khiến Trương Dương lông mày thoáng nhảy lên, tiểu tử này không phải là ăn linh dược xảy ra vấn đề gì đấy chứ?
Trương Dương vừa cẩn thận cảm nhận cơ thể mình, toàn thân cũng không sao, lúc này mới yên lòng, nhìn tiểu chồn đuôi cáo này một cách khó hiểu.
- Leng keng.
Trong đầu Trương Dương đột nhiên vang lên một tiếng giòn vang, ánh mắt Trương Dương đột nhiên thẳng lên, vội vàng nhìn về phía trước.
Thanh âm này rất quen thuộc, hệ thống thánh thủ đã mất đi rất lâu, từ đó vẫn chưa xuất hiện lại, lúc này cuối cùng cũng xuất hiện. Trương Dương đúng là có rất nhiều nghi ngờ muốn hỏi nó.
- Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ‘chồn đuôi cáo đi theo’. Nhiệm vụ này đã vượt qua nhiệm vụ cấp năm, cấp bậc của kí chủ tăng lên cấp ba, hệ thống đang trong quá trình thăng cấp…
Thanh âm vang lên, tuy nhiên Trương Dương lại choáng mắt, hệ thống này lâu rồi không xuất hiện, vừa xuất hiện đã tự động thăng cấp.
Dường như lần trước còn bị động, hỏi hắn rất nhiều lần hắn mới đồng ý thăng cấp. Lần nà không ngờ không nói tiếng nào đã hăng cấp cho mình, đến hỏi cũng không hỏi hắn một tiếng.
Điều này khiến Trương Dương có chút bất mãn. Hắn mới là chủ nhân, tất cả phải là nghe lời hắn mới đúng. Đáng tiếc hệ thống này hắn căn bản không không chế được, hệ thống phải thăng cấp, hắn chỉ có thể chờ.
Cũng may thời gian hệ thống thăng cấp không dài. Màn hình chủ đã rất lâu không thấy lúc này hiện ra trước mắt Trương Dương.
Màn hình giả màu xanh lá, mỗi phân khung đều lóe lên màu lục. Điều khiến Trương Dương không ngờ chính là, cột ‘sủng vật’ vốn luôn tối, lúc này cũng lóe sáng.
- Hệ thống thăng cấp xong, chúc mừng kí chủ thăng cấp lần nữa, số liệu các hạng mục đã điều chỉnh xong.
Giọng nữ máy móc vẫn như cũ, Trương Dương cảm giac như nó rất vui, dường như nỗi buồn bực kìm nén rất lâu cuối cùng cũng được xả ra.
- Nhiệm vụ đặc biệt là gì?
Trương Dương trong lòng thầm hỏi một câu, bắt đầu mở các cột hạng mục, xem xét tình hình bên trong.
Lần này không có người khác ở đây, vừa hay hắn có thể tìm hiểu toàn bộ hệ thống này một lần. Lần trước hệ thống biến mất quá nhanh, khiến có vài câu hỏi muốn hỏi vẫn chưa hỏi được.
- Nhiệm vụ đặc biệt vốn không thuộc trong phạm vi nhiệm vụ, nhiệm vụ đột nhiên xuất hiện. Nói chung, là kí chủ làm được những việc hệ thống hoàn toàn không dự liệu được, và thật sự không ngờ tới, phần thưởng nhiệm vụ được tăng lên.
Giọng nữ máy móc từ từ nói, giải thích cũng khá rõ.
Trương Dương gật đầu lại hỏi:
- Sự đi theo của chồn đuôi cáo, là chuyện gì?
Giọng nữ máy móc khẽ nói:
- Lúc trước kí chủ cho hồ đuôi chồn dùng một viên linh dược. Trong lòng chồn đuôi cáo này đã có lòng muốn đi theo ký chủ. Nói cách khác, chồn đuôi cáo lúc này tình nguyện nhận anh là chủ, đi theo anh.
- Cho nó dùng linh dược, liền công nhận tôi, tình nguyện theo tôi?
Trương Dương nhíu mày, điều hệ thống nói hắn có chút không tin. Phàm là thiên địa linh thú, tính khí đều rất hoang dã, rất ít người có thể trực tiếp thu phục.
Muốn thuần phục linh thú, chỉ có từ nhỏ nuôi nấng, linh thú như vậy mới có thể thuần dưỡng thành công, cũng chỉ là có thể.
Hơn nữa số lượng linh thú rất ít, tiểu linh thú trưởng thành đều được bảo vệ rất kĩ. Muốn bắt được linh thú như vậy vô cùng khó khăn. Ít nhất với khả năng của con người thì rất khó làm được.
Đây là lí do vì sao không có linh thù đi theo con người.
Có lẽ trong lịch sử từng có chuyện con người thuần dưỡng thành công linh thú thiên địa. Đáng tiếc những việc này Trương Dương không biết, trong ấn tượng của hắn, sự việc như vậy, chính là không có.
- Đúng, chồn đuôi cáo đã tình nguyện đi theo anh, độ trung thành hiện nay của nó là 68
Giọng nữ máy móc khẽ nói, màn hình trước mắt Trương Dương liền tự động hiện ra cột ‘sủng vật’
Trong cột ‘sủng vật’ có một icon, rõ ràng là hồ đuôi chồn thu nhỏ, phía trên còn có cái tên, chính là hai chữ ‘Tia Chớp’
Hình chồn đuôi cáo thu nhỏ, còn híp mắt cười với hắn. Bên cạnh còn có đủ loại số liệu, tốc độ, độc tính, lực lượng…của tiểu Tia Chớp, một con số lớn nhất bên cạnh chính là 68
Con số 68 này, chỉ độ trung thành.
- Độ trung thành này là có ý gì, 68 là cao hay thấp?
Trương Dương lại hỏi.
- Độ trung thành chỉ mức độ trung thành của sủng vật đối với kí chủ. Độ trung thành từ 60 trở lên là thật tâm đi theo. Sủng vật như vậy mới có thể khiến con người yên tâm, sẽ không phát sinh nguy hiểm đối với chủ nhân. Tuy nhiên bởi vì độ trung thành cao, chủ nhân làm việc gì quá mức, độ trung thành cũng sẽ giảm, thậm chí cuối cùng sẽ mất đi.
- Nếu độ trung thành lên đến 70, sủng vật như vậy sẽ không muốn bỏ đi, trừ phi chủ nhân đuổi chúng đi, hoặc chủ nhân xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nếu độ trung thành đạt tới 80, sủng vật như vậy sẽ sẵn sàng bỏ mạng vì chủ. Thời khắc mấu chốt tình nguyện hy sinh bản thân vì chủ, đây mới là sự trung thành đích thực.
Giọng nữ máy móc không ngừng giải thích, cuối cùng khiến Trương Dương hiểu độ trung thành này là gì.
Con số này, đại diện cho tình cảm của sủng vật với chủ nhân. Chồn đuôi cáo là Trương Dương bắt được, nhốt lâu như vậy, có thể có độ trung thành như vậy đã khiến Trương Dương rất bất ngờ.
Độ trung thành 68, đủ để giải thích chồn đuôi cáo này cam tâm tình nguyện đi theo hắn.
Suy nghĩ một chút, Trương Dương lại hỏi:
- Độ trung thành cao nhất là bao nhiêu?
- Độ trung thành cao nhất là 100. Độ trung thành của sủng vật đạt từ 90 trở lên, nó sẽ không rời chủ nhân nửa bước. Cho dù chủ nhân qua đời, sủng vật cũng sẽ đi theo con cháu của chủ nhân. Từ đời này sang đời khác đi theo hoặc bảo vệ. Nếu độ trung thành đạt tới 100 cao nhất, nếu chủ nhân qua đời, sủng vật sẽ đi theo, không sống một mình trên thế giới này.
Giọng nữ máy móc lại giải thích, Trương Dương lại gật đầu.
Trương Dương rất hiểu lời nói của giọng nữ máy móc này. Con chồn đuôi cáo này vốn là thiên địa linh thú, thường thì thiên địa linh thú sẽ sống lâu hơn con người. Tia Chớp này đừng tường nhỏ như vậy, ít nhất cũng sống hơn trăm năm.
Nó chính là chồn đuôi cáo trưởng thành. Thông thường mà nói, chồn đuôi cáo trưởng thành phải cần thời gian mấy chục năm. Nó linh hoạt như vậy, năng lực lại mạnh như vậy, trên trăm năm là ít.
Linh thú mẫn cảm nhất với thiên địa linh dược, thiên tài địa bảo. Bọn chúng thường nuốt những thứ này, để cơ thể chúng không giống với những động vật khác, có tuổi thọ cao cũng không có gì là lạ.
Con người thì khoảng vài chục năm, còn linh thú thường phải cả mấy trăm năm. Cứ như vậy, linh thú mà thực sự đi theo con người, nhất định con người sẽ ra đi trước, linh thú vẫn còn sống.
Linh thú sống, còn tình nguyện bảo vệ hậu duệ của chủ nhân, việc này đã là rất khó, tình nguyện chết cùng chủ nhân, vậy quá thực độ trung thành lên tới đỉnh điểm rồi.
Câu trả lời của hệ thống, xem như khiến Trương Dương vừa lòng.
- Con chồn đuôi cáo này, sao lại tình nguyện theo tôi?
Trương Dương đột nhiên lại hỏi một câu, vấn đề này hắn nghĩ mãi không ra. Đây là chồn đuôi cáo trưởng thành. Hơn nữa lúc bọn họ bắt đầu gặp mặt vốn không vui vẻ gì, còn đánh nhau một trận.
Sau đó còn cướp quả ba màu của nó, còn nhốt nó, nếu nói hồ đuôi chồn hận mình thì Trương Dương còn tin được, nói nó tình nguyện đi theo mình, quả thực như đang nằm mơ.
- Kí chủ chờ chút, tôi đi điều tra.
Giọng nữ máy móc vang lên, Trương Dương chú ý, ánh mắt của chồn đuôi cáo bên trong lồng thủy tinh đột nhiên thay đổi, nhìn bốn phía một cách rất kinh ngạc. Trong mắt nó thậm chí còn mang theo chút sợ hãi.
- Đã điều tra ra, chồn đuôi cáo từ nhỏ sống trong núi sâu, tất cả đều là tự mình làm. Kí chủ thường bắt những con rắn độc rất ngon lành, khiến chồn đuôi cáo cảm kích. Mà linh dược mà chồn đuôi cáo ăn, càng là bảo bối trước nay chưa từng được hưởng, điều khiến nó công nhận kí chủ
- Bởi vì trên người kí chủ có bảo bối, lại tốt với mình, chồn đuôi cáo liền có ý nghĩ đi theo, sau khi suy nghĩ, nó mới quyết định như vậy.
Giọng nữ máy móc từ từ nói xong, ánh mắt Trương Dương lại trừng lớn.
Chồn đuôi cáo này đúng là quá đơn giản. Hắn nhốt nó chắc chắn phải cho nó ăn, không thể để nó đói chết, kết quả việc này lại trở thành Trương Dương đối tốt với nó.
Ngoài ra, quả ba màu căn bản là vì nó mới rơi vào tay Trương Dương. Chia cho nó một viên là rất công bằng. Không ngờ nó lại ghi tạc điều này trong lòng, coi đó là ân tình.
Suy nghĩ này của động vật, thật sự còn giản đơn hơn con người, cũng trực tiếp hơn.
Có ơn tất báo, dường như chính là suy nghĩ của Tia Chớp này.
Trương Dương lại nghĩ tới vẻ mặt kì quái của chồn đuôi cáo khi nãy. Lúc đó phỏng chừng nó cũng đang do dự, tự hỏi, rốt cuộc có muốn đi theo Trương Dương không.
- Sao cô biết những điều này?
Trương Dương lập tức liền nghĩ ra một câu hỏi, vội vàng hỏi.
- Tôi dò xét suy nghĩ trong não bộ của nó. Sủng vật này của kí chủ rất thông minh. Nó đã có phán đoán và ý thức cơ bản nhất. Biết chuyện gì có thể làm, chuyện gì không thể làm. Sủng vật thông minh như vậy, đối với kí chủ mà nói cũng có hỗ trợ rất lớn.
Giọng nữ máy móc từ từ nói, ánh mắt Trương Dương đột nhiên trừng lớn, ngơ ngác nhìn màn ảnh hệ thống phía trước.
- Cô, cô còn có thể trực tiếp dò xét não bộ của người khác xem họ nghĩ như nào sao?
Một lát sau, Trương Dương khó khăn lắm mới hỏi được. Điều này với hắn cũng không phải tin tức tốt gì. Từ trước tới nay hắn luôn có chút đề phòng hệ thống này, luôn cảm giác có chút không hiểu ra sao về sự xuất hiện của hệ thống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.