Chương 991: Nỗi đau xót đằng sau Đại thế gia
Chín mươi chín dùng thư sinh
13/09/2013
- Kiều thí chủ nói rất đúng, vậy chúng ta sẽ lên đường, không biết Âu Dương thí chủ còn có ý kiến gì không?
Thích Thành đại sư sau khi nghe xong liền trả lời, bản thân Long gia cũng đã mời Thiếu Lâm dời doanh địa đến bình nguyên Long gia, xác định rõ ràng sợi dây liên minh, tuy nhiên vì Long Cửu bị giết nên mới trì hoãn thời gian, giờ nhân lúc thuận thế tiến vào bình nguyên nhà họ Long.
Âu Dương Kiện Khang đương nhiên không có ý kiến gì, bản thân nhà Âu Dương làm việc vì quốc gia, hơn nữa vừa rồi ông ta cũng biết Trương Dương chiếm được một tấm biển của Cục An ninh Quốc gia, việc này đồng nghĩa quan hệ của Âu Dương gia ông ta và thần y Trương gia ở một mức độ nào đó đã tiến thêm một bước, lúc này đương nhiên phải nắm lấy cơ hội đi lại nhiều hơn với Trương gia.
Kiều Dịch Hồng cười ha hả, cả người thoải mái, nhiệm vụ lúc trước Trương Dương giao cho của anh ta xem như đã được anh ta giải quyết hoàn mỹ, lúc này tâm trạng anh ta đương nhiên rất vui vẻ.
- Mời!
Kiều Dịch Hồng chắp tay, cùng Thích Thành phương trượng, Âu Dương Kiện Khang hai người đi ra khỏi doanh địa. Phía sau đám Thi Phương, Âu Dương Hạo trấn áp đám Long Thủ Tứ vẫn đang giãy dụa không chịu yên phận đi sát theo sau.
Đám người chủ động nhường một lối đi, ánh mắt của bọn họ phần lớn đều tập trung vào Kiều Dịch Hồng, trong ánh mắt này bao hàm sự ngưỡng mộ đối với thân phận thần y Vũ Tông của anh ta.
- Nếu mình cũng có thể gia nhập thần y Vũ tông thì tốt biết bao?
Không biết là ai nhỏ giọng thì thầm một tiếng, chư vị đang ngồi đây hoặc là chưởng môn môn của đại phái, hoặc là tộc trưởng thế gia, hoặc ít nhất cũng là cường giả tu luyện nội lực tầng ba, bất kể là ai nói câu này, lúc bình thường cũng đều là chuyện cực kỳ mất mặt.
Tuy nhiên sau khi những lời này được thốt ra, những giọng nói khác cũng vang lên, dường như trong lòng mọi người đều có ý này.
Không ai cười nhạo người đã nói những lời này cả, cũng không có ai cảm thấy người nói những lời này có gì đáng mất mặt, hiện giờ đối với mọi người mà nói thần y Vũ tông tuyệt đối có sức hấp dẫn như vậy, sự hấp dẫn được gia nhập thần y Vũ tông e là đã lớn ngang với sức hấp dẫn của cây bàn đào vạn năm thành thục xuất thế.
- Các vị dừng bước...
Ngay khi đám người Kiều Dịch Hồng và Thích Thành phương trượng, Âu Dương Kiện Khang sắp rời khỏi doanh địa Triệu gia Tây Bắc. Đằng sau một giọng nói thô lỗ đột nhiên vang lên.
Giọng nói thô lỗ này dĩ nhiên là của Tín Điền Phong Tín gia Đông Bắc, y đã phục hồi lại tinh thần sau chấn động lúc nãy, bước đến trước mặt Kiều Dịch Hồng, chắp hai tay sau đó cúi người hành đại lễ.
- Tín gia chủ làm gì vậy?
Kiều Dịch Hồng biết y chính là gia chủ Tín gia Đông Bắc, nhưng vẫn không biết người này muốn gì.
