Chương 806: Nội gián Long gia
Chín mươi chín dùng thư sinh
21/08/2013
hu gia và người của Ma Môn rất nhanh đã rời khỏi bình nguyên Long gia.
Khi bọn họ rời đi, Trương Bình Lỗ cũng hiểu ra mọi chuyện rốt cuộc sao lại thành thế này, hiểu được mọi thứ đã xảy ra tại đây trước đó.
Cho dù đã biết được kết quả, trong tâm ông ta vẫn có chút sợ hãi khi nghĩ lại.
Ông ta vốn cho rằng, ngũ đại thế lực sẽ giằng co bất phân, vì tư tâm của mỗi bên mà ở đây cãi cọ, thực lực của Long gia cũng không yếu, lại có Trương Dương giúp đỡ, trong thời gian ngẵn chắc sẽ không có việc gì.
Ông ta lúc này mới đi mời Thích Minh đại sư, nghĩ tới lúc đó sẽ mượn uy lực của ba vị đại viên mãn, dọa lùi hoàn toàn những thế lực này.
Ông ta nghĩ như vậy là không sai, nhưng ông ta đã tính toán sai hình thức, không ngờ tới việc ngũ đại thế lực đã liên kết lại nhanh như vậy, càng không ngờ được bọn chúng đã nhanh chóng phát động tấn công.
Cũng may Trương Dương có đòn sát thủ đến hắn cũng không biết, đánh trọng thương đại viên mãn, còn dọa được đám người này.
Bằng không Trương Dương hôm nay thực sự có sơ suất gì, ông ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Trương gia
- Cụ, cụ đến rồi!
Phía sau bọn Trương Dương lại chạy tới vài người, số người đến không nhiều, chỉ có bảy người.
Bảy người này là tất cả cao thủ tứ tầng của Long gia, Long Hạo Thiên và hộ pháp tứ tầng Long Chiếu trên mình đều có chút thương tích, Trương Đạo Phong và Âu Dương Kiến Khang dường như đỡ hơn một chút.
Nhìn thấy Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại Sư, thì trong lòng của Long Hạo Thiên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Ông ta là tộc trưởng Long gia, số người mà ông ta gặp qua nhiều hơn người khác, Thích Minh đại sư trước đây đã từng viếng thăm lão tổ tông của Long gia, ông ta đã có may mắn gặp một lần.
Ông ta biết đây là một vị cao thủ đại viên mãn.
Lần này Long gia gặp nguy hiểm, Thiếu Lâm không cử người tới, nhưng lại có Thích Minh đại sư tới hẳn đây, hơn nữa còn đứng bên cạnh Trương Dương và Trương Bình Lỗ, Long Hạo Thiên là người thông minh, nên cũng đã hiểu được lập trường của Thích Minh đại sư.
Như vậy, Long gia hôm nay càng không thể xảy ra chuyện được.
Thêm nữa, ông ta đã phát hiện ra đối phương thiếu mất hai người, đại viên mãn Ma Môn Đế Vạn Phương và đại viên mãn Chu gia trước đó giao đấu với Trương Dương đều không thấy đâu, cho dù vì lý do gì mà bọn họ biến mất, đối với người của Long gia mà nói đây là một việc tốt.
Quân địch giảm bớt, lực lượng bản thân lại tăng lên, nguy hiểm của hôm nay cũng coi như hoàn toàn được giải trừ.
- Cụ
- Lão tổ tông!
Bọn người Hoa gia, Lý gia và Võ Đang lần này cũng chạy lại, bọn họ cũng như vậy, chỉ có cao thủ tứ tầng tới, những người khác đều được lưu lại phía sau.
Nhìn thấy người thủ hộ nhà mình không sao, bọn người này đều thở phào nhẹ nhõm.
- Động thái cũng không nhỏ nhỉ, đúng là không hổ thẹn, các ông đi trước đi, còn tinh phẩm hầu nhi tửu của nhà các ông chuẩn bị tốt cho chúng ta là được!
Trương Bình Lỗ ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái rồi nói.
Bọn người này đều mang thương tích nặng hơn người của Long gia, nên ông ta cũng có thể tưởng tượng tất cả mọi việc vừa xảy ra.
Trước khi bọn ông ta tới, ở đây đã xảy ra một trận đại chiến thực sự, mới bắt đầu đại viên mãn đều chưa ra tay, đến cuối cùng bị bức bách Trương Dương đã động thủ, mới tạo nên động thái lớn hơn.
Có thể ép đại viên mãn ra tay thì trận chiến này cũng không tồi.
Trương Bình Lỗ đã đoán đúng được đại bộ phận, tuy nhiên có một điểm ông ta đã đoán sai, không phải đối phương đã ép hắn ra tay, mà là người của Long gia ép đại viên mãn của đối phương ra tay, hắn lúc này mới đứng ra.
Lý Kiếm Nhất cười nhạt một tiếng, rồi chấp tay cáo từ bọn người Trương Bình Lỗ, cùng với người nhà Lý gia ở phía sau rời đi.
Lý gia lần này đã mất phu nhân lại bị chết nhiều quân, một vị đại trưởng lão đại cao thủ tứ tầng hậu kỳ Lý Vi bị thương không nhẹ, tộc trưởng Lý Văn Nhược thì bị mất một cánh tay.
Phải trả với cái giá đó, bọn chúng cũng không có thu hoạch gì, trở về còn phải xin lỗi bồi thường đối phương, đúng là quá thiệt.
Sau khi người của Lý gia rời đi, người của Võ Đang và Hoa gia cũng lần lượt cáo từ, ngũ đại thế lực luân phiên nhau tới mà cùng một ngày dời đi.
Trước đó, khi ngũ đại thế lực này liên kết với nhau đều rất nhiệt tình tương hỗ lẫn nhau, đến khi rời đi thì lại trở nên lạnh nhạt, ngay cả người của Lý gia và Hoa gia cũng không nói lời nào.
Không thể không nói, rất nhiều người đều rất thực tế.
Người của ngũ đại gia tộc rút lui sạch sẽ, bọn người Long gia cũng bắt đầu thu dọn chiến trường, đồng thời cũng cử lại người canh giữ cửa động.
Bọn họ đã chiến thắng, bảo vệ được bản thân, chiến thắng quân dịch.
Mặc dù chiến thắng, nhưng không có người nào cười ra tiếng, chiến thắng của bọn họ chỉ là thắng thảm, bảo vệ được bình nguyên của Long gia nhưng không bảo vệ được gia viên của bọn họ.
Cung điện của Long gia được kế thừa bao nhiêu năm nay, đến tám phần đã biến thành đống đổ nát.
Ở phía trước nhất, nơi đó cũng chỉ còn lưu lại cửa lầu, tấm bảng Hiên Viên Thế Gia trơ trọi có vẻ vô cùng chướng mắt.
Không kịp bi thương, Long Hạo Thiên vội vàng mời bọn người Trương Bình Lỗ tới mấy phòng khách ở phía sau may mắn còn sót lại, những người tới giúp như bọn người Âu Dương Kiến Khang cũng cùng tới đó.
Đối với bọn người Âu Dương Kiến Khang, người của Long gia cũng rất cảm ơn, nói thế nào đi chăng nữa, bọn họ trong lúc bản thân khó khăn nhất ra tay cứu trợ, đây mới thực sự là tình đồng minh.
Bọn người này lúc này cũng đang vui mừng, coi như lần này đã cược đúng, Long gia lần này không có vấn đề gì, tương lai ai cũng đều có lợi.
Ngoại trừ Âu Dương Kiến Khang, những người khác trong lòng đều đang cân nhắc, tìm cơ hội tạo mối quan hệ với Trương gia, sự hùng mạnh của Trương gia sớm đã lọt vào mắt họ.
Lần này ngũ đại gia tộc bị ép rút đi, có thể nói đều là công lao của Trương gia.
