Chương 989: Một chiêu đã thua, mất hết tất cả.
Chín mươi chín dùng thư sinh
12/09/2013
Có thể dùng nội kình tạo ra động tĩnh lớn như thế cũng đã đủ để chứng minh người này chí ít có thực lực nội kình tứ đẳng, nhưng thứ có thể làm cho đám đông đang kích động trấn tĩnh lại thì vẫn là mấy tiếng vang dội tiếp sau đó.
Y Thánh Vũ tông?
Những người ngồi ở đây bây giờ còn có người nào không biết, Y Thánh Vũ tông này chính là môn phái do Trương Dương của y thánh Trương gia sáng lập, thế nhưng người vừa xuất hiện trước mắt ai cũng chưa từng thấy qua, ai cũng không dám tin rằng đây chính là người của Y Thánh Vũ tông.
Kiều Dịch Hồng đứng ở cổng ra vào thoáng nhìn qua ai nấy đã yên ắng lại thì lúc này mới an tâm, danh tiếng Y Thánh Vũ tông quả nhiên vang dội, nếu không như thế thì cho dù y nắm giữ chứng cứ mưu đồ bí mật của Triệu gia cùng phản đồ Long gia là Long Giang thì cũng không cách nào khống chế được tình trạng kích động đang bộc phát này. . .
- Đúng, đúng là Kiều tiền bối của Y Thánh Vũ tông rồi!
Phía sau đám người, Triệu Chí Thành cùng Triệu Chấp Bính hai người liếc nhau, lập tức đã nhận ra người kia đúng là Kiều Dịch Hồng liền đứng lên ngạc nhiên mà gọi.
Mọi người dồn dập quay đầu nhìn lại, phát hiện đang nói chuyện chính là hai người chẳng có vẻ gì thu hút, lại đã có người nhận ra bọn họ chính là Chưởng môn Triệu Chí Thành cùng với đại đệ tử Triệu Chấp Bính của Ỷ Thiên phái trước đó đã đắc tội với Y Thánh Vũ tông ở chân núi Côn Lôn.
- A, hình như tôi gặp qua người này rồi, lúc ấy y theo sau Trương Dương sau cùng tiến vào bình nguyên Long gia!
Một vị ni cô mặc đồ trắng đứng dậy, chính là Chưởng môn Tuyệt Trần sư thái của Phổ Đà môn Nam Hải, bà ta đã nhận ra thân phận của Kiều Dịch Hồng. . .
Thấy Tuyệt Trần sư thái vậy, lại cả Triệu Chí Thành đều nói vậy thì không ai còn hoài nghi thân phận của Kiều Dịch Hồng nữa.
Còn Long Thủ Tứ vẫn đang ngã trên mặt đất tự cho là âm mưu thực hiện được thì nay thoáng cái toàn thân cứng ngắc, lúc vừa nghe tiếng Kiều Dịch Hồng, chỉ trong một khắc này, y đã cảm thấy thầm giật mình, có cảm giác đại sự không ổn chút nào.
- Các vị, tôi phụng lệnh Chưởng môn Y Thánh Vũ tông tới đây để báo cho mọi người, tuyệt đối không nên để bị bọn đạo chích tính toán, lợi dụng!
Kiều Dịch Hồng trung khí mười phần, đứng trước đám đông mà đa số đều trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, y nói:
- Bàn đào vạn năm vẫn chưa thành thục, mà Long gia càng không hề phái đệ tử tập kích các vị, tất cả những thứ này đều là âm mưu do phản đồ Long gia là Long Giang cùng Triệu gia Tây Bắc liên thủ bày ra.
Kiều Dịch Hồng giống như đang ném viên đá to xuống hồ nước vừa mới lặng sóng khiến nó tung bọt trắng xóa, mọi người sau khi nghe vậy thì lại kích động đứng lên thêm lần nữa.
- Ngươi đây là ý gì? Chẳng lẽ nói Long gia không hề tập kích các môn phái bọn ta, cũng không hề nuốt riêng bàn đào vạn năm?
Đại hán Tín gia Đông Bắc là người đầu tiên đứng dậy chất vấn một câu.
- Không sai!
- Như vậy người lúc trước đánh chết Liễu Bạch của Liễu gia chẳng lẽ không phải đệ tử Long gia?