- Tôi là người thô kệch, không khéo ăn nói, cho nên anh Kiều, tôi nói thẳng nhé, hy vọng anh Kiều có thể cho phép tôi tiến vào bình nguyên Long gia, tuy nhiên anh cứ yên tâm tôi sẽ không đem theo bất cứ ai vào. Tôi chỉ muốn tự mình thăm hỏi chưởng môn phái một chút, nếu có duyên có thể được thấy kỳ bảo vạn năm sắp ra đời kia, cũng không uổng ngàn dặm xa xôi tới Côn Luân một chuyến.
Tín Điền Phong ăn nói thô lỗ, nhưng lời thô lý không thô, bây giờ mấy vị chưởng môn, tộc trưởng vẫn đang ở lại doanh địa Triệu gia chưa đưa người rời khỏi Côn Luân, có ai không muốn gặp thần y Vũ Tông, không muốn tạo mối quan hệ với Trương Dương chứ?
Đây chẳng phải là một cơ hội tốt sao, những người không nhanh nhẹn được như Tín Điền Phong khuôn mặt lộ vẻ ảo não, hối hận vì mình đã không sớm nêu lời thỉnh cầu với Kiều Dịch Hồng.
- Thích Thành phương trượng, bần ni cũng đang có ý đó, chẳng biết có thế mời Thích Thành phương trượng nói với chưởng môn thần y Vũ tông vài câu, cho phép bần ni vào bình nguyên Long gia thăm hỏi chưởng môn thần y Vũ Tông, người có thể chiến thắng năm vị Đại viên mãn liên thủ, một chút được không?
Chưởng môn phái Nam Hải Phổ Đà, Tuyệt Trần sư thái không quen Kiều Dịch Hồng, lại thấy Tín Điền Phong đã tranh nói ra trước, bản thân cũng ngại mở miệng, đành quay sang nhìn Thích Thành phương trượng, hai mắt tỏa sáng, lập tức mở miệng nói.
- Thích Thành phương trượng, tôi cũng có ý này, có thể mời ngài đại diện chuyển lời với chưởng môn thần y Vũ tông không?
- Đúng vậy. Thích Thành phương trượng, có thể nói giúp tôi một chút được không?
- Ai da anh Âu Dương. Chúng ta đã lâu không gặp rồi, anh xem có thể không...
- A, anh Âu Dương, anh Âu Dương, cả tôi nữa, cả tôi nữa...
...
Lập tức, mấy chưởng môn phái, tộc trưởng các thế gia có chút quan hệ với Âu Dương Kiện Khang, Thích Thành phương trượng này, đều mở miệng, nói gần nói xa ý đồ chỉ có một, đó chính là hy vọng có thể vào bình nguyên Long gia, thăm hỏi Trương Dương một chút, cho dù không thể chứng kiến bộ dạng của cây bàn đào vạn năm thành thục xuất thế, nhưng chỉ cần có thể xây dựng chút quan hệ với thần y Vũ tông là đã có được trợ lực lớn đối với sự phát triển của họ trong tương lai rôi.
- Cái này...
Thích Thành phương trượng và Âu Dương Kiện Khang bỗng chốc bị làm cho đầu váng mắt hoa, mấy chưởng môn phái, tộc trưởng thế gia này có vài người bình thường có mối quan hệ cá nhân khá tốt đẹp, nếu không đồng ý khó tránh khỏi tổn thương hòa khí, nhưng đồng ý thì bọn họ lại không có quyền đồng ý, hai người vô cùng khó xử, đều đưa mắt nhìn Kiều Dịch Hồng.
Kiều Dịch Hồng chẳng quen biết ai trong số những người này, cũng chỉ có Tín Điền Phong của Tín gia Đông Bắc oanh oanh liệt liệt không sợ bị cự tuyệt trước mặt mọi người nên mới tìm tới anh ta, những người khác đều hy vọng thông qua giao tình với Thích Thành phương trượng và Âu Dương Kiện Khang để đi đường vòng.
- Tất cả mọi người đừng làm ồn nữa!