Ai mà chẳng muốn về phe kẻ mạnh, bọn họ cũng không ngoại lệ, tạo dựng được mối quan hệ tốt đẹp với Trương gia, tương lai ít nhất cũng đảm bảo được cho họ bình an ít nhất vài trăm năm, có cơ hội tốt như vậy ai mà lại không muốn tranh thủ.
Bố trí ổn thỏa cho bọn họ xong, Long Hạo Thiên mới kéo thân xác mệt mỏi tới chỗ đám người của Long gia.
Nguy hiểm đã được giải trừ, nhưng Long gia cũng không lấy gì làm thoải mái, bình nguyên của Long gia không thể từ bỏ, gia viên nhất định phải xây dựng lại, muốn bảo vệ được nơi này bọn họ còn cần phải làm nhiều việc hơn nữa, ít nhất phải triệt để thiết lập mối quan hệ với phía Trương gia, để giữ họ ở lại.
Không có sự che chở của Trương gia, Long gia lập tức lại trở thành miếng bánh thơm ngon, ai cũng muốn cắn một miếng.
- Tộc trưởng, không thấy tam trưởng lão đâu.
Long Chính đang đứng trước mặt Long Hạo Thiên, nhỏ tiếng nói.
Trong gian phòng này, trên nền nhà vẫn còn mười mấy người đang nằm đó, đây đều là đệ tử của Long gia chết trận ngày hôm nay, trong đó có đại trưởng lão Long Dịch, nhị trưởng lão Long Cao và hộ pháp Long Thâm.
Trong các tam tầng đệ tử, khi Trương Dương lần đầu tới đây , đã từng làm khó hắn có Long Cửu cũng chết trận lần này, tổn thất lớn của Long gia lần này gần như không thể chống đỡ được.
- Không thấy đâu?
Mắt Long Hạo Thiên đột nhiên lóe lên, Long Chính Tắc cũng nghiêm túc ngật đầu.
Tam trưởng lão Long Giang, là một trong những người quan trọng nhất của Long gia, đại chiến ngày hôm nay ông ta phụ trách đại trận, nhưng đến thời khắc cuối cùng đại trận của Long gia lại mất đi tác dụng, sau đó thì tổn thất của Long gia bắt đầu nhiều hơn.
Nếu không vì như thế, cũng không đến mức phải ép nhiều người sử dụng Hóa Long công như vậy.
Lúc đó, Long Hạo Thiên cũng cảm thấy có chút kì lạ, chỉ là chiến sự khi đó khẩn cấp, ông ta không kịp nghĩ nhiều như vậy, bây giờ trận chiến hoàn toàn kết thúc, ngũ đại thế lực đã rút khỏi bình nguyên Long gia, ông ta mới có thời gian suy nghĩ lại những điều đó.
Hiện tại không chỉ Long Giang không thấy đâu, các đệ tử khác cùng chấn thủ tâm trận cũng đều biến mất.
Trong việc này, nhất định có vấn đề lớn.
Bây giờ Long Hạo Thiên cuối cùng đã hiểu được, vì sao một việc hệ trọng như việc lão tổ tông qua đời lại truyền ra ngoài nhanh như vậy, vốn dĩ người biết việc này không nhiều, trong Long gia cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chính là ông ta và ba vị trưởng lão, bây giờ Long Giang mất tích, ông ta lập tức biết ngay nguyên nhân.
Là vị tam trưởng lão của Long gia bọn họ, đã đem tin tức truyền ra ngoài.
Dù rằng kết quả này rất khó khiến Long Hạo Thiên tin, nhưng đây cũng là khả năng duy nhất có thể lý giải chân tướng, vị nội gián kia của Long gia lại là tam trưởng lão của bọn họ.
Tam trưởng lão, lại là người có thể tiếp xúc với tất cả việc bí mật chính của Long gia.
Long Giang lại chính là huyết mạch của Long gia, vì sao ông ấy lại làm vậy, Long Hạo Thiên cũng rất muốn hiểu rõ, đáng tiếc là Long Giang đã bỏ trốn, ông ta muốn tìm người để hỏi cũng không có khả năng.
Chuyện này bị coi là bí mật lớn của Long gia, nên phải giữ kín.
Tam trưởng lão là nội gian, chỉ sợ nhiều người sẽ khó mà chấp nhận, chuyện như vậy sẽ đem lại sự đả kích lớn cho mọi người, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tâm lý nhiều người, làm cho họ không còn niềm tin với gia tộc nữa, nảy sinh cảm giác nguy hiểm.
Vinh quang của gia tộc một khi biến mất, không cần đến bên ngoài tấn công, Long gia cũng sẽ tự diệt vong.
Đối với bên ngoài, bọn họ chỉ có thể tuyên bố tam trưởng lão Long Giang đã dẫn người ra ngoài điều tra tin tức, còn cụ thể làm gì thì không có giải thích rõ, bọn họ cũng chẳng cần giải thích nhiều như vậy.
Sau khi đem thi thể của Long Dịch, Long Cao và Long Thâm tách biệt để cùng một chỗ, tất cả người của Long gia đều thay hiếu phục.
Lúc này trời đã hoàn toàn tối, cuộc đại chiến lần này mất hơn nửa ngày, lại thêm việc giải quyết sau đó làm mất nguyên một ngày.
Một ngày nay, đối với toàn bộ Long gia mà nói, là ngày khó quên nhất.
Mặc xong hiếu phục, túc trực bên đại trưởng lão suốt cả đêm, sáng sớm ngày thứ hai, Long Hạo Thiên lại phải sửa sang lại trang phục, đến gõ cửa lớn khu viện mà Trương Dương đang nghỉ.
Bất luận kết quả như thế nào, Long gia vẫn tồn tại như cũ, đại bộ phận đệ tử Long gia vẫn rất khỏe mạnh, ông ta thân làm tộc trưởng thì phải tiếp tục cố gắng, ổn định tất cả, mang Long gia trở lại đỉnh cao.
Cùng đến với ông ta là Long Phong.
Lần này Trương Dương sở dĩ đồng ý giúp bọn họ, tất cả đều vì mối quan hệ với Long Phong, ông ta biết rõ vị trí của Long Phong trong việc lần này.
Vốn dĩ để Long Phong tiếp nhận chức tộc trưởng là việc ông ta rất vui mừng và muốn thấy, nhưng bây giờ ông ta đã không còn ý nghĩ trước đó nữa.
Long gia hiện nay, tộc trưởng không còn là vinh quang nữa, mà là một gánh nặng, ông ta không muốn gánh nặng vốn thuộc về mình lại đè lên vai Long Phong, đè lên vai chính con trai ruột của mình.
Đáng tiếc kết quả này đã không thể thay đổi được nữa, Long Phong bắt buộc phải tiếp nhận chức tộc trưởng, hơn nữa sẽ phải nhanh chóng tiếp nhận.
Để có thể tiếp tục nhận được sự giúp đỡ từ Trương gia, nhất định phải cho Long Phong một vị trí quan trọng, chức tộc trưởng là hợp lý nhất, càng không phải nói trước đó cũng đã có đề nghị như vậy.
Còn một điều nữa, đại trưởng lão nhị trưởng lão đều chết trận, tam trưởng lão có khả năng là phản đồ, tung tích hiện không rõ, Long Hạo Thiên Phải đăng nhậm chức trưởng lão, nếu không Long gia sẽ phải đối mặt với sự xấu hổ khi không có trưởng lão.
Còn hộ pháp Long Chiếu, ông ta cũng nhất định phải ở lại, trở thành Long gia tân đại trưởng lão.
Long Phong làm tộc trưởng, Long Chiếu và Long Hạo Thiên làm trưởng lão, đó là vận mệnh tương lai của Long gia.
Cho nên lúc này tới tìm Trương Dương bọn họ, bất luận là vì điều gì cũng phải mang theo Long Phong, Long Phong bản thân cũng hiểu tất cả, trong một đêm, mà anh ta dường như trưởng thành hơn rất nhiều.
|||
Chương 809: Sự báo đáp to lớn
Mở cửa là Âu Dương Hạo, người của gia tộc Âu Dương đến sớm hơn so với bất cứ ai.