Đại Hán Đông Bắc kia chỉ Long Thủ Tứ vẫn ngã trên mặt đất mà chất vấn tiếp.
- Hắn là con cháu Long gia!
Kiều Dịch Hồng chỉ nhìn Long Thủ Tứ một chút đã khẳng định đáp luôn.
Mọi người nghe vậy thì sững sờ, dường như không ngờ Kiều Dịch Hồng lại sẽ trả lời như vậy.
- Chuyện này. . .
Mà ngay cả đại hán Đông Bắc kia cũng ngây ra một lúc, đoạn tức giận nói:
- Nếu y là con cháu Long gia, lại đã tự tay đánh chết Liễu Bạch, chẳng lẽ còn chưa đủ để chứng minh là Long gia phái người tập kích các đại môn phái bọn ta!
- Các vị không nên gấp gáp, chi bằng mọi người hãy lắng nghe trước đã!
Kiều Dịch Hồng không hề bối rối, cho tới giờ khắc này y mới xuất hiện. Trước đó tự nhiên là đang tìm kiếm chứng cứ, nếu chưa có niềm tin tuyệt đối thì y cũng sẽ không đứng ở đây.
Chỉ cần ổn định lại đmá đông thì y liền có cách khiến mọi người tin tưởng. Tất cả những chuyện này đều là âm mưu mà phản đồ Long gia cùng Triệu gia Tây Bắc cùng nhau bày ra, ý đồ kích động mọi người nhằm vào Long gia.
- Rốt cuộc là chứng cớ gì, ngươi nhanh lấy ra đi!
- Đúng vậy, cho dù ngươi là người của Y Thánh Vũ tông thì cũng phải dùng chứng cứ nói chuyện!
. . .
Kiều Dịch Hồng ánh mắt quét xuyên qua đám đông, không để tâm tiếng la hét mà trực tiếp nhằm vào Long Thủ Tứ. Long Thủ Tứ trong lòng căng thẳng, hai tay bất giác nắm chặt lại thành nắm đấm.
- Mọi người nghe đoạn trò chuyện này một chút, phải chăng có giọng ai đó rất quen tai!
Kiều Dịch Hồng lục lọi móc từ trên người ra một máy ghi âm bỏ túi nhỏ, mọi người sau khi trông thấy thì đều sững sờ, tuy rằng ai nấy đều chuyên tâm tu luyện, dựa vào thực lực bản thân là nhiều so với dựa vào ngoại vật, nhưng đối với những thứ trong thế tục cũng không tính là hoàn toàn xa lạ.
Long Thủ Tứ sau khi nhìn thấy thứ trong tay Kiều Dịch Hồng thì ngoác to miệng, hoàn toàn không thể tin được, Kiều Dịch Hồng lại có thể lấy ra thứ như vậy.
Hầu như là tu luyện giả, ai cũng sẽ không mang theo những thứ này bên người, hơn nữa bọn y tu luyện nội kình cũng sẽ vượt trội hơn so với người thường rất nhiều, đối với những vật này đều là vô cùng khinh thường, Long Thủ Tứ suy nghĩ nát óc mà cũng nghĩ không ra trên người Kiều Dịch Hồng vì sao lại mang theo vật này.
Kiều Dịch Hồng bấm nút phát lại nội dung trên máy ghi âm, một mẩu đối thoại liền phát ra, tuy rằng âm lượng không lớn nhưng mỗi người ở đây đều có thể nghe được rõ ràng.
- Đỗ lão đệ, ta và Tam ca của ta làm tất cả những chuyện này cũng chỉ để trả thù Long gia, tuyệt đối không có mong muốn gì khác, đối với bàn đào vạn năm sắp xuất thế ở núi Côn Lôn càng là không hề có một chút hứng thú nào, chỉ cần ngươi chịu chấp nhận liên thủ với bọn ta thì ta cam đoan bàn đào vạn năm này sẽ là của ngươi và Triệu huynh.
. . .
- Rất đơn giản. Tiếp sau đây ta sẽ để Tứ đệ ta sắm vai đánh lén con cháu Long gia các vị, đánh chết Liễu Bạch, đoạn lập tức bị Triệu huynh cùng Đỗ lão đệ liên thủ đánh lại, trước mặt mọi người ngang nhiên bắt giữ Tứ đệ ta, khi đó Tứ đệ ta tự nhiên sẽ vu oan hãm hại Long gia để gây nên công phẫn.
