Thần Y Thánh Thủ

Chương 1037: Lời mời của Kim Quan Mãng thập nhị quan.

Chín mươi chín dùng thư sinh

13/09/2013

Bịch!

Lưỡi dao găm sắc bén đến trước ngực Hoa Phi Thiên thì bị chặn lại, dễ dàng xé rách y phục của ông ta nhưng không thể nào đâm vào cơ thể. Một luồng năng lượng thiên địa không hiểu từ đâu vây chặt lấy lưỡi dao kia, khiến nó không cách nào đâm xuống.

Hoa Phi Thiên kinh ngạc ngẩng đầu lên, luồng năng lượng kia rút cuộc từ lúc nào bao vây phía trên dao găm, trước đó ông ta không hề phát hiện.

Trương Dương nhìn ông ta, mỉm cười.

- Hống!

Lúc này con tam nhãn thú lông vàng bất thình lình bước lên, nó chằm chằm nhìn Hoa Phi Thiên, ba con mắt đều toát lên sát khí lạnh lẽo.

Nó lại như thấy lại khung cảnh trăm năm trước dưới lòng đất ở Côn Lôn, chính kẻ trước mắt đã khiến phu quân nó phải hy sinh bản thân mới ngăn cản được bọn người cướp bàn đào vạn niên. Giờ chính là lúc nó trả thù Hoa Phi Thiên.

Đối mặt với con Đại Viên Mãn tam nhãn thú lông vàng, Hoa Phi Thiên từ từ nhắm nghiền hai mắt, giang rộng hai cánh tay, đoản dao trong tay cũng theo đó rơi xuống, nơi khóe mắt ông ta, hai hàng nước mắt chảy ra, giữ lại trên khuôn mặt.

- Chẳng lẽ cái chết của ta còn chưa đủ để đổi lấy một con đường sống cho Hoa gia hay sao?

Hoa Phi Thiên sắc mặt cứng ngắc, giọng nói lại khàn khàn, thì thào hỏi. Hiện giờ Hoa gia chính là mối vướng bận lớn nhất trong lòng ông ta, ông ta nguyện lấy cái chết tạ tội chính là muốn cầu xin Trương Dương buông tha cho Hoa gia, chỉ tiếc là…

- Hống!

Tam nhãn thú lông vàng rất hài lòng với quyết định của Hoa Phi Thiên, nó khom mình xuống, móng vuốt bốn chi đều đã vươn ra. Lúc này Trương Dương cũng bước lên, tam nhãn thú lông vàng quay lại nhìn Trương Dương, sát ý trong mắt đã giảm đi nhiều, ngược lại có chút nghi hoặc.

Động tác của Trương Dương không còn nghi ngờ gì nữa chính là đang ngăn cản nó báo thù Hoa Phi Thiên.

- Chết có thể giải quyết vấn đề sao?

Trương Dương nhìn Hoa Phi Thiên, chậm rãi mở miệng.

- Ta là một thầy thuốc, sứ mệnh của ta là trị bệnh cứu người, ngươi đã bao giờ gặp một thầy thuốc nào giương mắt nhìn bệnh nhân của mình tự tìm đến cái chết chưa?

Trương Dương tiếp tục bước lên phía trước:

- Ngươi đã làm sai rất nhiều, nhưng cũng không phải là không biết hối cải. Vì thế ta có thể tha cho Hoa gia, còn ngươi cũng không cần phải lấy cái chết tạ tội.

Một bước này, Trương Dương đã đi vào trong địa giới của Trường Bạch Sơn, Hoa Phi Thiên cúi xuống mở to mắt nhìn dưới chân Trương Dương. Trương Dương đã bước vào địa giới Trường Bạch Sơn, lẽ nào lão tổ tông không có bất kỳ phản ứng nào?

- A Di Đà Phật.

Thích Minh đại sư cũng bước tới, đứng bên cạnh Trương Dương, nói:

- Hiếm thấy Hoa cư sĩ có lòng hối cải, Trương minh chủ, Thích Minh có thể thay mặt Hoa thí chủ cầu xin lưu tình?