Kiều Dịch Hồng nhíu mày, lập tức hô lớn một tiếng, lúc này mới khiến cho trận hỗn loạn trong doanh địa Triệu gia yên tĩnh lại.
Hiện tại Kiều Dịch Hồng đã hiểu rõ tâm tư của bọn họ, nhưng có đồng ý cho bọn họ vào bình nguyên Long gia hay không, điều này còn cần sự đồng ý của Trương Dương, cho nên anh ta không thể trực tiếp nhận lời.
- Ý của mọi người, Kiều mỗ rất rõ, cho nên mời mọi người yên lặng một chút chớ nóng nảy, sau khi tôi trở về sẽ nói với Trương chưởng môn về tình cảm ngưỡng mộ của mọi người, nếu Trương chưởng môn bằng lòng gặp mọi người, đến lúc đó bình nguyên Long gia tự nhiên sẽ mời mọi người đến.
Nghe Kiều Dịch Hồng nói xong mấy chưởng môn tộc trưởng kia đều lắc đầu, xem ra bây giờ cũng chỉ có thể như vậy.
Sau khi những người này buông tha cho Thích Thành phương trượng và Âu Nguyên Kiện Khang, bọn họ mới có thể cùng Kiều Dịch Hồng đi ra khỏi doanh địa Triệu gia Tây Bắc trở về Long gia.
Sau khi tiến vào bình nguyên Long gia, Long Hạo Thiên đã nhận được tin tức, đích thân dẫn người đứng ở cửa nghênh đón Kiều Dịch Hồng trở về.
Long Hạo Thiên sau khi nhìn thấy Long Thủ Tứ mặt biến sắc, nghiến chặt răng, vung tay dặn dò đám đệ tử Long gia đến dẫn bọn họ trở về, nhốt trong đại lao Long gia.
Nếu là bình thường, ông sớm đã rút kiếm giết Long Thủ Tứ để báo thù cho những đệ tử Long gia chết oan kia, nhưng hiện tại Thái thượng trưởng lão Trương Dương đang ở Long gia, hơn nữa đầu sỏ gây tội Long Giang còn chưa bắt được, cho nên trước hết phải đem nhốt mấy tên này vào trong đại lao Long gia, chờ xử trí.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho người của Thiếu Lâm cùng người của Âu Dương gia, Long Hạo Thiên dẫn Kiều Dịch Hồng, Thích Thành phương trượng cùng với Âu Dương Kiện Khang ba người vào trong cung điện Long gia.
Sau khi Trương Đạo Phong được Long Phong mời về bình nguyên Long gia, Trương Vận An không yên lòng cũng trở về theo, lúc này ông đang ở phòng luyện dược Long gia trợ thủ cho Trương Đạo Phong, luyện chế linh dược cần thiết, hai người đều còn chưa bước ra khỏi phòng luyện dược.
Cho nên Long Hạo Thiên liền dẫn Kiều Dịch Hồng ba người bọn họ, trực tiếp tìm Trương Dương và ông cụ đang chờ đợi Trương Đạo Phong chế thuốc đi ra.
- Anh nói là, Triệu Lỗi của Triệu gia Tây Bắc và Đỗ Húc Đỗ gia Trung Nguyên hai người này đã phản bội liên minh với Long gia vì thèm nhỏ dãi bàn đào vạn năm, , giờ phút này đang cùng Long Giang đi tới nơi bàn đào vạn năm sinh trưởng?
Sau khi Trương Dương nghe Kiều Dịch Hồng nói xong, hỏi ngược lại một câu, hắn nhớ rõ gia chủ Triệu gia Tây Bắc Triệu Lỗi, gã là cường giả tầng bốn duy nhất của Triệu gia Tây Bắc.
Kiều Dịch Hồng gật gật đầu, Long Hạo Thiên đứng bên than thở, hiện giờ sự thật xảy ra trước mắt, ông không thể không thừa nhận những nghi ngờ của Kiều Dịch Hồng trước kia quả thật chính xác, lúc ấy cách mình đối đãi Kiều Dịch Hồng cũng thật sự không lý trí chút rồi. Không ngờ phản đồ Long gia ngoại trừ Long Giang còn có ngoại bộ hộ pháp Long Thủ Tứ, hiện tại lại còn kéo đồng minh Long gia là Triệu gia Tây Bắc và Đỗ gia Trung Nguyên xuống nước.
- Đừng lo, có Thích Minh đại sư thủ hộ ở nơi đó, cho dù ba cường giả tầng bốn đến đó đi nữa cũng chẳng được gì đâu. Hơn nữa bên ngoài khu rừng kia còn có kỳ môn ảo trận bảo hộ, bọn họ tay không đi vào e là phải tốn rất nhiều thời gian. Chúng ta đợi ông ngoại luyện xong linh dược, chúng ta sẽ đến chỗ bàn đào vạn năm một chuyến.
Trương Dương quay đầu nhìn ông cụ nhẹ giọng nói một câu, ông cụ gật gật đầu, ông cũng có suy nghĩ này.
- Long thí chủ, vì sao tam trưởng lão Long Giang Long oán hận Long gia các ông như thế ?
Phương trượng Thiếu Lâm Thích Thành đứng bên cạnh nghi hoặc hỏi một câu, không chỉ một mình ông ta, mà ngay cả Âu Dương Kiện Khang cũng hết sức tò mò, hiện tại bọn họ chưa được nghe băng ghi ân nên vẫn chưa hiểu rõ về chuyện này.
- Lý do Long Giang và Long Thủ Tứ phản bội Long gia đều nằm trong băng ghi âm, nhưng có đúng sự thật hay không, cái đó tôi cũng không biết.
Kiều Dịch Hồng lấy ra 1 cây bút ghi âm, phát lại đoạn ghi âm của Long Giang và Triệu Lỗi lúc trước, lúc này mọi người mới bừng tỉnh ngộ, đồng thời nhìn về phía Long Hạo Thiên.
Long Hạo Thiên ngây ra một lúc, nhíu mày suy nghĩ rất lâu, nói:
- Chuyện trước đây của Long Giang chỉ có đại trưởng lão và nhị trưởng lão Long gia hai người biết rõ, nhưng từ lần trước sau khi hai vị trưởng lão chết trận ở bình nguyên Long gia, đối với những chuyện trước đây của Long Giang không ai biết. Nhưng về thân thế của Long Thủ Tứ, tôi biết rất rõ.
- Cả nhà Long Thủ Tứ thuộc một chi của Long gia, sau này bởi vì bố mẹ bọn họ đều mất để lại bốn đứa bé không người chăm sóc, cuối cùng được trưởng lão Long gia quyết định đem bốn anh em bọn họ đi làm ngoại bộ hộ pháp. Sau đó nghe nói trong số 4 anh em, chỉ có Long Thủ Tứ còn sống cũng trở thành cao thủ tu nội lực tầng bốn.
- Như thế xem ra, bọn họ không tiếc phản bội Long gia muốn dồn Long gia vào chỗ chết, hóa ra là xuất phát từ nguyên nhân này!
Long Hạo Thiên vẻ mặt bi thương, đến giờ ông ta mới hiểu, vì sao tam trưởng lão Long Giang củaLong gia và Long Thủ Tứ hai người bọn họ căm ghét Long gia như thế.
Tạo ra bi kịch như vậy cũng không phải là chuyện Long gia hy vọng xảy ra, nhưng một đại thế gia, nhất là thế gia siêu cấp như Long gia, để bảo đảm truyền thừa của mình, luôn cần một vài hy sinh.
Siêu cấp đại thế gia là bề ngoài, còn nỗi chua xót đằng sau ai có thể hiểu được?
Long Hạo Thiên lén nhìn Trương Dương và ông cụ, yên lặng thở dài trong lòng.
Cũng không phải là ai cũng được như thần y Trương gia, có thể tùy tiện liền bồi dưỡng được truyền nhân thiên tài siêu cấp ngàn năm khó gặp như Trương Dương.
Thích Thành đại sư sau khi nghe xong liền trả lời, bản thân Long gia cũng đã mời Thiếu Lâm dời doanh địa đến bình nguyên Long gia, xác định rõ ràng sợi dây liên minh, tuy nhiên vì Long Cửu bị giết nên mới trì hoãn thời gian, giờ nhân lúc thuận thế tiến vào bình nguyên nhà họ Long.
Âu Dương Kiện Khang đương nhiên không có ý kiến gì, bản thân nhà Âu Dương làm việc vì quốc gia, hơn nữa vừa rồi ông ta cũng biết Trương Dương chiếm được một tấm biển của Cục An ninh Quốc gia, việc này đồng nghĩa quan hệ của Âu Dương gia ông ta và thần y Trương gia ở một mức độ nào đó đã tiến thêm một bước, lúc này đương nhiên phải nắm lấy cơ hội đi lại nhiều hơn với Trương gia.
Kiều Dịch Hồng cười ha hả, cả người thoải mái, nhiệm vụ lúc trước Trương Dương giao cho của anh ta xem như đã được anh ta giải quyết hoàn mỹ, lúc này tâm trạng anh ta đương nhiên rất vui vẻ.
- Mời!
Kiều Dịch Hồng chắp tay, cùng Thích Thành phương trượng, Âu Dương Kiện Khang hai người đi ra khỏi doanh địa. Phía sau đám Thi Phương, Âu Dương Hạo trấn áp đám Long Thủ Tứ vẫn đang giãy dụa không chịu yên phận đi sát theo sau.
Đám người chủ động nhường một lối đi, ánh mắt của bọn họ phần lớn đều tập trung vào Kiều Dịch Hồng, trong ánh mắt này bao hàm sự ngưỡng mộ đối với thân phận thần y Vũ Tông của anh ta.
- Nếu mình cũng có thể gia nhập thần y Vũ tông thì tốt biết bao?
Không biết là ai nhỏ giọng thì thầm một tiếng, chư vị đang ngồi đây hoặc là chưởng môn môn của đại phái, hoặc là tộc trưởng thế gia, hoặc ít nhất cũng là cường giả tu luyện nội lực tầng ba, bất kể là ai nói câu này, lúc bình thường cũng đều là chuyện cực kỳ mất mặt.
Tuy nhiên sau khi những lời này được thốt ra, những giọng nói khác cũng vang lên, dường như trong lòng mọi người đều có ý này.
Không ai cười nhạo người đã nói những lời này cả, cũng không có ai cảm thấy người nói những lời này có gì đáng mất mặt, hiện giờ đối với mọi người mà nói thần y Vũ tông tuyệt đối có sức hấp dẫn như vậy, sự hấp dẫn được gia nhập thần y Vũ tông e là đã lớn ngang với sức hấp dẫn của cây bàn đào vạn năm thành thục xuất thế.
- Các vị dừng bước...
Ngay khi đám người Kiều Dịch Hồng và Thích Thành phương trượng, Âu Dương Kiện Khang sắp rời khỏi doanh địa Triệu gia Tây Bắc. Đằng sau một giọng nói thô lỗ đột nhiên vang lên.
Giọng nói thô lỗ này dĩ nhiên là của Tín Điền Phong Tín gia Đông Bắc, y đã phục hồi lại tinh thần sau chấn động lúc nãy, bước đến trước mặt Kiều Dịch Hồng, chắp hai tay sau đó cúi người hành đại lễ.
- Tín gia chủ làm gì vậy?
Kiều Dịch Hồng biết y chính là gia chủ Tín gia Đông Bắc, nhưng vẫn không biết người này muốn gì.
- Tôi là người thô kệch, không khéo ăn nói, cho nên anh Kiều, tôi nói thẳng nhé, hy vọng anh Kiều có thể cho phép tôi tiến vào bình nguyên Long gia, tuy nhiên anh cứ yên tâm tôi sẽ không đem theo bất cứ ai vào. Tôi chỉ muốn tự mình thăm hỏi chưởng môn phái một chút, nếu có duyên có thể được thấy kỳ bảo vạn năm sắp ra đời kia, cũng không uổng ngàn dặm xa xôi tới Côn Luân một chuyến.
Tín Điền Phong ăn nói thô lỗ, nhưng lời thô lý không thô, bây giờ mấy vị chưởng môn, tộc trưởng vẫn đang ở lại doanh địa Triệu gia chưa đưa người rời khỏi Côn Luân, có ai không muốn gặp thần y Vũ Tông, không muốn tạo mối quan hệ với Trương Dương chứ?
Đây chẳng phải là một cơ hội tốt sao, những người không nhanh nhẹn được như Tín Điền Phong khuôn mặt lộ vẻ ảo não, hối hận vì mình đã không sớm nêu lời thỉnh cầu với Kiều Dịch Hồng.
- Thích Thành phương trượng, bần ni cũng đang có ý đó, chẳng biết có thế mời Thích Thành phương trượng nói với chưởng môn thần y Vũ tông vài câu, cho phép bần ni vào bình nguyên Long gia thăm hỏi chưởng môn thần y Vũ Tông, người có thể chiến thắng năm vị Đại viên mãn liên thủ, một chút được không?
Chưởng môn phái Nam Hải Phổ Đà, Tuyệt Trần sư thái không quen Kiều Dịch Hồng, lại thấy Tín Điền Phong đã tranh nói ra trước, bản thân cũng ngại mở miệng, đành quay sang nhìn Thích Thành phương trượng, hai mắt tỏa sáng, lập tức mở miệng nói.
- Thích Thành phương trượng, tôi cũng có ý này, có thể mời ngài đại diện chuyển lời với chưởng môn thần y Vũ tông không?
- Đúng vậy. Thích Thành phương trượng, có thể nói giúp tôi một chút được không?
- Ai da anh Âu Dương. Chúng ta đã lâu không gặp rồi, anh xem có thể không...
- A, anh Âu Dương, anh Âu Dương, cả tôi nữa, cả tôi nữa...
...
Lập tức, mấy chưởng môn phái, tộc trưởng các thế gia có chút quan hệ với Âu Dương Kiện Khang, Thích Thành phương trượng này, đều mở miệng, nói gần nói xa ý đồ chỉ có một, đó chính là hy vọng có thể vào bình nguyên Long gia, thăm hỏi Trương Dương một chút, cho dù không thể chứng kiến bộ dạng của cây bàn đào vạn năm thành thục xuất thế, nhưng chỉ cần có thể xây dựng chút quan hệ với thần y Vũ tông là đã có được trợ lực lớn đối với sự phát triển của họ trong tương lai rôi.
- Cái này...
Thích Thành phương trượng và Âu Dương Kiện Khang bỗng chốc bị làm cho đầu váng mắt hoa, mấy chưởng môn phái, tộc trưởng thế gia này có vài người bình thường có mối quan hệ cá nhân khá tốt đẹp, nếu không đồng ý khó tránh khỏi tổn thương hòa khí, nhưng đồng ý thì bọn họ lại không có quyền đồng ý, hai người vô cùng khó xử, đều đưa mắt nhìn Kiều Dịch Hồng.
Kiều Dịch Hồng chẳng quen biết ai trong số những người này, cũng chỉ có Tín Điền Phong của Tín gia Đông Bắc oanh oanh liệt liệt không sợ bị cự tuyệt trước mặt mọi người nên mới tìm tới anh ta, những người khác đều hy vọng thông qua giao tình với Thích Thành phương trượng và Âu Dương Kiện Khang để đi đường vòng.
- Tất cả mọi người đừng làm ồn nữa!
Kiều Dịch Hồng nhíu mày, lập tức hô lớn một tiếng, lúc này mới khiến cho trận hỗn loạn trong doanh địa Triệu gia yên tĩnh lại.
Hiện tại Kiều Dịch Hồng đã hiểu rõ tâm tư của bọn họ, nhưng có đồng ý cho bọn họ vào bình nguyên Long gia hay không, điều này còn cần sự đồng ý của Trương Dương, cho nên anh ta không thể trực tiếp nhận lời.
- Ý của mọi người, Kiều mỗ rất rõ, cho nên mời mọi người yên lặng một chút chớ nóng nảy, sau khi tôi trở về sẽ nói với Trương chưởng môn về tình cảm ngưỡng mộ của mọi người, nếu Trương chưởng môn bằng lòng gặp mọi người, đến lúc đó bình nguyên Long gia tự nhiên sẽ mời mọi người đến.
Nghe Kiều Dịch Hồng nói xong mấy chưởng môn tộc trưởng kia đều lắc đầu, xem ra bây giờ cũng chỉ có thể như vậy.
Sau khi những người này buông tha cho Thích Thành phương trượng và Âu Nguyên Kiện Khang, bọn họ mới có thể cùng Kiều Dịch Hồng đi ra khỏi doanh địa Triệu gia Tây Bắc trở về Long gia.
Sau khi tiến vào bình nguyên Long gia, Long Hạo Thiên đã nhận được tin tức, đích thân dẫn người đứng ở cửa nghênh đón Kiều Dịch Hồng trở về.
Long Hạo Thiên sau khi nhìn thấy Long Thủ Tứ mặt biến sắc, nghiến chặt răng, vung tay dặn dò đám đệ tử Long gia đến dẫn bọn họ trở về, nhốt trong đại lao Long gia.
Nếu là bình thường, ông sớm đã rút kiếm giết Long Thủ Tứ để báo thù cho những đệ tử Long gia chết oan kia, nhưng hiện tại Thái thượng trưởng lão Trương Dương đang ở Long gia, hơn nữa đầu sỏ gây tội Long Giang còn chưa bắt được, cho nên trước hết phải đem nhốt mấy tên này vào trong đại lao Long gia, chờ xử trí.
Sau khi sắp xếp ổn thỏa cho người của Thiếu Lâm cùng người của Âu Dương gia, Long Hạo Thiên dẫn Kiều Dịch Hồng, Thích Thành phương trượng cùng với Âu Dương Kiện Khang ba người vào trong cung điện Long gia.
Sau khi Trương Đạo Phong được Long Phong mời về bình nguyên Long gia, Trương Vận An không yên lòng cũng trở về theo, lúc này ông đang ở phòng luyện dược Long gia trợ thủ cho Trương Đạo Phong, luyện chế linh dược cần thiết, hai người đều còn chưa bước ra khỏi phòng luyện dược.
Cho nên Long Hạo Thiên liền dẫn Kiều Dịch Hồng ba người bọn họ, trực tiếp tìm Trương Dương và ông cụ đang chờ đợi Trương Đạo Phong chế thuốc đi ra.
- Anh nói là, Triệu Lỗi của Triệu gia Tây Bắc và Đỗ Húc Đỗ gia Trung Nguyên hai người này đã phản bội liên minh với Long gia vì thèm nhỏ dãi bàn đào vạn năm, , giờ phút này đang cùng Long Giang đi tới nơi bàn đào vạn năm sinh trưởng?
Sau khi Trương Dương nghe Kiều Dịch Hồng nói xong, hỏi ngược lại một câu, hắn nhớ rõ gia chủ Triệu gia Tây Bắc Triệu Lỗi, gã là cường giả tầng bốn duy nhất của Triệu gia Tây Bắc.
Kiều Dịch Hồng gật gật đầu, Long Hạo Thiên đứng bên than thở, hiện giờ sự thật xảy ra trước mắt, ông không thể không thừa nhận những nghi ngờ của Kiều Dịch Hồng trước kia quả thật chính xác, lúc ấy cách mình đối đãi Kiều Dịch Hồng cũng thật sự không lý trí chút rồi. Không ngờ phản đồ Long gia ngoại trừ Long Giang còn có ngoại bộ hộ pháp Long Thủ Tứ, hiện tại lại còn kéo đồng minh Long gia là Triệu gia Tây Bắc và Đỗ gia Trung Nguyên xuống nước.
- Đừng lo, có Thích Minh đại sư thủ hộ ở nơi đó, cho dù ba cường giả tầng bốn đến đó đi nữa cũng chẳng được gì đâu. Hơn nữa bên ngoài khu rừng kia còn có kỳ môn ảo trận bảo hộ, bọn họ tay không đi vào e là phải tốn rất nhiều thời gian. Chúng ta đợi ông ngoại luyện xong linh dược, chúng ta sẽ đến chỗ bàn đào vạn năm một chuyến.
Trương Dương quay đầu nhìn ông cụ nhẹ giọng nói một câu, ông cụ gật gật đầu, ông cũng có suy nghĩ này.
- Long thí chủ, vì sao tam trưởng lão Long Giang Long oán hận Long gia các ông như thế ?
Phương trượng Thiếu Lâm Thích Thành đứng bên cạnh nghi hoặc hỏi một câu, không chỉ một mình ông ta, mà ngay cả Âu Dương Kiện Khang cũng hết sức tò mò, hiện tại bọn họ chưa được nghe băng ghi ân nên vẫn chưa hiểu rõ về chuyện này.
- Lý do Long Giang và Long Thủ Tứ phản bội Long gia đều nằm trong băng ghi âm, nhưng có đúng sự thật hay không, cái đó tôi cũng không biết.
Kiều Dịch Hồng lấy ra 1 cây bút ghi âm, phát lại đoạn ghi âm của Long Giang và Triệu Lỗi lúc trước, lúc này mọi người mới bừng tỉnh ngộ, đồng thời nhìn về phía Long Hạo Thiên.
Long Hạo Thiên ngây ra một lúc, nhíu mày suy nghĩ rất lâu, nói:
- Chuyện trước đây của Long Giang chỉ có đại trưởng lão và nhị trưởng lão Long gia hai người biết rõ, nhưng từ lần trước sau khi hai vị trưởng lão chết trận ở bình nguyên Long gia, đối với những chuyện trước đây của Long Giang không ai biết. Nhưng về thân thế của Long Thủ Tứ, tôi biết rất rõ.
- Cả nhà Long Thủ Tứ thuộc một chi của Long gia, sau này bởi vì bố mẹ bọn họ đều mất để lại bốn đứa bé không người chăm sóc, cuối cùng được trưởng lão Long gia quyết định đem bốn anh em bọn họ đi làm ngoại bộ hộ pháp. Sau đó nghe nói trong số 4 anh em, chỉ có Long Thủ Tứ còn sống cũng trở thành cao thủ tu nội lực tầng bốn.
- Như thế xem ra, bọn họ không tiếc phản bội Long gia muốn dồn Long gia vào chỗ chết, hóa ra là xuất phát từ nguyên nhân này!
Long Hạo Thiên vẻ mặt bi thương, đến giờ ông ta mới hiểu, vì sao tam trưởng lão Long Giang củaLong gia và Long Thủ Tứ hai người bọn họ căm ghét Long gia như thế.
Tạo ra bi kịch như vậy cũng không phải là chuyện Long gia hy vọng xảy ra, nhưng một đại thế gia, nhất là thế gia siêu cấp như Long gia, để bảo đảm truyền thừa của mình, luôn cần một vài hy sinh.
Siêu cấp đại thế gia là bề ngoài, còn nỗi chua xót đằng sau ai có thể hiểu được?
Long Hạo Thiên lén nhìn Trương Dương và ông cụ, yên lặng thở dài trong lòng.
Cũng không phải là ai cũng được như thần y Trương gia, có thể tùy tiện liền bồi dưỡng được truyền nhân thiên tài siêu cấp ngàn năm khó gặp như Trương Dương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.