Chỉ cần quần chúng bị kích động, lại gia vị thêm đôi chút là cũng đủ để xúi giục tất cả mọi người vây công bình nguyên Long gia. Lúc này thì Triệu huynh cùng Đỗ huynh chỉ cần lén trở về đây, ta sẽ dẫn các người tới chỗ bàn đào vạn năm.
- Lạch cạch!
Kiều Dịch Hồng tắt máy ghi âm cất đi. Sau khi y đi theo Trương Dương thì đã bắt đầu chuyên tâm tu luyện, nhưng những thứ thường dùng trước kia thì không cam lòng vứt đi, mà ngay cả chính y cũng không ngờ những thứ nhỏ bé như vậy lại rõ ràng có thể phát huy được tác dụng ở đây.
Đoạn ghi âm này vừa xong, thì Chưởng môn Tộc trưởng các môn phái thế gia gần như cùng lúc quay lại nhìn về phía Long Thủ Tứ, trong ánh mắt hầu như có thể phun ra lửa.
Giọng nói bên trong máy ghi âm họ có thể nghe ra rõ ràng chính là của gia chủ Triệu gia Triệu Lỗi cùng mấy đệ tử của Long gia.
- Ngươi, sao ngươi lại có thể. . .
Long Thủ Tứ đến bây giờ vẫn chưa thể tin, bản lĩnh giấu khí tức của Kiều Dịch Hồng lại cao như thế, y có thể ghi lại những chuyenj này chỉ có thể nói rõ một việc, lúc ấy mấy người bọn chúng cũng không phát hiện Kiều Dịch Hồng trốn ở phía ngoài lều nghe lén.
Kiều Dịch Hồng hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nhìn về phía đám người Triệu Chí Thành cùng Triệu Chấp Bính đằng sau, la lớn:
- Triệu huynh, huynh có thể ra mà xem, vị đệ tử Long gia này phải chăng chính là trưởng lão ban đầu gia nhập Ỷ Thiên phái các huynh ở dưới chân núi Côn Lôn kia!
Mọi người lại hướng cái nhìn về phía Triệu Chí Thành, Triệu Chí Thành từ nãy đã phát hiện ra thân phận của Long Thủ Tứ, nghe Kiều Dịch Hồng hỏi đến thì hoàn toàn là vô ý thức khẽ gật đầu.
- Mọi người giờ đã biết rõ rồi đấy, tất cả những chuyện này vốn dĩ chính là một âm mưu do phản đồ Long gia Long Giang cùng tên Long Thủ Tứ này liên hợp với Triệu gia, lại còn lôi kéo cả Đỗ gia bày ra, mà kẻ đánh chết Liễu Bạch của Liễu gia lại chính là Long Thủ Tứ!
Kiều Dịch Hồng chỉ vào Long Thủ Tứ nói xong tất cả những thứ này, sau đó lại tuyên bố với tất cả mọi người:
- Tôi đã sớm nhờ Âu Dương Kiện Khang của Âu Dương gia tới Thiếu Lâm mời Phương Trượng Thiếu Lâm là đại sư Thích Thành đến đây, mọi người nếu thấy chưa ổn thì cũng có thể đợi sau khi Phương Trượng Thích Thành đến sẽ cùng tôi tiến vào Long gia, tự mình đối chất với Tộc trưởng Long gia Long Hạo Thiên.
Kiều Dịch Hồng biết rõ mục tiêu của y là vạch trần âm mưu của Long Giang, ngăn không cho người của những môn phái này làm loạn trên bình nguyên Long gia, là để Trương Dương tranh thủ thêm thời gian hồi phục, cho nên lúc trước vì y sợ chính mình không cách nào khống chế được cục diện, mới nhờ người của Âu Dương gia rời đi từ rất sớm tới Thiếu Lâm cầu viện binh.
- A Di Đà Phật!
Đúng lúc này, bên ngoài nơi trú quân của Triệu gia Tây Bắc, Âu Dương Kiện Khang đang cùng Phương Trượng Thiếu Lâm đại sư Thích Thành chậm rãi đi tới, sau lưng họ còn có Âu Dương Hạo cùng với Thi Phương và một vài đệ tử Thiếu Lâm.
Mà Âu Dương Hạo Còn ôm theo một người, Kiều Dịch Hồng nhìn thoáng qua liền nhận ra người nọ chính là Long Cửu, trước đó được Long gia phái đến Thiếu Lâm đưa tin.
Thích Thành đại sư đi tới, sau khi bảo Âu Dương Hạo đem thi thể Long Cửu đặt ở trước mặt mọi người liền chắp tay trước ngực tuyên bố:
- Lão nạp được Âu Dương thí chủ cố ý mời đến đây, nhưng trên đường lại phát hiện thi thể của vị đệ tử Long gia này, mà nguyên nhân dẫn đến tử vong lại chính là trúng phải Hồi Long Chưởng của Long gia.
Đệ tử Long gia chết dưới tuyệt học thành danh của chính Long gia, mọi người xôn xao nhìn thẳng về phía Long Thủ Tứ.
Long Thủ Tứ giờ biết rõ đại sự đã hỏng, không thể xoay chuyển được nữa bèn một chưởng vỗ xuống mặt đất, quay người một cái nhảy vọt dậy, bộ dạng chẳng có chút nào giống kẻ vừa bị thương mà nhanh như một trận gió liền muốn trốn khỏi nơi đây.
- Muốn chạy?
Kiều Dịch Hồng đã sớm đề phòng chiêu thức ấy của Long Thủ Tứ, dưới chân đột ngột cũng gia tốc.
Tâm pháp Kiều gia không những mạnh về ẩn nấp và dịch dung mà tốc độ tối đa cũng là khác hẳn với người thường, ban đầu khi ở Trường Kinh y chỉ có thực lực tam đẳng hậu kỳ mà tốc độ suýt nữa đã bắt kịp Trương Dương, bây giờ y đã tấn chức lên tứ đẳng, thân pháp tốc độ trong một quãng thời gian ngắn càng là nhanh hơn không ít.
Long Thủ Tứ đã chạy ra cách xa mấy chục mét nhưng Kiều Dịch Hồng nhảy ra chỉ trên dưới một trăm bước đã đến chắn trước mặt y.
- Ngươi phá hỏng đại sự của ta!
Long Thủ Tứ phát hiện Kiều Dịch Hồng ngăn cản mình thì hai mắt sớm đã đỏ bừng, cũng dứt khoát không chạy nữa mà đưa tay tung một chưởng nhằm hướng Kiều Dịch Hồng đánh tới, ý đồ dùng Hóa Long Chưởng đánh chết Kiều Dịch Hồng tại chỗ.
Kiều Dịch Hồng cười lạnh một tiếng, nếu là lúc trước thì y tất nhiên không phải là đối thủ của Long Thủ Tứ, nhưng từ khi đạt được tỉnh ngộ đột phá tứ đẳng trước Nhạc Sơn Đại Phật thì y sớm đã tiến bộ hơn xưa rất nhiều.
Long Thủ Tứ một chưởng này tuy âm độc hung ác, thế nhưng vì tâm thần đại loạn dẫn đến uy lực giảm mạnh, Kiều Dịch Hồng nhẹ nhõm tránh qua, sau khi né được một chưởng này thì trở tay một quyền, thế như chẻ tre đánh trúng ngực Long Thủ Tứ.
Long Thủ Tứ sau khi trúng một quyền thì lảo đảo lui về phía sau, đang gắng gượng cự lại tính tiếp tục tấn công thì đã bị Thích Thành Phương Trượng của Thiếu Lâm cùng Âu Dương Kiện Khang chạy đến giáp công tóm gọn.
- Mọi người không cần phải sợ đám Long gia Trương gia bọn chúng, bàn đào vạn năm đang ở Long gia, mọi người chỉ cần đánh bại Long gia, như vậy bàn đào vạn năm sẽ là của các người, a.... . .
Long Thủ Tứ sau khi bị bắt làm tù binh vẫn chưa chịu hết hi vọng, một mực kêu gào, nhưng đáng tiếc chưa dứt lời đã bị Âu Dương Kiện Khang trực tiếp chặn miệng.
Dù lời Long Thủ Tứ nói ra vô cùng hấp dẫn, nhưng mọi người ở đây lại không hề có một chút động tĩnh.
Họ vừa chứng kiến rõ ràng ràng, vừa rồi Long Thủ Tứ đối mặt với Y Thánh Vũ tông Kiều Dịch Hồng, rõ ràng một chiêu đã thua.
Y Thánh Vũ tông tùy ý phái ra một người đã có thực lực như vậy, thử hỏi ai còn dám tới tìm Long gia vào lúc này?
Y Thánh Vũ tông?
Những người ngồi ở đây bây giờ còn có người nào không biết, Y Thánh Vũ tông này chính là môn phái do Trương Dương của y thánh Trương gia sáng lập, thế nhưng người vừa xuất hiện trước mắt ai cũng chưa từng thấy qua, ai cũng không dám tin rằng đây chính là người của Y Thánh Vũ tông.
Kiều Dịch Hồng đứng ở cổng ra vào thoáng nhìn qua ai nấy đã yên ắng lại thì lúc này mới an tâm, danh tiếng Y Thánh Vũ tông quả nhiên vang dội, nếu không như thế thì cho dù y nắm giữ chứng cứ mưu đồ bí mật của Triệu gia cùng phản đồ Long gia là Long Giang thì cũng không cách nào khống chế được tình trạng kích động đang bộc phát này. . .
- Đúng, đúng là Kiều tiền bối của Y Thánh Vũ tông rồi!
Phía sau đám người, Triệu Chí Thành cùng Triệu Chấp Bính hai người liếc nhau, lập tức đã nhận ra người kia đúng là Kiều Dịch Hồng liền đứng lên ngạc nhiên mà gọi.
Mọi người dồn dập quay đầu nhìn lại, phát hiện đang nói chuyện chính là hai người chẳng có vẻ gì thu hút, lại đã có người nhận ra bọn họ chính là Chưởng môn Triệu Chí Thành cùng với đại đệ tử Triệu Chấp Bính của Ỷ Thiên phái trước đó đã đắc tội với Y Thánh Vũ tông ở chân núi Côn Lôn.
- A, hình như tôi gặp qua người này rồi, lúc ấy y theo sau Trương Dương sau cùng tiến vào bình nguyên Long gia!
Một vị ni cô mặc đồ trắng đứng dậy, chính là Chưởng môn Tuyệt Trần sư thái của Phổ Đà môn Nam Hải, bà ta đã nhận ra thân phận của Kiều Dịch Hồng. . .
Thấy Tuyệt Trần sư thái vậy, lại cả Triệu Chí Thành đều nói vậy thì không ai còn hoài nghi thân phận của Kiều Dịch Hồng nữa.
Còn Long Thủ Tứ vẫn đang ngã trên mặt đất tự cho là âm mưu thực hiện được thì nay thoáng cái toàn thân cứng ngắc, lúc vừa nghe tiếng Kiều Dịch Hồng, chỉ trong một khắc này, y đã cảm thấy thầm giật mình, có cảm giác đại sự không ổn chút nào.
- Các vị, tôi phụng lệnh Chưởng môn Y Thánh Vũ tông tới đây để báo cho mọi người, tuyệt đối không nên để bị bọn đạo chích tính toán, lợi dụng!
Kiều Dịch Hồng trung khí mười phần, đứng trước đám đông mà đa số đều trong tư thế sẵn sàng chiến đấu, y nói:
- Bàn đào vạn năm vẫn chưa thành thục, mà Long gia càng không hề phái đệ tử tập kích các vị, tất cả những thứ này đều là âm mưu do phản đồ Long gia là Long Giang cùng Triệu gia Tây Bắc liên thủ bày ra.
Kiều Dịch Hồng giống như đang ném viên đá to xuống hồ nước vừa mới lặng sóng khiến nó tung bọt trắng xóa, mọi người sau khi nghe vậy thì lại kích động đứng lên thêm lần nữa.
- Ngươi đây là ý gì? Chẳng lẽ nói Long gia không hề tập kích các môn phái bọn ta, cũng không hề nuốt riêng bàn đào vạn năm?
Đại hán Tín gia Đông Bắc là người đầu tiên đứng dậy chất vấn một câu.
- Không sai!
- Như vậy người lúc trước đánh chết Liễu Bạch của Liễu gia chẳng lẽ không phải đệ tử Long gia?
Đại Hán Đông Bắc kia chỉ Long Thủ Tứ vẫn ngã trên mặt đất mà chất vấn tiếp.
- Hắn là con cháu Long gia!
Kiều Dịch Hồng chỉ nhìn Long Thủ Tứ một chút đã khẳng định đáp luôn.
Mọi người nghe vậy thì sững sờ, dường như không ngờ Kiều Dịch Hồng lại sẽ trả lời như vậy.
- Chuyện này. . .
Mà ngay cả đại hán Đông Bắc kia cũng ngây ra một lúc, đoạn tức giận nói:
- Nếu y là con cháu Long gia, lại đã tự tay đánh chết Liễu Bạch, chẳng lẽ còn chưa đủ để chứng minh là Long gia phái người tập kích các đại môn phái bọn ta!
- Các vị không nên gấp gáp, chi bằng mọi người hãy lắng nghe trước đã!
Kiều Dịch Hồng không hề bối rối, cho tới giờ khắc này y mới xuất hiện. Trước đó tự nhiên là đang tìm kiếm chứng cứ, nếu chưa có niềm tin tuyệt đối thì y cũng sẽ không đứng ở đây.
Chỉ cần ổn định lại đmá đông thì y liền có cách khiến mọi người tin tưởng. Tất cả những chuyện này đều là âm mưu mà phản đồ Long gia cùng Triệu gia Tây Bắc cùng nhau bày ra, ý đồ kích động mọi người nhằm vào Long gia.
- Rốt cuộc là chứng cớ gì, ngươi nhanh lấy ra đi!
- Đúng vậy, cho dù ngươi là người của Y Thánh Vũ tông thì cũng phải dùng chứng cứ nói chuyện!
. . .
Kiều Dịch Hồng ánh mắt quét xuyên qua đám đông, không để tâm tiếng la hét mà trực tiếp nhằm vào Long Thủ Tứ. Long Thủ Tứ trong lòng căng thẳng, hai tay bất giác nắm chặt lại thành nắm đấm.
- Mọi người nghe đoạn trò chuyện này một chút, phải chăng có giọng ai đó rất quen tai!
Kiều Dịch Hồng lục lọi móc từ trên người ra một máy ghi âm bỏ túi nhỏ, mọi người sau khi trông thấy thì đều sững sờ, tuy rằng ai nấy đều chuyên tâm tu luyện, dựa vào thực lực bản thân là nhiều so với dựa vào ngoại vật, nhưng đối với những thứ trong thế tục cũng không tính là hoàn toàn xa lạ.
Long Thủ Tứ sau khi nhìn thấy thứ trong tay Kiều Dịch Hồng thì ngoác to miệng, hoàn toàn không thể tin được, Kiều Dịch Hồng lại có thể lấy ra thứ như vậy.
Hầu như là tu luyện giả, ai cũng sẽ không mang theo những thứ này bên người, hơn nữa bọn y tu luyện nội kình cũng sẽ vượt trội hơn so với người thường rất nhiều, đối với những vật này đều là vô cùng khinh thường, Long Thủ Tứ suy nghĩ nát óc mà cũng nghĩ không ra trên người Kiều Dịch Hồng vì sao lại mang theo vật này.
Kiều Dịch Hồng bấm nút phát lại nội dung trên máy ghi âm, một mẩu đối thoại liền phát ra, tuy rằng âm lượng không lớn nhưng mỗi người ở đây đều có thể nghe được rõ ràng.
- Đỗ lão đệ, ta và Tam ca của ta làm tất cả những chuyện này cũng chỉ để trả thù Long gia, tuyệt đối không có mong muốn gì khác, đối với bàn đào vạn năm sắp xuất thế ở núi Côn Lôn càng là không hề có một chút hứng thú nào, chỉ cần ngươi chịu chấp nhận liên thủ với bọn ta thì ta cam đoan bàn đào vạn năm này sẽ là của ngươi và Triệu huynh.
. . .
- Rất đơn giản. Tiếp sau đây ta sẽ để Tứ đệ ta sắm vai đánh lén con cháu Long gia các vị, đánh chết Liễu Bạch, đoạn lập tức bị Triệu huynh cùng Đỗ lão đệ liên thủ đánh lại, trước mặt mọi người ngang nhiên bắt giữ Tứ đệ ta, khi đó Tứ đệ ta tự nhiên sẽ vu oan hãm hại Long gia để gây nên công phẫn.
Chỉ cần quần chúng bị kích động, lại gia vị thêm đôi chút là cũng đủ để xúi giục tất cả mọi người vây công bình nguyên Long gia. Lúc này thì Triệu huynh cùng Đỗ huynh chỉ cần lén trở về đây, ta sẽ dẫn các người tới chỗ bàn đào vạn năm.
- Lạch cạch!
Kiều Dịch Hồng tắt máy ghi âm cất đi. Sau khi y đi theo Trương Dương thì đã bắt đầu chuyên tâm tu luyện, nhưng những thứ thường dùng trước kia thì không cam lòng vứt đi, mà ngay cả chính y cũng không ngờ những thứ nhỏ bé như vậy lại rõ ràng có thể phát huy được tác dụng ở đây.
Đoạn ghi âm này vừa xong, thì Chưởng môn Tộc trưởng các môn phái thế gia gần như cùng lúc quay lại nhìn về phía Long Thủ Tứ, trong ánh mắt hầu như có thể phun ra lửa.
Giọng nói bên trong máy ghi âm họ có thể nghe ra rõ ràng chính là của gia chủ Triệu gia Triệu Lỗi cùng mấy đệ tử của Long gia.
- Ngươi, sao ngươi lại có thể. . .
Long Thủ Tứ đến bây giờ vẫn chưa thể tin, bản lĩnh giấu khí tức của Kiều Dịch Hồng lại cao như thế, y có thể ghi lại những chuyenj này chỉ có thể nói rõ một việc, lúc ấy mấy người bọn chúng cũng không phát hiện Kiều Dịch Hồng trốn ở phía ngoài lều nghe lén.
Kiều Dịch Hồng hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nhìn về phía đám người Triệu Chí Thành cùng Triệu Chấp Bính đằng sau, la lớn:
- Triệu huynh, huynh có thể ra mà xem, vị đệ tử Long gia này phải chăng chính là trưởng lão ban đầu gia nhập Ỷ Thiên phái các huynh ở dưới chân núi Côn Lôn kia!
Mọi người lại hướng cái nhìn về phía Triệu Chí Thành, Triệu Chí Thành từ nãy đã phát hiện ra thân phận của Long Thủ Tứ, nghe Kiều Dịch Hồng hỏi đến thì hoàn toàn là vô ý thức khẽ gật đầu.
- Mọi người giờ đã biết rõ rồi đấy, tất cả những chuyện này vốn dĩ chính là một âm mưu do phản đồ Long gia Long Giang cùng tên Long Thủ Tứ này liên hợp với Triệu gia, lại còn lôi kéo cả Đỗ gia bày ra, mà kẻ đánh chết Liễu Bạch của Liễu gia lại chính là Long Thủ Tứ!
Kiều Dịch Hồng chỉ vào Long Thủ Tứ nói xong tất cả những thứ này, sau đó lại tuyên bố với tất cả mọi người:
- Tôi đã sớm nhờ Âu Dương Kiện Khang của Âu Dương gia tới Thiếu Lâm mời Phương Trượng Thiếu Lâm là đại sư Thích Thành đến đây, mọi người nếu thấy chưa ổn thì cũng có thể đợi sau khi Phương Trượng Thích Thành đến sẽ cùng tôi tiến vào Long gia, tự mình đối chất với Tộc trưởng Long gia Long Hạo Thiên.
Kiều Dịch Hồng biết rõ mục tiêu của y là vạch trần âm mưu của Long Giang, ngăn không cho người của những môn phái này làm loạn trên bình nguyên Long gia, là để Trương Dương tranh thủ thêm thời gian hồi phục, cho nên lúc trước vì y sợ chính mình không cách nào khống chế được cục diện, mới nhờ người của Âu Dương gia rời đi từ rất sớm tới Thiếu Lâm cầu viện binh.
- A Di Đà Phật!
Đúng lúc này, bên ngoài nơi trú quân của Triệu gia Tây Bắc, Âu Dương Kiện Khang đang cùng Phương Trượng Thiếu Lâm đại sư Thích Thành chậm rãi đi tới, sau lưng họ còn có Âu Dương Hạo cùng với Thi Phương và một vài đệ tử Thiếu Lâm.
Mà Âu Dương Hạo Còn ôm theo một người, Kiều Dịch Hồng nhìn thoáng qua liền nhận ra người nọ chính là Long Cửu, trước đó được Long gia phái đến Thiếu Lâm đưa tin.
Thích Thành đại sư đi tới, sau khi bảo Âu Dương Hạo đem thi thể Long Cửu đặt ở trước mặt mọi người liền chắp tay trước ngực tuyên bố:
- Lão nạp được Âu Dương thí chủ cố ý mời đến đây, nhưng trên đường lại phát hiện thi thể của vị đệ tử Long gia này, mà nguyên nhân dẫn đến tử vong lại chính là trúng phải Hồi Long Chưởng của Long gia.
Đệ tử Long gia chết dưới tuyệt học thành danh của chính Long gia, mọi người xôn xao nhìn thẳng về phía Long Thủ Tứ.
Long Thủ Tứ giờ biết rõ đại sự đã hỏng, không thể xoay chuyển được nữa bèn một chưởng vỗ xuống mặt đất, quay người một cái nhảy vọt dậy, bộ dạng chẳng có chút nào giống kẻ vừa bị thương mà nhanh như một trận gió liền muốn trốn khỏi nơi đây.
- Muốn chạy?
Kiều Dịch Hồng đã sớm đề phòng chiêu thức ấy của Long Thủ Tứ, dưới chân đột ngột cũng gia tốc.
Tâm pháp Kiều gia không những mạnh về ẩn nấp và dịch dung mà tốc độ tối đa cũng là khác hẳn với người thường, ban đầu khi ở Trường Kinh y chỉ có thực lực tam đẳng hậu kỳ mà tốc độ suýt nữa đã bắt kịp Trương Dương, bây giờ y đã tấn chức lên tứ đẳng, thân pháp tốc độ trong một quãng thời gian ngắn càng là nhanh hơn không ít.
Long Thủ Tứ đã chạy ra cách xa mấy chục mét nhưng Kiều Dịch Hồng nhảy ra chỉ trên dưới một trăm bước đã đến chắn trước mặt y.
- Ngươi phá hỏng đại sự của ta!
Long Thủ Tứ phát hiện Kiều Dịch Hồng ngăn cản mình thì hai mắt sớm đã đỏ bừng, cũng dứt khoát không chạy nữa mà đưa tay tung một chưởng nhằm hướng Kiều Dịch Hồng đánh tới, ý đồ dùng Hóa Long Chưởng đánh chết Kiều Dịch Hồng tại chỗ.
Kiều Dịch Hồng cười lạnh một tiếng, nếu là lúc trước thì y tất nhiên không phải là đối thủ của Long Thủ Tứ, nhưng từ khi đạt được tỉnh ngộ đột phá tứ đẳng trước Nhạc Sơn Đại Phật thì y sớm đã tiến bộ hơn xưa rất nhiều.
Long Thủ Tứ một chưởng này tuy âm độc hung ác, thế nhưng vì tâm thần đại loạn dẫn đến uy lực giảm mạnh, Kiều Dịch Hồng nhẹ nhõm tránh qua, sau khi né được một chưởng này thì trở tay một quyền, thế như chẻ tre đánh trúng ngực Long Thủ Tứ.
Long Thủ Tứ sau khi trúng một quyền thì lảo đảo lui về phía sau, đang gắng gượng cự lại tính tiếp tục tấn công thì đã bị Thích Thành Phương Trượng của Thiếu Lâm cùng Âu Dương Kiện Khang chạy đến giáp công tóm gọn.
- Mọi người không cần phải sợ đám Long gia Trương gia bọn chúng, bàn đào vạn năm đang ở Long gia, mọi người chỉ cần đánh bại Long gia, như vậy bàn đào vạn năm sẽ là của các người, a.... . .
Long Thủ Tứ sau khi bị bắt làm tù binh vẫn chưa chịu hết hi vọng, một mực kêu gào, nhưng đáng tiếc chưa dứt lời đã bị Âu Dương Kiện Khang trực tiếp chặn miệng.
Dù lời Long Thủ Tứ nói ra vô cùng hấp dẫn, nhưng mọi người ở đây lại không hề có một chút động tĩnh.
Họ vừa chứng kiến rõ ràng ràng, vừa rồi Long Thủ Tứ đối mặt với Y Thánh Vũ tông Kiều Dịch Hồng, rõ ràng một chiêu đã thua.
Y Thánh Vũ tông tùy ý phái ra một người đã có thực lực như vậy, thử hỏi ai còn dám tới tìm Long gia vào lúc này?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.