Nói xong, Thích Minh đại sư lại nhìn về phía tam nhãn thú lông vàng nói:

- Người chết cũng đã chết, ông ta dù sao cũng thành tâm hối cải, có thể cho ông ta một cơ hội?

Trương Dương gật đầu, sau khi nhìn thấy Hoa Phi Thiên, hắn đã từ bỏ ý định giết ông ta, tam nhãn thú tuy ngoài mặt không cam tâm, nhưng thấy Trương Dương cũng đã bỏ qua cho Hoa Phi Thiên, nó suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn là buông tha cho Hoa Phi Thiên.

Nét mặt Thích Minh đại sư thoáng cười, xoay người lại nhìn Hoa Phi Thiên:

- Hoa cư sĩ, nếu đã từ bỏ tất cả thế tục, chi bằng hãy quy y cửa Phật, làm một tăng nhân quét bụi bặm trước của Phật thế nào?



- Ha ha, một tiểu tăng quét rác sao?... Cũng tốt, Thích Minh đại sư ta bằng lòng xuất gia quy y, rời xa thế tục.

Hoa Phi Thiên ngẩng lên, vứt bỏ hết những suy nghĩ trong lòng, bình tĩnh bái đầu trước Thích Minh đại sư.

Lúc này ánh mắt Trương Dương nhìn xuyên qua Hoa Phi Thiên, hướng thẳng tới thiên trì sau núi.

Lần này,hắn vẫn hy vọng có được Vô Căn Thủy, như vậy có thể giúp ông cụ Trương Bình Lỗ thăng tiến ngũ tầng, như vậy cũng có nghĩa Trung Quốc sẽ có thêm một ngũ tầng cường nhân.

Ầm ầm! !

Trên không trung, đúng lúc Trương Dương đang nhìn về phía sau núi.

Cả vùng đất đột nhiên tối sầm lại, cuối cùng thì Kim Quan Mãng thập nhị quan cũng có phản ứng. Trên bầu trời tiếng sấm vang rền.

Tại vùng đất ảm đạm, đột nhiên đánh xuống vài tia chớp, tuy nói là còn ở trên không trung, nhưng lại khiến cho mọi người phía dưới một áp lực cực lớn.

Ông cụ Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư đều cảm nhận được nguồn áp lực này, Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong đứng cùng chỗ với tam nhãn thú lông vàng. Những luồng sét trên không trung với Đại Lôi Tiểu Lôi không hề có chút ảnh hưởng, ngược lại, hai tên tiểu quỷ đó nhìn thấy còn hết sức vui mừng nhảy lên.

Nhưng vì những tia sét ở trên cao, nên bọn chúng đã bị mẹ chặn lại, mới từ bỏ ý định nhảy lên không trung.

Sát!

Lại một luồng điện từ trên cao phóng xuống!

Luồng điện này so với những luồng điện trước còn xuống gần mặt đất hơn, chính xác mà nói, là trực tiếp nhằm về phía Trương Dương.

Tia chớp ẩn chứa nguồn sức mạnh thiên địa quá mức khổng lồ, vượt qua cả giới hạn của mấy linh thú Vô Ảnh, Tia Chớp, cả ông cụ Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư. Bọn họ chỉ trơ mắt nhìn tia chớp từ trên không giáng xuống mà không kịp có bất kỳ phản ứng nào.

Trương Dương không hề nhúc nhích, nhưng vạt áo của hắn khẽ rung động. Một tầng năng lượng thiên địa sớm bao vây lấy mọi người. Tia chớp có uy lực kinh người đó tuy ở ngay trên đầu mọi người nhưng lại không hề gây cho họ bất kỳ tổn thương nào.

Xoẹt xẹt, rắc rắc!

Thế của tia chớp kia không gì ngăn nổi bổ thẳng xuống mặt đất, nhằm hướng Trương Dương. Nhưng ngay khi nó sắp chạm tới đỉnh đầu Trương Dương thì trong nháy mắt có hai bóng đen đột nhiên nhảy lên!