Trận chiến ngày hôm qua, cũng làm cho gia tộc Âu Dương hiểu được sức mạnh đáng sợ của Trương Dương, cũng khiến cho bọn họ hết sức vui mừng, lúc trước cũng may chưa có thực sự đắc tội với Trương gia, nếu không gia tộc Âu Dương chỉ có cách trốn vào địa đạo được gia công kiên cố, không bao giờ xuất hiện nữa.
Sức mạnh của Trương Dương lớn mạnh như vậy, theo Âu Dương Kiến Khang xem ra đã không còn ai có thể có thể đối đầu với hắn.
Cũng có thể nói, trong lòng bọn họ, trong các đại viên mãn thì Trương Dương cũng coi như là cao thủ số một số hai.
Kẻ mạnh như vậy, có tạo thêm nhiều quan hệ đi nữa cũng không đủ.
Trong phòng khách, Trương Dương, Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư đều có mặt, Âu Dương Kiến Khang và Trương Đạo Phong cũng cùng ngồi tại đó nhỏ tiếng trao đổi với nhau.
Lời của ba vị đại viên mãn bọn họ đều nghe không hiểu, cũng không cố tình nghe, hai người đều là tứ tầng trung kì, hơn nữa trước đó có quen biết, lần này vừa lúc gặp lại ôn lại chuyện cũ, cũng không đến nỗi ngồi ở đó mà cảm thấy vô vị.
- Trương Bình Lỗ tiền bối, Trương Dương tiền bối, Thích Minh tiền bối!
Vừa bước vào phòng khách, Long Hạo Thiên liền cúi mình , cung kính lên tiếng chào hỏi.
- Long tộc trưởng, không cần khách khí như vậy, tôi và Long Phong đều là bạn bè tốt.
Trương Dương vội vàng đứng lên, cười ha hả nói, Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư thì vẫn ngồi im ở đó, cúi đầu nhìn Long Hạo Thiên.
Trương Dương dù sao làm đại viên mãn cũng chưa lâu, hắn không biết rằng trong mắt tất cả cao thủ tứ tầng thì đại viên mãn đều là tiền bối, đều đáng nhận được sự tôn trọng.
Đối với Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư mà nói, Long Hạo Thiên bất kể ở mọi phương diện đều là vãn bối, một tiếng tiền bối vẫn là nên nhận được.
- Cậu và Long Phong là bạn tốt đó là tạo hóa của Long Phong, tuy nhiên việc nào ra việc đó, cậu là đại viên mãn, lại là đại ân nhân cứu mạng cả Long gia chúng tôi, nên nhận được một lạy này của tôi!
Nói xong, Long Hạo Thiên liền cúi lạy Trương Dương, Trương Dương vội dùng lực ngăn Long Hạo Thiên lại.
Nhưng thật không ngờ Long Hạo Thiên lại dùng răng cắn một cái, vận nội công để quỳ xuống, nếu Trương Dương không ngăn lại, Long Hạo Thiên sẽ bị chính nội công của mình và sự phản chấn của nguồn năng lượng thiên địa làm cho bị thương.
Bất đắc dĩ, Trương Dương chỉ có thể thu hồi năng lượng, tiếp nhận một lạy này của Long Hạo Thiên.
Long Phong đứng một bên lúc này không nói lời nào, Long Hạo Thiên lúc này là đại diện cho toàn Long gia, Trương Dương đáng nhận được sự biết ơn và sự tôn trọng như vậy của Long gia.
Ai cũng hiểu, nếu ngày hôm qua không có Trương Dương, thì toàn Long gia thực sự đã không còn.
- Long Phong, đỡ Long tộc trưởng ngồi xuống đi!
Sau khi đợi Long Hạo Thiên bái tạ xong, Trương Dương nhẹ giọng nói, từ ngữ khí trong lời hắn nói có thể thấy, mối quan hệ giữa hắn và Long Phong là rất thân thiết, hắn hoàn toàn không xem Long Phong là người ngoài.
Long Phong gật đầu, cũng không khách khí, trực tiếp đỡ phụ thân ngồi qua một bên.
- Trương Dương tiền bối, ân tình của cậu đối với Long gia chúng tôi lần này, tất cả đệ tử Long gia chúng tôi đều ghi nhớ trong lòng, kể từ ngày hôm nay trở đi, ông chính là thái thượng trưởng lão vinh dự của Long gia ta, có thể hưởng thụ tất cả tài nguyên của Long gia, nếu có bất cứ đệ tử nào của Long gia mạo phạm đến cậu, hoặc phạm lỗi, cậu đều có quyền xử lý tuyệt đối, bao gồm cả tôi trong đó!
Vừa mới ngồi xuống Long Hạo Thiên lại đứng lên, nhẹ giọng nói với Trương Dương.
Nghe ông ta nói xong, Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư đều ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn ông ta.
Âu Dương Kiến Khang và Âu Dương Hạo, lại càng há to miệng
Trưởng lão vinh dự, loại hư danh này cũng không có gì, từ rất sớm trước kia, các thế lực lớn đã có những danh hiệu như trưởng lão vinh dự, trưởng lão khách gia để phong cho cao thủ đệ tử của môn phái, gia tộc khác.
Chỉ có điều khi trưởng lão vinh dự có xung đột với bên thế lực phong cho, thì cái hư danh này không hề có chút tác dụng nào, nên là kẻ địch thì vẫn sẽ là kẻ địch.
Tuy nhiên, cái hư danh này của Trương Dương lại khác, hắn không chỉ là thái thượng trưởng lão vinh dự, mà còn có thể hưởng dụng mọi tài sản của Long gia, nói một cách khác, chỉ cần là đồ của Long gia, Trương Dương chỉ cần mở miệng muốn thứ đó, e là muốn toàn bộ tài sản Long gia tích lũy bao nhiêu năm qua cũng được.
Điều này có nghĩa là đem toàn bộ Long gia tặng cho Trương Dương.
Cũng khó trách đến Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư lại thể hiện sự kinh ngạc như vậy.
Hơn nữa, cái quyền xử lý tuyệt đối của Trương Dương cũng rất lợi hại, nếu Long gia có người mạo phạm hắn, hoặc không nghe mệnh lệnh của hắn, hắn hoàn toàn có thể xử lý ngay, mà không có bất cứ người nào dám có ý kiến.
Cái quyền xử lý tuyệt đối này, chính là quyền sinh sát, quyền khống chế.
Có được hai quyền này, quyền lợi của Trương Dương trong Long gia, không hề kém so với người thủ hộ của bọn họ, chính Trương Bình Lỗ cũng không ngờ rằng Long gia lần này lại đề cao Trương Dương như vậy.
Nếu thực là như vậy, thì việc lúc trước ông ta muốn vài món đồ đó sẽ hoàn toàn không thành vấn đề, chỉ cần một câu của Trương Dương Long gia sẽ mang tới ngay.
Nếu bọn họ không làm như vậy thì chẳng khác nào những lời nói trước kia đều là lừa gạt,Trương Dương có trở tay diệt vong toàn bộ Long gia, cũng không ai dám nhiều lời, mà còn lên án Long gia.
Lừa gạt đại viên mãn, Long gia hiện nay không có cái gan đó.
- Long tộc trưởng, xin đừng đùa như vậy!
Trương Dương cũng có chút sững sờ, liền khẽ lắc đầu, hắn tất nhiên hiểu rõ sau khi có được hai quyền lợi đó, hắn sẽ được quyền lợi như thế nào trong Long gia.
Thực là như vậy thì có nghĩa là toàn bộ Long gia đều nằm trong vòng khống chế của hắn.
- Trương Dương tiền bối, tôi không hay nói đùa, đây là kết quả mà rất nhiều người trong Long gia chúng tôi đã bàn bạc , hy vọng cậu có thể tiếp nhận, trở thành thái thượng trưởng lão vinh dự của Long gia chúng tôi.
