Chương 803: Hắn thật sự rất đáng sợ
Chín mươi chín dùng thư sinh
21/08/2013
Trong nháy mắt, thời gian dường như ngừng trôi.
Trương Dương nhảy lên, Hàn Tuyền kiếm bị năng lượng tinh khiết cực độ bao vây, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng đối với Đế Vạn Phương mà nói, dường như dài cả thế kỉ.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang cực nóng.
- Không được, lùi tiếp.
Long Hạo Thiên đã lui tới nơi xa hơn hậu viện, lúc này sắc mặt biến đổi mạnh mẽ, những người bên cạnh ông không chút do dự, tất cả đều chạy bán sống bán chết về phía sau.
Không cần Long Hạo Thiên nhắc nhở, mỗi người họ cũng phần nào hiểu được sức phá hủy cường đại của năng lượng này.
Chạy nhanh nhất là Truy Phong, một bóng trắng hiện lên, Truy Phong mang theo Vô Ảnh và Tia Chớp đã chạy ra khỏi cung điện Long gia, tới bình nguyên phía sau.
Đối với tốc độ của Truy Phong, những người của Long gia đều rất khâm phục, tốc độ như vậy ngay cả Đại viên mãn cũng không có được.
Người của Long gia càng chạy, người của ngũ đại thế lực cũng theo sát, rất nhanh, ngũ đại thế lực xuất xuất hiện những thê đội (dân quân) khác nhau.
Thê đội thứ nhất đương nhiên là cường nhân tứ tầng, ở trong đây đại trưởng lão Lý gia chạy nhanh nhất, đừng tưởng ông ta bị thương, tốc độ lúc này cũng không bị ảnh hưởng lắm, tuy nhiên phỏng chừng ông ta đã dùng hết sức bình sinh.
Sau đại trưởng lão Lý gia là những cường nhân tứ tầng khác, tốc độ của bọn họ nhanh nhất, có khoảng cách lớn so với thê đội thứ hai.
Thê đội thứ hai là những đệ tử tam tầng, bọn họ chạy rất nhanh, tuy rằng không đuổi kịp thê đội thứ nhất, nhưng cũng nhanh hơn đám để tử nhị tầng phía sau.
Chỉ có số tít người tu luyện tam tầng và tứ tầng lúc chạy dẫn theo một vài đệ tử nhị tầng tu vi không cao, những người họ mang theo đều là người thân, hoặc là thành viên quan trọng trong gia tộc.
Ánh sáng chói mắt trên bầu trời kia lại phát ra loang loáng.
Toàn bộ bình nguyên Long gia dường như trong nháy mắt sáng bừng lên, cả thế giới đều là màu trắng, tất cả những người tu luyện nhị tam tầng đều không kìm được nhắm mắt lại, cho dù cường nhân tứ tầng cũng bị ánh sáng này làm cho mắt híp lại, không nhìn rõ gì nữa.
- ầm
Những người đang chạy chỉ cảm thấy đất trời chấn động mãnh liệt, sau một tiếng động thật lớn, rất nhiều đệ tử tu vi không cao đều đứng không vững ngã xuống.
Cho dù còn đang đứng, lúc này cũng không chịu được, một hơi thở vô cùng cường đại phát ra cùng tiếng nổ vang trời, khiến họ vô cùng khó chịu.
Tất cả đệ tử nhị tầng lúc này đều thổ huyết, đau đớn bụm mặt.
Đại bộ phận cường nhân tam tầng khóe miệng cũng mang theo vệt máu, chỉ có số ít tam tầng hậu kì và tứ tầng lúc này còn bình thường, tuy nhiên sự khó chịu trong người họ là người rõ nhất.
Năm tòa đài cao lúc này biến mất.
Bốn người còn lại trên đài cao cũng biến mất, rồi hiện ra ở một chỗ cách đó rất xa, thời khắc cuối cùng, ngay cả bọn họ cũng không dám ở lại chỗ cũ, phải tránh né ra ngoài.
Bốn người nhìn nhau, trên mặt ai cũng mang theo nỗi kinh sợ.
Cỗ lực lượng này hoàn toàn vượt xa khỏi sự tưởng tượng của họ, đây căn bản không phải lực lượng phóng ra ngoài của đại viên mãn tứ tầng, mà là của cường nhân ngũ tầng trong truyền thuyết.
Toàn bộ Côn Lôn Sơn giờ phút này có vẻ rất yên tĩnh.
Đặc biệt là xung quanh bình nguyên Long gia, tất cả chim thú đều phủ phục, động không dám động.
Về phần những linh thú kia, lúc này toàn thân run lên, trí tuệ của chúng rất cao, cảm ứng càng sâu, hiểu rõ sự đáng sợ của cỗ năng lượng vừa rồi.
ở một nơi không xa bên ngoài bình nguyên Long gia đang có hai bóng người đi rất nhanh đột nhiên dừng lại.
- Đây là lực lượng của ngũ tầng?
Một người nói một cách không chắc chắn lắm, trên mặt ông ta cũng có vẻ rất chấn động.
- Lực lượng cường đại như vậy, cũng chỉ có cường nhân ngũ tầng mới có thể có được, chẳng lẽ có người đã tiến vào ngũ tầng?
Người còn lại cũng đầy khiếp sợ, hia người cùng nhìn về hướng bình nguyên Long gia.
Người nói sau sắc mặt hơi đổi, bất thốt kêu lên:
- Lực lượng tới từ bình nguyên Long gia, không hay rồi.
Nói xong ông ta liền bước đi, nhanh chóng đi về phía trước, sơn thủy nguyên thủy Côn Lôn Sơn chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mờ ảo.
Người nói trước trông còn có vẻ giật mình, tuy nhiên cũng nhanh chóng đuổi theo, tốc độ không chậm hơn người kia.
Dã Nhân Sơn ở phía xa, hai con vẹt đang nói chuyện phiếm với nhau thẳng người lên, cùng nhìn về hướng Côn Lôn Sơn.
- Động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ có người đột phá ngũ tầng?
- Không phải, động tĩnh của người đột phá ngũ tầng không phải như vậy. Hay có cường nhân ngũ tầng đi ra từ đó? Nhưng cho dù đi ra, người đó cũng không thể điều động lớn như vậy?
Hai con vẹt từ từ nói, chúng cũng có vẻ rất nghi hoặc.
Hai con vẹt rất nhanh lại đùa giỡn tiếp, không suy nghĩ xem tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy nữa, đối với chúng, bên ngoài chỉ có một người cần chúng chú ý.
Người đó chính là Trương Dương, đợi Trương Dương đột phá ngũ tầng, là có thể mang chúng đi.
Dẫn Long Sơn, Trường Bạch Sơn cũng đều có phản ứng giống như vậy, tuy nhiên nhanh chóng ổn định lại.
Ngoại thành Trường Kinh, trong sơn động tối om kia, người luôn vẫn ngủ say kia đột nhiên thẳng người, lần này sự kinh hãi trên mặt ông ta càng tăng lên.
- Phá Thiên kiếm pháp của Phá Thiên lão nhi, sao có thể xuất hiện bên ngoài, hơn nữa đây rõ ràng đây là thức thứ hai chỉ có cường nhân ngũ tầng mới có thể luyện.
Ngồi thẳng người, ánh mắt người này nhìn chăm chú về phương xa, ngồi thật lâu không nhúc nhích.
Đưa tay ra sau lưng, ông ta chậm rãi lẩm bẩm:
- Không tới ngũ tầng, đã có thể phóng xuất thức thứ hai của Phá Thiên kiếm pháp, tiểu tử này càng ngày càng lợi hại, bên ngoài gần đây quả thực thật sự náo nhiệt, rất thú vị.
- Cũng tốt, lâu lắm không ra ngoài rồi, đi ra xem bên ngoài sao rồi.
Vẫn để tay sau lưng, người ông ta đột nhiên năm thẳng ra, đồng thời trong sơn động xuất hiện một người giống ông ta như đúc, trên mặt mang theo một nụ cười quỷ dị.
Thân thể này từ từ nhạt dần, ngay sau đó, hiện ra ngoài sơn động.
Bình nguyên Long gia, thân mình Trương Dương đột nhiên hạ xuống từ không trung.
Thành rồi.
Ngay cả Trương Dương cũng không ngờ, cưỡng ép vận chuyển thức thứ hai không ngờ lại thành, thức này tuy hắn thành công rồi, nhưng nó cũng lấy hết sức mạnh của hắn.
Trương Dương lúc này có cảm giác hoa mắt chóng mặt, vội vàng lấy ra một viên Kim Quan Mãng tinh huyết đan nhét vào miệng.
Nơi này chỉ có mình hắn, đối phương còn mấy đại viên mãn, nếu chẳng may để phát hiện mình suy yếu thì sẽ phiền toái.
- Đế huynh.
Đại viên mãn Chu gia đột nhiên ngạc nhiên hô lên một tiếng, chạy tới rất nhanh.
Ở phía trước cách Trương Dương không xa, có một hố sâu cực lớn, hố sâu này không kém gì cái hố được tạo thành từ việc sử dụng năng lượng nổ ở Dã Nhân Sơn lần trước.
Phá Thiên kiếm pháp uy lực còn mạnh hơn so với năng lượng nổ.
Ít nhất người ta còn có thể tránh năng lượng nổ, Phá Thiên kiếm pháp thì không ai trốn nổi.
Đáy hố sâu đang có một đống thịt, Chu gia đại viên mãn ôm lấy đống thịt, Trương Dương cũng mở to hai mắt nhìn.
Đống thịt không ngờ động đậy, nhanh chóng khôi phục thành hình dạng một người.
Tuy nhiên người này xem ra có chút thê thảm, cánh tay hoàn toàn biến dạng, mất lỗ tai, trên người còn dính đầy máu tươi.
Nếu nhìn kĩ, có thể nhận ra người đó là Đế Vạn Phương vừa đấu với Trương Dương.
Bị đòn công kích như vậy trực tiếp đánh trúng, Đế Vạn Phương không ngờ không chết, trong lòng Trương Dương cũng giật mình, một kích vừa rồi uy lực như nào hắn biết rõ. Nếu đổi lại là hắn, bị tấn công như vậy chắc chắn sẽ chết, vừa rồi hắn đã tưởng rằng mình giết được một đại viên mãn.
- Chu, Chu huynh, đa tạ.
Được đại viên mãn Chu gia ôm lại, Đế Vạn Phương hồi phục, khổ sở nói.
- Ma Môn Quy Súc đại pháp, quả nhiên là thần công phòng ngự hùng mạnh nhất.
Nhìn Đế Vạn Phương, đại viên mãn Chu gia lại cảm thán một câu, Trương Dương lúc này giật mình, lập tức nhớ tới lai lịch Quy Súc đại pháp.
Đây là một bí mật bất truyền của Ma Môn, Quy Súc đại pháp là một tuyệt chiêu phát huy tiềm lực, bảo vệ bản thân. Rất nhiều tuyệt chiêu của các gia tộc khác đều là kích phát tiềm lực, sau đó khiến cả đối phương và bản thân đều bị thương, chỉ có Ma Môn là có thức để phòng ngự.
Sau khi kích phát tiềm lực, sẽ tăng cường sự phòng ngự cho bản thân, giữ được tính mạng rồi tính tiếp.
Quy Súc đại pháp là như vậy, nghe nói sau khi dùng Quy Súc đại pháp, lực phòng ngự còn cường đại hơn so với thần binh lợi khí, thực sự khiến kẻ thù không thể làm mình bị thương.
- Hắn thật đáng sợ.
Đế Vạn Phương chu xót lắc đầu, lòng còn sợ hãi nhìn Trương Dương, nhỏ giọng nói.
Lúc nhìn Trương Dương, trong mắt ông ta còn một nỗi sợ hãi không che giấu được, Quy Súc đại pháp là thần công Ma Môn của bọn họ, chỉ có ông ta rõ nhất, vừa rồi mình đã phát huy Quy Súc đại pháp tới cực hạn.
Cho dù vậy, ông ta vẫn bị thương không nhẹ, nhưng tổn thương như vậy sau này không thể khôi phuc lại, thực lực bây giờ ông ta chỉ còn chừng sáu phần.
Ma Môn tổng cộng cũng chỉ có năm vị cường nhân tứ tầng trở lên, lần này trực tiếp chết ba người, hơn nữa bản thân bị thương, ông ta đã tiên đoán được sự suy bại của Ma Môn, lúc này trên mặt càng lộ vẻ thê lương.
- Đúng, hắn thật sự rất đáng sợ.
Đại viên mãn Chu gia cũng biết ý nghĩ này của ông ta, rất đồng ý gật đầu, ông ta nói cũng chính là Trương Dương.
Chiêu thức như vậy, đổi thành hắn thì thập tử nhất sinh, như vậy chứng tỏ Trương Dương có thực lực giết đại viên mãn khác, còn có thể khiến đại viên mãn không thể trốn tránh.
Một đòn công kích vừa rồi của Trương Dương đã hoàn toàn làm ông ta rối loạn, lúc này ông ta không quan sát bộ dạng của Trương Dương nữa, vừa rồi Trương Dương cũng may mắn phát ra một kích này.
Tuy nhiên Trương Dương có thể may mắn một lần, thì có thể may mắn lần thứ hai, dù sao thức thứ hai kiếm pháp Phá Thiên hắn cũng đã luyện thành.
Hoa Phi Thiên, Lý Kiếm Nhất cũng đều đi tới, hai người đều có vẻ sợ hãi, tâm tình hỗn loạn.
Đặc biệt là Hoa Phi Thiên, trong lòng anh ta không ngừng suy nghĩ, lần trước ở Trường Kinh, nếu Trương Dương dùng chiêu thức như vậy, mình đã tan xương nát thịt rồi, chôn thây tha hương?
Uy lực khổng lồ vừa rồi khiến anh ta biết rõ đòn tấn công như vậy căn bản không cản nổi.
Hoa gia lại không có Quy Súc đại pháp như Ma Môn, Đế Vạn Phương sở dĩ còn sống là dựa vào thần công tuyệt thể này, đáng tiếc công như vậy chỉ còn một bộ, còn trong tay Ma Môn.
Tuy nhiên cho dù có ngăn được một lần, có đỡ được hai lần không? Lúc này Hoa Phi Thiên cũng mê man.
Trương Dương nhảy lên, Hàn Tuyền kiếm bị năng lượng tinh khiết cực độ bao vây, tất cả chỉ diễn ra trong nháy mắt, nhưng đối với Đế Vạn Phương mà nói, dường như dài cả thế kỉ.
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một đạo hào quang cực nóng.
- Không được, lùi tiếp.
Long Hạo Thiên đã lui tới nơi xa hơn hậu viện, lúc này sắc mặt biến đổi mạnh mẽ, những người bên cạnh ông không chút do dự, tất cả đều chạy bán sống bán chết về phía sau.
Không cần Long Hạo Thiên nhắc nhở, mỗi người họ cũng phần nào hiểu được sức phá hủy cường đại của năng lượng này.
Chạy nhanh nhất là Truy Phong, một bóng trắng hiện lên, Truy Phong mang theo Vô Ảnh và Tia Chớp đã chạy ra khỏi cung điện Long gia, tới bình nguyên phía sau.
Đối với tốc độ của Truy Phong, những người của Long gia đều rất khâm phục, tốc độ như vậy ngay cả Đại viên mãn cũng không có được.
Người của Long gia càng chạy, người của ngũ đại thế lực cũng theo sát, rất nhanh, ngũ đại thế lực xuất xuất hiện những thê đội (dân quân) khác nhau.
Thê đội thứ nhất đương nhiên là cường nhân tứ tầng, ở trong đây đại trưởng lão Lý gia chạy nhanh nhất, đừng tưởng ông ta bị thương, tốc độ lúc này cũng không bị ảnh hưởng lắm, tuy nhiên phỏng chừng ông ta đã dùng hết sức bình sinh.
Sau đại trưởng lão Lý gia là những cường nhân tứ tầng khác, tốc độ của bọn họ nhanh nhất, có khoảng cách lớn so với thê đội thứ hai.
Thê đội thứ hai là những đệ tử tam tầng, bọn họ chạy rất nhanh, tuy rằng không đuổi kịp thê đội thứ nhất, nhưng cũng nhanh hơn đám để tử nhị tầng phía sau.
Chỉ có số tít người tu luyện tam tầng và tứ tầng lúc chạy dẫn theo một vài đệ tử nhị tầng tu vi không cao, những người họ mang theo đều là người thân, hoặc là thành viên quan trọng trong gia tộc.
Ánh sáng chói mắt trên bầu trời kia lại phát ra loang loáng.
Toàn bộ bình nguyên Long gia dường như trong nháy mắt sáng bừng lên, cả thế giới đều là màu trắng, tất cả những người tu luyện nhị tam tầng đều không kìm được nhắm mắt lại, cho dù cường nhân tứ tầng cũng bị ánh sáng này làm cho mắt híp lại, không nhìn rõ gì nữa.
- ầm
Những người đang chạy chỉ cảm thấy đất trời chấn động mãnh liệt, sau một tiếng động thật lớn, rất nhiều đệ tử tu vi không cao đều đứng không vững ngã xuống.
Cho dù còn đang đứng, lúc này cũng không chịu được, một hơi thở vô cùng cường đại phát ra cùng tiếng nổ vang trời, khiến họ vô cùng khó chịu.
Tất cả đệ tử nhị tầng lúc này đều thổ huyết, đau đớn bụm mặt.
Đại bộ phận cường nhân tam tầng khóe miệng cũng mang theo vệt máu, chỉ có số ít tam tầng hậu kì và tứ tầng lúc này còn bình thường, tuy nhiên sự khó chịu trong người họ là người rõ nhất.
Năm tòa đài cao lúc này biến mất.
Bốn người còn lại trên đài cao cũng biến mất, rồi hiện ra ở một chỗ cách đó rất xa, thời khắc cuối cùng, ngay cả bọn họ cũng không dám ở lại chỗ cũ, phải tránh né ra ngoài.
Bốn người nhìn nhau, trên mặt ai cũng mang theo nỗi kinh sợ.
Cỗ lực lượng này hoàn toàn vượt xa khỏi sự tưởng tượng của họ, đây căn bản không phải lực lượng phóng ra ngoài của đại viên mãn tứ tầng, mà là của cường nhân ngũ tầng trong truyền thuyết.
Toàn bộ Côn Lôn Sơn giờ phút này có vẻ rất yên tĩnh.
Đặc biệt là xung quanh bình nguyên Long gia, tất cả chim thú đều phủ phục, động không dám động.
Về phần những linh thú kia, lúc này toàn thân run lên, trí tuệ của chúng rất cao, cảm ứng càng sâu, hiểu rõ sự đáng sợ của cỗ năng lượng vừa rồi.
ở một nơi không xa bên ngoài bình nguyên Long gia đang có hai bóng người đi rất nhanh đột nhiên dừng lại.
- Đây là lực lượng của ngũ tầng?
Một người nói một cách không chắc chắn lắm, trên mặt ông ta cũng có vẻ rất chấn động.
- Lực lượng cường đại như vậy, cũng chỉ có cường nhân ngũ tầng mới có thể có được, chẳng lẽ có người đã tiến vào ngũ tầng?
Người còn lại cũng đầy khiếp sợ, hia người cùng nhìn về hướng bình nguyên Long gia.
Người nói sau sắc mặt hơi đổi, bất thốt kêu lên:
- Lực lượng tới từ bình nguyên Long gia, không hay rồi.
Nói xong ông ta liền bước đi, nhanh chóng đi về phía trước, sơn thủy nguyên thủy Côn Lôn Sơn chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mờ ảo.
Người nói trước trông còn có vẻ giật mình, tuy nhiên cũng nhanh chóng đuổi theo, tốc độ không chậm hơn người kia.
Dã Nhân Sơn ở phía xa, hai con vẹt đang nói chuyện phiếm với nhau thẳng người lên, cùng nhìn về hướng Côn Lôn Sơn.
- Động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ có người đột phá ngũ tầng?
- Không phải, động tĩnh của người đột phá ngũ tầng không phải như vậy. Hay có cường nhân ngũ tầng đi ra từ đó? Nhưng cho dù đi ra, người đó cũng không thể điều động lớn như vậy?
Hai con vẹt từ từ nói, chúng cũng có vẻ rất nghi hoặc.
Hai con vẹt rất nhanh lại đùa giỡn tiếp, không suy nghĩ xem tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy nữa, đối với chúng, bên ngoài chỉ có một người cần chúng chú ý.
Người đó chính là Trương Dương, đợi Trương Dương đột phá ngũ tầng, là có thể mang chúng đi.
Dẫn Long Sơn, Trường Bạch Sơn cũng đều có phản ứng giống như vậy, tuy nhiên nhanh chóng ổn định lại.
Ngoại thành Trường Kinh, trong sơn động tối om kia, người luôn vẫn ngủ say kia đột nhiên thẳng người, lần này sự kinh hãi trên mặt ông ta càng tăng lên.
- Phá Thiên kiếm pháp của Phá Thiên lão nhi, sao có thể xuất hiện bên ngoài, hơn nữa đây rõ ràng đây là thức thứ hai chỉ có cường nhân ngũ tầng mới có thể luyện.
Ngồi thẳng người, ánh mắt người này nhìn chăm chú về phương xa, ngồi thật lâu không nhúc nhích.
Đưa tay ra sau lưng, ông ta chậm rãi lẩm bẩm:
- Không tới ngũ tầng, đã có thể phóng xuất thức thứ hai của Phá Thiên kiếm pháp, tiểu tử này càng ngày càng lợi hại, bên ngoài gần đây quả thực thật sự náo nhiệt, rất thú vị.
- Cũng tốt, lâu lắm không ra ngoài rồi, đi ra xem bên ngoài sao rồi.
Vẫn để tay sau lưng, người ông ta đột nhiên năm thẳng ra, đồng thời trong sơn động xuất hiện một người giống ông ta như đúc, trên mặt mang theo một nụ cười quỷ dị.
Thân thể này từ từ nhạt dần, ngay sau đó, hiện ra ngoài sơn động.
Bình nguyên Long gia, thân mình Trương Dương đột nhiên hạ xuống từ không trung.
Thành rồi.
Ngay cả Trương Dương cũng không ngờ, cưỡng ép vận chuyển thức thứ hai không ngờ lại thành, thức này tuy hắn thành công rồi, nhưng nó cũng lấy hết sức mạnh của hắn.
Trương Dương lúc này có cảm giác hoa mắt chóng mặt, vội vàng lấy ra một viên Kim Quan Mãng tinh huyết đan nhét vào miệng.
Nơi này chỉ có mình hắn, đối phương còn mấy đại viên mãn, nếu chẳng may để phát hiện mình suy yếu thì sẽ phiền toái.
- Đế huynh.
Đại viên mãn Chu gia đột nhiên ngạc nhiên hô lên một tiếng, chạy tới rất nhanh.
Ở phía trước cách Trương Dương không xa, có một hố sâu cực lớn, hố sâu này không kém gì cái hố được tạo thành từ việc sử dụng năng lượng nổ ở Dã Nhân Sơn lần trước.
Phá Thiên kiếm pháp uy lực còn mạnh hơn so với năng lượng nổ.
Ít nhất người ta còn có thể tránh năng lượng nổ, Phá Thiên kiếm pháp thì không ai trốn nổi.
Đáy hố sâu đang có một đống thịt, Chu gia đại viên mãn ôm lấy đống thịt, Trương Dương cũng mở to hai mắt nhìn.
Đống thịt không ngờ động đậy, nhanh chóng khôi phục thành hình dạng một người.
Tuy nhiên người này xem ra có chút thê thảm, cánh tay hoàn toàn biến dạng, mất lỗ tai, trên người còn dính đầy máu tươi.
Nếu nhìn kĩ, có thể nhận ra người đó là Đế Vạn Phương vừa đấu với Trương Dương.
Bị đòn công kích như vậy trực tiếp đánh trúng, Đế Vạn Phương không ngờ không chết, trong lòng Trương Dương cũng giật mình, một kích vừa rồi uy lực như nào hắn biết rõ. Nếu đổi lại là hắn, bị tấn công như vậy chắc chắn sẽ chết, vừa rồi hắn đã tưởng rằng mình giết được một đại viên mãn.
- Chu, Chu huynh, đa tạ.
Được đại viên mãn Chu gia ôm lại, Đế Vạn Phương hồi phục, khổ sở nói.
- Ma Môn Quy Súc đại pháp, quả nhiên là thần công phòng ngự hùng mạnh nhất.
Nhìn Đế Vạn Phương, đại viên mãn Chu gia lại cảm thán một câu, Trương Dương lúc này giật mình, lập tức nhớ tới lai lịch Quy Súc đại pháp.
Đây là một bí mật bất truyền của Ma Môn, Quy Súc đại pháp là một tuyệt chiêu phát huy tiềm lực, bảo vệ bản thân. Rất nhiều tuyệt chiêu của các gia tộc khác đều là kích phát tiềm lực, sau đó khiến cả đối phương và bản thân đều bị thương, chỉ có Ma Môn là có thức để phòng ngự.
Sau khi kích phát tiềm lực, sẽ tăng cường sự phòng ngự cho bản thân, giữ được tính mạng rồi tính tiếp.
Quy Súc đại pháp là như vậy, nghe nói sau khi dùng Quy Súc đại pháp, lực phòng ngự còn cường đại hơn so với thần binh lợi khí, thực sự khiến kẻ thù không thể làm mình bị thương.
- Hắn thật đáng sợ.
Đế Vạn Phương chu xót lắc đầu, lòng còn sợ hãi nhìn Trương Dương, nhỏ giọng nói.
Lúc nhìn Trương Dương, trong mắt ông ta còn một nỗi sợ hãi không che giấu được, Quy Súc đại pháp là thần công Ma Môn của bọn họ, chỉ có ông ta rõ nhất, vừa rồi mình đã phát huy Quy Súc đại pháp tới cực hạn.
Cho dù vậy, ông ta vẫn bị thương không nhẹ, nhưng tổn thương như vậy sau này không thể khôi phuc lại, thực lực bây giờ ông ta chỉ còn chừng sáu phần.
Ma Môn tổng cộng cũng chỉ có năm vị cường nhân tứ tầng trở lên, lần này trực tiếp chết ba người, hơn nữa bản thân bị thương, ông ta đã tiên đoán được sự suy bại của Ma Môn, lúc này trên mặt càng lộ vẻ thê lương.
- Đúng, hắn thật sự rất đáng sợ.
Đại viên mãn Chu gia cũng biết ý nghĩ này của ông ta, rất đồng ý gật đầu, ông ta nói cũng chính là Trương Dương.
Chiêu thức như vậy, đổi thành hắn thì thập tử nhất sinh, như vậy chứng tỏ Trương Dương có thực lực giết đại viên mãn khác, còn có thể khiến đại viên mãn không thể trốn tránh.
Một đòn công kích vừa rồi của Trương Dương đã hoàn toàn làm ông ta rối loạn, lúc này ông ta không quan sát bộ dạng của Trương Dương nữa, vừa rồi Trương Dương cũng may mắn phát ra một kích này.
Tuy nhiên Trương Dương có thể may mắn một lần, thì có thể may mắn lần thứ hai, dù sao thức thứ hai kiếm pháp Phá Thiên hắn cũng đã luyện thành.
Hoa Phi Thiên, Lý Kiếm Nhất cũng đều đi tới, hai người đều có vẻ sợ hãi, tâm tình hỗn loạn.
Đặc biệt là Hoa Phi Thiên, trong lòng anh ta không ngừng suy nghĩ, lần trước ở Trường Kinh, nếu Trương Dương dùng chiêu thức như vậy, mình đã tan xương nát thịt rồi, chôn thây tha hương?
Uy lực khổng lồ vừa rồi khiến anh ta biết rõ đòn tấn công như vậy căn bản không cản nổi.
Hoa gia lại không có Quy Súc đại pháp như Ma Môn, Đế Vạn Phương sở dĩ còn sống là dựa vào thần công tuyệt thể này, đáng tiếc công như vậy chỉ còn một bộ, còn trong tay Ma Môn.
Tuy nhiên cho dù có ngăn được một lần, có đỡ được hai lần không? Lúc này Hoa Phi Thiên cũng mê man.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.