Tia sét điện đó không ngờ lại đổi hướng!

- Hống

Trong giây lát tia chớp tiêu tan không còn chút dấu vết. Không ai hay đã xảy ra chuyện gì. Chỉ có điều mọi người phát hiện ra bụng Đại Lôi và Tiểu Lôi bỗng nhiên phình to lên. Hai tiểu tử bộ dạng lười biếng nằm dài trên mặt đất trông rất đáng yêu.

Sau luồng sét đó, mây đen lập tức tan đi, bầu trời cũng chuyển biến nhanh chóng.

- Dương Dương!

Ông cụ Trương Bình Lỗ nắm lấy cánh tay Trương Dương. Trên bầu trời Trường Bạch Sơn mây đen không thể trùng hợp mà tụ lại như vậy, sự xuất hiện của tia chớp kia lại càng là điều không thể, tất cả có lẽ là lời cảnh cáo của con ngũ tầng linh thú đang ngụ tại Trường Bạch Sơn này.

Lẽ nào con ngũ tầng linh thú tại Trường Bạch Sơn đã có được năng lực cưỡi mây đạp gió sao? Ông cụ Trương Bình Lỗ dù tuyệt đối tin tưởng Trương Dương, nhưng thực lực lần này ngũ tầng linh thú vừa thi triển cũng đã vượt ra ngoài sự tưởng tượng của ông cụ.

Trương Dương cười vỗ nhẹ bàn tay ông cụ Trương Bình Lỗ, nói một cách ung dung. Trương Dương thực ra quá rõ ràng luồng sấm sét vừa rồi, chỉ là, Kim Quan Mãng thập nhị quan đó thực ra không phải là cảnh cáo bọn họ mà là mời Trương Dương tới thiên trì sau núi.

Mặc dù vậy ông cụ Trương Bình Lỗ vẫn không biết ý đồ của con Kim Quan Mãng thập nhị quan đó, ánh mắt hướng về Hoa Phi Thiên.Ông cụ Trương Bình Lỗ nhìn ra nếu như Hoa gia vẫn còn Vô Căn Thủy, vậy thì Trương Dương cũng không cần phải tới thiên trì và cũng không cần trực tiếp đối đầu với con Kim Quan Mãng thập nhị quan đó.



Hoa Phi Thiên lắc đầu, ông ta rất rõ ràng ánh nhìn của ông cụ Trương Bình Lỗ, nhưng Hoa gia hôm nay thì thực sự không thể lấy được Vô Căn Thủy nữa.

Lúc trước sau khi ông ta đem trao đổi một chén Vô Căn Thủy lấy phương thức luyện lên ngũ tầng của Phác Thiên Ân, con linh thú Kim Quan Mãng thập nhị quan đã thu hồi tất cả Vô Căn Thủy mà Hoa gia thu thập được trong mấy năm nay về thiên trì. Hôm nay nếu bảo Hoa gia lấy ra Vô Căn Thủy thì thực sự là không thể làm được.

- Thực sự không có, nếu ngươi muốn, chỉ có thể tự mình đi tới thiên trì. Người bảo vệ chân chính của Trường Bạch Sơn cũng đang ở chỗ của con Kim Quan Mãng thập nhị quan.

Hoa Phi Thiên tâm như tro tàn, ông ta biết và gần như tuyệt vọng về sự chênh lệch giữa bản thân và Trương Dương, đối với tất cả ông ta đã mất đi hứng thú. Khi Trương Dương hứa với ông ta tha cho Hoa gia, Hoa Phi Thiên đã chẳng còn lo lắng gì nữa, đó cũng là nguyên nhân ông ta đồng ý với Thích Minh đại sư lên Thiếu Lâm xuất gia.

Vô Căn Thủy đối với Hoa Phi Thiên mà nói không còn là bảo vật quý giá gì nữa, nếu ông ta có nhất định sẽ lấy ra cho Trương Dương.

Trương Dương rất rõ điều này, cho nên bất luận thế nào hắn cũng phải tới thiên trì một chuyến.