Long Hạo Thiên dùng sức lắc đầu, vẻ mặt của ông ta cũng trở lên nghiêm túc, không có chút gì là đang nói đùa.
Trương Bình Lỗ có chút kinh ngac nhìn ông ta, rất nhanh, ánh mắt của Trương Bình Lỗ chợt sáng ngời, nhìn Long Hạo Thiên có chút khâm phục.
Ông ta vừa rồi là bị kinh sợ, sau khi nghĩ lại cẩn thận, mới nhanh chóng hiểu được dụng ý thực sự của Long Hạo Thiên.
Long gia hiện nay đã là một đống đổ nát không hơn, người thủ hộ đã không còn, mấy vị trưởng lão tứ tầng cũng chết trận, danh vọng của Long gia có thể nói như xuống dốc không phanh.
Đặc biệt là việc lần này ngũ đại thế lực liên kết lại, càng như hồi chuông cảnh báo đối với bọn họ.
Lúc này, Long gia không còn cao thủ có thực lực nào để chống đỡ, cơ bản là không thể tiếp tục kế thừa nữa, coi như có thể thoát được lần này, cũng không chắc trốn được lần sau, sớm muộn cũng sẽ diệt vong.
Trừ khi bọn họ từ bỏ hoàn toàn bình nguyên Long gia, tìm một nơi không ai biết đến mà ẩn cư, đợi sau khi có được đại viên mãn thì mới quay lại.
Tuy nhiên, khi đó quay lại, bình nguyên Long gia chắc chắn đã bị người khác chiếm cứ, nếu Long gia không muốn khơi lại cuộc đại chiến lần nữa, chỉ còn cách lùi bước.
Đây là cách thông thường, nhưng có một cách có thể tránh được những điều đó, còn có thể khiến Long gia tiếp tục ở lại đây, yên tâm mà tiếp tục phát triển.
Đó chính là tìm một người thủ hộ vừa mạnh mà còn có thực lực, tiếp tục bảo vệ bọn họ.
Trương Dương là lựa chọn tốt nhất cho vị trí thủ hộ giả đó.
Đầu tiên, người của y thánh Trương gia ít, tuyệt đối không thể có chuyện tu hú chiếm tổ chim khách, bình nguyên Long gia rộng lớn như vậy, tất cả người của Trương gia có dọn đến cũng vô cùng vắng vẻ.
Tiếp theo đó là mối quan hệ của Trương Dương và Long Phong, chỉ cần Long Phong còn, Trương Dương tất nhiên sẽ toàn tâm giúp Long gia, qua sự việc lần này có thể nhìn ra được điều đó.
Hơn nữa, Trương Dương trước đó đã đại triển thần uy, chỉ cần hắn chấp nhận danh hiệu thái thượng trưởng lão này, thì hắn liền biến thành người thủ hộ của Long gia.
Tất cả những việc Long gia làm, chẳng qua cũng chỉ là giống như cung phụng người thủ hộ trước kia, cung cấp cho Trương Dương tất cả đồ vật và tài nguyên mà hắn cần.
Trương Bình Lỗ hiểu được những điều này, trên mặt lộ rõ nụ cười.
Tuy rằng hiểu được tất cả, nhưng ông ta vẫn khâm phục Long Hạo Thiên, có được quyết đoán lớn như vậy.
Cứ như vậy, quan hệ giữa Long gia và Trương gia không còn là quan hệ đồng minh nữa, mà giống như là đi theo hơn, Trương Dương hạ lệnh một tiếng, có thể khiến toàn bộ đệ tử Long gia vì hắn mà quyết tử, điều này có nghĩa là đem toàn bộ vận mệnh của Long gia giao vào tay Trương Dương, không phải là người có quyết đoán lớn thì cơ bản sẽ không thể quyết định được như vậy.
Tuy nhiên, thu hoạch của bọn họ cũng không nhỏ, ít nhất là trong thời điểm không có đại viên mãn, có được người thủ hộ mới, hơn nữa lại là người thủ hộ có thể bảo vệ họ ít nhất vài trăm năm.
Trong mấy trăm năm này, chỉ cần tự bản thân bọn họ lại xuất hiện đại viên mãn, Long gia sẽ có cơ hội ngẩng đầu.
Lúc này hiểu được những điều này không chỉ có Trương Bình Lỗ, Thích Minh đại sư ngồi bên cạnh cũng đã hiểu ra.
Trên mặt Thích Minh đại sư có chút mỉm cười, đồng thời cũng vui mừng thay cho Trương Dương.
Quan hệ giữa Thiếu Lâm và Trương gia rất tốt, điều này đã được quyết định bởi việc đầu tư sớm của Thiếu Lâm trước đó, bây giờ xem ra sự đầu tư của họ rất là đáng giá, sau này nhất định sẽ có báo đáp.
- Long tộc trưởng, việc sau này của Long gia tôi nhất định sẽ giúp, nhưng …
- Dương Dương, đồng ý với ông ấy đi, không sao, hãy đồng ý với ông ấy đi!
Trương Dương đang từ chối, thì trong đầu hắn chợt vang lên tiếng của Trương Bình Lỗ, Trương Dương có chút kinh ngạc nhìn Trương Bình Lỗ.
Hắn không phải là Trương Bình Lỗ, đối với tác dụng của người thủ hộ cũng không hiểu được sâu xa, và cũng không hiểu hết được dụng ý của Long Hạo Thiên, hắn chỉ nghĩ phần trách nhiệm này rất nặng nề.
Trương Dương không rõ Trương Bình Lỗ vì sao lại nói với mình như vậy, nhưng hắn hiểu, Trương Bình Lỗ chắc chắn không hại mình.
Nghĩ một lúc, Trương Dương bèn gật đầu và thay đổi cách nói:
- Được, tôi đồng ý với ông, tôi rất sẵn lòng trở thành thái thượng trưởng lão vinh dự của Long gia.
- Thật sao!
Long Hạo Thiên mạnh mẽ ngẩng đầu, trên mặt còn nguyên nét vui mừng lẫn ngạc nhiên.
- Long Hạo Thiên, tham kiến thái thượng trưởng lão!
Một giây sau, ông ta đột nhiên đứng thẳng người, quỳ xuống, chính thức bái lạy Trương Dương.
Mục đích của ông ta thực sự giống như Trương Bình Lộ dự đoán, ông ta chính là đường cong cứu quốc, chuẩn bị lấy toàn Long gia làm trao đổi, khiến Trương Dương trở thành người thủ hộ thật sự của bọn họ.
Chuyện như vậy có mặt tốt mà cũng có mặt xấu.
Mặt tốt rất rõ, sau khi Trương Dương trở thành thái thượng trưởng lão của Long gia, tương lai của Long gia sẽ vô cùng kiên cố, lại thêm được chứng kiến sức mạnh của hắn hùng mạnh như vậy, các thế lực khác sẽ không thể có ý định dám động vào Long gia một lần nữa.
Mặt xấu cũng rất lớn, đó chính là tương lai của toàn bộ Long gia phụ thuộc vào Trương Dương, đối với mệnh lệnh của Trương Dương chỉ có thể là phục tùng.
Được cái này mất cái kia, bọn người Long Hạo Thiên cũng vì Trương gia và cá nhân Trương Dương, lại thêm tình cảm giữa hắn và Long Phong mới đưa ra quyết định như vậy.
Đổi lại người khác, Long gia thà ngọc nát đá tàn, cũng không thể đem tất cả giao cho người khác.
Tất cả đều là vận mệnh, Trương Dương chỉ vì Long Phong mới giúp Long gia, chứ chưa từng nghĩ tới báo đáp, lần này lại gặt hái được cả một đại gia tộc.
Mặc dù trên danh nghĩa Long gia không thuộc về hắn, nhưng hắn quả thực đã có toàn quyền chỉ huy, mối quan hệ giữa Long gia và Trương gia cũng hoàn toàn thay đổi.
Khi bọn họ rời đi, Trương Bình Lỗ cũng hiểu ra mọi chuyện rốt cuộc sao lại thành thế này, hiểu được mọi thứ đã xảy ra tại đây trước đó.
Cho dù đã biết được kết quả, trong tâm ông ta vẫn có chút sợ hãi khi nghĩ lại.
Ông ta vốn cho rằng, ngũ đại thế lực sẽ giằng co bất phân, vì tư tâm của mỗi bên mà ở đây cãi cọ, thực lực của Long gia cũng không yếu, lại có Trương Dương giúp đỡ, trong thời gian ngẵn chắc sẽ không có việc gì.
Ông ta lúc này mới đi mời Thích Minh đại sư, nghĩ tới lúc đó sẽ mượn uy lực của ba vị đại viên mãn, dọa lùi hoàn toàn những thế lực này.
Ông ta nghĩ như vậy là không sai, nhưng ông ta đã tính toán sai hình thức, không ngờ tới việc ngũ đại thế lực đã liên kết lại nhanh như vậy, càng không ngờ được bọn chúng đã nhanh chóng phát động tấn công.
Cũng may Trương Dương có đòn sát thủ đến hắn cũng không biết, đánh trọng thương đại viên mãn, còn dọa được đám người này.
Bằng không Trương Dương hôm nay thực sự có sơ suất gì, ông ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Trương gia
- Cụ, cụ đến rồi!
Phía sau bọn Trương Dương lại chạy tới vài người, số người đến không nhiều, chỉ có bảy người.
Bảy người này là tất cả cao thủ tứ tầng của Long gia, Long Hạo Thiên và hộ pháp tứ tầng Long Chiếu trên mình đều có chút thương tích, Trương Đạo Phong và Âu Dương Kiến Khang dường như đỡ hơn một chút.
Nhìn thấy Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại Sư, thì trong lòng của Long Hạo Thiên nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Ông ta là tộc trưởng Long gia, số người mà ông ta gặp qua nhiều hơn người khác, Thích Minh đại sư trước đây đã từng viếng thăm lão tổ tông của Long gia, ông ta đã có may mắn gặp một lần.
Ông ta biết đây là một vị cao thủ đại viên mãn.
Lần này Long gia gặp nguy hiểm, Thiếu Lâm không cử người tới, nhưng lại có Thích Minh đại sư tới hẳn đây, hơn nữa còn đứng bên cạnh Trương Dương và Trương Bình Lỗ, Long Hạo Thiên là người thông minh, nên cũng đã hiểu được lập trường của Thích Minh đại sư.
Như vậy, Long gia hôm nay càng không thể xảy ra chuyện được.
Thêm nữa, ông ta đã phát hiện ra đối phương thiếu mất hai người, đại viên mãn Ma Môn Đế Vạn Phương và đại viên mãn Chu gia trước đó giao đấu với Trương Dương đều không thấy đâu, cho dù vì lý do gì mà bọn họ biến mất, đối với người của Long gia mà nói đây là một việc tốt.
Quân địch giảm bớt, lực lượng bản thân lại tăng lên, nguy hiểm của hôm nay cũng coi như hoàn toàn được giải trừ.
- Cụ
- Lão tổ tông!
Bọn người Hoa gia, Lý gia và Võ Đang lần này cũng chạy lại, bọn họ cũng như vậy, chỉ có cao thủ tứ tầng tới, những người khác đều được lưu lại phía sau.
Nhìn thấy người thủ hộ nhà mình không sao, bọn người này đều thở phào nhẹ nhõm.
- Động thái cũng không nhỏ nhỉ, đúng là không hổ thẹn, các ông đi trước đi, còn tinh phẩm hầu nhi tửu của nhà các ông chuẩn bị tốt cho chúng ta là được!
Trương Bình Lỗ ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái rồi nói.
Bọn người này đều mang thương tích nặng hơn người của Long gia, nên ông ta cũng có thể tưởng tượng tất cả mọi việc vừa xảy ra.
Trước khi bọn ông ta tới, ở đây đã xảy ra một trận đại chiến thực sự, mới bắt đầu đại viên mãn đều chưa ra tay, đến cuối cùng bị bức bách Trương Dương đã động thủ, mới tạo nên động thái lớn hơn.
Có thể ép đại viên mãn ra tay thì trận chiến này cũng không tồi.
Trương Bình Lỗ đã đoán đúng được đại bộ phận, tuy nhiên có một điểm ông ta đã đoán sai, không phải đối phương đã ép hắn ra tay, mà là người của Long gia ép đại viên mãn của đối phương ra tay, hắn lúc này mới đứng ra.
Lý Kiếm Nhất cười nhạt một tiếng, rồi chấp tay cáo từ bọn người Trương Bình Lỗ, cùng với người nhà Lý gia ở phía sau rời đi.
Lý gia lần này đã mất phu nhân lại bị chết nhiều quân, một vị đại trưởng lão đại cao thủ tứ tầng hậu kỳ Lý Vi bị thương không nhẹ, tộc trưởng Lý Văn Nhược thì bị mất một cánh tay.
Phải trả với cái giá đó, bọn chúng cũng không có thu hoạch gì, trở về còn phải xin lỗi bồi thường đối phương, đúng là quá thiệt.
Sau khi người của Lý gia rời đi, người của Võ Đang và Hoa gia cũng lần lượt cáo từ, ngũ đại thế lực luân phiên nhau tới mà cùng một ngày dời đi.
Trước đó, khi ngũ đại thế lực này liên kết với nhau đều rất nhiệt tình tương hỗ lẫn nhau, đến khi rời đi thì lại trở nên lạnh nhạt, ngay cả người của Lý gia và Hoa gia cũng không nói lời nào.
Không thể không nói, rất nhiều người đều rất thực tế.
Người của ngũ đại gia tộc rút lui sạch sẽ, bọn người Long gia cũng bắt đầu thu dọn chiến trường, đồng thời cũng cử lại người canh giữ cửa động.
Bọn họ đã chiến thắng, bảo vệ được bản thân, chiến thắng quân dịch.
Mặc dù chiến thắng, nhưng không có người nào cười ra tiếng, chiến thắng của bọn họ chỉ là thắng thảm, bảo vệ được bình nguyên của Long gia nhưng không bảo vệ được gia viên của bọn họ.
Cung điện của Long gia được kế thừa bao nhiêu năm nay, đến tám phần đã biến thành đống đổ nát.
Ở phía trước nhất, nơi đó cũng chỉ còn lưu lại cửa lầu, tấm bảng Hiên Viên Thế Gia trơ trọi có vẻ vô cùng chướng mắt.
Không kịp bi thương, Long Hạo Thiên vội vàng mời bọn người Trương Bình Lỗ tới mấy phòng khách ở phía sau may mắn còn sót lại, những người tới giúp như bọn người Âu Dương Kiến Khang cũng cùng tới đó.
Đối với bọn người Âu Dương Kiến Khang, người của Long gia cũng rất cảm ơn, nói thế nào đi chăng nữa, bọn họ trong lúc bản thân khó khăn nhất ra tay cứu trợ, đây mới thực sự là tình đồng minh.
Bọn người này lúc này cũng đang vui mừng, coi như lần này đã cược đúng, Long gia lần này không có vấn đề gì, tương lai ai cũng đều có lợi.
Ngoại trừ Âu Dương Kiến Khang, những người khác trong lòng đều đang cân nhắc, tìm cơ hội tạo mối quan hệ với Trương gia, sự hùng mạnh của Trương gia sớm đã lọt vào mắt họ.
Lần này ngũ đại gia tộc bị ép rút đi, có thể nói đều là công lao của Trương gia.
Ai mà chẳng muốn về phe kẻ mạnh, bọn họ cũng không ngoại lệ, tạo dựng được mối quan hệ tốt đẹp với Trương gia, tương lai ít nhất cũng đảm bảo được cho họ bình an ít nhất vài trăm năm, có cơ hội tốt như vậy ai mà lại không muốn tranh thủ.
Bố trí ổn thỏa cho bọn họ xong, Long Hạo Thiên mới kéo thân xác mệt mỏi tới chỗ đám người của Long gia.
Nguy hiểm đã được giải trừ, nhưng Long gia cũng không lấy gì làm thoải mái, bình nguyên của Long gia không thể từ bỏ, gia viên nhất định phải xây dựng lại, muốn bảo vệ được nơi này bọn họ còn cần phải làm nhiều việc hơn nữa, ít nhất phải triệt để thiết lập mối quan hệ với phía Trương gia, để giữ họ ở lại.
Không có sự che chở của Trương gia, Long gia lập tức lại trở thành miếng bánh thơm ngon, ai cũng muốn cắn một miếng.
- Tộc trưởng, không thấy tam trưởng lão đâu.
Long Chính đang đứng trước mặt Long Hạo Thiên, nhỏ tiếng nói.
Trong gian phòng này, trên nền nhà vẫn còn mười mấy người đang nằm đó, đây đều là đệ tử của Long gia chết trận ngày hôm nay, trong đó có đại trưởng lão Long Dịch, nhị trưởng lão Long Cao và hộ pháp Long Thâm.
Trong các tam tầng đệ tử, khi Trương Dương lần đầu tới đây , đã từng làm khó hắn có Long Cửu cũng chết trận lần này, tổn thất lớn của Long gia lần này gần như không thể chống đỡ được.
- Không thấy đâu?
Mắt Long Hạo Thiên đột nhiên lóe lên, Long Chính Tắc cũng nghiêm túc ngật đầu.
Tam trưởng lão Long Giang, là một trong những người quan trọng nhất của Long gia, đại chiến ngày hôm nay ông ta phụ trách đại trận, nhưng đến thời khắc cuối cùng đại trận của Long gia lại mất đi tác dụng, sau đó thì tổn thất của Long gia bắt đầu nhiều hơn.
Nếu không vì như thế, cũng không đến mức phải ép nhiều người sử dụng Hóa Long công như vậy.
Lúc đó, Long Hạo Thiên cũng cảm thấy có chút kì lạ, chỉ là chiến sự khi đó khẩn cấp, ông ta không kịp nghĩ nhiều như vậy, bây giờ trận chiến hoàn toàn kết thúc, ngũ đại thế lực đã rút khỏi bình nguyên Long gia, ông ta mới có thời gian suy nghĩ lại những điều đó.
Hiện tại không chỉ Long Giang không thấy đâu, các đệ tử khác cùng chấn thủ tâm trận cũng đều biến mất.
Trong việc này, nhất định có vấn đề lớn.
Bây giờ Long Hạo Thiên cuối cùng đã hiểu được, vì sao một việc hệ trọng như việc lão tổ tông qua đời lại truyền ra ngoài nhanh như vậy, vốn dĩ người biết việc này không nhiều, trong Long gia cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, chính là ông ta và ba vị trưởng lão, bây giờ Long Giang mất tích, ông ta lập tức biết ngay nguyên nhân.
Là vị tam trưởng lão của Long gia bọn họ, đã đem tin tức truyền ra ngoài.
Dù rằng kết quả này rất khó khiến Long Hạo Thiên tin, nhưng đây cũng là khả năng duy nhất có thể lý giải chân tướng, vị nội gián kia của Long gia lại là tam trưởng lão của bọn họ.
Tam trưởng lão, lại là người có thể tiếp xúc với tất cả việc bí mật chính của Long gia.
Long Giang lại chính là huyết mạch của Long gia, vì sao ông ấy lại làm vậy, Long Hạo Thiên cũng rất muốn hiểu rõ, đáng tiếc là Long Giang đã bỏ trốn, ông ta muốn tìm người để hỏi cũng không có khả năng.
Chuyện này bị coi là bí mật lớn của Long gia, nên phải giữ kín.
Tam trưởng lão là nội gian, chỉ sợ nhiều người sẽ khó mà chấp nhận, chuyện như vậy sẽ đem lại sự đả kích lớn cho mọi người, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tâm lý nhiều người, làm cho họ không còn niềm tin với gia tộc nữa, nảy sinh cảm giác nguy hiểm.
Vinh quang của gia tộc một khi biến mất, không cần đến bên ngoài tấn công, Long gia cũng sẽ tự diệt vong.
Đối với bên ngoài, bọn họ chỉ có thể tuyên bố tam trưởng lão Long Giang đã dẫn người ra ngoài điều tra tin tức, còn cụ thể làm gì thì không có giải thích rõ, bọn họ cũng chẳng cần giải thích nhiều như vậy.
Sau khi đem thi thể của Long Dịch, Long Cao và Long Thâm tách biệt để cùng một chỗ, tất cả người của Long gia đều thay hiếu phục.
Lúc này trời đã hoàn toàn tối, cuộc đại chiến lần này mất hơn nửa ngày, lại thêm việc giải quyết sau đó làm mất nguyên một ngày.
Một ngày nay, đối với toàn bộ Long gia mà nói, là ngày khó quên nhất.
Mặc xong hiếu phục, túc trực bên đại trưởng lão suốt cả đêm, sáng sớm ngày thứ hai, Long Hạo Thiên lại phải sửa sang lại trang phục, đến gõ cửa lớn khu viện mà Trương Dương đang nghỉ.
Bất luận kết quả như thế nào, Long gia vẫn tồn tại như cũ, đại bộ phận đệ tử Long gia vẫn rất khỏe mạnh, ông ta thân làm tộc trưởng thì phải tiếp tục cố gắng, ổn định tất cả, mang Long gia trở lại đỉnh cao.
Cùng đến với ông ta là Long Phong.
Lần này Trương Dương sở dĩ đồng ý giúp bọn họ, tất cả đều vì mối quan hệ với Long Phong, ông ta biết rõ vị trí của Long Phong trong việc lần này.
Vốn dĩ để Long Phong tiếp nhận chức tộc trưởng là việc ông ta rất vui mừng và muốn thấy, nhưng bây giờ ông ta đã không còn ý nghĩ trước đó nữa.
Long gia hiện nay, tộc trưởng không còn là vinh quang nữa, mà là một gánh nặng, ông ta không muốn gánh nặng vốn thuộc về mình lại đè lên vai Long Phong, đè lên vai chính con trai ruột của mình.
Đáng tiếc kết quả này đã không thể thay đổi được nữa, Long Phong bắt buộc phải tiếp nhận chức tộc trưởng, hơn nữa sẽ phải nhanh chóng tiếp nhận.
Để có thể tiếp tục nhận được sự giúp đỡ từ Trương gia, nhất định phải cho Long Phong một vị trí quan trọng, chức tộc trưởng là hợp lý nhất, càng không phải nói trước đó cũng đã có đề nghị như vậy.
Còn một điều nữa, đại trưởng lão nhị trưởng lão đều chết trận, tam trưởng lão có khả năng là phản đồ, tung tích hiện không rõ, Long Hạo Thiên Phải đăng nhậm chức trưởng lão, nếu không Long gia sẽ phải đối mặt với sự xấu hổ khi không có trưởng lão.
Còn hộ pháp Long Chiếu, ông ta cũng nhất định phải ở lại, trở thành Long gia tân đại trưởng lão.
Long Phong làm tộc trưởng, Long Chiếu và Long Hạo Thiên làm trưởng lão, đó là vận mệnh tương lai của Long gia.
Cho nên lúc này tới tìm Trương Dương bọn họ, bất luận là vì điều gì cũng phải mang theo Long Phong, Long Phong bản thân cũng hiểu tất cả, trong một đêm, mà anh ta dường như trưởng thành hơn rất nhiều.
|||
Chương 809: Sự báo đáp to lớn
Mở cửa là Âu Dương Hạo, người của gia tộc Âu Dương đến sớm hơn so với bất cứ ai.
Trận chiến ngày hôm qua, cũng làm cho gia tộc Âu Dương hiểu được sức mạnh đáng sợ của Trương Dương, cũng khiến cho bọn họ hết sức vui mừng, lúc trước cũng may chưa có thực sự đắc tội với Trương gia, nếu không gia tộc Âu Dương chỉ có cách trốn vào địa đạo được gia công kiên cố, không bao giờ xuất hiện nữa.
Sức mạnh của Trương Dương lớn mạnh như vậy, theo Âu Dương Kiến Khang xem ra đã không còn ai có thể có thể đối đầu với hắn.
Cũng có thể nói, trong lòng bọn họ, trong các đại viên mãn thì Trương Dương cũng coi như là cao thủ số một số hai.
Kẻ mạnh như vậy, có tạo thêm nhiều quan hệ đi nữa cũng không đủ.
Trong phòng khách, Trương Dương, Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư đều có mặt, Âu Dương Kiến Khang và Trương Đạo Phong cũng cùng ngồi tại đó nhỏ tiếng trao đổi với nhau.
Lời của ba vị đại viên mãn bọn họ đều nghe không hiểu, cũng không cố tình nghe, hai người đều là tứ tầng trung kì, hơn nữa trước đó có quen biết, lần này vừa lúc gặp lại ôn lại chuyện cũ, cũng không đến nỗi ngồi ở đó mà cảm thấy vô vị.
- Trương Bình Lỗ tiền bối, Trương Dương tiền bối, Thích Minh tiền bối!
Vừa bước vào phòng khách, Long Hạo Thiên liền cúi mình , cung kính lên tiếng chào hỏi.
- Long tộc trưởng, không cần khách khí như vậy, tôi và Long Phong đều là bạn bè tốt.
Trương Dương vội vàng đứng lên, cười ha hả nói, Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư thì vẫn ngồi im ở đó, cúi đầu nhìn Long Hạo Thiên.
Trương Dương dù sao làm đại viên mãn cũng chưa lâu, hắn không biết rằng trong mắt tất cả cao thủ tứ tầng thì đại viên mãn đều là tiền bối, đều đáng nhận được sự tôn trọng.
Đối với Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư mà nói, Long Hạo Thiên bất kể ở mọi phương diện đều là vãn bối, một tiếng tiền bối vẫn là nên nhận được.
- Cậu và Long Phong là bạn tốt đó là tạo hóa của Long Phong, tuy nhiên việc nào ra việc đó, cậu là đại viên mãn, lại là đại ân nhân cứu mạng cả Long gia chúng tôi, nên nhận được một lạy này của tôi!
Nói xong, Long Hạo Thiên liền cúi lạy Trương Dương, Trương Dương vội dùng lực ngăn Long Hạo Thiên lại.
Nhưng thật không ngờ Long Hạo Thiên lại dùng răng cắn một cái, vận nội công để quỳ xuống, nếu Trương Dương không ngăn lại, Long Hạo Thiên sẽ bị chính nội công của mình và sự phản chấn của nguồn năng lượng thiên địa làm cho bị thương.
Bất đắc dĩ, Trương Dương chỉ có thể thu hồi năng lượng, tiếp nhận một lạy này của Long Hạo Thiên.
Long Phong đứng một bên lúc này không nói lời nào, Long Hạo Thiên lúc này là đại diện cho toàn Long gia, Trương Dương đáng nhận được sự biết ơn và sự tôn trọng như vậy của Long gia.
Ai cũng hiểu, nếu ngày hôm qua không có Trương Dương, thì toàn Long gia thực sự đã không còn.
- Long Phong, đỡ Long tộc trưởng ngồi xuống đi!
Sau khi đợi Long Hạo Thiên bái tạ xong, Trương Dương nhẹ giọng nói, từ ngữ khí trong lời hắn nói có thể thấy, mối quan hệ giữa hắn và Long Phong là rất thân thiết, hắn hoàn toàn không xem Long Phong là người ngoài.
Long Phong gật đầu, cũng không khách khí, trực tiếp đỡ phụ thân ngồi qua một bên.
- Trương Dương tiền bối, ân tình của cậu đối với Long gia chúng tôi lần này, tất cả đệ tử Long gia chúng tôi đều ghi nhớ trong lòng, kể từ ngày hôm nay trở đi, ông chính là thái thượng trưởng lão vinh dự của Long gia ta, có thể hưởng thụ tất cả tài nguyên của Long gia, nếu có bất cứ đệ tử nào của Long gia mạo phạm đến cậu, hoặc phạm lỗi, cậu đều có quyền xử lý tuyệt đối, bao gồm cả tôi trong đó!
Vừa mới ngồi xuống Long Hạo Thiên lại đứng lên, nhẹ giọng nói với Trương Dương.
Nghe ông ta nói xong, Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư đều ngẩng đầu, có chút kinh ngạc nhìn ông ta.
Âu Dương Kiến Khang và Âu Dương Hạo, lại càng há to miệng
Trưởng lão vinh dự, loại hư danh này cũng không có gì, từ rất sớm trước kia, các thế lực lớn đã có những danh hiệu như trưởng lão vinh dự, trưởng lão khách gia để phong cho cao thủ đệ tử của môn phái, gia tộc khác.
Chỉ có điều khi trưởng lão vinh dự có xung đột với bên thế lực phong cho, thì cái hư danh này không hề có chút tác dụng nào, nên là kẻ địch thì vẫn sẽ là kẻ địch.
Tuy nhiên, cái hư danh này của Trương Dương lại khác, hắn không chỉ là thái thượng trưởng lão vinh dự, mà còn có thể hưởng dụng mọi tài sản của Long gia, nói một cách khác, chỉ cần là đồ của Long gia, Trương Dương chỉ cần mở miệng muốn thứ đó, e là muốn toàn bộ tài sản Long gia tích lũy bao nhiêu năm qua cũng được.
Điều này có nghĩa là đem toàn bộ Long gia tặng cho Trương Dương.
Cũng khó trách đến Trương Bình Lỗ và Thích Minh đại sư lại thể hiện sự kinh ngạc như vậy.
Hơn nữa, cái quyền xử lý tuyệt đối của Trương Dương cũng rất lợi hại, nếu Long gia có người mạo phạm hắn, hoặc không nghe mệnh lệnh của hắn, hắn hoàn toàn có thể xử lý ngay, mà không có bất cứ người nào dám có ý kiến.
Cái quyền xử lý tuyệt đối này, chính là quyền sinh sát, quyền khống chế.
Có được hai quyền này, quyền lợi của Trương Dương trong Long gia, không hề kém so với người thủ hộ của bọn họ, chính Trương Bình Lỗ cũng không ngờ rằng Long gia lần này lại đề cao Trương Dương như vậy.
Nếu thực là như vậy, thì việc lúc trước ông ta muốn vài món đồ đó sẽ hoàn toàn không thành vấn đề, chỉ cần một câu của Trương Dương Long gia sẽ mang tới ngay.
Nếu bọn họ không làm như vậy thì chẳng khác nào những lời nói trước kia đều là lừa gạt,Trương Dương có trở tay diệt vong toàn bộ Long gia, cũng không ai dám nhiều lời, mà còn lên án Long gia.
Lừa gạt đại viên mãn, Long gia hiện nay không có cái gan đó.
- Long tộc trưởng, xin đừng đùa như vậy!
Trương Dương cũng có chút sững sờ, liền khẽ lắc đầu, hắn tất nhiên hiểu rõ sau khi có được hai quyền lợi đó, hắn sẽ được quyền lợi như thế nào trong Long gia.
Thực là như vậy thì có nghĩa là toàn bộ Long gia đều nằm trong vòng khống chế của hắn.
- Trương Dương tiền bối, tôi không hay nói đùa, đây là kết quả mà rất nhiều người trong Long gia chúng tôi đã bàn bạc , hy vọng cậu có thể tiếp nhận, trở thành thái thượng trưởng lão vinh dự của Long gia chúng tôi.
Long Hạo Thiên dùng sức lắc đầu, vẻ mặt của ông ta cũng trở lên nghiêm túc, không có chút gì là đang nói đùa.
Trương Bình Lỗ có chút kinh ngac nhìn ông ta, rất nhanh, ánh mắt của Trương Bình Lỗ chợt sáng ngời, nhìn Long Hạo Thiên có chút khâm phục.
Ông ta vừa rồi là bị kinh sợ, sau khi nghĩ lại cẩn thận, mới nhanh chóng hiểu được dụng ý thực sự của Long Hạo Thiên.
Long gia hiện nay đã là một đống đổ nát không hơn, người thủ hộ đã không còn, mấy vị trưởng lão tứ tầng cũng chết trận, danh vọng của Long gia có thể nói như xuống dốc không phanh.
Đặc biệt là việc lần này ngũ đại thế lực liên kết lại, càng như hồi chuông cảnh báo đối với bọn họ.
Lúc này, Long gia không còn cao thủ có thực lực nào để chống đỡ, cơ bản là không thể tiếp tục kế thừa nữa, coi như có thể thoát được lần này, cũng không chắc trốn được lần sau, sớm muộn cũng sẽ diệt vong.
Trừ khi bọn họ từ bỏ hoàn toàn bình nguyên Long gia, tìm một nơi không ai biết đến mà ẩn cư, đợi sau khi có được đại viên mãn thì mới quay lại.
Tuy nhiên, khi đó quay lại, bình nguyên Long gia chắc chắn đã bị người khác chiếm cứ, nếu Long gia không muốn khơi lại cuộc đại chiến lần nữa, chỉ còn cách lùi bước.
Đây là cách thông thường, nhưng có một cách có thể tránh được những điều đó, còn có thể khiến Long gia tiếp tục ở lại đây, yên tâm mà tiếp tục phát triển.
Đó chính là tìm một người thủ hộ vừa mạnh mà còn có thực lực, tiếp tục bảo vệ bọn họ.
Trương Dương là lựa chọn tốt nhất cho vị trí thủ hộ giả đó.
Đầu tiên, người của y thánh Trương gia ít, tuyệt đối không thể có chuyện tu hú chiếm tổ chim khách, bình nguyên Long gia rộng lớn như vậy, tất cả người của Trương gia có dọn đến cũng vô cùng vắng vẻ.
Tiếp theo đó là mối quan hệ của Trương Dương và Long Phong, chỉ cần Long Phong còn, Trương Dương tất nhiên sẽ toàn tâm giúp Long gia, qua sự việc lần này có thể nhìn ra được điều đó.
Hơn nữa, Trương Dương trước đó đã đại triển thần uy, chỉ cần hắn chấp nhận danh hiệu thái thượng trưởng lão này, thì hắn liền biến thành người thủ hộ của Long gia.
Tất cả những việc Long gia làm, chẳng qua cũng chỉ là giống như cung phụng người thủ hộ trước kia, cung cấp cho Trương Dương tất cả đồ vật và tài nguyên mà hắn cần.
Trương Bình Lỗ hiểu được những điều này, trên mặt lộ rõ nụ cười.
Tuy rằng hiểu được tất cả, nhưng ông ta vẫn khâm phục Long Hạo Thiên, có được quyết đoán lớn như vậy.
Cứ như vậy, quan hệ giữa Long gia và Trương gia không còn là quan hệ đồng minh nữa, mà giống như là đi theo hơn, Trương Dương hạ lệnh một tiếng, có thể khiến toàn bộ đệ tử Long gia vì hắn mà quyết tử, điều này có nghĩa là đem toàn bộ vận mệnh của Long gia giao vào tay Trương Dương, không phải là người có quyết đoán lớn thì cơ bản sẽ không thể quyết định được như vậy.
Tuy nhiên, thu hoạch của bọn họ cũng không nhỏ, ít nhất là trong thời điểm không có đại viên mãn, có được người thủ hộ mới, hơn nữa lại là người thủ hộ có thể bảo vệ họ ít nhất vài trăm năm.
Trong mấy trăm năm này, chỉ cần tự bản thân bọn họ lại xuất hiện đại viên mãn, Long gia sẽ có cơ hội ngẩng đầu.
Lúc này hiểu được những điều này không chỉ có Trương Bình Lỗ, Thích Minh đại sư ngồi bên cạnh cũng đã hiểu ra.
Trên mặt Thích Minh đại sư có chút mỉm cười, đồng thời cũng vui mừng thay cho Trương Dương.
Quan hệ giữa Thiếu Lâm và Trương gia rất tốt, điều này đã được quyết định bởi việc đầu tư sớm của Thiếu Lâm trước đó, bây giờ xem ra sự đầu tư của họ rất là đáng giá, sau này nhất định sẽ có báo đáp.
- Long tộc trưởng, việc sau này của Long gia tôi nhất định sẽ giúp, nhưng …
- Dương Dương, đồng ý với ông ấy đi, không sao, hãy đồng ý với ông ấy đi!
Trương Dương đang từ chối, thì trong đầu hắn chợt vang lên tiếng của Trương Bình Lỗ, Trương Dương có chút kinh ngạc nhìn Trương Bình Lỗ.
Hắn không phải là Trương Bình Lỗ, đối với tác dụng của người thủ hộ cũng không hiểu được sâu xa, và cũng không hiểu hết được dụng ý của Long Hạo Thiên, hắn chỉ nghĩ phần trách nhiệm này rất nặng nề.
Trương Dương không rõ Trương Bình Lỗ vì sao lại nói với mình như vậy, nhưng hắn hiểu, Trương Bình Lỗ chắc chắn không hại mình.
Nghĩ một lúc, Trương Dương bèn gật đầu và thay đổi cách nói:
- Được, tôi đồng ý với ông, tôi rất sẵn lòng trở thành thái thượng trưởng lão vinh dự của Long gia.
- Thật sao!
Long Hạo Thiên mạnh mẽ ngẩng đầu, trên mặt còn nguyên nét vui mừng lẫn ngạc nhiên.
- Long Hạo Thiên, tham kiến thái thượng trưởng lão!
Một giây sau, ông ta đột nhiên đứng thẳng người, quỳ xuống, chính thức bái lạy Trương Dương.
Mục đích của ông ta thực sự giống như Trương Bình Lộ dự đoán, ông ta chính là đường cong cứu quốc, chuẩn bị lấy toàn Long gia làm trao đổi, khiến Trương Dương trở thành người thủ hộ thật sự của bọn họ.
Chuyện như vậy có mặt tốt mà cũng có mặt xấu.
Mặt tốt rất rõ, sau khi Trương Dương trở thành thái thượng trưởng lão của Long gia, tương lai của Long gia sẽ vô cùng kiên cố, lại thêm được chứng kiến sức mạnh của hắn hùng mạnh như vậy, các thế lực khác sẽ không thể có ý định dám động vào Long gia một lần nữa.
Mặt xấu cũng rất lớn, đó chính là tương lai của toàn bộ Long gia phụ thuộc vào Trương Dương, đối với mệnh lệnh của Trương Dương chỉ có thể là phục tùng.
Được cái này mất cái kia, bọn người Long Hạo Thiên cũng vì Trương gia và cá nhân Trương Dương, lại thêm tình cảm giữa hắn và Long Phong mới đưa ra quyết định như vậy.
Đổi lại người khác, Long gia thà ngọc nát đá tàn, cũng không thể đem tất cả giao cho người khác.
Tất cả đều là vận mệnh, Trương Dương chỉ vì Long Phong mới giúp Long gia, chứ chưa từng nghĩ tới báo đáp, lần này lại gặt hái được cả một đại gia tộc.
Mặc dù trên danh nghĩa Long gia không thuộc về hắn, nhưng hắn quả thực đã có toàn quyền chỉ huy, mối quan hệ giữa Long gia và Trương gia cũng hoàn toàn thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.