- Lão gia, Thích Minh đại sư, các người ở lại đây đưa Hoa Phi Thiên về Hoa gia trước đợi con.

- Chít chít chít chít!

- Chi chi chi!

- Hí!

Tam đại linh thú Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong đang đạt được năng lực ngũ tầng, vô cùng tự tin. Chúng lập tức yêu cầu đồng hành cùng Trương Dương, theo Trương Dương đi gặp con Kim Quan Mãng thập nhị quan kia.

Lần này, chúng sẽ không giống như lần trước ở chân núi Dã Nhân Sơn nữa, đối mặt với ngũ tầng cường nhân mà chỉ có thể đứng bàng quan không thể trợ giúp Trương Dương.

Trước khi tới Trường Bạch Sơn đã chuẩn bị cho chúng đầy đủ tinh hoa linh khí, có thể trợ giúp chúng đạt được năng lực ngũ tầng thăng tiến lên trạng thái ngũ tầng 3 lần. Ba lần quý giá này đối với chúng mà nói sẽ giúp chúng trở thành trợ thủ đắc lực cho Trương Dương.

- Các ngươi cũng cùng lão gia tới Hoa gia. Các ngươi phải giúp ta bảo vệ tốt lão gia và Thích Minh đại sư, chớ có quên, tam nhãn ma thú vẫn còn trên Trường Bạch Sơn.

Thái độ của Trương Dương khác thường, tỏ ra vô cùng cương quyết. Bình thường hắn sẽ tuyệt đối không bỏ lại ba tên tiểu tử Vô Ảnh, Tia Chớp và Truy Phong. Ba tên linh thú này cũng nhìn ra sự kiên quyết của Trương Dương, tở ra vô cùng thất vọng.

Trương Dương sắp xếp như vậy tất nhiên là có mục đích của hắn. Ba tên Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong rất trung thành với hắn, hắn để bọn chúng lại thay hắn bảo vệ ông cụ Trương Bình Lỗ và mọi người hắn rất yên tâm. Hơn nữa, với thực lực hiện giờ của Trương Dương, cứ cho là phải tới thiên trì quyết chiến trận cuối cùng với con Kim Quan Mãng thập nhị quan kia đi nữa, thì Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong cũng không giúp gì được, chi bằng để chúng ở lại, cũng coi như để lại ba cánh tay đắc lực cho y thánh Trương Gia.

Sau khi nói xong, Trương Dương nhìn sang tam nhãn thú lông vàng nói:

- Lần này phiền ngươi dẫn Đại Lôi Tiểu Lôi cùng ta tới thiên trì một chuyến, con tam nhãn ma thú đang ở hồ sau Trường Bạch Sơn.

Nỗi sợ hãi của tam nhãn ma thú đối với Đại Lôi Tiểu Lôi đã vượt ra ngoài tất cả, có Đại Lôi Tiểu Lôi ở đây, nó sẽ không còn đáng sợ, hơn nữa Đại Lôi Tiểu Lôi còn có sức mạnh của tam nhãn thú lông vàng bảo vệ.

Sắp xếp như vậy tuyệt đối không có sai sót.

- Hí!

Trên bầu trời Trường Bạch Sơn, một tiếng kêu quỷ dị vang lên khắp dãy núi. Có vẻ như con Kim Quan Mãng thập nhị quan kia đã không còn đủ kiên nhẫn.

- Cụ, người ở lại Hoa gia đợi con mang Vô Căn Thủy trở về!

Trương Dương nhảy lên, nguồn năng lượng thiên địa dưới chân nhanh chóng vọt tới, nâng hắn lên thẳng hướng hậu sơn Trường Bạch Sơn.

Trong nháy mắt Trương Dương cùng tam nhãn thú lông vàng và Đại Lôi Tiểu Lôi biến mất ngay trước mắt mọi người.

Thiên trì phía sau núi Trường Bạch Sơn.

Một thân ảnh khổng lồ đang lượn vòng quanh bên hồ, nó phun lưỡi, nhìn theo hình ảnh kẻ đang tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y Thánh Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook